Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Linh Chu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1222: Trăn Trối Chuyện Về Sau. (2)
P
hong Phi Vân hỏi:
- Bạch Như Tuyết, nàng đồng ý ở lại không?
Bạch Như Tuyết hỏi:
- Ngươi có ép ta ở lại không?
- Không.
Bạch Như Tuyết trả lời:
- Ta chọn đi.
Bạch Như Tuyết là nữ nhân từng cùng hắn trên giường, Phong Phi Vân hỏi kỹ:
- Định đi đâu?
- Có lẽ về nhà.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Nàng có nhà sao?
Bạch Như Tuyết lườm Phong Phi Vân:
- Mỗi người đều có nhà, có người thân, tại sao ta không thể có?
Ánh mắt Phong Phi Vân trở nên xa xăm:
- Nói cũng đúng.
Phong Phi Vân lẩm bẩm:
- Đúng vậy! Một người mệt mỏi, đã mệt đương nhiên muốn về nhà, còn có người thân...
Bạch Như Tuyết là một nữ nhân thông minh, nàng biết giữa mình và Phong Phi Vân không có tình yêu.
Nữ nhân ở bên nam nhân không yêu mình là cách làm ngu ngốc.
Phong Phi Vân có chút áy náy với các nàng, dù sao là hắn lợi dụng bọn họ, làm hỏng danh tiết. Phong Phi Vân bồi thường, tặng ỗi người một vạn linh thạch, đây là tài sản kếch sù, đủ cho các nàng tu luyện cả đời. Phong Phi Vân tặng thêm cho Bạch Như Tuyết một linh quả.
Mọi người không khách sáo nhận lấy, chỉ có Diệp Ti Loan không nhận linh thạch. Diệp Ti Loan đặt linh thạch dưới đất như cỏ rác, nàng không ở lại mà đi theo Liễu Duệ Hâm rời khỏi.
Mọi người đều đi hết, lòng Phong Phi Vân nhẹ nhõm. Chỉ khi Diệp Ti Loan rời đi, Phong Phi Vân khó quên ánh mắt của nàng. Đó là ánh mắt phức tạp, có đau đớn, thất vọng, gioãy dụa, và cả lưu luyến.
Phong Phi Vân biết trong đám nữ nhân chỉ có Diệp Ti Loan là thật sự yêu hắn. Nhưng người Diệp Ti Loan yêu là Vân đại thúc trong Đồng Lô sơn chứ không phải Phong Phi Vân, nên cuối cùng nàng rời đi. Ánh mắt sau cuối nhìn Phong Phi Vân tràn đầy phức tạp, bi thương nhất.
Muốn ở lại mà không thể.
Muốn ở lại nhưng không có lý do.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Đi đường bình an, khách qua đường hồng trần.
Phong Phi Vân biết hôm nay từ biết có lẽ sẽ không còn cơ hội gặp lại. Đối với Diệp Ti Loan, có lẽ Phong Phi Vân sắm vai nhân vật vô cùng quan trọng trong đời nàng, tương lai khi nàng trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt tiên giáo có lẽ suốt đời không gả, tưởng nhớ hắn.
Nhưng Diệp Ti Loan không có sức nặng trong lòng Phong Phi Vân, có lẽ có hảo cảm nhưng lòng hắn quá cao, Thần Tấn vương triều chỉ là vũng nước cạn, một cục đá với hắn. Tương lai Phong Phi Vân sẽ bay càng cao xa, có tiền đồ rực rỡ hơn.
Mười năm sau, có lẽ Phong Phi Vân còn chút ấn tượng với Diệp Ti Loan.
Một trăm năm sau, ký ức còn đọng lại.
Nhưng ngàn năm, vạn năm sau không còn chút gì sót lại.
Nếu Phong Phi Vân mở miệng chắc chắn Diệp Ti Loan sẽ ở lại bên hắn, nếu hắn làm vậy là lỡ cả đời nàng.
Hồng trần như mộng, mỗi sẽ gặp nhiều người có duyên không phận, miễn cưỡng gán ghép chẳng bằng chủ động buông tay.
Dịu dàng đã tận, chẳng bằng quên lãng trong giang hồ.
Nghĩ thông nhữn điều này, Phong Phi Vân thoải mái hơn. Phong Phi Vân dặn dò Ngọc Cơ Mạn Diệu câu cuối, kêu nàng đi Thần đô tìm một nữ nhân tên Diêu Cát, nhắn lại là: Chăm sóc thần hồn Thái Vi nữ thần giúp ta.
Phong Phi Vân rời khỏi xe Âm Dương Song Tu Môn.
Có thần thức của Đại Tự Tại Chân Nhân nhìn chằm chằm, Phong Phi Vân không dám nói nhiều. Phong Phi Vân tin Diêu Cát là nữ nhân thông minh, nàng sẽ hiểu trạng thái hiện tại của hắn.
Giờ Phong Phi Vân nhẹ cả người, thật sự. Điều Phong Phi Vân lo lắng duy nhất là thần hồn Thái Vi nữ thần nằm trong tay hoàng tộc, nhưng hắn tin Diêu Cát sẽ hoàn thành tốt.
Phong Phi Vân lại vào trận doanh Lục gia, từ xa thấy Lục Ly Vi đã xuất quan từ Vong Hồn động phủ. Yêu nữ tư chất ấn tượng mờ nhạt trong đầu Phong Phi Vân nhưng cùng hắn chung chăn gối.
Mấy năm không gặp, Lục Ly Vi vẫn xinh đẹp động lòng người. Trong gió đêm, mùi thơm từ người Lục Ly Vi bay thật xa.
Phong Phi Vân cưỡi gió đến, hắn như u linh dứng bên cạnh nàng.
Lục Ly Vi bế quan trong Vong Hồn động phủ, tu vi đến Thiên Mệnh đệ tam trọng, với nàng thì đã tiến bộ vượt bậc nhưng trước mặt Phong Phi Vân vẫn quá yếu ớt.
Phong Phi Vân khoác lên ẩn tàm sa la, che giấu hơi thở không để cường giả Lục gia biết hắn đến.
- Là ngươi.
Lục Ly Vi nhìn Phong Phi Vân trở nên bộ mặt thật, nàng không tấn công vì biết không đánh lại hắn.
Phong Phi Vân cười nói:
- Là ta.
- Ngươi định làm gì?
Phong Phi Vân lấy Thiên Tủy Binh Đàm ra chặt đứt Huyết Cấm Huyền trạc đeo trên cổ tay Lục Ly Vi, một giọt máu bay ra khỏi vòng tay. Phong Phi Vân cẩn thận thu lấy.
Đây là giọt máu thứ sáu.
Sau khi thu giọt máu, Phong Phi Vân cất ẩn tàm sa la, xoay người đi ngay.
Lục Ly Vi sờ cổ tay mình, nhìn bóng lưng Phong Phi Vân. Trong lòng Lục Ly Vi luôn suy nghĩ cảnh tượng khi hai người lại gặp mặt, nhưng nàng không ngờ sẽ là ở chốn này, trong hoàn cảnh như vậy, bắt đầu thế này và kết thúc như thế.
Đối phương quá lạnh lùng.
Mắt Lục Ly Vi chớp chớp:
- Này, ngươi cứ đi như vậy sao?
Lục Ly Vi không cam lòng, bản thân nàng không hiểu tại sao mình không cam lòng.
Phong Phi Vân tự nhận hắn không phải loại người lạnh lùng. Nếu đổi hoàn cảnh khác, mạng sống không nằm trong tay Đại Tự Tại Chân Nhân có lẽ Phong Phi Vân sẽ gánh trách nhiệm một nam nhân nên làm, dù bắt buộc thì hắn cũng sẽ cướp Lục Ly Vi đi. Nhưng bây giờ không được.
Phong Phi Vân dừng bước, lạnh lùng hỏi:
- Có gì chỉ giáo?
Lục Ly Vi hỏi:
- Ngươi... Trong lòng ngươi có từng áy náy?
- Có.
Lục Ly Vi hít sâu, nói:
- Vậy là đủ rồi.
- Tặng cho nàng thứ cuối cùng.
Phong Phi Vân tách một dúm nhỏ Thiên Tủy Binh Đàm ngưng tụ thành chủy thủ trắng cỡ bàn tay, bên trên khắc ba chữ Phong Phi Vân. Phong Phi Vân ném chủy thủ rơi vào tay Lục Ly Vi.
- Tương lai nếu gặp khó khăn gì hãy kêu người cầm chủy thủ đến tìm ta, dù lên trời xuống đất, thí thần tru phật, ta sẽ giải quyết khó khăn cho nàng. Xem như ta nợ nàng.
Phong Phi Vân nói xong dứt khoát rời đi, trở về bên chiếc kiệu Đại Tự Tại Chân Nhân ngồi.
Đại Tự Tại Chân Nhân hỏi:
- Đã trăn trối xong hết?
- Nếu ta nói không thì chân nhân có thôi không giết ta?
Đại Tự Tại Chân Nhân trả lời:
- Không.
- Thế thì được rồi.
Phong Phi Vân ngước nhìn trời đêm, than dài. Người sắp chết luôn cảm thấy còn rất nhiều chuyện cần làm, sao mà trăn trối hết được?
Đêm càng lạnh.
Gió Nam hải khá mạnh, ánh trăng rơi trên mặt biển, nước lấp lánh như vảy rồng trắng.
Một chiếc thuyền nhỏ bềnh bồng giữa dòng nước. Gió mạnh sóng biển xô đẩy, có khi sóng nâng thuyền lên ấy chục thước, đôi khi rơi xuống vòng xoáy như vực sâu, lại có khi tùy thời bị xé nát vụn.
Nhưng thuyền con vẫn cứ trôi theo dòng nước.
Phòng Hoàng ngồi vững vàng trên thuyền con, mặc áo mộc mạc, mặt treo nụ cười hiền hòa nhất. Phong Hoàng nhìn hòn đảo cách mấy chục dặm, ánh lửa rực rỡ, bóng người thấp thoáng.
Phong Hoàng hỏi:
- Huyền Vệ, ngươi nói xem tà đạo có thể thống nhất không?
Có người khác đứng trên thuyền nhỏ.
Huyền Vệ mặc giáp sắt màu đen dày phủ lên mỗi vị trí trên người, thuyền con xóc nảy nhưng gã đứng vững vàng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Linh Chu
Cửu Đương Gia
Linh Chu - Cửu Đương Gia
https://isach.info/story.php?story=linh_chu__cuu_duong_gia