Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đấu Phá Thương Khung
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1246: Dụ Dỗ Đan Thú
“Đ
an dược?”
Nghe dược câu chửi thô tục này của Tiêu Viêm, tất cả mọi người đều sửng sốt. Sau một lúc lâu mới từ từ hồi phục tinh thần, ánh mắt kinh dị nhìn tiểu thú trắng như tuyết kia. Lúc này, nó đang dùng đôi mắt to tròn linh động tò mò nhìn bọn họ. Bộ dạng này mà giống một viên đan dược sao?
“Có đan dược lớn như vậy sao?” Tiểu Y Tiên nghi hoặc hỏi.
“Chắc chắn không sai, mùi vị đan dược này sao ta nhận lầm được chứ. Lúc trước ta còn tưởng rằng nơi này còn sót một vài viên đan dược nhưng sau khi dò xét mới phát hiện rằng mùi đan dược tản ra con tiểu thú này.” Ánh mắt Tiêu Viêm tràn ngập vẻ nóng bỏng khó mà che dấu được.
“Quả thật là có một số đan dược cao giai có thể hóa hình thậm chí còn có dược cả linh trí. Nơi này là di tích mà Đấu Thánh để lại, có loại kỳ vật này thì cũng không quá kỳ quái.” Thiên Hỏa tôn giả cười khổ. Lão cũng chưa từng gặp qua đan dược có thể hóa thành thú hình, nhiều lắm cũng chỉ đọc được trong sách cổ mà thôi.
“Chẳng lẽ tiểu thú này là Cửu phẩm đan dược trong truyền thuyết?” Tử Nghiêm tò mò hỏi.
“Không phải là đan dược Cửu phẩm nhưng chắc cũng kém không xa. Đan dược chỉ cần có thể vượt qua Thất sắc đan lôi là đã có năng lực hóa hình, cũng sinh ra linh trí rất mạnh.” Tiêu Viêm nhìn chăn chú tiểu thú kia rồi nhẹ giọng nói: “Nếu ta tính không sai thì bản thể của tiểu thú này hẳn đã trải qua Bát sắc đan lôi, thậm chí còn có thể là Cửu sắc đan lôi, cách Cửu phẩm chỉ trong gang tấc mà thôi.”
“Đan dược đã trải qua Bát sắc đan lôi a!”
Mọi người đảo mắt liếc nhìn lien tục. Loại đan dược có phẩm cấp bậc này, có phóng toét mắt nhìn khắp đại lục Đấu khí thì hiện tại cũng không quá năm người có thể luyện chế ra mà thôi. Kể cả Tiêu Viêm, bây giờ cũng không thể luyện chế được.
“Nếu tin tức này được truyền ra thì e rằng tất cả cường giả trong di tích cũng phải điên cuồng a!” Tiểu Y Tiên chớp chớp đôi mắt tím sẫm lung linh rồi nói với vẻ nghiêm nghị.
Loại đan dược phẩm cấp như thế này thì dù những lão quái có thực lực kinh khủng cũng không thể miễn dịch được. Nếu để bọn họ biết thì chắc sẽ dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt.
Đến cấp Đấu Tôn, muốn tăng thực lực là chuyện cực kỳ khó khăn. Nếu ai dùng viên thuốc này thì có thể tiết kiệm được chục năm, thậm chí là cả trăm năm tu luyện. Có bao nhiêu người chống cự nổi lực hấp dẫn bực này a?
Nghe được lời nói của Tiểu Y Tiên, nhóm Tiêu Viêm vội vàng trấn tĩnh lại cơn vui mừng như điên của lại: “Thứ này quả thật là một đại bảo bối nhưng cũng là một củ khoai lang nóng phỏng tay a! Nếu như tin tức này lọt ra ngoài thì chỉ sợ mọi người đi vào di tích này đều đỏ mắt lên nhanh chóng. Lúc đó, chúng ta liền trở thành cái đích cho mọi người ngắm vào đấy!”
Tiêu Viêm thoáng trầm ngâm, quay đầu rồi nháy mắt với Hùng Chiến. Thấy dấu hiệu này, hắn cũng hiểu ý tứ Tiêu Viêm nên chậm rãi bước ra ngoài đại môn vài thước. Sát khí tràn ngập cơ thể, giống như là một vị thần giữ cửa vậy.
Tuy tầng thứ ba này có không ít cường giả nhưng những người có thực lực hơn Hùng Chiền chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Có hắn như hung thần ác sát canh cửa thì dù họ động lòng muốn ngắm nghía đồ vật trong này, nhưng dưới tình huống chưa có tin tức xác thực thì cũng không dám xông vào. Đó cũng chính là hiệu quả mà đám người Tiêu Viêm muốn.
“Bắt tiểu gia hỏa này lại?” Nhìn thấy Hùng Chiến bảo vệ đại môn, Tử Nghiên hưng phấn hỏi.
“Không nên hành động thiếu suy nghĩ! Thoạt nhìn tiểu gia hỏa này không có năng lượng gì nhưng cũng chưa thể kết luận chắc chắn được. Nếu dọa nó sợ mà chạy đi, không có khí tức làm tiêu điểm thì chúng ta rất khó lòng tìm được nó trong cái Đan viện khổng lồ này!” Tiêu Viêm lắc lắc đầu, khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười nói: “Vả lại muốn bắt tiểu tử này cũng không phải cậy mạnh là được đâu!”
“Ngươi có biện pháp sao?” Tiểu Y Tiên kinh ngạc hỏi.
Tiêu Viêm mỉm cười lấy ra một cái bình ngọc trong nạp giới. Trong bình ngọc này chứa vài viên đan dược Tứ phẩm, hắn chọn một viên trong số đó rồi ném về phía tiểu thú kia.
Viên thuốc bay đến rồi nhẹ nhàng dừng lại bên cạnh tiểu thú trắng như tuyết kia đoạn quay tròn kh khẽ . Đầu tiên tên nhóc ấy kinh hãi lui về mấy bước xong sau đó mới dè dặt bước đến hít hà vài hơi. Nhưng nằm ngoài dự kiến của Tiêu Viêm nó không ăn mà chỉ lắc đầu quầy quậy tỏ ý “Cháu khinh nhá!” Xem bộ dáng này rõ ràng là nhóc tì này hoàn toàn coi thường đan dược cấp thấp.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Tiêu Viêm cũng không dấu được mà hiện lên vẻ xấu hổ, còn Tiểu Y Tiên và Tử Nghiêm bên cạnh cũng nhịn không được phải phì cười. Tên nhóc này thật không nể mặt a!
“Xem ra là bị mấy tên đan dược cao giai tập thành ra cái tính kén chọn như vậy rồi a!” Tiêu Viêm cười khổ nhưng bất đắc dĩ lại phải lấy ra vài viên lục phẩm đan dược từ trong nạp giới rồi cong ngón tay búng tới bên cạnh tiểu thú. Lúc này sau một hồi “phẩm dược”, ánh mắt linh động của nó mới thoáng hiện ra vẻ hưng phấn, dùng đầu lưỡi hồng hào lập tức cuốn viên thuốc vào tmiệng giống như trẻ con ăn đậu phộng, sau đó nhai rôm rốp rồi mới nuốt xuống bụng.
Ăn xong một viên Lục phẩm đan dược, nó lại ngẩng mắt lên nhìn Tiêu Viêm chằm chằm, đầu lưỡi không ngừng thè ra liếm mép tựa một chú cún con, rõ ràng là ăn chưa đã.
Thấy thế, tuy xót của nhưng Tiêu Viêm lại thấy vui vẻ trong lòng. Quả đúng như trong sách cổ viết, biện pháp tốt nhất để thu phục loại đan thú này chính là lấy phải dùng đan dược để dụ dỗ nó.
Lại lấy ra vài viên Lục phẩm đan dược, Tiêu Viêm bắn hết tới bên cạnh chỗ tiểu thú. Tên nhóc tì kia ngược lại lập tức tỏ bộ dạng “không cự tuyệt bất kì ai”, liền há miệng nuốt hết. Theo mười viên thuốc vào bụng, ánh mắt của tiểu thú đối với Tiêu Viêm mới giảm đi vài phần đề phòng.
“Còn hơn phá sản a!”
Nhìn thấy Tiêu Viêm coi Lục phẩm đan dược như đậu phộng không ngừng ném ra, Thiên Hỏa tôn giả nhịn không được mà lòng đau như thiến. Những viên thuốc này ở bên ngoài có thể xem như vạn kim khó cầu mà bây giờ lại đem là thức ăn gia súc.
“Không có biện pháp a! Tiểu gia hỏa này quá kén chọn, dưới Lục phẩm đan dược thì không ăn.” Tiêu Viêm có cảm giác bó tay toàn tập nhưng hắn cũng không dám xem thường đan thú kén chọn thức ăn này .
Thiên Hỏa tôn giả cười khổ, chỉ có thể nhìn Tiêu Viêm ném từng viên từng viên thuốc không ngừng. Bất quá đan dược ra đi không phải là không có thu hoạch, ít nhất tiểu tử giảm bớt rất nhiều địch ý với bọn họ.
Cảnh cho ăn như vậy kéo dài chừng mười phút. Sau khi ném ra tổng cộng hơn 20 viên Lục phẩm lục phẩm đan dược công thêm tám viên đan dược Thất phẩm, kiểu tiêu hoang như đại gia này cũng khiến cho lòng Tiêu Viêm rỉ máu. Những loại đan dược này, dù lấy năng lực hiện tại của hắn thì cũng phải mất mấy ngày mới có thể luyện chế ra, mà bây giờ lại cho đan thú kia nhai hết toàn bộ.
Chẳng qua việc “ăn chơi” này cũng không phải là vô chừng mực. Ngay tại thời điểm Tiêu Viêm muốn chết lặng, tiểu thú kia lại nhón hai chân sau, dùng đôi chân trước phủ đầy lông mền như nhung có them móng vuốt vỗ vỗ cái bụng căng tròn, trong mắt có vẻ thỏa mãn.
Rốt cục tiểu từ này cũng ăn no. Tiêu Viêm thở phào nhẹ nhõm rồi hướng về nó huýt sáo một tiếng. Tiểu tử kia dùng ánh mắt linh động nhìn hắn, tựa hồ muốn đi đến nhưng thấy có nhiều người nên lại có vẻ chần chờ.
Nhìn thấy vậy, Tiêu Viêm biết nên xuất nốt tuyệt chêu cuối ra rồi. Chỉ cần làm tiểu gia hỏa này cam tâm tình nguyện đến với mình, như vậy hắn có thể trở thành chủ nhân tạm thời của đan thú này.
Bàn tay nhoáng lên, một bình ngọc trong suốt xuất hiện, trong đó ẩn hiện một viên đan tròn vo tràn ngập linh khí tạo thành đan vụ lượn lờ. Mà khỏa đan dược này như có linh tính nên cứ trôi nổi và chuyển động hết trái sang phải trong bình ngọc.
Viên thuốc trong tay Tiêu Viêm tự nhiên chính là đan dược có phẩm chất cao nhất, cũng là đan dược mà ngày đó hắn luyện chế dẫn tới Ngũ sắc đan lôi, Sinh Cốt Dung Huyết Đan.
Viên thuốc vừa xuất hiện, ánh mắt tiểu thú nhất thời trợn tròn, bèn lập tức bắn ra từ trên mặt bàn, thân thể tròn vo ở giữa không trung vẽ lên một đường cong rồi khẩn cấp vọt tới Tiêu Viêm.
Thấy thế, trên mặt Tiêu Viêm hiện lên một nụ cười đểu. “Tiểu tử kia nhìn ngươi có lên hay không hử?”
Tiểu thú vẽ lên một dường cong trong không trung như thể nó sắp tấn công vào ngực Tiêu Viêm. Lúc này, thân thể nó như dừng lại trên cao rồi bỗng tuôn một luồng hấp lực dữ dội làm nó trực tiếp thẳng lên càng cao hơn.
Đột biến xuất hiện làm cho nhóm người Tiêu Viêm ngẩn ra tò te. Tiêu Viêm có phản ứng nhanh nhất, trong nháy mắt đã sầm mặt lại rồi hướng mắt nhìn lên cao. Chỉ thấy một bóng đen vóc dáng yểu điệu nhanh chóng đi ra sau đó lập tức mạnh mẽ nắm chặt đan thú trong tay.
“Tiểu tử kia, xem lần này ngươi chạy đi đâu!”
Một tay bắt đan thú, bóng đen không thèm để ý tới nó đang kịch liệt dãy dụa, cười nói.
“Muốn chết!”
Sắc mặt Tiêu Viêm âm trầm, thân hình chợt lóe rồi xuất hiện trước mặt bóng đen kia, song chưởng lượn lờ hỏa diễm màu nâu tím hung hăng đánh về phía người này.
“Ầm! Ầm!”
Quay lại nhìn thế công của Tiêu Viêm, bóng đen không tỏ ra sợ hãi, vừa xoay người đã đánh ra một chưởng thật mạnh vào bàn tay Tiêu Viêm.
Song chưởng giao phong, thân thể Tiêu Viêm run lên và bóng đen kia nhân lúc này lui lại mấy bước, cuối cùng mạnh mẽ nhảy lên một xà ngang trong điện, trên cao nhìn xuống dùng âm thanh lạnh lùng nói: “Ta đuổi theo đan thú này từ lâu rồi! Các ngươi muốn mạnh mẽ cưỡng đoạt?”
Tiêu Viêm mặt không đổi sắc, nheo mắt nhìn bóng đen đeo mặt nạ quỷ thần kia chằm chằm, trong mắt hàn quang chớp động: “Lại là ngươi?”
Hắc y nhân đột nhiên xuất hiện này rõ ràng là người thần bí ngày đó đã xuất thủ với Tử Nghiên.
“Đàn bà thúi, dám ra tay với bà ngươi? Ngươi chán sống rồi à?” Tử Nghiên cũng nhận ra người này, lập tức liền nổi giận quát lớn.
“Mẹ nó, cẩn thận với nàng ta! Lão tử bị lục mang kia chiếu vào liền thất thần tạo cơ hội cho nàng vụng trộm xông vào đây.” Hùng Chiến cũng tiến vào tức giận nói.
Sắc mặt Tiêu Viêm âm trầm nhưng vẫn áp chế lửa giận trong lòng, cùng nháy mắt với Tiểu Y Tiên và Thiên Hỏa tôn giả một cái. Ba người nhanh chóng lĩnh hội rồi tự mình thối lui một khoảng muốn phong tỏa đường lui của bóng đen này.
“Đưa đan thú cho chúng ta, chuyện trước kia chúng ta có thể bỏ qua! Nếu không đừng trách ta hạ độc thủ!
-o0o-
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đấu Phá Thương Khung
Thiên Tằm Thổ Đậu
Đấu Phá Thương Khung - Thiên Tằm Thổ Đậu
https://isach.info/story.php?story=dau_pha_thuong_khung__thien_tam_tho_dau