Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sủng Mị
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 1626: Tỷ Muội Song Sinh, Vũ Sa Vũ Thiếp
T
rên thực tế, trí nhớ trong bi khấp kia Sở Mộ không muốn đi nhìn, nếu đã nói không hề có liên quan gì nữa, Sở Mộ cũng không muốn đi làm chuyện ngược lại ý của nàng.
"Nhanh lên, ngươi giúp nàng thành công bước vào cấp Bất Tử, nàng nhất định giúp ngươi đối phó với Giao Nhân cổ lão" Cẩn Nhu công chúa nói.
"Nàng bước vào cấp Bất Tử, người muốn giết đầu tiên chính là ta đó" Sở Mộ cười khổ nói.
"Không mà" Bạch Cẩn Nhu rất khẳng định nói.
"Làm sao ngươi biết là không?" Sở Mộ rất không minh bạch.
Lấy hận ý của nàng đối với mình, Sở Mộ cảm thấy đợi nàng nắm lấy thực lực tuyệt đối ở trong tay, đầu tiên muốn trả thù chưa chắc là Thiên Cung, mà là đối phó với mình trước, tính tình nữ nhân này cho đến bây giờ đều không có thể nắm bắt được.
"Ta đã đọc tâm. Nàng cho tới bây giờ tựu không có nghĩ qua là muốn giết ngươi" Bạch Cẩn Nhu nói rất chân thành.
Có vài người hiểu được ẩn giấu trong nội tâm của mình, Thuật đọc tâm của Bạch Cẩn Nhu không cách nào đọc thấu một vài suy nghĩ có lực ý chí vô cùng kiên cường, nhất là loại người và tính cách giống như Vũ Sa vậy.
Nhưng mà, tính cách dù thế nào đi nữa, bản tâm chỉ có một, ngày đó khi còn ở Thiên Cung, Cẩn Nhu công chúa tại tâm tình Vũ Sa không khống chế được trong chớp mắt kia liền thấy được bản tâm của nàng.
Sở Mộ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Bạch Cẩn Nhu, hồi tưởng lại thời điểm đánh một cái bạt tai là nàng đã thu hồi gai độc rồi, một khắc sau một giọt nước mắt rơi xuống.
"Được rồi" Sở Mộ mở ra không gian Hồn sủng, đem giọt bi khấp của Vũ Sa mang ra ngoài.
Sở Mộ đem giọt bi khấp này đặt trên lòng bàn tay, bi khấp lặng lẽ dung nhập vào trong làn da Sở Mộ, sau đó chậm rãi chảy vào linh hồn Sở Mộ, chảy đến vị trí vết thương linh hồn của hắn.
Cái vết thương linh hồn này cũng là vết thương linh hồn Vũ Sa sau khi đứt gãy lưu lại, một khắc đứt gãy kia quả thực đau đớn đến không muốn sống nữa.
Giọt bi khấp này ở thời điểm chạy quanh miệng vết thương, ánh mắt Sở Mộ bỗng nhiên phát sinh biến hóa.
Trước mắt xuất hiện không gian nứt vỡ cùng biến ảo, Sở Mộ thấy được một hình ảnh đại điện Thời Đại, từ mơ hồ đến khi rõ ràng.
Trong đại điện Thời Đại, Vũ Sa vung tay lên, hung hăng đánh vào cái tên trước mặt mình, đồng thời một giọt nước mắt từ khóe mắt nàng chảy xuống, rơi vào trong thế giới tinh thần Sở Mộ.
Giọt nước mắt như rơi xuống trong hồ nước yên ả, nhộn nhạo mở ra một vòng một vòng rung động, rung động xẹt qua không gian lại xuất hiện biến áo một lần nữa.
Ánh mắt Sở Mộ dần dần hoảng hốt, lúc này Cẩn Nhu công chúa cũng đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt tại trên trán Sở Mộ, và cùng Sở Mộ tiến vào trong chuyện xưa được ghi lại trong một giọt bi khấp (bia khóc) kia.
o O o
Thành màu trắng, cung điện cũng màu trắng, hết thảy đều là một màu trắng duy mỹ.
Một cây cầu dài im ắng, giống như một dãi lụa màu trắng nối từ trong tinh hà đến trên một khối vẫn thạch trôi nổi, trên vẫn thạch đó có một ngôi đình màu trắng.
Sở Mộ thì đứng tại trung tâm cây cầu màu trắng này, Cẩn Nhu công chúa thì đứng bên cạnh hắn.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ!"
Một tiểu cô nương mím môi gương mặt ủy khuất khả ái từ đầu cầu kia chạy tới, nàng ăn mặc xinh đẹp như công chúa liền trực tiếp xuyên qua hai người Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa, chạy về ngôi đình trên vẫn thạch.
Trên đình kia cũng có một cô bé, nàng nho nhã, thanh tao lịch sự, khí chất thì hoàn toàn ngược lại với có tiểu cô nương đang chạy tới kia, thậm chí trong con ngươi linh hoạt còn nhỏ kia có thể thấy vẻ bình tĩnh cùng cơ trí mà người thành niên mới có được.
Cẩn Nhu công chúa thấy hai cô bé này giống nhau như đúc, đều kinh ngạc nhìn các nàng.
"Người nào mới là Vũ Sa thật sự?" Cẩn Nhu công chúa hỏi.
"Muội muội" Sở Mộ nói.
"Làm sao vậy" Tỷ tỷ xê dịch vị trí, để cho muội muội ngồi xuống bên cạnh mình, quan tâm hỏi.
"Các nàng cười nhạo ta, nói ta cái gì cũng không biết" Muội muội ủy khuất nước mắt rất nhanh tràn xuống.
"Không sao đâu, ngươi không cần phải biết cái gì cả. Học trận đồ, học tinh quỹ rất là khô khan, các nàng kỳ thật cũng không thích học những cái kia, chẳng qua trưởng bối bọn họ yêu cầu, các nàng chỉ làm theo mà thôi"
"Không được, ta cũng muốn học những cái kia, không cho các nàng cười nhạo ta!"
Nhìn vẻ mặt thành thật của muội muội, tỷ tỷ cũng đành gật đầu nói: "Vậy để ta dạy cho ngươi"
Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa liền đến gần ngôi đình kia, nhìn hai cô bé này cơ hồ giống nhau như đúc, trong lòng cũng có mấy phần kinh ngạc.
"Thì ra Vũ Sa cũng có tỷ tỷ, các nàng là tỷ muội song sinh" Bạch Cẩn Nhu nhìn vị tỷ tỷ kia.
Vốn là, chỉ là một cô bé bảy tám tuổi, hẳn là không tồn tại bất kỳ một loại khí chất gì, hoặc là nói như vị muội muội vừa khóc vừa quật cường kia chỉ có tiểu hài tử mới biểu hiện ra. nhưng mà vị tỷ tỷ kia lại quá thong dong, nhã nhặn lịch sự, con ngươi nàng trong suốt linh mỹ, nhưng mà trong đôi mắt toát ra kia đều khiến cho người ta cảm giác số tuổi nàng không quá hợp...
Sở Mộ nhìn vị tỷ tỷ kia, hồi tưởng lại trong những trí nhớ Vũ Sa, trong lòng âm thầm kỳ quái.
Vì cái gì mình nhìn qua một chút mảnh nhỏ trí nhớ Vũ Sa thế nhưng lại không thấy thân ảnh của vị tỷ tỷ kia?
Nhìn nhìn, ngôi đình này từ từ xuất hiện nứt vỡ, Sở Mộ chỉ có thể nhìn hình ảnh kia trở nên dần dần mơ hồ.
Trong mơ mơ hồ hồ, chỉ có hình ảnh của hai cô bé tinh xảo là chỉ có thể được rõ ràng mà thôi.
Trong thoáng chốc, ngôi đình biến mất, cảnh vật giống như bức tranh thủy mặc trải rộng ra, Sở Mộ thấy được muội muội Vũ Sa đang đứng tại trên tường thành Thiên thành.
Lúc này Vũ Sa đã lớn hơn một chút, vóc người linh lung khả ái, bộ dáng cũng dần dần cho thấy khi trưởng thành là tuyệt đại tao nhã. Đã lộ ra hình dáng mỹ lệ mê người.
Nàng vẫn như cũ mặc váy màu lam, mái tóc dài màu tím được tết thành hai cái đuôi ngựa, giống như cành liễu rủ xuống tới hai bờ hông của nàng.
Sở Mộ và Bạch Cẩn Nhu công chúa đi tới trước mặt nàng, phát hiện ánh mắt của nàng đang nhìn về phía bên ngoài Thiên thành.
"Sở Mộ, đúng là cái tiểu trấn màu trắng kia rồi" Bạch Cẩn Nhu chỉ vào cái trấn bên ngoài tường thành.
Sở Mộ đưa mắt nhìn lại, phát hiện bên ngoài tiểu trấn. Một đống tàn thi hỗn độn, máu tươi thành sông suối chảy lan tràn khắp đại địa màu xanh đen!
Sở Mộ nhớ vô cùng rõ ràng, ngày đó mấy ngàn người tại tiểu trấn kia giống như súc vật hướng bên ngoài thành đi tới, đi cho những bọn quái vật không biết chui từ đâu ra nuốt sống, một hình ảnh cực kỳ tàn nhẫn, đáng sợ.
Mà Vũ Sa bây giờ chỉ mới mười tuổi đứng trên tường thành, tận mắt nhìn thấy phát sinh một màn này.
Nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó, hình như linh hồn cũng bị đám quái thú kia ăn luôn rồi, căn bản khó mà tin được Thiên thành Thiên Cung mỹ miều, thế nhưng lại phát sinh một màn cực kỳ bi thảm như vậy.
"Vũ Sa, Vũ Sa..."
Một vị nữ tử mỹ lệ hấp tấp vội vàng từ đàng xa chạy tới đây.
Vũ Sa vẫn đứng ở nơi đó. Có chút không dám tin nhìn một màn máu chảy đầm đìa kia.
"Ngươi không được đến nơi này, rất không quá nghe lời rồi!" Nữ tư kia vô cùng bất mãn quát lớn.
"Bọn họ... bọn họ vì sao lại đem chính mình đút cho bọn quái thú?"
Sở Mộ lúc này đã đứng bên cạnh Vũ Sa và vị nữ tử kia, để cho Sở Mộ vô cùng kinh ngạc chính là, dung mạo nữ tử này Sở Mộ thế nhưng căn bản là không nhìn thấy rõ lắm!
Nữ tử này cực kỳ mỹ lệ động lòng người, hết lần này tới lần khác khi Sở Mộ nhìn vào mặt nàng, cảm giác đích xác là một trận mông lung, nàng không có mang khăn che mặt nhưng thật giống như bị một cái khăn che chắn trước mặt, mình chỉ có thể thấy ngũ quan nàng hoàn mỹ tinh xảo. Nhưng nói chung chỉ giống một người ở trong kia..
"Nhân Mẫu!!" Sở Mộ mạnh mẽ nghĩ tới, nữ nhân này không phải là vị Nhân Mẫu đang tu luyện ở phía sau bức rèm đó sao?
Dung mạo của nàng thiên biến vạn hóa. Thậm chí có thể biến thành nữ nhân thân thuộc với mình nhất!
"Sở Mộ, ngươi nhận biết nàng?" Bạch Cẩn Nhu chỉ vào Nhân Mẫu đang dò hỏi Vũ Sa.
Sở Mộ lắc đầu, nói: "Ngươi có thể thấy hình dáng đầy đủ của nàng không?"
"Không thể, người này kỳ quái a, cảm giác, cảm thấy nàng rất quen thuộc, lại cảm thấy nàng rất xa lạ..."
Nhân Mẫu mang Vũ Sa rời đi nơi này. Đem nàng về lại trong Thiên Cung.
o O o
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ..." Vũ Sa bị Nhân Mẫu khiển trách một trận, bỏ chạy về căn phòng của mình, thấy tỷ tỷ Vũ Thiếp đang ở trong phòng đọc sách, lập tức nức nở khóc lên.
Vũ Sa khóc không ngừng nghỉ. Tỷ tỷ chỉ đành phải bỏ xuống quyển sách đồ án trận đồ thật dày, hỏi thăm nàng đã xảy ra chuyện gì.
Vũ Sa đem một màn máu chảy đầm đìa tại tiểu trấn lúc nãy miêu tả qua một lần.
Tỷ tỷ Vũ Thiếp tựa như đã biết một màn tàn nhẫn này, chẳng qua là lâm vào trầm mặc.
"Tỷ tỷ, bọn họ không phải là người hầu ngươi ư, tại sao không thể ngăn cản bọn họ làm như vậy, những người đó cũng thật đáng thương a" Vũ Sa hỏi.
"Đó là chuyện của Thủ Vọng thần điện, ta không làm được" Tỷ tỷ Vũ Thiếp nói.
Vũ Sa vẫn như cũ khóc không ngừng nghỉ.
Vũ Thiếp nghĩ muốn khuyên nàng, Vũ Sa vẫn quật cường yêu cầu nàng cứu những người đó.
Vũ Thiếp tựa hồ như quen thuộc khóc như mưa của muội muội mình, bình tĩnh mở sách ra, một bên muội muội khóc rống làm nũng, một bên an tĩnh dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt vuốt đồ án trên sách, đem những đồ án rườm rà này ghi nhớ tại trong đầu
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sủng Mị
Ngư Thiên Không
Sủng Mị - Ngư Thiên Không
https://isach.info/story.php?story=sung_mi__ngu_thien_khong