Chương 1710 : Bát Nguyên Phủ Xuống
gười thứ nhất xuất quan chính là Vương Hữu Tài.
Tu vi của hắn có rất nhiều thiên kiêu nhưng không phải cao nhất, ngược lại là thấp nhất trong chừng đó người. Tư chất của hắn, thậm chí có thể nói là kém nhất nhưng ý chí của hắn lại vô cùng kiên định, năm đó đến Mạnh Hạo cũng phải chấn động, khiến cho tất cả mọi người ở Đệ Cửu Sơn Hải đối với người lòng dạ độc ác này cũng chấn động tâm thần.
Hắn vì bái nhập tông môn, vì muốn tìm đạo mà không tiếc phá hủy cặp mắt của mình, chỉ vì để từ chỗ mù lòa mà tìm thấy đạo ảnh.
Trong tông môn, hắn vẫn như thế. Chẳng những đối với người khác vô cùng ngoan cố mà đối với bản thân càng thêm ác liệt. Giờ này, trong 33 Địa, người khác ở trong đó thống khổ thê lương, nhưng hắn lại đang cười rất to.
Nụ cười dữ tợn, hắn hấp thu hết thảy tạo hóa từ Hồn Hỏa, lại lựa chọn hy sinh tuổi thọ cùng căn nguyên sinh mệnh của mình, đổi lấy tu vi tăng tiến đến cực hạn.
Trực tiếp vượt qua Cổ Cảnh, bước chân vào Đạo Cảnh, trở thành Đạo Chủ, trở thành Đạo Tôn lại tiếp tục tăng cao, trở thành Chủ Tể!
Ý chí trong Hồn Hỏa kia cũng đều bị Vương Hữu Tài tàn nhẫn khống chế, đến cuối cùng hắn lại cười ha hả, gần như là tự nguyện đem sinh mạng của mình rót vào trong cơ thể Vương Hữu Tài.
Cùng với đột phá tu vi, Vương Hữu Tài xuất quan, hắn hóa thành cầu vồng ngập trời, thương phát đầy đầu, tu vi tản ra khiến cho thiên địa phải thất sắc, 33 Địa thế giới nổ vang.
Sau hắn cũng có người lục tục xuất quan, nhưng cuối cùng cũng ít thấy người nào có thể đạt tới trình độ của hắn. Cho đến khi Lý Linh Nhi đầu đầy tóc bạc bước ra, mới thấy tản ra một loại khí tức có thể so với Chủ Tể.
Bộ dáng của Lý Linh Nhi biến đổi hoàn toàn, không còn trẻ mà đã hóa già nua, trở thành một bà lão. Thanh xuân của nàng, hết thảy đã bị phá hủy để đối lấy tu vi kinh thiên. Cho dù một giáp sau, nàng sẽ bị hình thần câu diệt nhưng đây vẫn là lựa chọn của nàng.
Ngoài dự liệu của Mạnh Hạo là Trần Phàm, hắn không lựa chọn vứt bỏ thọ nguyên, thậm chí ngay cả cảnh giới cũng chưa đến Đạo Tôn mà chỉ là ngũ nguyên. Sắc mặt hắn ảm đạm, dường như muốn nói lại thôi, yên lặng xuất quan.
Quý Âm thì ngược lại, giống như Lý Linh Nhi, nàng vô cùng dứt khoát quyết liệt!
Mọi người lục tục bay ra, khí thế không ngừng dâng lên, cả 33 Địa nều nổ vang. Cho đến cuối cùng, 33 vị thiên kiêu, tổng cộng xuất hiện chỉ có bốn người, có chín người đã… vĩnh viễn mai táng tại nơi này, thu hoạch tạo hóa thất bại, hình thần câu diệt.
24 vị thiên kiêu đã thành công thu được tạo hóa, trong đó chừng tám người lựa chọn vứt bỏ thọ nguyên. Tu vi tám người này có thể so với lực lượng tu vi của Chủ Tể. Hơn phân nửa những người còn lại có thể so với Đạo Tôn, chỉ có vài người là đạt đến ngũ nguyên.
Nhưng bất kể là như thế nào, những người này sau khi xuất quan, vận mạng bản thân đã hoàn toàn biến đổi. Cùng với sự xuất hiện của bọn họ, mặt đất bắt đầu sụp xuống, tầng tầng lớp lớp dần sụp đổ. Những người này đều đang đợi Mạnh Hạo xuất hiện.
Mười tháng qua, mỗi người đều thu hoạch tạo hóa, không cảm giác được tiến trình của những người khác. Thời khắc này họ cùng xuất hiện, tu vi tản ra, bọn họ ngay lập tức ta nhận thấy, Mạnh Hạo… đang ở chỗ sâu nhất trong 33 Địa.
Mặt đất sụp xuống, một đám dị thú bay ra vây quanh bốn phía, cảnh giác nhìn mọi người, không dám đến gần.
Chỉ là thời gian cứ thế trôi qua, mấy ngày sau, Mạnh Hạo vẫn chưa xuất hiện. Mọi người ai nấy đều trầm mặc, nhất là bọn họ cảm nhận được khí tức của Mạnh Hạo đang chậm rãi tán đi. Bọn họ đều nhíu mày, nhìn về người có tu vi mạnh nhất lúc này, Vương Hữu Tài.
Vương Hữu Tài trầm mặc, một hồi lâu sau mới xoay người, cất bước đi về phía cửa ra bên trên.
- Đi thôi, chỉ sợ chiến tranh đã diễn ra ở bên ngoài rồi. Chờ đợi ở đây không có ích gì, tạo hóa của Mạnh Hạo, so với ta không ngang bằng thì là lớn hơn, tự nhiên sẽ cần nhiều thời gian hơn.
- Ta chỉ có một giáp sinh mạng, không muốn lãng phí, ta muốn tham chiến! Cặp mắt Vương Hữu Tài đen như mực, tuy rằng đã mù nhưng tựa hồ như có ánh sáng kỳ dị lóng lánh. Hắn vừa nói, vừa chạy thẳng đến lối ra.
Những thiên kiêu khác cũng trầm mặc, cúi đầu nhìn mặt đất đang sụp xuống. Cuối cùng, toàn bộ đều xoay người bay ra. Lý Linh Nhi đáy lòng khẽ thở dài, cũng theo đi. Trần Phàm có chút thất hồn lạc phách, nhìn về phía mặt đất. Hắn nhìn về chỗ sâu nhất, không ai phát hiện ra, thứ hắn nhìn chính là tạo hóa 19 Địa.
“Ta nên… lựa chọn thế nào?”
Trần Phàm chua xót, thu hồi ánh mắt, giấu đi vẻ mờ mịt, cùng bay theo ra ngoài.
Cùng lúc đó, trong Sơn Hải Giới, cuộc chiến với 33 Thiên rốt cuộc cũng bắt đầu.
Tinh không nổ vang, một khu vực trực tiếp bị đánh nát, cưỡng ép mở một lối đi. Có thể thấy được Đệ Thập Nhất Thiên đại lục đã không còn trong suốt, mơ hồ nữa mà đã xuất hiện rõ ràng!
Ở trên đó, đã có thể nhìn rõ được Đệ Thập Bát Thiên, 19 Thiên thậm chí là… 33 Thiên.
Mang theo uy áp vô thượng, mang theo khí thế kinh thiên động địa, ầm ầm phủ xuống tinh không Sơn Hải Giới. 17 Thiên phủ xuống… rồi 18 Thiên lần lượt phủ xuống!
“Ầm, ầm, ầm”
Tinh không bị xé rách, gió lốc điên cuồng khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Hai thân ảnh bước ra từ 33 Thiên, hai người này một nam một nữ, trên người bọn họ không thấy một chút dấu hiệu của dị tộc nào, họ giống như tu sĩ vậy.
Duy chỉ có đôi mắt của họ lộ ra ánh sánh băng lãnh vô cùng, dường như trong mắt bọn họ, mọi sinh mạng đều chỉ như con kiến.
Mà sự xuất hiện của bọn họ mang theo một luồng uy áp không cách nào hình dung, ầm ầm phủ xuống, khiến cho Sơn Hải Giới nổ vang, núi cao run rẩy, biển rộng gầm thét, vô số tu sĩ phun ra máu tươi.
Uy áp kia là của Chí Tôn, không phải thất nguyên, mà là… bát nguyên!
Hai đại Chí Tôn mạnh nhất của 33 Thiên lúc này, chính là hai… Chí Tôn bát nguyên!
Từ trong 17 Thiên đến 33 Thiên sau lưng bọn họ, vô số đại quân dị tộc ào ào chạy ra. Phóng nhãn nhìn lại, có thể thấy số lượng quân đâu chỉ có ngàn vạn mà là vô biên vô tận, chừng mấy chục triệu người. Mỗi một dị tộc phủ xuống đều mang theo không ít cường đại.
Giờ khắc này, pháp bảo khổng lồ cũng dần xuất hiện. Từ nơi dị tộc chạy ra, vang lên tiếng nổ ngập trời. Có mấy pho tượng cao đến vạn trượng, còn có cây cối to lớn toả ra hàn khí lạnh người, càng kinh người hơn, chính là ở phía sau bọn họ, một mặt trời màu đỏ, từ từ dâng lên!
Ngoài ra, mấy dị tộc trong truyền thuyết cũng xuất hiện, kinh người nhất chính là người khổng lồ cao chừng mấy vạn trượng, dường như chưa phải độ cao cực hạn mà đã bị áp chế. Trên mi tâm họ, tinh điểm lấp lánh, toàn thân tản ra khí tức tang thương.
Còn có những người có cánh sau lưng, vô cùng dữ tợn đang đứng trong đại quân.
Xa hơn nữa, là mấy vạn con rồng đen đang gầm thét lao đến, những nơi chúng đi qua, biển lửa ngập trời.
Lần này, toàn bộ 33 Thiên đã phủ xuống, muốn tập hợp tất cả lực lượng, tiêu diệt Sơn Hải Giới. Tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới tâm thần chấn động, vô biên vô tận là dị tộc, chư Thiên đại lục kinh người. Ở nơi tối cao trên kia, còn có Chí Tôn vô thượng. Sơn Hải Giới, dường như không có đến nửa phần thắng lợi.
- Giết sạch. Một thanh âm băng hàn, mang theo sự tang thương giờ khắc này vang vọng trong tinh không, khuếch tán khắp bốn phương tám hương, truyền vào trong tai mỗi dị tộc đồng thời cũng đánh vào tâm thần của toàn bộ tu sĩ Sơn Hải giới.
Người nói câu này, chính là nữ tữ trong hai đại Chí Tôn bát nguyên kia. Nàng vừa nói ra, lập tức đại quân dị tộc truyền ra tiếng gào thét long trời lở đất. Trong tiếng nổ “ầm ầm”, bọn họ như thủy triều trực tiếp xông vào Sơn Hải Giới.
Mà nàng ở nơi này, thân thể cũng nhoáng lên một cái, cả người hóa thành một đạo cầu vồng, với khí thế quét sạch mọi thứ, chạy thẳng tới Sơn Hải Giới. Nàng chỉ tay về quầng sáng phòng hộ quanh Sơn Hải Giới.
Ngón tay vừa chạm, “rắc rắc” vài tiếng, quầng sáng trực tiếp vỡ nát, tạo thành vô số mảnh vỡ cuốn ngược mà đi. Nàng một bước bước vào, xuất hiện ngay tại núi thứ năm. Bất ngờ, nàng đạp mạnh xuống, chỉ trong chớp mắt, núi thứ năm lập tức nổ vang, hoàn toàn vỡ vụn.
Một màn này khiến cho tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới khiếp sợ đến ngây người.
Nhưng ngay lúc này, từ trong Sơn Hải Giới truyền ra mấy tiếng gầm nhẹ. Hư vô xung quanh nữ Chí Tôn, đột nhiên hiện ra ba tòa đại điện. Ba lão nhân từ trong đại điện đi ra, đó chính là…Tôn Giả!
Tam Đại Tôn Giả Sơn Hải Giới không ẩn núp nữa, đồng thời xuất hiện trấn áp vị nữ Chí Tôn này. Cùng lúc đó, con rối Chí Tôn của Mạnh Hạo còn có Hải Mộng Chí Tôn lập tức xuất thủ, muốn đánh chết vị nữ Chí Tôn kia.
Xa xa, ba đại đạo môn toàn bộ phủ xuống, mang theo đệ tử đạo môn cùng pháp khí đạp môn, hướng về phía đại quân dị tộc mà diệt sát.
Xa hơn nữa, trên đạo đài Hứa Thanh đang ngồi, phát ra từng đạo phong mệnh, truyền vào đại quân Sơn Hải, tấn công vào dị tộc. Trận chiến sinh tử đã bắt đầu.
Tộc nhân Phương gia, còn có mấy tông môn thời khắc này đều có mặt tại chiến trường. Thậm chí, người của Vương gia cũng xuất hiện.
Loạn chiến, hay còn gọi là quyết chiến giờ khắc này đã bắt đầu. Cùng lúc đó, trong tinh không, vị nam tử Chí Tôn bát nguyên còn lại sắc mặt trước giờ vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn nhìn về phía sâu nhất Sơn Hải Giới, chính là Nam Thiên Tinh trên Đệ Cửu Sơn Hải.
- Quả nhiên là ngươi. Nam Chí Tôn bát nguyên nhẹ giọng lên tiếng, bước ra một bước, thân ảnh hắn biến mắt, xuất hiện hay tại bầu trời Đệ Bát Sơn Hải, bên trong Sơn Hải Giới.
Gần như ngay tại khoảnh khắc hắn xuất hiện, trận pháp ở Nam Thiên Tinh đột nhiên bạo phát, sát cơ ngập trời. Vị Chí Tôn bát nguyên cũng không để vào mắt, hắn cất bước chạy thẳng tới đỉnh núi trên Nam Thiên Tinh.
Trên ngọn núi, Thủy Đông Lưu đứng ở đó bỗng nhiên xoay người, hắn nhìn Chí Tôn bát nguyên đang ở xa xa. Ánh mắt hai người giao nhau, không một lời nói, thân ảnh của họ đồng thời biến mất nhưng ngay tại khoảnh khắc đám, ngọn núi dưới chân bọn họ truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Sau tiếng nổ, ngọn núi không còn, mặt đất biến mất, nơi này trực tiếp trở thành một cái hố sâu! Hố sâu này nối thẳng đến nội hạch Nam Thiên Tinh, có thể thấy được một biển dung nham cuồn cuộn bên trong.
Cũng chính lúc này, trong 33 Địa, Mạnh Hạo đột nhiên mở mắt ra. Hết thảy mọi thân ảnh chung quanh hắn đều đình chỉ mọi hành động, dần dần hóa thành vô số điểm sáng, bay thẳng lên không trung, chay thẳng đến chỗ Mạnh Hạo, chui vào trong cơ thể hắn. Cặp mắt Mạnh Hạo càng lúc càng sáng.
Ngã Dục Phong Thiên Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn Ngã Dục Phong Thiên