Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Linh Chu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1748: Tiếng Tiêu Trong Làn Khói. (1)
P
hong Phi Vân hỏi:
- Cảm giác trước khi chết một giây như thế nào?
Hai tay Thạch Lan một chuôi kiếm, mũi kiếm cắm vào tảng đá, khí thế thẳng tắp.
Thạch Lan trả lời:
- Không dễ chịu.
Phong Phi Vân cười hỏi:
- Mỗi lần trước khi Thạch Lan định chết trong tu luyện có hận ta không?
Thạch Lan nhìn thẳng đôi mắt Phong Phi Vân, ánh mắt sắc bén như hai luồng kiếm quang.
Thạch Lan trả lời:
- Sư tôn từng nói lt bán yêu phải là người tràn ngập khao khát sự sống, dù trong tuyệt cảnh tận phút cuối cũng không thể tuyệt vọng, trong lòng luôn có tín niệm kiên quyết là ta sẽ sống lại. Mỗi lần nhớ lời sư tôn nói là Thạch Lan không sợ chút nào.
Thạch Lan vừa thuật lại lời Phong Phi Vân từng nói, không sai một chữ.
Thạch Lan nhớ rõ từng chữ Phong Phi Vân đã nói. Mấy năm nay câu đó ảnh hưởng Thạch Lan rất nhiều, sâu đến nỗi nàng quên nỗi sợ chết chóc.
Phong Phi Vân chưa từng cho rằng hắn có điểm nào thành công.
Hắn là kẻ thất bại trong tình cảm, không thuận buồm xuôi gió trong tu luyện như người ta, làm việc thì lúc co lúc giãn, vừa chính vừa tà. Dù Phong Phi Vân phá vỡ nguyền rủa bán yêu thì hắn vẫn không cho thấy tự hào gì.
Nhưng nữ đệ tử trước mặt làm Phong Phi Vân cảm thấy hắn không phải tai họa, ít ra hắn làm đúng một điều.
Phong Phi Vân nói:
- Thần Tấn vương triều quá nhỏ, không phát huy hết thiên phú của Thạch Lan. Có muốn nhận thử thách càng nghiêm khắc hơn, so cao thấp với tài tuấn đỉnh cao nhất thiên hạ không?
Thạch Lan hỏi:
- Sư tôn định mang Thạch Lan rời khỏi đây?
Phong Phi Vân gật đầu.
Thạch Lan quỳ một gối xuống đất, mắt ngấn lệ nói:
- Từ năm Thạch Lan bảy tuổi thì đã không có người thân. A Thư nói chỉ cần còn sống là có hy vọng, là sư tôn cho Thạch Lan hy vọng vào lúc Thạch Lan tuyệt vọng nhất. Từ đó trở đi Thạch Lan xem sư tôn là người thân nhất. Thạch Lan nhớ khi đó đã nói dù sư tôn đi đâu Thạch Lan sẽ theo cùng.
- Sư tôn nói nơi ta muốn đi ngươi không theo được, trừ phi có ngày tu vi của ngươi mạnh đến mức đánh bại người cường đại nhất thủ đoạn, dùng lực lượng phá vỡ hư không thủ đoạn mới có thể đến thế giới kia tìm ta. Thế giới kia của ta rộng lớn hơn thế giới này gấp ngàn vạn lần, khi đó ngươi đã không tìm thấy ta.
- Thạch Lan rất muốn khóc, nhưng Thạch Lan không khóc. Bởi vì trong lòng Thạch Lan vững tin dù một trăm năm, một ngàn năm sau Thạch Lan vẫn sẽ tìm được sư tôn. Sư tôn muốn Thạch Lan làm bất cứ chuyện gì chắc chắn Thạch Lan sẽ làm được.
- Bây giờ Thạch Lan dã làm được, từ nay Thạch Lan muốn mãi mãi đi theo sư tôn.
Mắt Thạch Lan trong suốt đen láy lấp lánh nhìn Phong Phi Vân.
Thuở Thạch Lan bảy tuổi Phong Phi Vân để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng nàng, Thạch Lan mãi mãi không quên nam nhân kia, nam nhân như thần.
Phương xa, Mao Ô Quy, Tây Môn Xuy Tiêu ngây người nhìn hai sư đồ.
Một người một rùa đồng thanh kêu lên:
- Ta Đột nhiên muốn thu đồ đệ.
- Ta Đột nhiên muốn thu nữ đồ đệ.
Khác biệt là Tây Môn Xuy Tiêu thêm chữ 'nữ'.
Mao Ô Quy nhìn Tây Môn Xuy Tiêu, lắc đầu than thở:
- Lại một cầm thú.
Tây Môn Xuy Tiêu cãi lại:
- Thu nữ đồ đệ tốt biết mấy. Có thể viết nhạc phổ cho ta, giặt quần áo, bưng trà rót nước. Mệt mỏi thì lau mồ hôi cho ta, cởi đồ cho ta. Tắm rửa thì chà lưng cho ta, buổi tối ngủ thổi tiêu cho ta...
Thánh thực quả đang ngủ nói mớ:
- Cầm thú.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Xì, ngươi nghĩ lung tung gì vậy? Buổi tối ta nghe tiếng tiêu có thể ngủ ngon hơn.
Có tiếng tiêu từ mặt sông gợn sóng bay đến.
Tiếng tiêu ưu nhãn xa xôi, chứa ý cảnh cao sâu khó dò. Mặt sống nước chảy êm đềm bỗng lặng yên, lặng như tấm gương màu xanh.
Trong sông tự động mọc linh hoa màu xanh, màu trắng, bèo xanh biếc, phát ra mùi thơm thoang thoảng giúp ích cho thể xác và tinh thần.
Trên bầu trời như có cánh cửa tiên giới mở ra, ánh sáng rắc xuống, ảo ảnh thần cung.
Tiếng tiêu hấp dẫn đàn chim bay tới, hót ríu rít bay quanh đảo nhỏ như trăm chim về tổ.
Tiếng tiêu ảnh hưởng thiên địa quy tắc, biến nơi này như thánh địa tiên giới, tịnh hóa hồn người.
Bùm bùm!
Cơ thể Phong Phi Vân vang hai tiếng, hai khúc xương biến thành phượng cốt.
Cơ thể Thạch Lan lóe sáng, có khối xương phượng sinh ra trong người nàng. Trong tiếng tiêu, Thạch Lan tiến vào cảnh giới huyền diệu khó giải thích, bán yêu tự động chuyện gì, bắt đầu cái chết lần năm.
Huyết Giao, Tây Môn Xuy Tiêu, Mao Ô Quy, thánh thực quả cũng cảm ngộ được nhiều từ tiếng tiêu, tiến vào huyền cảnh, tu vi tăng vọt phá tan bình cảnh, như có người quán đỉnh.
Loại cảm ngộ, huyền cảnh này không theo bọn họ khống chế, như Đột nhiên đến tiên giới, thí khí tiên, ngưng tụ tu vi.
Phong Phi Vân cũng tiến bộ nhiều. Vốn trong người Phong Phi Vân chỉ có một trăm lẻ tám khối phượng cốt, hiện tại tăng thêm một trăm bốn mươi tứ khối. Trước đó Phong Phi Vân đã tích lũy tiến bộ nhưng cũng nhờ tiếng tiêu trợ giúp, như có thánh linh giảng đạo.
Tiếng tiêu ngừng, thanh âm còng văng vẳng trong thiên địa thật lâu.
Phong Phi Vân tỉnh táo khỏi huyền cảnh, hắn không kịp kiểm tra cảnh giới hiện nay, đứng bật dậy, mắt bắn ra tia sáng rực rỡ tìm kiếm trong làn sương.
Phong Phi Vân xoay người mấy chục lần, xem xét các phương hướng.
- Ra đi, ta biết là ngươi!
Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc, lắc người, dán sát mặt nước bay vào mây mù, sóng gợn lăn tăn.
Phong Phi Vân tìm kiếm khắp nơi, mắt sáng như đuốc hét lớn:
- Ra mau! Đã đến rồi tại sao không xuất hiện?
Huyết Giao được thu hoạch rất lớn, từ Vũ Hóa đệ tam trọng lên đỉnh Vũ Hóa đệ tứ trọng, suýt thành cảnh giới đại yêu vương. Tiếng tiêu đó như tiếng trời.
Huyết Giao khó tin nói:
- Chẳng lẽ Phong Phi Vân quen chủ nhân tiếng tiêu?
Huyết Giao là giao vương vẫn cảm thấy chuyện thật khó tin, vừa rồi như nghe một vị thánh giả giảng đạo, tu vi tăng vùn vụt, như có người quán đỉnh.
Trên đảo nhỏ Tây Môn Xuy Tiêu khóc sướt mướt, quỳ dưới đất lạy:
- Xin thánh sư hãy nhận ta làm đồ đệ!
Mao Ô Quy liếc xéo Tây Môn Xuy Tiêu:
- Chẳng phải ngươi tự hào tiếng tiêu của mình là đệ nhất thiên hạ sao?
Tây Môn Xuy Tiêu rất cuồng nhiệt quỳ lạy bên bờ sông, nói:
- Chút đạo hạnh như ta không xứng xách giày cho thánh sư, đệ nhất thiên hạ chỉ là khoác lác. Ta dám chắc vừa rồi là vị tiêu thánh truyền đạo cho ta, cố ý chỉ điểm ta hoặc thấy ta tư chất bất phàm muốn nhận làm đồ đệ.
Sương dày đặc, nước lặng.
Phong Phi Vân tìm thấy bè trúc trên mặt sông, hắn đáp xuống bè. Mùi thơm nồng nặc, linh hoa, tiên thảo dày đặc trôi xung quanh. Những thảm thực vật không thuộc về thế giới này, chúng nó cảm nhận tiếng tiêu chí thánh nên sinh trưởng trong thiên địa.
Trên bè trúc có ghế tre, bàn trà, gậy tre, chén trà tử sa. Nước trong chén còn ấm, bốc khói nhạt.
Nàng vừa mới rời đi.
Phong Phi Vân nhìn linh hoa, tiên thảo, hoa trắng, đỏ, xanh nở đầy khu vực nước tạo thành biển hoa nhưng không thể che tầm mắt hắn.
- Ta biết nàng ở gần đây, chắc chắn đang nhìn ta. Nàng trách ta không bảo vệ Hồng Nhan thật tốt hay không muốn gặp ta?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Linh Chu
Cửu Đương Gia
Linh Chu - Cửu Đương Gia
https://isach.info/story.php?story=linh_chu__cuu_duong_gia