Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cảnh Lộ Quan Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 1317: Trộm Nhà Khó Phòng
H
oàng Kiệt Hào cười nói:
– Được, cậu lại muốn chuồn, thuộc hạ của cậu làm thế nào? Đừng cạo sờn xe tôi…
Đỗ Long cười nói:
– Bảo bọn họ làm xong việc thì tự về nghỉ, ngày mai trở về Lỗ Tây!
Đỗ Long thừa dịp lúc Hoàng Nham vẫn đang nỗ lực biểu hiện thì lén chuồn mất, cũng không biết lúc Hoàng Nham đi ra phát hiện đã bị leo cây rồi sẽ có biểu tình thế nào.
Đỗ Long cũng không có đi xa. Sau khi hắn lượn một vòng dừng xe cảnh sát bên đường núp trong một góc phòng sáng sủa, sau đó gọi điện cho Nhạc Băng Phong, nói:
– Băng Phong, nhận được tin nhắn anh chưa?
Nhạc Băng Phong nói:
– Nhận được rồi, làm gì mà không gọi thẳng, còn gửi tin nhắn gì hả?
Đỗ Long nói:
– Nhất định là cần phải mà, thế nào? Số điện thoại bảo em nghe lén đó có động tĩnh chưa?
Nhạc Băng Phong nói:
– Có, lúc nãy ông ta mới gọi điện ra ngoài, muốn nghe ghi âm không?
Đỗ Long nói:
– Dù sao bây giờ rảnh rỗi không có chuyện gì làm, em gửi qua cho anh nghe thử nhé.
Nhạc Băng Phong gửi đoạn ghi âm qua, Đỗ Long liền nghe thấy một giọng người đàn ông trung niên có chút quen thuộc nói:
– Thiếu gia, bọn cảnh sát đó không biết từ đâu nhận được tin tức. Không ngờ vừa ra tay thì bắt được mấy thằng nhóc đó, bốn món đó cũng bị lấy đi rồi.
Một giọng nói khá trẻ khác nói:
– Sao lại như vậy, Đỗ Long có thật lợi hại như vậy không? Nó rõ ràng đã bị cái cái bẫy mà cháu thiết kế ra quấn lên người người đàn bà ngu ngốc Liêu Toa Toa đó rồi, chẳng lẽ nó giống trống khua chiêng chạy khắp nơi điều tra Liêu Toa Toa chỉ là cái bẫy?
Giọng người trung niên nói:
– Tôi không biết, nhưng bây giờ món đồ ở trong tay tôi. Vương Đạt Đào bảo tôi đi lấy nó về…
Giọng người thanh niên đó nói:
– Thật không? Vậy chú nhanh chóng đem tất cả đồ tới điểm liên lạc số 2, giao món đồ cho người đó. Họ sẽ sắp xếp ổn thỏa con đường rời khỏi cho chú.
Giọng người đàn ông trung niên trầm xuống một chút, nói:
– Được rồi, dù sao tôi tiếp tục ở chỗ này cũng không có tác dụng gì, hy vọng thiếu chủ sắp xếp một nơi yên tĩnh cho tôi để tôi dưỡng tuổi già.
Giọng người người trẻ tuổi tràn đầy tình cảm nói:
– Chú Lư, là chú một tay nuôi con lớn, con sẽ không quên ân phụ nghĩa. Chú yên tâm, con sẽ để nửa đời sau của chú sống yên ổn, thoải mái. Đi thôi, điểm liên lạc số 2, chú ý đừng để theo dõi, đợi tin tức tốt của cháu.
Đối thoại tới đây kết thúc, Nhạc Băng Phong hỏi:
– Hai người này là ai vậy? Số điện thoại của bọn họ chỉ có liên lạc qua lại lẫn nhau, đều là thuê bao trả trước không có đăng ký. Món đồ mà họ nói chính là những thứ của Vương Đạt hả?
Đỗ Long nói:
– Đúng, tên họ Lư có lẽ chính là Lư Hội Hân thư ký của Vương Đạt Đào. Người thanh niên đó không biết là ai, nghe giọng nói của cậu ta, hình như mới là người chủ mưu thật sự.
Nhạc Băng Phong nói:
– Đáng tiếc cậu ta đã tắt máy rồi, địa điểm lịch sử mở máy của cậu ta xem ra cũng vô cùng phức tạp, hình như cả nước đều có. Nghĩ từ phương diện này điều tra tung tích của cậu ta vô cùng khó khăn?
Đỗ Long nói:
– Không sao, vừa nãy điện thoại của cậu ta gọi ở đâu?
Nhạc Băng Phong nói:
– Là ở Mỹ, vị trí cụ thể không rõ. Phải biết bình thường các thủ tục rất phức tạp, phá giải công ty điện thoại bên Mỹ xâm nhập vào hệ thống bọn họ với năng lực của em vẫn không làm được.Đỗ Long nói:
– Biết nước Mỹ thì được rồi, anh đại khái biết là ai rồi. Băng Phong, em giúp anh quá nhiều rồi, sau khi chúng ta phá án xong tìm cơ hội làm ân ái thế nào? Thật sự có hiệu quả, cái đầu của anh đột nhiên linh hoạt thêm nhiều!
Nhạc Băng Phong ngượng ngùng nói:
– Thật không? Hữu dụng thì tốt, chỉ cầu anh thích… lúc nào làm cũng được…
Đỗ Long xấu xa cười, đùa giỡn với Nhạc Băng Phong trong điện thoại một hồi. Đỗ Long đột nhiên nhìn thấy trong biệt thự đèn xe loe lóe, hình như có xe chạy ra. Đỗ Long vội vàng nói với Nhạc Băng Phong:
– Mục tiêu xuất hiện rồi, đợi lát nữa hãy nói tiếp…
Lúc chiếc xe Nhật Bản rất quen mắt sắp tới trước mặt, Đỗ Long đột nhiên mở đèn xe nhấn còi, đồng thời khởi động xe chạy đến giữa đường dừng lại. Hai chiếc xe Nhật Bản C-K-Í-T..T…T dừng lại, cách xe cảnh sát không tới nữa mét sắp đụng vào. Tài xế chiếc xe đó chính là Lư Hội Hân, y sắc mặt trắng bệch, cũng không biết là vì bị đột nhiên xông ra, hay là vì chột dạ.
– Thư ký Lư, để đồ xong chưa? Sao đột nhiên đi rồi? Đỗ Long cười híp mắt gõ gõ cửa sổ xe buồng lái, sắc mặt đột nhiên thay đổi, quát:
– Xuống xe! Tôi nghi ngờ ông là đồng lõa kẻ trộm, nếu không xuống xe thì tôi không khách khí.
Lư Hội Hân sắc mặt khẩn trương, nhưng cũng không có nửa phần do dự, y dứt khoác quay ngược bánh lái, muốn quay xe chạy trốn. Đỗ Long nào có thể để y chạy ngay trước mắt, hắn một quyền đánh lên cửa sổ xe trực tiếp đánh vỡ cửa sổ xe. Tay của Đỗ Long gần như không chịu trở ngại nhanh như thần tốc, nắm lấy cổ Lư Hội Hận, đập đầu y vào bánh lái, Lư Hội Hân nhất thời đầu đập chảy máu bị ngất đi.
Đỗ Long mở cửa xe, ném Lư Hội Hân lên đất, ở chỗ phụ lái nhìn thấy cái hộp gấm lúc nãy giao cho Lư Hội Hân không lâu. Sau đó trong túi xách của Lư Hội Hân phát hiện quyển sổ của Vương Đạt Đào.
Đỗ Long tùy tiện lật một chút, chỉ thấy nội dụng trong sổ đơn giản chỉ là chi tiêu các loại quan hệ xã hội mà thôi, mở công ty lớn không dễ nhỉ.
Đỗ Long cất quyển sổ xong, gọi điện cho Vương Đạt Đào nói:
– Ông chủ Vương, quyển sổ đã tìm được rồi, ông đoán là tìm ở đâu?
Vương Đạt Đào vui mừng kêu lên:
– Tìm được rồi? Nhanh như vậy à? Quyển sổ đó của tôi ước lượng dày khoảng 2cm, bìa da, có hình một cô gái xinh đẹp, không sai chứ?
Đỗ Long nói:
– Đúng vậy, chính là nó, vì để xác nhận, tôi còn xem nội dung, ông không ngại chứ?
Vương Đạt Đào cười khổ nói:
– Tiểu Đỗ, chỉ cần cậu giữ bí mật cho tôi, thấy cũng đã thấy rồi… không có ai khác thấy qua chứ?
Đỗ Long nói:
– Trước đây bị ai thấy qua biết không, tôi chỉ biết món đồ trong tay tôi không có người khác thấy qua… ông biết món đồ là phát hiện trong tay ai không?
Vương Đạt Đào trầm mặc một chút, đột nhiên nói:
– Là Lư Hội Hân hả?
Đỗ Long cười nói:
– Đúng, ông chủ Vương quả nhiên lợi hại, vừa đoán thì trúng. Lúc nãy ông ta muốn rời khỏi khu biệt thự, bị tôi chặn lại. Trong xe ông ta ngoại trừ phát hiện quyển sổ, còn phát hiện bốn món đồ vừa nãy giao cho ông ta.
Vương Đạt Đào ở bên kia điện thoại tức giận mắng to:
– Tôi xong rồi! Phòng ngày phòng đêm trộm nhà khó phòng. Tên khốn kiếp này theo tôi mười mấy năm rồi, không ngờ lại cũng không đáng tin!
Đỗ Long nói:
– Ông ấy cũng là người bị chỉ điểm. Ông chủ Vương, bốn món đồ này của ông theo trình tự tạm thời giam giữ nhé.
Vương Đạt Đào sảng khoái nói:
– Được, tôi sẽ xử lý. Tiểu Đỗ lần này thật sự phải cảm ơn cậu, cậu cứu mạng anh, nếu cậu không ngại thì gọi tôi một tiếng anh Vương nhé. Sau này có lúc cần, anh Vương tôi sẽ đến ngay. Anh dám lôi thôi hai câu cậu trực tiếp bạt tai anh!
Đỗ Long cười nói:
– Anh Vương nói đùa rồi, em không phải người không biết điều như vậy. Quyển sổ này tạm thời để bên em à?
Vương Đạt Đào chần chừ một chút, nói:
– Được, ngày may anh về thành phố Ngọc Minh tìm cậu. Nhớ giúp tôi giữ bí mật đấy… Đúng rồi, Lư Hội Hận đó cậu còn nhìn thấy một khối ngọc bích không? Tuy không đáng giá, nhưng là ông nội của ông nội anh truyền lại, nếu có tìm lại hay là tìm trả lại thì hay quá…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cảnh Lộ Quan Đồ
Thần Đăng
Cảnh Lộ Quan Đồ - Thần Đăng
https://isach.info/story.php?story=canh_lo_quan_do__than_dang