Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Y Đạo Quan Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 979-1: Nhìn Thoáng Qua (1)
T
rương Dương đi tới, Tần Thanh ôm cổ hắn, hiến dâng một nụ hôn dài, Trương đại quan nhân sớm đã không chịu nổi nữa rồi, ôm lấy Tần Thanh đưa vào phòng ngủ, đặt cô ta lên giường rồi lột trần trụi.
Có lẽ là sự mát xa của Trương Dương đã thúc dẩy tình dục ở sâu trong lòng Tần Thanh, tối hôm đó biểu hiện của cô ta rất điên cuồng, khi kích động còn bất chấp tất cả rên to, hại cho Trương đại quan nhân mấy lần phải dùng miệng để bịt miệng cô ta lại, sợ tiếng rên rỉ kích tình của bí thư Tần truyền ra ngoài.
Tần Thanh bị bịt miệng, khoái cảm như thủy triều nuốt sống cô ta, cô ta chỉ có thể dùng hơi thở để phát tiết khoái ý trong lòng, đôi tay tráng nón ôm chặt lấy Trương Dương, mười ngón tay cắm sâu vào trong da thịt của hắn.
Trương đại quan nhân đưa ra tổng kết đối với biểu hiện tối nay của bí thư Tần: "Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ!"
"Cút!" Mặt Tần Thanh nóng lên, cắn nhẹ một cái vào ngực hắn, sau đó thì kề sắt mặt vào chỗ mình vừa cắn, ôn nhu nói: "Chẳng phải là vì anh câu dẫn em à, một cô gái nhà lành như người ta đã bị hủy trong tay anh rồi."
Trương đại quan nhân bật cười đắc ý, tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve đường cong ở lưng và mông Tần Thanh, nói khẽ: "Gặp anh, con gái nhà đàng hoàng cũng sẽ biến thành dâm phụ."
Tần Thanh kiều mỵ nói: "Em chỉ làm dâm phụ của anh, làm dâm phụ của anh cả đời."
Trương đại quan nhân không khỏi kích động, Tần Thanh phát hiện ra biến hóa của hắn, cười cười ôm lấy hắn nói khẽ: "Thành thật một chút, chúng ta trò chuyện thôi, em hơi mệt rồi."
Trương Dương gật đầu nói: "Hôm nay họp gì mà muộn thế?"
"Lũ xuân sắp tới rồi, thị lý triệu tập cán bộ các khu huyện tới mở một cuộc họp động viên phòng lụt, bởi vì công tác của phương diện này năm ngoái làm không tốt lắm, cho nên năm nay cần phải bảo đảm vạn vô nhất thất."
Trương Dương nói: "Chuyện có tí xíu mà cũng phải học, kỳ thực phòng lụt không phải là vào lúc đỉnh lũ mới nắm, bình thường cũng nên làm tốt những công tác này."
Ngón tay Tần Thanh nhẹ nhàng gẩy gẩy: "Anh còn chưa nói mục đích đến Đông Giang lần này."
Trương đại quan nhân vươn tay ra sờ sờ thân dưới của cô ta, thấp giọng cười nói: "Tình hình lũ lụt của bí thư Tần nghiêm trọng, cho nên tôi đặc biệt tới Đông Giang để chống lũ."
"Đáng ghét, em đang nói chính sự mà... A a!"
Trương đại quan nhân không ngại cực khổ, cả một đêm chống lũ phòng lụt trong nhà của bí thư Tần, hắn thì không sao, nhưng bí thư Tần thì mệt đến nỗi sáng sớm không thể dậy nổi, có điều ngày hôm sau là cuối tuần, Tần Thanh nằm ở trên giường chẳng muốn dậy, dịu dàng nói: "Chìa khóa xe ở trên bàn, anh tự đi đi, chú ý một chút, đừng để cho người ta nhìn thấy."
Trương đại quan nhân gật đầu, hắn rửa mặt xong cầm chìa khóa xe của Tần Thanh đi ra ngoài, trên đường cũng không gặp phải người quen, rất thuận lợi tới chỗ để xe của Tần Thanh.
Trương Dương lái xe tới nhà mới của Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh, hơn một tháng nữa hai người sẽ tổ chức, trước mắt đang ở khu nhà trung tâm thành phố Đông Giang, khi Trương Dương đến, Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh đang quét dọn vệ sinh, việc sửa sang cũng đã gần sau rồi.
Triệu Tĩnh nhìn thấy Trương Dương tới, kinh hỉ vạn phần nói: "Anh? Anh đến từ lúc nào vậy?"
Trương Dương nói: "Từ hôm qua, tới tỉnh lý làm chút chuyện."
Đinh Triệu Dũng cười nói: "Tới mà không nói cho tôi biết một tiếng."
"Giờ không phải là tới rồi ư?"
Triệu Tĩnh nói: "Anh, mẹ buổi chiều ngồi xe lửa đến Đông Giang đó."
Trương Dương kinh hỉ nói: "Thật à?"
Triệu Tĩnh gật đầu nói: "Bọn em mùng một tháng năm kết hôn, mẹ phải tới giúp đỡ chứ."
Trương Dương cười nói: "Mẹ vẫn không yên tâm về em." Nhìn thấy em gái cuối cùng cũng tìm được một chốn về mỹ mãn, trong lòng hắn cũng vô cùng vui mừng.
Triệu Tĩnh dẫn Trương Dương đi thăm một vòng trong nhà, thật ra bố mẹ muốn gã về nhà sống, nhưng Triệu Tĩnh cân nhắc tới vấn đề ở chung ngày sau nên vẫn kiên trì đòi ra bên ngoài ở.
Đinh Triệu Dũng nói: "Mấy năm nay chúng tôi đang trong thời kỳ sáng nghiệp, trước tiên chỉ có thể ở vậy thôi, ủy khuất cho tiểu Tĩnh rồi."
Trương Dương nói: "Nhà ở trung tâm thành phố, nội thất không tồi, dụng cụ đầy đủ, thế này mà gọi là ủy khuất à? yên cầu của anh cũng cao quá đấy, không phải là ai cũng có thể được ở biệt thự đâu."
Triệu Tĩnh bưng trà đi tới, đưa cho họ mỗi người một ché, sau đó ôm cánh tay Đinh Triệu Dũng, nói: "Em rất thỏa mãn rồi, thật ra từ lúc quyết định gả cho anh thì đã quyết tâm cùng chung hoạn nạn với anh, nhà không cần lớn, chỉ cần có thể tránh mưa tránh gió là được rồi, không nhất định phải như Lương Thành Long, nhà to quá chỉ quét dọn thôi cũng khiến người ta mệt chết rồi, vả lại anh nếu ra ngoài đi công tác, một mình em ở nhà lớn thì em sẽ sợ lắm."
Bên ngoài truyền đến một giọng nói: "Ai nói xấu tôi sau lưng đó!" Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến, Lương Thành Long từ bên ngoài bước vào, vừa hay nghe thấy một câu cuối cùng của Triệu Tĩnh. Trong khoảng thời gian này gã cũng thường xuyên tới đây.
Triệu Tĩnh cười nói: "Chúng tôi là không ăn được nho thì nói nho còn xanh."
Lương Thành Long cũng không ngờ Trương Dương cũng ở đây, nhìn thấy hắn, xông lên đấm cho hắn một cú: "Mẹ, cậu cũng hay thật, làm quan lớn rồi thì khinh thường người ta, tới Đông Giang mà không đánh lấy một quả rắm."
Trương Dương cười nói: "Tôi thực sự rất bận mà, chẳng phải tôi vừa làm xong việc là chạy tới đây ư?"
Lương Thành Long nói: "Cậu lúc này mới làm tới bí thư huyện ủy dã quên mất mấy người anh em này rồi, sau này nếu thành bí thư thị ủy, bí thư tỉnh ủy, liệu còn nhớ tới chúng tôi không?"
Trương Dương nói: "Anh đừng lấy một cán bộ của thị trấn nhỏ như tôi ra trêu đùa, tôi nhận sai với anh được chưa? Trưa nay tôi làm chủ mời khách, dâng rượu bồi tội với các vị."
Lương Thành Long nói: "Đến địa bàn của chúng tôi mà còn muốn mời khách à? Khinh thường người ta đúng không? Không có cửa đâu, người được mời khách là tôi, Triệu Dũng, gọi điện thoại cho Viên Ba đi, bảo hắn chuẩ bị cơm."
Đinh Triệu Dũng cười nói: "Vòng đi vòng lại vẫn là Viên Ba mời khách."
Lương Thành Long nói: "Sinh ý của hắn càng làm càng lớn, hắn không mời khách thì ai mời khách?"
Mấy người đang tán gẫu náo nhiệt thì di động của Trương Dương đổ chuông, là Kì Sơn gọi điện thoại tới, Kì Sơn oán giận nói: "Bí thư Trương, anh giao hết việc cho tôi, còn bản thân thì không hỏi, di động cũng tắt."
Trương Dương cười nói: "Nửa đêm nửa hôm chẳng ai muốn bị đánh thức cả."
Kì Sơn gọi điện thoại tới là để nói với hắn rằng chuyện của hai cô gái đó đã được giải quyết, Kì Sơn thông qua quan hệ của Lâm Tuyết Quyên tìm mấy lãnh đạo tương quan của học viện nghệ thuật để nói rõ tình huống, phía trường học đặc biệt mở đèn xanh cho Tô Điềm và Tiếu Y, có thể lùi thời gian phỏng vấn cho họ.
Trương Dương biết chuyện đã được giải quyết thuận lợi, cũng cười nói: "Vất vả cho anh rồi, Kì tổng, tôi thay mặt Vũ Ý cám ơn anh."
Nghe thấy tên của Vũ Ý, Kì Sơn bật cười: "Bí thư Trương, Vũ Ý phải mời chúng ta ăn cơm, buổi trưa hôm nay ở khách sạn Tuệ Nguyên nhé."
Trương Dương nói: "Tới Tuệ Nguyên thì còn cần cô ta mời khách ư?" Kì Sơn hiện tại là cổ đông lớn nhất của khách sạn Tuệ Nguyên cho nên cho nên Trương Dương mới có thể nói như vậy.
Kì Sơn cười nói: "Cho nên mới nói cô ta tính rất kỹ, rõ ràng là bịp tôi mà."
Trương Dương cười nói: "Chuyện tốt mà, rõ ràng là coi trọng anh."
Kì Sơn nói: "Đừng nghĩ linh tinh, người ta chỉ coi tôi là bạn thôi, bí thư Trương, buổi trưa đến Tuệ Nguyên đi, tôi sai người chuẩn bị."
Trương Dương nói: "Chỗ tôi còn có một đám bằng hữu nữa."
Kì Sơn nói rất sảng khoái: "Cứ tới tất cả đi, mọi người làm quen với nhau."
Thật ra Kì Sơn quen đa số đám bằng hữu này của Trương Dương, buổi trưa, Trương Dương Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng cùng tới khách sạn Tuệ Nguyên, Triệu Tĩnh không đi, cô ta phải ở lại dọn dẹp nhà cửa, nữ nhân rất coi trọng chuyện kết hôn, hiện tại để hết tâm trí ở căn nhà nhỏ tương lai của Đinh Triệu Dũng và cô ta.
Khi nọn họ đến nơi, Viên Ba cũng đã đến, Trần Thiệu Bân bởi vì tới Hỗ Hải cho nên không thể nào tới được, Trương Dương cũng gọi điện thoại cho Thường Lăng Phong, có điều Thường Lăng Phong không thích trường hợp như thế này, Trương Dương cũng là miễn cưỡng.
Bản thân Viên Ba cũng làm nghề nhà hàng, cho nên rất cảm thấy hứng thú đối với Tuệ Nguyên, Kì Sơn nói: "Viên tổng, anh cũng là người làm nhà hàng, giúp tôi cho ý kiến được, xem xem này của tôi có chỗ nào chưa ổn."
Viên Ba nói: "Cứng mềm đều không tồi, tôi không tìm ra được lỗi nào cả."
Kì Sơn cười nói: "Vậy nếm thử đồ ăn đi, chỗ tôi chuyên món ăn Quảng Đông, đầu bếp cũng là từ Hongkong mời đến."
Mấy người vào trong phòng, nhìn thấy Vũ Ý đã ở đó, băng trên đầu tuy đã cởi ra, có điều da chỗ đó vẫn sưng phồng tìm tái, Trương Dương ngồi xuống bên cạnh cô ta, vươn tay sờ sờ gáy cô ta: "Đầu vẫn chưa hỏng!"
Vũ Ý trừng mắt lườm hắn một cái rồi nói: "Có đầu anh hỏng thì có!" Cả đám người đều bật cười,
Kì Sơn bảo nhân viên mang đồ ăn, Vũ Ý là lần đầu tiên gặp mặt mọi người, Trương Dương giới thiệu cô ta, Vũ Ý cầm chén rượu lên nói: "Hôm nay tôi mượn chỗ của Kì Sơn để mời mọi người ăn bữa cơm, chủ yếu là để cảm tạ hành vi anh dũng của Kì Sơn và Trương Dương."
Trương Dương chắp tay xin tha: "Thôi, đừng có phát biểu như lãnh đạo thế, tôi sợ nhất là cái này đó."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Y Đạo Quan Đồ
Thạch Chương Ngư
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư
https://isach.info/story.php?story=y_dao_quan_do__thach_chuong_ngu