Chương 1490 : Không Mua !
ột miếng ngọc bài, đối với những người khác ở nơi này mà nói, giá trị chỉ khoảng 20, 30 triệu linh thạch mà thôi, nếu đổi thành tiên ngọc, một viên tiên ngọc tương đương với vạn khối linh thạch, mua ngọc bài chỉ mất mấy ngàn tiên ngọc là cùng, ngay cả mười ngàn tiên ngọc cũng chưa đến.
Nhưng giờ phút này, Thiên Phong thượng nhân này lên tiếng chính là 10 triệu tiên ngọc, tương đương với hàng tỉ linh thạch...
Một khoản tài phú khó có thể tưởng tượng như vậy, đối với bất kỳ tông môn gia tộc nào mà nói, cũng tuyệt đối không tầm thường, còn đối với Thiên Vân Tập thị mà nói... 10 triệu tiên ngọc, tích lũy hơn mấy trăm ngàn năm cũng không nhất định có thể có.
Mở miệng hét giá như vậy, trên cơ bản... chính là cướp đoạt công khai.
Toàn bộ mọi người ở đây đều hít sâu một hơi, bị lời nói của Thiên Phong thượng nhân khiến cho rung động, đồng thời cũng bị khối tài sản của Mạnh Hạo làm cho hoảng sợ.
- 10 triệu tiên ngọc, thứ này ngươi có thể mang đi, nếu không, miếng ngọc bài này, Thiên Vân Tập Thị chúng ta không bán, cho dù chúng ta bóp nát, cũng không liên quan đến ngươi! Cặp mắt Thiên Phong thượng nhân đỏ thẫm, hắn biết thân phận Mạnh Hạo, nếu như Mạnh Hạo có 1 triệu tiên ngọc trở xuống, hắn sẽ cân nhắc, cuối cùng rất có thể sẽ không dám đắc tội, nhưng lúc này, giá trị của khối tài sản này đã đến mức khiến hắn bỏ qua thân phận Mạnh Hạo.
Tài phú có thể khiến người ta điên cuồng, có thể đánh mất lý trí, bị nó chi phối, mà 10 triệu tiên ngọc, đối với Thiên Phong thượng nhân mà nói, hắn đã có thể bán mạng. Ngay cả mạng cũng có thể bán, thì việc có đắc tội với Mạnh Hạo hay không, dĩ nhiên hắn đã sớm không nghĩ đến, lại bắt đầu uy hiếp!
Thậm chí ngay cả Thiên Vân Tập thị này, hắn cũng không cần thiết, có một khoản tài phú như vậy, đủ để cho hắn cao bay xa chạy. Cho dù sư huynh hắn xuất quan, trước khối tài sản phi nghĩa kinh tâm động phách này, chỉ sợ cũng sẽ không phản đối sự lựa chọn của mình, dù sao cũng không có ai hiểu Thiên Vân thượng nhân hơn hắn.
- Hôm nay, hắn muốn mua cũng phải mua, không muốn mua... cũng phải mua! Hai mắt Thiên Phong thượng nhân đỏ thẫm, hô hấp dồn dập, bốn tên tu sĩ áo bào đỏ phía sau hắn cũng đang thở hổn hển, cùng Thiên Phong thượng nhân đứng giữa không trung, ngăn cản phía trước Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo đứng giữa không trung, nhìn Thiên Phong thượng nhân đang ngăn chặn trước mặt, sắc mặt sa sầm xuống.
- Cho mặt mũi mà còn không biết điều, lão già không biết xấu hổ kia, cho ngươi 1 triệu tiên ngọc, nếu ngươi không cần... Mạnh mỗ không mua nữa! Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, thấy tên nam nhân trung niên phụ trách đấu giá kia lúc này đang nhanh chóng rời khỏi, Mạnh Hạo không có tâm tình nào để ý tới Thiên Phong thượng nhân nữa, hắn dùng tốc độ cực nhanh bước về phía trước, Thiên Phong thượng nhân cùng với bốn tên tu sĩ áo bào đỏ không kịp nhìn rõ thân hình Mạnh Hạo, chỉ thấy hoa mắt một cái, Mạnh Hạo đã ở ngay phía sau bọn họ. Hắn hóa thành một cái bóng mờ, trực tiếp xuất hiện trước mặt tên nam nhân trung niên phụ trách đấu giá.
- Đưa cho ta! Mạnh Hạo đưa tay ra, tên nam nhân trung niên khẽ run lên, rồi không chần chờ chút nào, lập tức ném ngọc bội trong tay cho Mạnh Hạo, thân thể nhanh chóng lui về sau, hắn không muốn tham dự vào cuộc ẩu đả này.
- Mạnh Hạo, ngươi muốn làm gì?! Thiên Phong thượng nhân biến sắc, nhìn Mạnh Hạo hét lớn, rồi bay thẳng tới Mạnh Hạo, sát khí trong mắt tràn ngập, khí thế ầm ầm bạo phát.
- Làm gì hả? Ngươi mù hay sao mà không nhìn ra, Mạnh mỗ là đang... Cướp! Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng, tay trái nâng lên cách không phát ra một trảo, ngọc bội kia lập tức bay tới, rơi vào trong tay Mạnh Hạo, rồi được hắn cất vào trong túi trữ vật.
Cùng lúc đó, mọi người ở xung quanh đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn một màn này, nhất là lời tuyên bố như tiếng sét đánh ngang tai, truyền khắp bốn phương tám hướng của Mạnh Hạo kia.
Có thể nói ra từ "Cướp" một cách hùng hồn, chính khí ngập trời như vậy, những tu sĩ này cũng lần đầu mới thấy được.
Thiên Phong thượng nhân tức giận ngập trời, dẫn theo bốn tên tu sĩ áo bào đỏ phóng nhanh tới, chớp mắt đã tới gần, tay phải hắn nhấc lên, thi triển ra thần thông, tạo thành một tòa bảo tháp đè thẳng tới Mạnh Hạo.
- Mạnh Hạo, đây không phải là nơi ngươi giương oai!
Mạnh Hạo không tránh né, cũng không lui lại, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, tay phải nâng lên vung mạnh về phía trước, tu vi hắn của hắn lập tức bộc phát ra, tạo thành một cỗ công kích ầm ầm đánh tới.
Tiếng nổ rầm rầm vang lên, Thiên Phong thượng nhân đứng mũi chịu sào, sắc mặt biến hóa. Thời khắc này, tòa tháp cao do thần thông hắn hóa thành đang run mạnh, mắt thường cũng có thể thấy được nó đang nhanh chóng xuất hiện từng vết nứt, trong chớp mắt đã trực tiếp vỡ nát, như bị một bàn tay vô hình bóp chặt.
Tòa tháp cao vỡ nát tạo thành vô số tro bụi, bị lực công kích của Mạnh Hạo cuốn lên, phóng thẳng tới Thiên Phong thượng nhân. Sắc mặt Thiên Phong thượng nhân đại biến, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng không thể chống cự đang ập vào mặt, cảm giác cận kề cái chết trong chớp mắt mãnh liệt đến cực hạn!
- Không thể nào! Thiên Phong thượng nhân hoảng sợ, hắn là Cổ Cảnh hậu kỳ, nhìn khắp Đệ Cửu Sơn Hải, cũng là nhân vật bá chủ một phương, nhưng hiện tại, không ngờ tại Mạnh Hạo chỉ vung lên, hắn đã cảm thấy khủng khiếp.
Giờ phút này, trong mắt của hắn, Mạnh Hạo không còn là một tu sĩ có bối cảnh rất lớn, mặc dù nhìn không thấu nhưng rõ ràng vẫn là Tiên Cảnh nữa, mà dường như đã biến thành... một vị đại năng mạnh mẽ!
Một tồn tại khiến hắn căn bản khó có thể trốn tránh, thậm chí trong chớp mắt này, ngay cả tu vi trong cơ thể hắn cũng trở nên hỗn loạn, thân thể run lên, hai mắt co rút lại. Vào giờ khắc này, uy áp đến từ trên người Mạnh Hạo khiến tim hắn như muốn ngừng đập.
Cho dù là khi đối mặt với sư huynh Thiên Vân thượng nhân, hắn cũng không cảm nhận được uy áp cường hãn như vậy. "Ầm" một tiếng, Thiên Phong thượng nhân phun ra máu tươi, bay nhanh về sau.
Hắn có thể miễn cưỡng tránh né, nhưng bốn tên tu sĩ áo bào đỏ phía sau hắn lại không có tư cách tránh thoát khỏi cỗ lực lượng Mạnh Hạo phát ra. Trong tiếng nổ "ầm ầm", bốn tên này phun ra máu tươi, thân thể không chịu nổi, như bị một cơn cuồng phong thổi bay hết thảy máu thịt, xung quanh bọn chúng trong nháy mắt trở thành màu đỏ, máu thịt biến mất, chỉ còn trơ lại một bộ xương khô.
Những bộ xương kia chỉ duy trì được một hơi thở, cũng trở thành tro bụi, ngay cả hồn bọn chúng, trong một cái chớp mắt này cũng thần hình câu diệt.
Hết thảy diễn ra quá nhanh, Mạnh Hạo mới chỉ vung tay lên, đã diệt sát bốn tên tu sĩ Tiên Cảnh, khiến Thiên Phong thượng nhân bị thương nặng. Vào giờ khắc này, tu sĩ khắp phòng đấu giá đều hít sâu một hơi, ánh mắt khi nhìn về phía Mạnh Hạo, lộ ra vẻ không thể tin nổi, hoảng sợ mãnh liệt.
- Đây... đây...
- Tu vi của hắn là gì vậy, không ngờ Thiên Phong thượng nhân cũng bị bức lui!
- Thoạt nhìn, hắn rõ ràng là Tiên Cảnh...
- Vừa rồi hắn tự xưng là Mạnh mỗ, Thiên Phong thượng nhân gọi hắn là Mạnh Hạo... Mạnh Hạo... Ta nhớ ra rồi, hắn chính là thiếu tộc của Phương gia, Phương Hạo!! Đệ tử duy nhất Tam đại tông môn liên hiệp thu nhận! Nhưng... nhưng sao hắn có thể mạnh như vậy chứ?! Những người xung quanh nhất thời ồ lên.
Thiên Phong thượng nhân thầm run rẩy, trong chớp mắt này, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ, Mạnh Hạo trước mặt không phải là người mình có thể đối kháng, người này thoạt nhìn tu vi chỉ là Tiên Cảnh, nhưng trên thực tế sau khi giao đấu với hắn, Thiên Phong thượng nhân đã sớm nhận ra, sự mạnh mẽ của đối phương đã vượt ra khỏi hiểu biết của hắn.
- Các đệ tử Thiên Vân Tập nghe lệnh, không tiếc bất cứ giá nào, giết chết người này! Thiên Phong thượng nhân hoảng sợ lui về sau, khóe miệng tràn ra máu tươi, trong giây lát hắn liền gầm nhẹ, truyền ra mệnh lệnh. Trong chớp mắt, những tên tu sĩ áo bào tím đỏ ở xung quanh tỏ ra chần chờ, những vẫn có một ít gầm nhẹ lao ra, đánh thẳng tới Mạnh Hạo.
Nhân cơ hội này, Thiên Phong thượng nhân hóa thành cầu vồng, bay nhanh chạy trốn.
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, cất bước về phía trước, đối mặt với những tên tu sĩ muốn ngăn cản mình, hắn bỗng quát lên.
- Cút ngay! Tiếng quát như lôi đình nổ vang, như sét đánh vang trời truyền vào trong tai tất cả tu sĩ nơi này, phàm là người nghe được, đầu óc đều trở nên ong ong, mắt hoa lên, ý thức trống rỗng..
Cho dù là Thiên Phong thượng nhân, dưới tiếng quát này cũng lần nữa phun ra máu tươi, càng thêm điên cuồng bỏ chạy.
- Chết tiệt, sao hắn lại mạnh như vậy!! Sắc mặt Thiên Phong thượng nhân trắng bệch, trong lòng hối hận cực độ, mồ hôi lạnh vã ra không ngừng, lúc trước hắn đắc tội với Mạnh Hạo quá nặng, hắn biết, đối phương không có khả năng bỏ qua cho mình.
Mạnh Hạo lập tức nhoáng lên một cái, hóa thành một con đại bàng màu xanh ầm ầm lao đi, khoảng cách mấy trăm trượng với Thiên Phong thượng nhân trước đó, trong nháy mắt chỉ còn không đến mười trượng.
- Sư huynh cứu ta! Thiên Phong thượng nhân hét lên thê lương, trong lòng của hắn đã sợ hãi đến cực hạn.
Toàn bộ Thiên Vân Tập Thị đã sớm đại loạn, tất cả tu sĩ bên trong khu chợ đều nghe được tiếng quát của Mạnh Hạo cùng với tiếng kêu cứu thê lương của Thiên Phong thượng nhân, toàn bộ đều ngây người tại chỗ, nhìn lên hư không đang nổ vang.
Những cửa hàng được Mạnh Hạo ghé thăm quá, nhìn thấy cảnh này đều vô cùng khiếp sợ. Về phần những người nhận ra thân phận Mạnh Hạo, thời khắc này cũng đang hết sức kinh hãi, bọn họ không ngờ rằng, Mạnh Hạo chẳng những có bối cảnh khổng lồ, mà ngay cả tu vi cũng kinh người như vậy.
Mà trên thực tế, những gì bọn họ biết chẳng qua cũng chỉ là một góc băng trong tảng băng chìm mà thôi, nếu như bọn họ biết, Phương gia hiện tại đã trở thành La Thiên gia tộc, hơn nữa Mạnh Hạo còn là lão tổ chân chính của gia tộc này, thì sự hoảng sợ của bọn họ, chỉ sợ sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Tu sĩ các thế lực phụ trách truyền tống trận ở cụm vẫn thạch này, lúc này cũng đã nhận ra náo động đến từ khu chợ, liền rối rít bay lên, nhìn về phía này.
Gần như ngay khi tất cả mọi người đều nhìn đến, Mạnh Hạo hóa thành thanh bằng đã lóe lên một cái, xuất hiện ở bên trên Thiên Phong thượng nhân, móng vuốt sắc bén như đao ầm ầm chụp xuống.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên, một âm thanh mạnh mẽ, mang theo lạnh lùng, mang theo cường hãn, còn có cả bất mãn và tức giận, từ dưới lòng đất khu chợ ầm ầm truyền ra.
- Tiểu bối chớ đả thương người, mọi chuyện, lão phu sẽ cho ngươi một câu trả lời hợp lý! Cùng với lời nói truyền ra, một luồng kiếm quang vô cùng sắc bén, mang theo sát cơ ngập trời từ mặt đất bỗng nhiên phóng ra, hóa thành một dải tơ bắn thẳng tới Mạnh Hạo.
Dường như... Nếu Mạnh Hạo dám tiếp tục ra tay, dải tơ này sẽ trực tiếp cắt đứt thân thể Mạnh Hạo vậy!
Lời nói tuy có vẻ là thương thảo, nhưng trên thực tế, khi vị Thiên Vân thượng nhân - chủ nhân chân chính của Thiên Vân Tập thị này ra tay, lại vô cùng bá đạo!
Mà tính tình Mạnh Hạo, chính là nếu ngươi bá đạo... ta sẽ so với ngươi...
Càng bá đạo hơn!
----------oOo----------
Ngã Dục Phong Thiên Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn Ngã Dục Phong Thiên