Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Thế Tà Quân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 493: Hôm Nay Là Mãi Mãi !!!
- Đ
ược rồi…
Nói ra những lời này chính là Cửu U thập tứ thiếu. Lúc đang nói những lời này, vẫn như trước không cử động không cảm xúc thu lại chân khí Cửu U.
Quân Mạc Tà ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn.
- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra sao? Loại lửa kỳ lạ đó, trong khoảng khắc ngắn ngủi ta đưa chân khí Cửu U vào đã thừa nhận.
Cửu U thập tứ thiếu mỉm cười nói.
- Khoảng khắc đó thật sự rất ngắn, phỏng chừng cũng chỉ có thể để ta sử dụng một lần, đây là một lần duy nhất!
Quân Mạc Tà thở nhẹ ra, kiên quyết nói:
- Có thể dùng được một lần ngươi nên cảm thấy may mắn rồi đấy, ngươi có biết nó là loại lửa gì không?
- Lúc trước ta luôn luôn nghi ngờ, loại lửa thần dị như vậy có thể chịu để bị con người điều khiển hay sao? Bây giờ ta rốt cuộc có thể xác định, loại lửa đó mặc dù ở trên người ngươi, thuộc về ngươi, nhưng với ngươi là hai cá thể khác biệt, ít nhất không phải do ngươi sinh ra, đúng không?
Cửu U thập tứ thiếu như cười như không nhìn hắn.
Quân Mạc Tà, bí mật trên người thằng nhóc kia, thật sự không ít a.
- Đây tính là gì chứ? Còn có thứ mạnh hơn mà ngươi chưa gặp nữa đấy!
Quân Mạc Tà hừ một tiếng. Đối với những điều mà Cửu U thập tứ thiếu phát hiện không hề cảm thấy kinh ngạc. Hắn từ trước đến nay không cảm thấy được gì, thì mới thật sự là kỳ quái a!
- Ngươi chính là người ngày đó cứu ta thoát khỏi vòng vây, Cửu Tiêu đệ nhất gia, phải không?
Cửu U thập tứ thiếu ngẩng đầu nhìn bầu giờ, tựa hồ không quan tâm mà hỏi ra những lời này.
- Ngạch…
Quân Mạc Tà méo mó đầu, cười nói.
- Cái này nên bắt đầu nói từ đâu nhỉ? Và có lý do gì để ngươi chứng minh dự đoán của mình?
- Không có lý do gì cả!
Cửu U thập tứ thiếu trầm mặc nói.
- Chỉ là một loại cảm giác mà thôi. Kỳ thật loại cảm giác này, sớm đã có rồi, chẳng qua lúc trước ngươi thật sự rất yếu, ta không thể xác nhận, bây giờ ngươi đã đủ tư cách để uy hiếp ta, loại cảm giác này cũng càng ngày càng rõ ràng!
- Không sai! Chính là ta.
Quân Mạc Tà chớp chớp mắt nói.
- Cửu Tiêu đệ nhất gia!
- Thằng nhóc ngươi đúng là rất cuồng vọng! Ngươi cũng biết cái tên mà ngươi thuận miệng đặt, đã phạm vào kiêng kị lớn nhất của bộ tộc Cửu U không hả!?
Cửu U thập tứ thiếu hờ hững nói.
- Chỉ vì “Cửu Tiêu đệ nhất gia” năm chữ này, giữa ta và ngươi khó tránh khỏi một cuộc chiến sinh tử!
- Nếu trận chiến lần này chấm dứt, chỉ cần ta còn sống, ngươi còn sống, ta nhất định quyết chiến với ngươi.
Trong mắt Quân Mạc Tà lóe lên tia sáng, chậm rãi nói.
- Ta sớm đã muốn lĩnh giáo một chút, cái mà bộ tộc Cửu U gọi là thiên hạ vô địch bí kĩ, đến tột cùng lợi hại đến mức nào!
- Trong trận chiến này, bao gồm cả ta, người có cơ hội lớn nhất ngoài ngươi ra còn có ai nữa, chắc chắn ngươi sẽ có cơ hội khiêu chiến ta.
Cửu U thập tứ thiếu thản nhiên nói.
- Trên thực tế, ta cũng muốn đào móc một chút, trên người nhóc rốt cuộc tồn tại bao nhiêu bí mật, bí mật mà ngươi luôn che giấu rốt cuộc mạnh đến mức nào đâu!
Quân Mạc Tà trầm mặc một chút, cũng đối chọi gay gắt:
- Ta cũng tin ngươi có cơ hội này, chẳng qua bí mật trên người ta, không phải là bất kỳ Cửu U thiếu nào cũng không thừa nhận nổi đâu!
Nói xong, hai người đều không nói nữa, chắp tay sau lưng, tầm nhìn hướng về phía đám người dị tộc tụ tập.
Cho dù là ngày sau hai người sắp xếp trận quyết chiến như thế nào đi nữa, thì đó cũng là chuyện ngày sau. Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất chính là, lấy cơ hội sống sót trong trận chiến này làm mục tiêu trước đã. Sau đó, trận chiến này nhất định phải giành được thắng lợi.
Dưới tầm dò xét tinh thần rộng lớn của hai người, đồng thời cảm ứng được những người đó đang bắt đầu xao động.
Một lá cờ lệnh đỏ sẫm như màu máu, đã cắm trước mặt bọn họ.
Rõ ràng, họ sắp bắt đầu hành động!
Sau đó, vạn tiếng kèn thê lương đột nhiên vang lên réo rắt!
Bên dị tộc, những bộ đội vẫn chưa cử động, các đội ngũ đặc biệt được trang bị kèn đều đồng thời ngửa mặt lên trên thổi kèn trong tay mình!
Vạn tiếng kèn cộng hưởng lại tạo thành một bản nhạc vang vọng đến tận chân trời!
Đại quân hơn bảy tám mươi vạn người đồng thời lớn tiếng hét to:
- Thần tộc! Uy vũ!
Bách vạn nhân vi quân tráng hành! (Trăm vạn người tiễn ngươi lên chiến trường!)
Những dũng sĩ trong truyền thuyết được tiễn đưa như vậy, cho dù là bất hạnh hy sinh, linh hồn cũng không bị tiêu diệt, nhất định sẽ trở lại Thần Tộc, trở về với Thần xã, vĩnh viễn nhận người Thần Tộc cung phụng hương khói, thiên thu vạn tái linh hồn bất diệt!
Đây cũng chính là nghi thức xuất chinh long trọng nhất từ xưa đến nay của Thần Tộc!
Bây giờ, nghi thức này vì đội cảm tử vạn thánh hoàng một lần nữa thổi lên!
Trong tiếng kèn thổi lên điên cuồng, mười vạn chiến sĩ tấn công điên cuồng bên dị tộc ở tuyến đầu trong chớp mắt đột nhiên giống như thủy triều lùi trở về. Chiến trường lúc ban nãy tiếng kêu giết còn đang vang đến tận trời, đột nhiên trong khoảng thời gian ngắn quay lại với im lặng!
Trong im lặng nặng nề lại có rất nhiều áp lực ẩn dấu khiến lòng người ngày càng lạnh giá!
Đây mới thật sự là, gió thổi mưa giông trước cơn bão!
Tất cả mọi người đều hiểu bên dị tộc bày ra trận thức lớn nhất vậy, đòn tấn công sắp tới, chắc chắn sẽ mạnh chưa từng có! Nếu……. Một khi bọn họ xông lên, mạnh mẽ tấn công sâu vào, phòng tuyến mà liên quân đại lục Huyền Huyền kiến trúc, nhất định sẽ sụp đổ trong chớp mắt!
Có một thanh âm ngoại lệ dẫn đầu vang lên!
Đệ nhất cao thủ của thánh địa Cổ Hàn hét lên một tiếng:
- Thánh Địa!!!
Mạc Vô Đạo, Hề Nhược Trần, Hô Diên Ngạo Bác ba người đều cùng một lúc bước lên một bước, hồ máu dưới chân, vì bọn họ dùng quá nhiều sức, mà bắn ngược lên, vung tay ho tô:
- Thánh địa!!
- Vạn năm vinh quang!! Hôm nay, chính là thiên thu! Hôm nay, chính là mãi mãi!
Khuôn mặt Cổ Hàn đỏ bừng. Dường như đã dùng hết sức toàn thân quát to một tiếng, dường như chỉ cần có tiếng hét này mọi thương tang đều bị phá tan!
- Vạn năm vinh quang! Hôm nay, chính là thiên thu! Hôm nay, chính là mãi mãi! – Tổng cộng bảy ngàn cao thủ thánh địa cùng một lúc dùng hết sức toàn thân la lớn. Vẻ mặt mọi người, ở trong khoảng khắc này đều trở nên trang nghiêm túc mục, trở nên nghiêm nghị, trở nên thánh khiết!
Những người bọn họ, trạng thái không phải là hoàn hảo, ngược lại, cơ hồ tất cả mọi người đều thân chịu trọng thương, giờ phút này, ai cũng lấy ra hồi thiên đan mà lúc ban đầu Quân Mạc Tà đưa tặng ra dùng. Trong vài ngày này, Quân Mạc Tà cơ hồ là ngày đêm liên tục lao động, không phải luyện đan thì chính là luyện kiếm, cuối cùng mới bù đủ nhu cầu cơ bản phải dùng hồi thiên đan, này, cũng là trong tầm khả năng lớn nhất của hắn rồi!
Nhưng cũng vì việc này, mà thu được tôn kính của tất cả mọi người của thánh địa!
Bởi vì, một viên hồi thiên đan, có hiệu quả nghịch thiên !
Mỗi người một viên nghịch thiên đan, tổng cộng bảy ngàn, đưa tặng cho kẻ thù của mình, tấm lòng này, khí phách này, nếu đổi là người của thánh địa ai cũng không chắc mình có thể làm như vậy…
Không cần nhắc nhở, cũng không cần ra lệnh.
Tất cả mọi người đều hiểu, bây giờ, giờ phút này đã là giờ phút quan trọng nhất rồi!
Giờ phút này, đúng là giờ phút mà bọn họ cần đem sinh mệnh của mình phóng ra yên hoa sáng lạn nhất, ánh sáng rực rỡ nhất của yên hoa được tạo thành bởi sinh mệnh ngàn vạn người sẽ bảo vệ an bình toàn bộ đại lục! (yên hoa: pháo hoa)
Bước đi không ngoảnh lại!
Vạn năm vinh quang, thiên thu vĩnh hằng, chỉ trong khoảng khắc này!
Dưới sự chỉ huy của ba vị tông chủ thánh địa, bảy ngàn người lại một lần nữa chia thành ba đội, vẫn như cũ là Độn thế tiên cung, Mộng huyễn huyết hải và Chí tôn kim thành ba đội đã được sắp xếp như ban đầu! Ngay ngắn trật tự, không hề rối loạn!
Bọn họ bước lên một bước, dưới chân không hề có chần chờ, trong mắt chỉ có kiên định!
Vạn năm vinh quang, vạn năm công quá, vạn năm sở hữu!
Đều dừng lại ở hình ảnh giờ phút này!
Thị phi thành bại tựa như không. Công tội vạn năm mặc sử bình.
Ba đội quân, như ba dòng nước lũ, lặng im không tiếng động rảo bước tiến lên!
Lưng mỗi người, đều thẳng tắp!
Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, trên mặt bọn họ, là kiêu ngạo!
Kiêu ngạo chỉ thuộc về thánh địa, vĩnh viễn tồn tại bất diệt!
- Kính lễ!
Một tiếng thét dài thê lương của Mai Tuyết Yên rung động khắp bầu trời.
Những nơi họ đi qua, tất cả chiến sĩ thiên phạt đều giơ tay lên, hướng về phía kẻ thù ngày xưa, dâng lên kính ý cao nhất!
- Đám người rác..... của Tam Đại Thánh Địa, từ trước đến nay đều là đám người mà ta thống hận nhất! Bởi vì bọn họ từ trước đến nay chỉ biết giành lấy danh hiệu kẻ bảo vệ đại lục Huyền Huyền về phía mình, không cho phép các thế lực khác tham gia, tiêu diệt tất cả các kẻ địch chống lại bọn họ, cho dù là đã là kẻ địch hay sắp sửa là kẻ địch, có thể là kẻ địch, không hề có ngoại lệ!
Trên không trung, Cửu U thập tứ thiếu bùi ngùi thở dài một hơi, trầm mặc nói:
- Ngày trước, cho tới bây giờ ta cũng không hề tưởng tượng đến, một tổ chức chó má như vậy, cư nhiên có một ngày, ta, Cửu U thập tứ thiếu phải bội phục bọn họ!
- Đúng vậy! Bọn họ vì cái gọi là lý niệm của bọn họ, đã từng ti bỉ, từng hạ lưu, cũng từng phạm phải rất nhiều lỗi sai.
Quân Mạc Tà thở dài một hơi, chậm rãi nói .
- Nhưng giờ phút này, bọn họ vẫn vĩ đại như trước, vẫn vinh quang như trước! Giờ phút này, bọn họ vẫn như trước đáng giá chúng ta tôn kính tận đáy lòng! Hơn nữa vì hy sinh ngày hôm nay của bọn họ, mặc kệ lúc trước giữa chúng ta có bao nhiều oán hận, tất cả đều xóa bỏ! Ta không chỉ tôn kính họ giờ phút này, còn tôn kính họ vĩnh viễn!
Cửu U thập tứ thiếu thở dài một hơi:
- Gió mạnh mới biết cỏ cứng như thế nào, lâu ngày quen biết mới biết được lòng người, loạn thế mới biết được ai là anh hùng!
Quân Mạc Tà đột nhiên từ trên trời cao hét lớn:
- Tất cả người của Thánh Địa hãy nghe, thù hận lúc trước giữa chúng ta, cứ như vậy xóa hết đi! Ta Quân Mạc Tà, lúc này, lấy danh nghĩa của Tà quân phủ Tà Chi Quân Chủ thề với các ngươi, ta nhất định sẽ giết chết Chiến Cuồng! Báo thù cho các ngươi!
Nói xong những lời cuối cùng này, thanh âm Quân Mạc Tà trở nên vô cùng ngẹn ngào.
Hắn biết, chống lại dị tộc, là sứ mệnh là Tam Đại Thánh Địa!
Người dị tộc, tuy là kẻ địch của bọn họ, nhưng tới bây giờ không hề là kẻ thù của bọn họ.
Kẻ thù lớn nhất của Tam Đại Thánh Địa, chính là Chiến Cuồng, cũng chỉ có mình Chiến Cuồng mà thôi!
Mà đối với không còn cơ hội báo huyết hải thâm cừu này, không thể nghi ngờ vĩnh viễn là tiếc nuối trong lòng tất cả người Tam Đại Thánh Địa!
Hôm nay, giờ phút này, giờ phút bọn họ dứt khoát khẳng khái chịu chết, Quân Mạc Tà lại liều lĩnh hứa một lời hẹn khó thực hiện như vậy!
Chiến Cuồng, tu vi bán thánh, cơ thể bất tử! Sao có thể dễ dàng giết chết như vậy chứ?
Nhưng Quân Mạc Tà vẫn như cũ hứa hẹn! Vì, Quân Mạc Tà tự mình đặt tay lên ngực tự hỏi, hắn tuyệt đối không để các chiến sĩ đó cứ như vậy mang theo tiếc nuối bước lên con đường địa ngục!
Tuy bọn họ cam tâm tình nguyện!
- Cảm ơn!
Mạc Vô Đạo ngẩng đầu, nhìn Quân Mạc Tà một hồi, yên lặng ôm quyền.
Bảy ngàn người đồng thời hướng về phía chân trời ôm quyền hành lễ.
Sau đó bọn họ tiến lên!
Tinh thần Quân Mạc Tà kích động một chút, đột nhiên vung tay lên, ba lá cờ chiến to hơn bao giờ hết ở trên cao từ từ hạ xuống, ở giữa không trung trong gió to phất phới. Trên mặt mỗi lá cờ lớn, đều có thêu bốn chữ lớn màu vàng, lóe lên ánh sáng rực rỡ!
“Độn Thế Tiên Cung”
“Mộng Huyễn Huyết Hải”
“Chí Tôn Kim Thành”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Thế Tà Quân
Phong Lăng Thiên Hạ
Dị Thế Tà Quân - Phong Lăng Thiên Hạ
https://isach.info/story.php?story=di_the_ta_quan__phong_lang_thien_ha