Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Say Mộng Giang Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1189: Đến Tột Cùng Ai Là Hoàng Tước?
S
au khi Lý Long Cơ bái biệt Thái Bình công chúa rời khỏi phủ, Thái Bình công chúa ngồi trong thư phòng bồi hồi một lúc lâu mới cho người đến mời Mạc tiên sinh đến, nàng đem dụng ý của Lý Long Cơ bàn bạc cùng lão.
Sau khi Mạc Hàm Vũ nghe xong vui vẻ cười nói:
- Vi thị mài đao soàn soạt, ta ý thức được đại nạn sắp xảy ra không chỉ với một mình Công chúa điện hạ người. Lý Tam Lang này là người khôn khéo nhưng chỉ có điều vì sao hắn không thảo luận cùng Tương Vương lại đến tìm sự trợ giúp của Công chúa?
Thái Bình công chúa cười khổ nói:
- Tính tình huynh trưởng ta như phụ thân vậy, hay mềm lòng nếu chuyện này nói cho hắn biết chỉ sợ sẽ hư chuyện, tuy nhiên.....
Thái Bình công chúa hơi hơi nheo mắt lại tán thưởng nói:
- Tuy nhiên Tam Lang không ngờ từ Lộ Châu bí mật trở về, một mình một bóng thật sự là người khá can đảm.
Mạc Vũ Hàm rất đồng tình, gật đầu nói:
- Cầm lên được, thả xuống được, tính tình kiên quyết, khôn khéo giỏi giang, nếu người này là đối thủ của chúng ta vậy chúng ta phải vô cùng cẩn thận.
Thái Bình công chúa ung dung cười nói:
- Trên hắn còn có hai vị huynh trưởng, hơn nữa hắn cũng không phải là con vợ cả sẽ không vướng bận gì.
Mạc Vũ Hàm nói:
- Nếu được ghi công lao cho đất nước?
Thái Bình công chúa tự tin nói:
- Cho nên hắn nghĩ để ta thuyết phục phụ thân hắn, ta lại yêu cầu tham dự cả hành trình bại thì cùng chết nếu thành công làm cô mẫu hắn, việc này tất nhiên ta là công đầu.
.....
Bên hồ Long Khánh một văn sĩ mặc áo bào xanh khoanh tay bước đi chậm chạp, bước chân đều đặn không ngừng, dường như văn sĩ ở bên hồ giải sầu ngâm nga, chỉ khi đến gần mới thấy hắn cau mày vẻ mặt âu lo.
Người này đúng là Thôi Nhật Dụng, y đi theo Tông Sở Khách là không, nhưng mục đích của y theo đuôi Tông Sở Khách chỉ là muốn dựa vào cây đại thụ vững chãi chắn gió. Thật sự chưa bao giờ y nghĩ Tông Sở Khách có thể làm Hoàng đế. Khi Tông Sở Khách nói ra suy nghĩ sâu xa của gã, Thôi Nhật Dụng cảm thấy một điều chính là Tông Sở Khách điên rồi.
Thôi Nhật Dụng cũng không muốn nổi điên như Tông Sở Khách, càng không muốn chết cùng gã, cây đại thụ này sẽ biến thành ngọn lửa hừng hực cháy không ngừng, ai tiến gần chỉ như con thiêu thân xông vào ngọn lửa, bản thân hóa thành đống tro tàn.
Thôi Nhật Dụng càng nghĩ nếu muốn tố giác âm mưu của Tông Sở Khách, y chỉ có thể lựa chọn giữa Vi thị và Lý thị. Sau khi cân nhắc giữa Vi thị và Lý thị, tâm lý của y đã dần dần hướng về Lý thị.
Mặc dù thuộc bè phái Tông Sở Khách, nhưng làm tâm phúc của Tông Sở Khách vì để tránh cho Tông Sở Khách kiêng kỵ, y và bè đảng khác của Vi thị cũng chưa gặp mặt bao giờ, y hoàn toàn chỉ phụ thuộc một người là Tông Sở Khách.
Nhưng trước đó mối quan hệ của y và Lý thị cũng tương đối hòa thuận, nguyên nhân cũng vì sau nguyên niên Đại Túc y được Tông Sở Khách tiến cử thăng quan tiến chức, mà nguyên niên Đại Túc do đâu mà có? Chinh Dương Phàm dùng chiêu lừa bịp mà ra đấy.
Năm kia Dương Phàm phụng chỉ Võ Tắc Thiên bí mật làm lẻn vào Phòng Châu cứu viện Lư Lăng Vương, ở Phòng Châu lại bị bắt bỏ tù, vì không muốn thân phận bại lộ nên tiên quyết chạy trốn, bọn hắn trong lao giả mạo chuyện Kim Giáp thần nhân, ngụy tạo dấu chân thật lớn.
Quan phủ địa phương trong chuyện này tấu lên triều đình, Võ Tắc Thiên cho rằng đó là điềm lành, cho nên năm thứ hai sửa niên hiệu là "Đại Túc". Khi đó, Võ Tắc Thiên đã quyết lập đứa con Lý Hiển làm Thái tử, hoàn cảnh chính trị hoàng tộc Lý Đường gần như chuyển biến tốt đẹp.
Khắp thiên hạ đều biết rằng kế nhiệm Hoàng đế xuất phát từ Lý thị, trong hoàn cảnh này Thôi Nhật Dụng tự nhiên cũng có mối quan hệ với Hoàng tộc Lý Đường khá chặt chẽ.
Mà khi vừa mới từ Phòng Châu trở về Thái Tử Lý Hiển làm việc vô cùng cẩn thẩn, e sợ làm việc gì đó sai lầm, cho nên lúc đó đại biểu Hoàng tộc Lý Đường kết giao với đám người quyền quý là Tương Vương, vì thế Thôi Nhật Dụng và Tương Vương cũng quen nhau.
Còn nữa, Thôi Nhật Dụng xuất thân là tiến sĩ, thuở nhỏ đọc sách thánh hiền nên luôn giữ cho mình một quan niệm, y thủy chung cho rằng gia tộc Lý Đường mới chính thống. Tuy rằng y là môn hạ của Tông Sở Khách, sẵn sàng góp sức cho Tông Sở Khách, cũng không có ý phản Tông Sở Khách.
Hiện giờ Tông Sở Khách có mơ ước làm Hoàng đế, y không còn lựa chọn nào vì có nhiều nguyên nhân, hơn nữa thân thể y ở Binh bộ rất rõ Vị thị không được đánh giá cao, nên cuối cùng lựa chọn gia tộc Lý Đường.
Y muốn báo tin tức này cho Tương Vương, nhưng y không dám đến phủ Tương Vương, nguyên nhân vì mục tiêu Tể tướng Vương quá lớn, rất có thể lúc này đang theo giõi y, vì thế Thôi Nhật Dụng lựa chọn con cả của Tương Vương là Lý Thành Khí.
Chỉ có điều tới Vương phủ Thọ Xuân Vương Lý Thành Khí y lại không khỏi do dự, tiến hoặc lui, chỉ sợ lựa chọn sai lầm có thể gặp họa rơi đầu. Thôi Nhật Dụng rối rắm vô cùng, y đứng bồi hồi ước chừng một canh giờ mới bước chân hướng cửa chính Vương phủ mà tiến.....
....................
Từ khi Lý Hiển băng hà, Vi thị càng ngày càng hung hăng ngang ngược, Lý Thành Khí mấy ngày nay vẫn đóng cửa không ra, Thôi Nhật Dụng đến nhà sau liền gặp được gã, vừa nghe Thôi Nhật Dụng nói ý đồ mình đến, Lý Thành Khí hoảng sợ vô cùng.
Gã vô cùng cảm tạ Thôi Nhật Dụng liền lập tức vào trong tìm Lý Long Cơ. Từ khi Lý Long Cơ bí mật trở về kinh thành vẫn ở phủ hắn.
Lý Long Cơ nghe đại ca nói tình huống như vậy cũng kinh hãi vô cùng, tuy gã nói sớm biết Vi hậu một khi ổn định cục diện chính trị tất nhiên sẽ xuống tay với Lý gia, lại không ngờ phe phái chúng là ra tay nhanh đến vậy.
Điều làm Lý Long Cơ không ngờ chính là trong đám tay chân Vi gia lại có một tên Tông Sở Khách có dã tâm lớn như thế. Kế hoạch Tông Sở Khách nghe rất hoang đường nhưng cẩn thận suy ngẫm lại cũng không phải không có khả năng thành công.
Nếu Vi hậu lấy tội danh mưu sát tiên đế gán cho Tương Vương và Thái Bình công chúa rồi tru sát tại chỗ, lòng người dao động, lúc đó Tông Sở Khách đột nhiên đứng ra thay hoàng tộc Lý Đường lật lại bản án, đem bè phái Vi đảng bắt hết, khống chế Thiên tử Lý Trọng Mậu, như vậy.....
Nghĩ đến những lợi hại trong đó Lý Long Cơ không khỏi toát mồ hôi, phủ của đại ca gã Lý Thành Khí và của Dương Phàm gần sát nhau, Lý Long Cơ hận không thể nhanh chóng leo qua tường nói tin tức này cho Dương Phàm biết.
May mắn thay gã lại nhớ rõ một câu Dương Phàm đã nói:
- Dù có chuyện khẩn cấp thế nào phải qua gặp mặt Ngọc Chân, quân không chặt chẽ mất thần, thần không chặt chẽ mất thân, làm việc không chặt chẽ thì thành bại, Tam Lang ghi nhớ điều này.
Lý Long Cơ cũng biết rõ Dương Phàm dặn dò như thế vì bên người Dương Phàm có nội gián, mà Dương Phàm còn chưa muốn bắt kẻ đó nên mới dặn dò gã như thế, nên gã cố gắng tuân thủ nghiêm khắt điểm này.
Lý Long Cơ lập tức cải trang vội đến Ngọc Chân quan, nhanh chóng trong Ngọc Chân quan có một tiểu đạo cô đi ra, lên xe bò đi đến trước phủ Dương Phàm.
Tin tức được đưa vào trong, lúc này Dương Phàm đang dạy Dương Cát viết chữ, vừa nghe Ngọc Chân quan cho người tới mời, Dương Phàm biết có đại sự xảy ra vội mang con giao cho A Nô, chạy đến gặp Ngọc Chân quan.
Bên trong Ngọc Chân quan, Lý Long Cơ đứng ngồi không yên, Ngọc Chân công chúa thấy thế hỏi gã nội tình, Lý Long Cơ cũng tình thiệt không giấu diếm, gã mang tình hình nói với bào muội, Ngọc Chân nghe nói thế lòng nóng như lửa đốt.
Cũng không biết trải qua thời gian bao lâu Dương Phàm rốt cuộc cũng tới nơi. Ngọc Chân công chúa thấy đại sự khẩn cấp nên tuy rằng từ lúc nàng ta thổ lộ Dương Phàm luôn trốn tránh không ra gặp khiến nàng có chút u oán, lúc này cũng không dám đề cập đến chuyện tư tình nữ nhi mà vội mời Dương Phàm vào tĩnh thất.
Lý Long Cơ đem chuyện xảy ra nói lại với Dương Phàm, Dương Phàm liền nói:
- Tông Sở Khách? Ta thật không nghĩ ra hắn rõ ràng lại có dã tâm này, còn có gia tộc Võ thị, bọn họ cuối cùng cũng không chịu ngoài cuộc được….
Lý Long Cơ thấy Dương Phàm bình tĩnh, gã không khỏi kinh ngạc nói:
- Nhị Lang không thấy việc này cấp bách sao?
Dương Phàm nhìn gã, nhìn khuôn mặt khí khái hào hùng kia dường như thấy được chính mình của mười năm trước, Dương Phàm mỉm cười nói:
- Tình thế dĩ nhiên gấp gáp, nhưng tâm trạng chúng ta gấp gáp lại càng dễ mắc sai lầm.
Lý Long Cơ khâm phục nói:
- Long Cơ cần phải học hỏi Nhị Lang mới là người làm nên đại sự.
Dương Phàm lắc đầu nói:
- Đổi lại mười năm trước ta càng kích động hơn ngươi lúc này, nếu ngươi trải qua vài lần sinh tử tự nhiên cũng có thể bình tĩnh như thế.
Dương Phàm thoáng chút suy nghĩ tìm ra kế sách, trầm ngâm giây lát ngước nhìn lên nói:
- Chúng ta cũng áp dụng hành động ấy nhưng thực hiện sớm một bước thôi, không cần kích động, ba ngày sau chúng ta hành động.
Một vòng đỏ nhanh chóng lan tràn đến mặt Lý Long Cơ, Lý Long Cơ đấm hai tay vào nhau kích động nói:
- Ta chờ ngươi nói những lời này, như vậy chúng ta quyết định ba ngày sau cá chết đấu với lưới rách.
Dương Phàm dùng sức đè vai Lý Long Cơ xuống, trầm giọng nói:
- Lưới phải phá nhưng chúng ta không thể nào chết được, tin tức này ngàn vạn lần không thể lọt ra ngoài, đợi cho ngày đó khởi sự, ngươi hãy thông báo xuống.
Lý Long Cơ ngạc nhiên nói:
- Không để quân lính chuẩn bị sao?
Dương Phàm nói:
- Bọn họ chuẩn bị thứ gì chứ? Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, đánh hai tiếng trống tinh thần suy kiệt, đánh ba tiếng trống dũng khí không còn, sinh tử đánh cược một lần, thắng bại do thiên mệnh duy chỉ lần này thôi!
Lý Long Cơ cố nhớ những lời này khẽ gật đầu.
Dương Phàm đi ra tĩnh thất đã thấy Lý Trì Doanh đang ôm cây đàn cổ trên tay ngồi ở đằng kia, ngón tay đặt lên dây đàn như thoáng suy nghĩ. Dương Phàm nhìn nàng thật lâu cuối cùng cũng không nói gì hướng cửa phòng mà bước.
- Nhị Lang!
Lý Trì Doanh đột nhiên bừng tĩnh vội gọi hắn một câu, Dương Phàm dừng lại nhìn về phía nàng. Lý Trì Doanh nhìn hắn thật lâu đôi mắt đẹp nhanh buồn bã nói:
- Nhị Lang, bảo trọng!
Dương Phàm nhìn nàng chậm rãi lộ ra nụ cười sáng lạn, kéo mở cửa đi ra ngoài.
........
Bóng đêm càng lúc càng bao phủ, trên tiểu lâu ở hậu viện Dương gia, Dương Phàm mặc một bộ quần áo phong phanh lẳng lặng tựa vào lan can, như đang tắm sương ánh trăng.
Uyển Nhi chậm rãi bước đến, nàng mặc áo trắng như tuyết tay cầm trường bào, mái tóc dài phủ lưng, bóng trăng chiếu rọi nàng hiện hữu như một nữ thần.
Nàng bước đến bên cạnh Dương Phàm, mang trường bào choàng lên vai Dương Phàm dịu dàng nói:
- Trời đêm lạnh lắm!
- Ừ!
Dương Phàm nắm thật chặt áo choàng quay đầu nhìn về phía Uyển Nhi, ánh trăng chiếu rọi Uyển Nhi hiện lên thật xinh đẹp, ánh mắt như hai vì sao tỏa sáng, Dương Phàm nhẹ nhành cầm tay nàng, hai tay trắng nõn như bông tuyết.
Dương Phàm thấp giọng nói:
- Uyển Nhi, nàng hãy thu xếp một chút, đêm kia chúng ta nhất định trực trong cung!
- Dạ?
Uyển Nhi đầu tiên là nghi hoặc, hai mày nàng nhăn lại, sau đó hai mắt mở lớn vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn, nàng nắm chặt tay Dương Phàm kích động nói:
- Ba ngày sau, chúng ta....phải khởi sự rồi sao?
Dương Phàm vươn hai tay nhẹ nhàng kéo nàng vào ngực mình, ngẩng đầu nhìn không trung ngắm ánh trăng sáng tỏ, dịu dàng nói:
- Ừ! Ba ngày sau, bất luận thành bại thế nào nàng cũng không còn là chim lồng cá chậu nữa.
Đám mây thong dong bay, ánh trăng sáng tỏ, một con chim lớn không biết từ nơi nào bay tới, không tiếng động, hai cánh dang ra, đôi cánh kia như cắm lên vầng trăng kia....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Say Mộng Giang Sơn
Nguyệt Quan
Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan
https://isach.info/story.php?story=say_mong_giang_son__nguyet_quan