Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1333: Gió Lạnh Tới Trường An (2)
- T
a không quản được ngươi nữa, cha ngươi chinh chiến ở Tây Vực, ta phải quản cả cái nhà, thiếu trông nom ngươi, ai ngờ ngươi biến thành thứ hạ lưu, Tiểu Vũ là tỷ tỷ ngươi, sao có thể làm như thế?
Tân Nguyệt nghe Tiểu Vũ nói thế gần như sụp đổ rồi:
Tiểu Vũ kéo Tân Nguyệt sang một bên nói nhỏ:
- Sư nương có nhầm không? Vì sao Vân Hoan thích ngửi y phục của con lại nói nó là thứ hạ lưu? Khi con còn nhỏ cũng thích ngửi y phục của sư phụ, sư nương, nói thế con cũng là thứ hạ lưu à? Con chỉ muốn tìm cảm giác thân mật trên mùi y phục, với Tiểu Vũ mà nói mùi trên y phục cả hai làm con thấy yên bình, nhất là trong phòng con còn có một bộ y phục của sư phụ, thi thoảng thích mang ra mặc, chẳng lẽ sư nương không có thói quen ngửi y phục phụ huynh?
( Mềnh chưa bao giờ làm thế)
Tân Nguyệt há hốc mồm, ngây ra vì những lời kỳ quái của Tiểu Vũ.
- Thư viện gần đây có một phát hiện, thú con thực ra dựa vào mùi phân biệt mẹ, bầy sói cũng dựa vào mùi để phân biệt bầy của mình. Chúng ta là người, nhưng cũng có thú tính, trẻ càng nhảy cảm càng nhận ra chi tiết nhỏ này, con dám nói Tiểu Hoan dựa vào mùi vị phân biệt mỗi người trong nhà, đó là sở trường, không phải khuyết điểm. Sư nương nếu không tin thì bảo Tiểu Hoan đi điều hương, nhất định có thể làm ra thứ nước hoa rất tốt.
Tân Nguyệt hoài nghi nhìn Tiểu Vũ, phát hiện Tiểu Vũ nói rất chân thành, tuy Tiểu Vũ thích ngửi y phục của phu quân có chút kỳ quái, có điều quái nhân trong nhà nhiều lắm rồi, trên cửa sổ có một con gà trống lớn sắp thành tinh, có ai nuôi gà tới tám năm không? Tân Nguyệt yên tĩnh lại, nghĩ tới tin đồn bên ngoài về phu quân, lập tức xoay chuyển suy nghĩ, nhét chổi lông gà cho Tiểu Vũ:
- Được, con là đồ đệ ngoan của sư phụ con, giờ tiểu sư đệ con thành thứ khốn kiếp, vậy con đi mà dạy, dù sao các ngươi cùng một mạch truyền thừa, sư nương làm thế là xứng với sư phụ con rồi.
Tiểu Vũ nhìn Tân Nguyệt đùng đùng nổi giận được nha hoàn xúm xít đưa tới tiền sảnh, tựa cười tựa không nói với Vân Hoan:
- Sư phụ và Tiểu Kiệt là Tân Mỵ Nhân, ta là Hồ Mị Tử trong truyền thuyết, Tiểu Hoan, đệ nói cho ta biết đệ là cái gì? Nói đi!
Vân Hoan nỗ lực ngả người ra đằng sau, chính là nó, chính là nó, chính cái bộ dạng tà ác này của Tiểu Vũ tỷ tỷ, khuôn mặt mỹ lệ sắp chạm vào mặt mình rồi, nhưng đôi mắt như cá chết kia làm bất kỳ ai cũng không thấy chút mỹ cảm nào, chỉ có hơi lạnh xộc từ chân lên đỉnh đầu.
- Tỷ là yêu quái!
Vân Hoan kêu thảm lao tới tiền sảnh, chạy như bay về phòng mình, sầm một cái đóng cửa lại, trốn trong chăn run lẩy bẩy.
Tiểu Vũ lấy ngon tay gỗ bàn, trầm ngâm lẩm bẩm:
- Bất kể có Bạch Ngọc Kinh hay không, có lẽ chúng ta cũng nên làm ra một cái Bạch Ngọc Kinh.
Cùng lúc đó Tân Nguyệt cũng đang suy nghĩ, Trình phu nhân cũng từng lén hỏi mình chuyện liên quan tới Tân Mỵ Nhân, đùa gì vậy, phu quân là phu quân, sao lại là thứ Tân Mỵ Nhân gì chứ, nghe cái tên đã thấy không giống người tốt. Mặc dù thời Tiền Tần đúng là nhân vật trí kế vô song, nói cho cùng chỉ là thuyết khách mà thôi, Đại Đường cả đống thuyết khách, đang ở chợ đông tây kiếm ăn kia kìa, lấy thuyết khách ra so với phu quân là xỉ nhục. Bại gia tử, hoàn khố thì cũng phải có thân phận nhất định mới có danh hiệu ấy, thuyết khách là cái thá gì.
Có điều Tiểu Vũ và Tiểu Kiệt rõ ràng là khác loại, dù so với Đại sư tỷ Thì Thì cũng khác rất nhiều, phương thức hành sự của họ giống hệt phu quân, gan lớn chùm trời, nhưng tự do tự tại.
Tiểu Kiệt ở Đại lý tự là thứ dị loại, người ta không thể thiếu, nhưng cũng không hoan nghênh, nên Tiểu Kiệt không có đồng liêu quan hệ tốt. Địa vị của Tiểu Vũ trong đám quý phụ cũng thế, tất cả đều ngưỡng mộ, nhưng không quây quanh Tiểu Vũ, chỉ Hi Mạt Đế Á mới có thể miễn cưỡng nói chuyện với Tiểu Vũ.
Phu quân nói vì họ quá thông minh, cho nên đám ngốc tự xấu hổ, chủ động tránh xa khỏi bại lộ sự ngu xuẩn của mình.
Nghĩ tới đó Tân Nguyệt vô cùng khao khát phu quân sớm về nhà, đám con lớn dần, mình không còn năng lực trông coi chúng nữa, như vừa rồi, mình không biết Tiểu Vũ nói thật không, đành giao Vân Hoan cho Tiểu Vũ dạy, ít nhất theo người thông minh học thông minh cũng không có hại.
Gió thu cuốn tới Quan Trung, xé đi phiến lá cuối cùng trên cây, theo gió lạnh chui vào hoàng thành co cao, lặng lẽ bay qua tai võ sĩ kim giáp tới tử cấm thành, hành lang dài không có lấy một người, cung nữ thái giám thường ngày vội vã đi lại đều đã nấp trong phòng ôm chân trách móc thời tiết, cho nên phiến lá này chẳng dừng lại ở đây, đu đưa tới trước cung Vạn Dân.
Cung điện cao lớn chắn gió lạnh, gió lạnh chẳng chịu thua, muốn tìm đường đi trong cung điện ngăn nó tiến tới này.
Thế là tiếng gió càng lúc càng gấp, chớp mắt một hoạn quan mở cửa, mang theo phiến lá kia xông vào cung điện của đế vương.
Giấy phía trước mặt Lý Nhị bị gió thổi bay tứ tán, mày nhíu lại định nổi giận, vô tình nhìn thấy phiến lá được gió lạnh đưa tới, bất giác yên tĩnh lại, cầm phiến lá trầm tư chốc lát, kẹp nó vào cuốn ( Đại Đường Tây Vực ký), sau đó tiếp tục phê duyệt tấu chương, không để ý tới đám hoạn quan cung nga sợ hãi chạy khắp nơi nhặt lá.
- Bẩm bệ hạ, Tấn Dương công chúa tới Vân Đài sơn, sức khỏe an khang.
Hoạn quan đi vào kia tiến tới bẩm báo.
Ly Nhị ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Dương, "ừ" một tiếng biểu thị mình biết rồi, cầm chiếc khăn tay thêu gấu mèo nhét vào lòng, mong Hủy Tử tự có phúc duyên của mình.
Mỗi năm tới mùa này Lý Nhị đều tới Vân gia làm khách, thưởng thức một bữa thịt dê, Vân Diệp nếu thịt dê chỉ cho một ít muối mà thôi, mà đem mùi vị thịt dê nâng tới tầm cao nhất, hỏi y bí quyết, tên khốn kiếp đó lại không nói.
Mình đã ba năm không tới Vân gia ăn thịt dê rồi, xem ra năm nay cũng chẳng ăn được, tên đó năm nay không về kịp nữa. Dẫn đại quân vào quốc thổ của người ta, còn đàng hoàng hỏi quân chủ người ta lấy tiếp tê, chỉ có tên khốn kiếp to gan lớn mật đó dám làm thế, tuy văn võ toàn triều nói đó là ngông nghênh tới cực điểm, nhưng không thể phủ nhận làm thế nâng cao sĩ khí.
Cách hai quốc gia đánh quốc gia thứ ba, có ai dám làm loại chuyện này? Nhưng từ quân báo thì thấy y làm thế thật rồi, nước Sa San giữ trung lập? Luận điệu này làm đám triều thật trật khớp hàm, một tên như lợn rừng xông vào quốc gia của ngươi, công phá thành trì của ngươi, đòi tiếp tế từ con dân ngươi, là quân chủ lại giữ trung lập.
Chiến hỏa đã tắt, hiện giờ tới lượt Đại Đường đi hỏi vì sao đám người kia đánh mình, ví như Thiện Đức nữ vương đa tự sát, truyền vị cho chất nữ Thắng Mạn, Trương Kiệm vẫn không buông tha, lần này dù có thuê tình thư vào áo lót cũng không thể dập được lửa giận trong ngoài triều.
Người Mạt Hạt, người Thất Vi đã về trạng thái nguyên thủy, mất hết nhà ở, chúng chỉ biết chui vào hang động lấy nữ nhân của mình ra lấy rượu uống.
Lý Nhị rất hài lòng với chuyện thất đức mà nhi tử của mình làm, dưới Bạch Đăng Sơn đã mở vô số mục trường nữ nhân, nhưng nữ nhân vốn thuộc về dã nhân kia sau khi ăn no bụng không muốn về sơn động lạnh lẽo nữa, họ cần cù, thích chăn dê, thích bắt thỏ, càng thích ân ái với người Hán giữa trời đất.
Nghĩ tới đó Lý Nhị cười đứt hơi, trước kia chiến tranh với Ngụy Trưng thành thật buồn cười, đứa nhi tử tinh quái của mình đã hành Ngụy Trưng sắp điên rồi, coi như báo thù rửa hận cho mình.
Ngụy Trưng lão tiên sinh chủ đạo đại kế lấy mỹ tửu đổi nữ nhân, Ngụy Trưng lão tiên sinh đồng ý biên quân mỗi năm ở lại trong bộ tộc phụ nhân này mười ngày, Ngụy Trưng...
Lý Tích cười ngặt ngẽo lệnh sử quan ghi những chuyện này vào sử sách, coi nó là công tích huy hoàng khôi phục tước vị cho Ngụy Trưng công bố cho thiên hạ, còn phái Đoàn Hồn tới Tấn Dương đọc trước mặt Ngụy Trưng, theo Đoàn Hồng kể lại, Ngụy Trưng nghe xong mặt vàng ệch, tóm cổ áo Tấn vương trở mặt tại chỗ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2