Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phàm Nhân Tu Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1387: Thoát Thân.
H
iển nhiên những thứ này là do Hàn Lập thi triển thần thông biến ảo thành hư ảnh mà thôi.
Cùng thời gian, hắc quang chợt lóe lên trên đỉnh đầu cự nhân, một đạo thanh ảnh khác từ trong hư không chợt hiện, im lìm đánh xuống phía dưới.
Thế nhưng Mộc linh biến thành cự nhân dường như đã sớm dự liệu được, cái đầu bỗng dưng nhoài về phía trước, trong miệng phun ra một đạo cột sáng màu xanh biếc.
Cột sáng này to như bắp đùi, hơn nữa tốc độ lại rất nhanh, kết quả, đạo thanh ảnh kia căn bản không kịp trốn tránh đã bị một kích đón đầu.
Lập tức phát ra một tiếng hét thảm, thanh ảnh loạng choạng một cái liền bị một kích này đánh bay.
Trên mặt cự nhân lộ ra một tia cười lạnh.
Nhưng vào lúc này, ở một nơi gần ngay gang tấc sau lưng hắn, tử quang đột nhiên phóng đại, lại là một đạo nhân ảnh quỷ dị không thể tưởng tượng nổi hiện ra, tay áo phất lên, mấy trăm kim sắc quang điểm lập tức kích xạ ra.
Bóng xanh thình lình xuất hiện chính là Hàn Lập.
Khoảng cách gần như vậy cho dù cự nhân đã biết sự tồn tại của thanh ảnh thế nhưng cũng không kịp ngăn.
Không hề dừng lại mảy may.
Chỉ nghe thấy âm thanh như mưa rào rơi "Bốp! Bốp!", đám quang điểm kia đều tập trung đánh tới phía sau lưng cự nhân.
Cự nhân kinh sợ quay lại, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ, một cái đại thủ lục sắc quỷ dị xuất hiện ngay đỉnh đầu Hàn Lập, hùng hổ chụp lấy.
Hàn Lập cũng không hề sợ hãi, hai cánh sau lưng mở ra, muốn phá không mà bay đi.
Thế nhưng cự nhân lại hừ lạnh một tiếng, hai ngón tay trên đại thủ bỗng nhiên búng, vù một tiếng, lập tức hai cái móng tay được bắn ra, tiếp đó biến mất không thấy.
Thời khắc này, hai đạo lục mang với tốc độ không thể tưởng tượng nổi xuyên thủng qua hai cánh sau lưng Hàn Lập, sau đó vang lên một tiếng lôi minh.
Hàn Lập quá kinh hãi, vừa định rùng mình bỏ chạy tới một hướng khác, thế nhưng đã muộn.
Trên không trung, linh quang quanh đại thủ phóng đại, hắn chỉ cảm thấy không khí bốn phía đang xiết chặt, biến thành tinh cương. Với một thân sức lực như hắn cũng không khỏi đình trệ, miễn cưỡng mới giãy ra được.
Thế nhưng đã chậm, lục sắc đại thủ chặn ngang đường bay của hắn, gắt gao tóm lấy.
Khí lực của lục sắc cự nhân quả là mạnh mẽ, trên mặt hiện ra nụ cười âm trầm, trong mắt lại lộ vẻ bạo ngược.
Năm ngón tay dùng lực, lục quang trên đại thủ nhấp nháy, nó muốn đem Hàn Lập còn đang sống sờ sờ biến thành bánh thịt.
Sắc mặt Hàn Lập đại biến, trong miệng bỗng nhiên lầm bầm, quang hoa trên người không ngừng lưu chuyển. Năm ngón tay bỗng lòe sáng, cả người phảng phất như là một tờ giấy bị đốt, động vào liền bị tan ra, hóa thành điểm điểm linh quang.
Đám linh quang này lại ngưng tụ tại một nơi không trung phụ cận, lại hóa thành ấn tín màu xanh, đột nhiên bắn về phía xa.
Thần sắc của cự nhân ngưng trọng, lộ vẻ bất ngờ.
Tại chỗ cách đó hơn mười trượng, không gian bị ba động, Hàn Lập từ trong hư không như thiểm điện hiện ra sắc mặt hơi có phần trắng bệch, thế nhưng một chiêu này lại có thể thoát khỏi bàn tay lục quang.
Tại thời khắc chỉ mành treo chuông vừa rồi, không ngờ hắn thi triển ra Hóa Linh Phù Thế Kiếp thần thông, trong nháy mắt đem chính thân mình dung hợp vào linh phù, chân thân thoáng cái thoát ra.
Trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, thần thông hóa linh phù này tự nhiên cũng thuần thục hơn trước rất nhiều.
Lúc trước, cự nhân lăng không đứng trên bầu trời phun ra một cột sáng đánh trúng bóng người kia, bóng người này đột nhiên khẽ động, một thân chật vật đã rơi xuống gần cạnh Hàn Lập.
Quần áo trên người hắn tả tơi, sắc mặt dị thường xanh xám, thế nhưng hắn vẫn quay đầu về hướng cự nhân bên kia, quỷ dị cười.
Rõ ràng là một tên 'Hàn Lập' khác.
Cự nhân híp mắt lại, không khỏi lộ ra vẻ kinh nghi.
Thế nhưng sau khi 'Hàn Lập' xuất hiện, điểu quang lóe lên, hình thể điểu quang này đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một đầu điểu hắc phát, thì ra là một con khỉ cao nửa xích.
Đúng là Đề hồn thú!
Kết!
Công kích thần không biết quỷ không hay vừa rồi của Hàn Lập là do hắn đã thả ra con thú này, cũng biến ảo thành chính bộ dạng của mình, cùng nhau tấn công.
Ngân giai Mộc linh nhất thời không kịp ứng phó, không ngờ thật sự bị phân tâm. Mà Hàn Lập dưới sự yểm hộ của Đề hồn thú, vận dụng thiên ý hóa thành thanh phù yên lặng trốn đi.
Nếu không lấy chuyện thần niệm của lấy đối phương quá cường đại, Hàn Lập cũng không có cơ hội tiến lại gần thân thể cự nhân như thế.
Lục sắc cự nhân ẩn ẩn cảm giác được có điểm không đúng, lại nhớ lại cảnh vừa rồi trong tay áo Hàn Lập bắn ra kim sắc quang điểm kia, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, sau đó tự đánh lên lưng một chụp.
Sau khi người cây hợp nhất, tuy để Mộc linh thân hình trở nên mạnh mẽ, thế nhưng cảm ứng lại chậm chạp hơn rất nhiều. Căn bản nó không tin tưởng đối phương thực sự có thủ đoạn gì có thể đối phó được với mình.
Kết quả sau khi tung ra một chụp, hắn xòe tay nhìn lại, bỗng trên tay xuất hiện vài con kim sắc bọ cánh cứng lớn nhỏ hơn tấc, vẫn còn nhúc nhích đang không ngừng bò trên tay nó.
Quả nhiên là Phệ Kim Trùng!
"Đây mà là chiêu thức tấn công sao?"
Hừ!
Lục sắc cự nhân ngẩn người, tiếp đó nắm chặt tay lại, khi xòe tay ra. Mấy con kim trùng kia vẫn bình yên vô sự.
Sắc mặt nó bỗng đại biến. Hàn Lập ở phía xa thấy vậy, khóe miệng hiện lên vẻ tàn khốc, thần niệm bắt đầu thúc giục chú ngữ gì đó.
Qua một lát!
Lập tức kim quang đại phóng sau lưng cự nhân, từng con đại giáp trùng nửa thước lớn nhỏ quỷ dị bò lổm ngổm, thoáng cái bò đầy thân thể cự nhân, đồng thời điên cuồng cắn nuốt.
Thời khắc này!
Sắc mặt Hàn Lập không chút biểu tình, trái tim lại nhảy lên.
Phệ Kim Trùng được tính là loài vật không có gì không thể thôn phệ, thế nhưng trong điển tịch tại Nhân Giới có ghi lại, loại linh trùng này lại bị các loại bảo vật Mộc Ngọc khắc chế. Mà vị Mộc linh tộc nhân trước mắt này lại thi triển ra thần thông người cây hợp nhất cổ quái dị thường, thân thể đối phương tuy là giống đại thụ, thế nhưng thật ra không còn thuộc về bảo vật thuộc loại "Mộc" nữa.
Đột nhiên!
Cự nhân truyền tới từng tiếng hét thảm dị thường thống khổ, hai đại thủ liều mạng đập đập về phía sau lưng. Sau lưng hắn có rất nhiều kim sắc bọ cánh cứng, từng ngụm từng ngụm không ngừng thôn phệ, nguyên bản thân thể óng ánh của cự nhân nhìn như không thể phá vỡ, lúc này đối với cái miệng của đám trùng không hề tốn chút khí lực nào bị xé rách.
Mấy trăm con cự trùng đồng thời cắn gặm, lục sắc cự nhân mặc dù phản ứng chậm chạp thế nhưng cũng cảm nhận được kịch liệt đau nhức như tê tâm liệt phế.
Hàn Lập mừng rỡ, tay áo rung lên thu hồi lấy Đề hồn thú, sau đó thanh quang quanh thân tụ lại, hóa thành một đạo thanh sắc cầu vồng phá không mà đi.
Mặc dù Phệ Kim Trùng có thể đối phó được, thế nhưng vị chủ nhân của linh trùng này cũng nhịn không được mà sợ đối phương sẽ liều mạng tung ra một kích. Tự nhiên hắn muốn độn ra phía xa cho chắc chắn.
"Phệ Kim Trùng, là Phệ Kim Trùng thành thục, ngươi còn có loại yêu trùng này!" Xa xa truyền đến tiếng thét của cự nhân.
Hắn sợ hãi gầm rú, tựa hồ như gặp phải bóng đen đáng sợ nhất trong giấc mơ của mình vậy.
Tiếp đó không ngừng vang lên tiếng bạo liệt, từng đạo lục quang trong nháy mắt tỏa ra bao phủ hơn phân nửa bầu trời.
Hàn Lập cũng không hề quay đầu lại, một đường chạy như điên, trong nháy mắt đã chạy tới nơi cuối cùng của chân trời, sau vài cái độn quang lóe lên, hắn đã biến mất vô tung vô ảnh.
Một lát sau, nơi vừa rồi là bãi chiến trường, xuất hiện một quang cầu cự đại bay vụt lên trên không trung, lục quang có vẻ ẩn ẩn như không còn đầy đủ là một đại nhân ảnh nữa.
Phía sau có một đàn kim trùng bám sát không bỏ. Hai đạo quang hoa một trước một sau, bay đi, không ngờ cũng đồng dạng chạy chối chết về một hướng, lại vừa vặn là hướng ngược lại với Hàn Lập.
Thế nhưng không được bao lâu, kim sắc trùng như đám mây vù vù bay trở về, chẳng những hình thể đã thu nhỏ còn hơn một tấc, mà bầy trùng này lại bay loạn lên, bộ dáng trông rất tản mạn.
Cũng may đám Phệ Kim Trùng này nhanh chóng độn đi, giống như thiểm điện gào thét mà tới.
Dưới một đám loạn thạch ngoài ngàn dặm, Hàn Lập sắc mặt trắng bệch ngồi trên mặt đất, hắn đang liều mạng thúc dục bầy trùng bay qua đây.
Hiện tại thần niệm của hắn tiêu hao quá lớn, lúc này không phải là chuyện đùa.
Khi Hàn Lập trông thấy bầy trùng từ trên không trung rơi xuống, rốt cục không cách nào kiên trì được nữa, thân thể xụi lơ ngã trên mặt đất, đồng thời hai tay ôm đầu phát ra từng trận tiếng rên rỉ, thanh âm có vẻ dị thường đau đớn, phảng phất như có cảm giác sống không bằng chết vậy.
Trọn vẹn qua nửa khắc đồng hồ, hắn mới miễn cưỡng ngừng rên rỉ, một lần nữa cố gắng ngồi dậy.
Lần này hắn đem bầy trùng ra sử dụng quả thực rất nguy hiểm, thiếu chút nữa đã hút khô tất cả thần niệm của hắn. Thế nhưng cho dù là như vậy, thần thức của hắn cũng không hề bị tổn thương chút nào.
Xem ra vì an toàn, sau này tuyệt không nên đem đám linh trùng này sử dụng khi địch nhân ở quá xa. Thế nhưng cũng phải nói lại, nếu không đem đám Phệ Kim Trùng này ra sử dụng truy đuổi đám cao giai Mộc linh, chỉ sợ đối phương lập tức phát hiện có điểm không ổn trong đó, sẽ không dễ dàng dừng tay.
Thế nhưng hôm nay, Mộc linh này bị Phệ Kim Trùng thôn phệ như vậy, sức lực cũng giảm nhiều, hơn nữa còn có chỗ bị trọng thương trước kia, đối phương cho dù gan có lớn hơn nữa, cũng không dám còn có chủ ý nữa.
Hàn Lập vuốt ve cái túi đựng Phệ Kim Trùng, sau đó nuốt một viên Linh Thú hoàn, hắn thở dài một hơi yên lặng suy nghĩ.
Tại một khu rừng rậm cách đó mấy vạn dặm. Mộc Thụy biến thành lục sắc cự nhân đồng thời cũng ngồi tại một gốc cây, gần nửa thân hình của hắn không ngờ đã bị ăn mòn mất, thế nhưng giờ phút này cây cối vùng phụ cận lại không ngừng bay ra vô số lục sắc quang điểm đổ vào thân thể hắn.
Những bộ phận bị thương thiếu khuyết của cự nhân lại nhanh chóng khép lại, tốc độ nhanh đến nỗi mắt thường có thể nhìn thấy được.
Qua thời gian uống cạn ly trà, quang điểm từ đám cây cối phụ cận cũng tản ra, thân thể cự nhân tựa như khôi phục hoàn toàn giống như lúc ban đầu. Chẳng qua là ánh mắt lại có vẻ ảm đạm hơn trước.
Hai tay bấm niệm pháp quyết, đột nhiên từ trong thân thể cự nhân phun ra một đạo hư ảnh, thoáng một cái ngưng tụ thành một thân ảnh lục phu Mộc linh sắc mặt tái nhợt.
Mà linh quang quanh người cự nhân lóe lên, một lần nữa hóa thành một gốc cổ thụ rồi từ từ biến mất.
Mộc linh này vừa mới thay đổi hình thái, ánh mắt liền lóe lên nhìn về hướng Hàn Lập chạy trốn.
"Người này còn có cả Phệ Kim Trùng, những cũng chỉ có có mấy trăm con, thế nhưng quả thực rất khó giải quyết. Nếu như lúc mình còn đủ sức lực, có thể mạo hiểm giết chết đối phương, khiến bầy trùng mất đi người chỉ huy. Thế nhưng hiện bản thân mình lại bị hai lần trọng thương, bổn mạng linh thụ bị hao tổn đến mức này, bây giờ mà gặp bầy trùng mà nói, chỉ sợ chết không toàn thây. Xem ra cũng chỉ đành ngừng tay, để đối phương rời đi mà thôi." Sắc mặt của Mộc Thụy âm trầm bất định suy nghĩ một hồi lâu, sau đó lắc đầu đưa ra quyết định.
Bỗng nhiên hắn hóa thành một đoàn ngân quang bay vọt lên, hướng tới Hắc diệp sâm lâm.
Không được bao lâu, tại một chỗ khác, Hàn Lập cũng khôi phục lại vài phần thần niệm, sau đó cũng không dám ở nguyên một chỗ, cố nén cảm giác đau đớn trong đầu, đồng dạng cũng hóa thành một đạo thanh sắc cầu vồng phá không rời đi.
Nhìn phương hướng mà hắn rời đi, chính là Nhất Tuyến Thiên!
Hai tháng sau, Hàn Lập dùng độn quang hiện ra tại một cao nguyên hoang vu. Tùy tiện tìm một tiểu sơn địa vắng vẻ, hoàng quang lóe lên, thân thể hắn đã trốn vào trong đó.
Tại nơi sơn thổ này, hắn đơn giản tạo ra một cái mật thất lớn hơn mười trượng, sau khi thu thập một chút, hắn ăn vào một vài viên vài đan dược, sau đó lập tức khoanh chân nhắm mắt, tĩnh dưỡng.
Hơn một tháng sau, Hàn Lập một lần nữa mở mắt, thần quang trong mắt một lần nữa tràn đầy linh động, tinh khí thần sắc đều đã khôi phục như thường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phàm Nhân Tu Tiên
Vong Ngữ
Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ
https://isach.info/story.php?story=pham_nhan_tu_tien__vong_ngu