Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trùng Sinh Chi Nha Nội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1857: Mình Lấy Tiền Của Mình Mà Cũng Là Hối Lộ À?
T
rùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 1857: Mình lấy tiền của mình mà cũng là hối lộ à?
Nhóm dịch Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Chủ tịch Quách vội vàng tới bái phỏng Đàm thiếu gia, nhưng lại diễn ra màn "nhận thân" này, đúng là nằm ngoài dự liệu tất cả mọi người.
- Tuấn thiếu gia, tôi nằm mơ cũng không ngờ thiếu gia tới tham gia triển lãm này, đồ nơi đây sao lọt vào mắt thiếu gia được chứ, thật xấu hổ quá...
Quách Hoành Vĩ nắm chặt tay Liễu Tuấn lặc liên tục, cảm khái nói.
Chỉ có những người cũ khi quỹ Thịnh Nghiệp mới khai trương không lâu mới được biết tập đoàn Thịnh Nghiệp oai phong ngày nay, do người trẻ tuổi này sáng tạo ra.
- Ha ha, chủ tịch Quách khách khí quá, tôi chỉ cùng vợ tới đây dạo chơi thôi, hai mươi năm không gặp, sự nghiệp chủ tịch Quách phát triển tới mức này, thật đáng mừng.
Liễu Tuấn kinh ngạc qua rất nhanh, khôi phục lễ tiết xã giao phải có.
Dù sao người ta hiện giờ là chủ tịch công ty có tiếng, cứ luôn miệng gọi là Tiểu Quách không khỏi quá thất lễ.
- Ài, Tuấn thiếu gia quá khen, đâu có là gì... Ha ha, Tuấn thiếu gia, nếu như đã trùng hợp như thế, bất kể thế nào tôi cũng phải mời ngài dùng bữa cơm... Đương nhiên, mong Đàm thiếu gia nể mặt, bốn vị hôm nay đều là khách tôn quý nhất của tôi.
Quách Hoành Vĩ qua sự chấn kinh ban đầu, lập tức khôi phục sự tinh minh của thương nhân, tươi cười mời mọc, bất kể thế nào cũng không thể thiếu chu đáo với Đàm Quốc Tử.
Đàm Quốc Tử không ngờ xuất hiện cảnh này, khiến mình thành vật làm nền, trong lòng tất nhiên cảm thấy rất thất bại. Có điều ở trước mặt Liễu Tuấn không thể tùy tiện phát tác. Trong kinh thành, bất kể tên hoàn khố ngông cuồng đến đâu cũng không dám lên mặt trước Liễu Tuấn.
- Chủ tịch Quách, ăn cơm thì thôi vậy, đợi ngày khác có cơ hội hãy nói.
Đàm Quốc Tử lịch sự nói.
Quách Hoành Vĩ ý thức được mình nhất thời thất thái, quá thân thiết với Liễu Tuấn, đã đắc tội với hắn. Có điều nhìn qua Quách Hoành Vi cũng là người quyết đoán, vô tình đắc tội với Đàm Quốc Tử, không dễ vãn hồi ngà được. May là không phải là cố ý làm bẽ mặt Đàm thiếu gia, đợi qua hôm nay tìm cách vãn hồi cũng không muộn, liền cười bồi với Đàm Quốc Tử, nịnh bợ không ngớt.
Đàm Quốc Tử nghe nịnh bợ lòng khá hơn một chút, Phạm tiên sinh ở bên cạnh nói:
- Chủ tịch, Tuấn thiếu gia vốn nhìn trúng món đồ không bán số 11 của chúng ta, nhưng...
Thì ra Phạm tiên sinh thấy Quách Hoành Vĩ sùng bái Liễu Tuấn vô cùng, liền nhắc nhở, đừng chỉ mải lo ăn uống, chúng ta ở đây còn có nhiều đồ đắt giá. Muốn vỗ mông cũng phải vỗ mạnh một chút.
- Đồ không bán số 11? Đó là cái vòng ngọc? Ài, lão Phạm, ông hồ đồ rồi. Nếu tuấn thiếu gia đã nhìn trúng thì dâng ngay lên, không bán không bán cái gì, quy tắc đừng nhắc tới trước mặt Tuấn thiếu gia và Đàm thiếu gia. Mau lấy ra đây.
Thấy Phạm tiên sinh nói ấp a ấp úng, Quách Hoành Vĩ liền cuống lên. Chẳng lẽ hôm nay đen như thế, đắc tội với Đàm Quốc Tử rồi, ngay cả Liễu Tuấn cũng đắc tội luôn.
Quách Hoành Vĩ trong lòng biết rõ, đắc tử với Đàm Quốc Tử chưa sao, nếu đắc tội với Liễu Tuấn thì tiền đồ mình rất đáng lo. Bí mật kia đám Phạm tiên sinh không biết, sao mình lại chẳng rõ?
- Không phải đâu chủ tịch... Không phải chúng tôi không chịu bán, mà là Tuấn thiếu gia không để mắt tới cái vòng đó..
Phạm tiên sinh lúng túng giải thích.
Quách Hoành Vĩ vỗ đầu, vội nói:
- Đúng đúng, xem cái trí nhớ của tôi này, cái vòng đó Tuấn thiếu gia sao nhìn trúng được. Jenny, cô mau tới kho, lấy đồ số 001 lên đây, ngay lập tức...
Quách Hoành Vĩ vội vàng nói với một cô gái tóc vàng mắt xanh.
Phạm tiên sinh liền trố mắt ra, lúng búng nói:
- Chủ tích, món đồ không bán số 001 là "Bích Lục"... Nó.. Nó...
Phạm tiên sinh tựa hồ nhắc nhở cái gì, nhưng ở trước mặt Liễu Tuấn, lại không dám nói ra.
Quách Hoành Vĩ trừng mắt nhìn hắn, Phạm tiên sinh nuốt nước bọt không dám nói nữa.
- Chủ tịch Quách không cần đâu! Chúng tôi chỉ tùy tiện đi dạo thôi, chủ tịch Quách có lòng được rồi, tạm biệt.
Liễu Tuấn mỉm cười ngăn Quách Hoành Vĩ lại, gật đầu với Đàm Quốc Tử, nắm tay Nghiêm Phi rời đi.
Quách Hoành Vi mồm cứ há ra, tựa hồ muốn nói gì, nhưng chỉ nhìn theo bóng lưng của Liễu Tuấn không dám nói ra.
........
Ngày hôm sau, Liễu tỉnh trưởng cùng vợ trở về Ngọc Lan, Dương Dương tới 20 ngày chưa gặp mẹ, vừa vui mừng vừa quấn lấy đòi quà, Nghiêm Phi như làm ảo thuật, lấy ra một đống đồ chơi đủ thể loại, hai mẹ coi chơi chung.
Liễu tỉnh trưởng lắc đầu.
Buổi chiều vừa mới tới văn phòng thì gặp được điện thoại của Tiểu Thanh.
- Hi hi! Tuấn thiếu gia, còn ở thủ đô không?
Tiểu Thanh trêu.
Liễu Tuấn hơi đau đầu đáp:
- Về tỉnh làm việc rồi.
Tiểu Thanh tiếp tục trêu:
- Tuấn thiếu gia này, anh cũng thật không phải, Quách Hoành Vĩ khó khăn lắm mới tổ chức được buổi triển lãm ở thủ đô, anh tới đập bể, không tốt lắm phải không? Chẳng nể tình nghĩa cũ gì cả.
- Không phải chứ? Anh có đập phá gì đâu.
- Anh còn nói nữa, người ta sợ chết khiếp, khóc lóc với em, nói đắc tội với hai nhân vật lớn, mồ hôi ướt hết áo. Hay anh cho người ta cơ hội lập công chuộc tội.
Tiểu Thanh cười nói.
- Lập công chuộc tội là sao?
- Không phải anh nhìn trúng cái vòng phỉ thúy định tặng cho Nghiêm Phi sao? Ừm, xem như anh có nhãn quãng, chị cả của bọn em đẹp như tiên trên trời, đeo vòng ngọc rất xứng.
Liễu tỉnh trưởng đau đầu vô cùng.
Nghe đi, "chị cả của bọn em", lời như thế mà cũng nói ra được.
- Nói thật với anh đó, Quách Hoành Vĩ còn có thứ dự phòng, chỗ hắn có vòng ngọc của vường triều A Ngõa Myanma, chính là món đồ không bán số 001. Đó mới là phỉ thủy thượng đẳng, tên rất đơn giản, dịch ra là "Bích Lục", em đã thấy rồi, không tệ đâu. Vài ngày nữa bảo hắn mang qua cho anh nhé.
- Cái vòng đó lai lịch lớn thế, giá hẳn là không nhỏ?
- Không đắt đâu, hơn cái dây chuyền Đàm Quốc Tử mua một chút thôi, chừng 2,3 chục triệu. Anh hỏi kỹ thế làm gì?
Tiểu Thanh hơi lạ, Liễu Tuấn lâu lắm rồi không nói chuyện tiền nong với cô.
Liễu Tuấn cười:
- Này chủ tịch Liễu, cô có biết mình đang sai phái thương nhân hối lộ quan viên chính phủ không? Có có thấy tôi giống tham quan ô lại không?
- Thế à? Mới mẻ thật đấy, mình lấy tiền của mình cũng gọi là hối lộ à?
Liễu tỉnh trưởng cứng họng, xem ra cái công ty Hào Nghệ kia cũng là sản nghiệp thuộc tập đoàn Thịnh Nghiệp, nếu không Quách Hoành Vĩ cũng chẳng nịnh bợ y tới thế, hắn đang lấy lòng ông chủ mà. Vì Liễu Tuấn lâu rồi không hỏi tới chuyện trong tập đoàn, cho nên Tiểu Thanh không nói cho y.
Thật ra công ty trực thuộc Thịnh Nghiệp hiện giờ đếm không xuể nữa, dù Liễu Tuấn có quan tâm, chỉ riêng nhớ tên những công ty đó đủ hoa mày chóng mặt rồi.
- Được, nếu là tiền của mình thì chẳng sao. Em bảo hắn mang qua đi.
Liễu tuấn mỉm cười đồng ý.
.......
Quách Hoành Vĩ tới rất nhanh, một ngày sau Quách Hoành Vĩ đích thân tới biệt thự số 18 tỉnh ủy bái phỏng.
Vì hắn là cấp dưới Tiểu Thanh coi trọng, nên Liễu Tuấn cho hắn thể diện, tiếp kiến hắn ở nhà.
Quách Hoành Vĩ tới một mình, không mang theo bất kỳ tùy tùng nào.
Đi gặp ông chủ ai dám mang theo "đàn em"?
Vừa mới vào cửa, Quách Hoành Vĩ cung kính khom người:
- Chào tỉnh trưởng.
Kỳ thực sau khi Tiểu Thanh đem tình hình Liễu Tuấn nói cho hắn, Quách Hoành Vĩ ngây ra hồi lâu. Sao "Tuấn thiếu gia" lại thành tỉnh trưởng rồi? Cả tập đoàn Thịnh Nghiệp biết rõ thân phận, cùng quan hệ của Liễu Tuấn và Tiểu Thanh chỉ có Hoàng Diệu Kỳ. Quách Hoành Vĩ tuy là cấp dưới lâu năm, nhưng còn xa mới thân cận bằng.
Có điều Quách Hoành Vĩ biết một số việc không nên hỏi thì kiên quyết không được hỏi, thậm chí ngầm nghe ngóng cũng không được. Nếu không nói không chừng hôm nào đó đại họa đổ xuống đầu.
- Chủ tịch Quách vất vả rồi.
Liễu Tuấn gật đầu khách khí nói.
- Không dám, không dám, tỉnh trưởng cứ gọi tôi là Tiểu Quách như xưa đi, nghe trong lòng thấy thân thiết, cứ như quay về thời xưa, được đi theo tỉnh trưởng, lúc đó thật khiến người ta hoài niệm.
Quách Hoành Vĩ mồm mép rất khéo.
Liễu Tuấn cười xua tay.
Quách Hoành Vĩ hàn huyên mấy câu, lấy ra một chiếc hợp cực kỳ tinh xảo, nói:
- Đây là Bích Lục mà tỉnh trưởng dặn mang tới.
Nói rồi mở hộp ra, màu xanh êm dịu tràn ngập khắp phòng.
- Ừm, cái vòng này không tệ. Nào Phi Phi, em đeo thử xem.
Liễu Tuấn lấy chiếc vòng ra đích thân đeo lên tay Nghiêm Phi, Nghiêm Phi hôm nay mặc bộ váy mày hoa hồng, da dẻ trắng mịn, thực sự xứng với câu làn da nhưu ngọc, đeo thêm chiếc vòng phỉ thủy, tức thì làm toàn thân cô như tỏa ra ánh sáng mỹ lệ.
Liễu Tuấn nhìn vợ từ trên xuống, lắc đầu than:
- Thật xinh đẹp... Cái vòng này cứ như đặt riêng cho em vậy, thế giới không có cô gái thứ hai nào có thể hợp hơn.
Quách Hoành Vĩ cá hốc mồm, thấy lời Liễu tỉnh trưởng rất hợp ý mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Khuyết Danh
Trùng Sinh Chi Nha Nội - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=trung_sinh_chi_nha_noi__khuyet_danh