Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Cổ Chí Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1222 : Túy Vong Sầu (1)
M
ột khuôn mặt tuyệt mỹ ở trước mắt hắn lướt qua, chỉ là so với trong ký ức nhiều hơn rất nhiều tang thương cùng năm tháng ma ngân.
– Ai…
Lý Vân Tiêu phát sinh một tiếng thở dài, thiên mục trên trán đột nhiên mở ra, lực lượng lôi kiếp bắn mạnh, lập tức đem không gian mà Cửu Thiên Đế khí phong tỏa phá ra một cái khe, cả người thân hóa lôi đình, một ánh sáng màu xanh chớp mắt ngàn mét, làm cho đối phương một chưởng thất bại.
Người đến biến sắc, nếu như chưởng lực của mình đánh xuống, vô cùng có khả năng hủy hoại đồ vật bốn phía, thân thể nàng ở trên không trung mạnh mẽ uốn một cái, đem chưởng lực kia đánh vào hồ nước.
Oanh…
Một cột nước kinh thiên vọt lên, cao tới mấy trăm mét, sau khi phá nát rơi xuống, phảng phất như thác nước, hơi nước ở trong không khí tản ra.
Thác nước rơi xuống hồ như mưa lất pha lất phất, tung bay trên không trung, một cung trang mỹ phụ lâm không đứng ở bên hồ, sắc mặt nàng lạnh lẽo, trong mắt lóe lên hàn khí, hai tay kháp ra một cái pháp quyết, một đạo sức mạnh từ trong tay nàng lan ra, hơi nước đầy trời phía sau vì đó ngưng lại, ở trên không trung hóa thành Kinh Long, xoay quanh ở bên cạnh người nàng.
Nàng đang muốn xuất thủ, đột nhiên nhìn thấy dưới cây đào, có một vò hoa đào tửu, thân thể bỗng nhiên run lên, cả kinh nói:
– Ngươi, ngươi là ai?
Rầm.
Đạo Kinh Long Bích Thủy kia trụy xuống, đập vào trong hồ, mở tung, gió nhẹ thổi qua, tia nhỏ như mưa.
Lý Vân Tiêu nhìn dung nhan quen thuộc nhưng trở nên tang thương, than khẽ, hắn chỉ tay một cái, kình phong phá ra, xa xa một đóa lạc diệp phiêu linh toàn vào trong tay, nhẹ nhàng chồng chất, để vào trong miệng thổi lên.
Khí tức chấn động ở trên phiến lá, phát sinh tiếng vang ô ô lanh lảnh, như chim bay lướt nước, chim hoàng oanh ngâm minh, ở trong gió nhẹ, ở dưới hoa đào, dần dần vang lên.
Hai mắt vốn là sát ý lẫm liệt, ở dưới khúc âm cùng hoa đào, dần dần bị một luồng ấm áp trong lòng hòa tan, cung trang mỹ phụ tĩnh tâm nghe mưa phùn, nghe tiếng hoa đào, nghe tiếng hót như có như không, hai người càng là không nói gì.
Một luồng sầu bi nhàn nhạt bồi hồi ở trong gió, cảnh tượng trước mắt, kèm theo khinh âm lọt vào tai, lạnh lùng thanh thanh, người thổi thê thê, người nghe cũng thích thích.
Một lúc lâu, khúc ngừng, chỉ có tiếng mưa gió cùng hoa lạc tích tích.
Lý Vân Tiêu đưa tay nhẹ nhàng phất, mảnh lạc diệp kia bị gió thổi đi, hắn nhẹ giọng nói:
– Cùng uống rượu đi.
Mỹ phụ đưa tay chộp một cái, đàn hoa đào tửu dưới hoa đào thụ bị nàng bỏ nê phong, khẽ nhấp một cái nói:
– Rượu này là giả, ngươi bị lừa.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Của ta không phải hoa đào tửu, này gọi là Túy Vong Sầu.
Mỹ phụ tinh tế thưởng thức danh tự này nói:
– Thế gian nếu thật sự có rượu này, vậy tốn nhiều tiền hơn nữa cũng đáng.
Nàng giơ vò rượu lên, thả ra yết hầu uống, tựa hồ uống thập phần vui vẻ.
Mỹ phụ nói:
– Nhưng vì sao ta uống không say, cũng vong không được sầu?
Vẻ mặt nàng ngẩn ra, dừng một chút, đột nhiên nói:
– Ngươi cũng biết uống rượu cùng uống nước có gì khác biệt?
Trong mắt Lý Vân Tiêu loé ra vẻ hồi tưởng, uống một ngụm rượu nói:
– Ta nghe một vị bằng hữu từng nói, tửu càng uống càng nóng, mà thủy là càng uống càng lạnh.
Mỹ phụ ngẩn ra, lập tức thê lương nở nụ cười nói:
– Nhưng vì sao rượu này, ta cũng càng uống càng lạnh?
Lý Vân Tiêu đem đàn rượu thả lại dưới hoa đào thụ, nghiêm mặt nói:
– Bởi vì trái tim của ngươi vẫn lạnh, chưa bao giờ nóng qua.
Hoa đào điểm điểm, phục hàm túc vũ, nước chảy nhỏ giọt, hai người nhất thời đối lập không nói gì.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu âm tình viên khuyết (*người có vui, buồn, ly, hợp, trăng có mờ, tỏ, đầy, vơi). Nhân sinh đều có khuyết điểm, nhưng không thể mê muội ở trong khuyết điểm, như vậy ngươi vĩnh viễn không cách nào trở nên viên mãn.
Trong mắt mỹ phụ một mảnh thê thê, tự nói:
– Trái tim của ta, còn có thể viên mãn sao?
– Có thể.
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
– Chính là bởi vì có sự tồn tại của hắn, tâm ngươi là viên mãn. Nếu như hắn còn sống, cũng không hi vọng nhìn thấy ngươi như vậy. Ta còn nhớ câu nói sau cùng của Mộ Dung Trúc nói với ngươi, không nên báo thù, không nên oán hận, hài lòng sống tiếp, đây là kỳ vọng cuối cùng của hắn, nhưng ngươi lại làm cho hắn thất vọng rồi.
Thân thể mỹ phụ cự chiến, trong mắt đầy vẻ phức tạp, nhìn Lý Vân Tiêu nói:
– Xem ra ngươi nhất định là hậu đại của cố nhân năm đó ở ngoài Hồng Nguyệt thành, trên Tử Vân Phong, chỉ không biết trưởng bối của ngươi là vị nào?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khẽ biến thành hơi có chút quái lạ nói:
– Có chút phức tạp, nhất thời khó có thể nói rõ. Ta tới nơi đây, chỉ là vì tế bái Mộ Dung Trúc đại ca một thoáng.
Mỹ phụ nói:
– Tâm ý của ngươi ta nhận, bất luận trưởng bối của ngươi là ai, năm đó mấy vị trên Tử Vân Phong đều là bạn tốt năm xưa, thay ta hướng hắn vấn an.
– Ân.
Lý Vân Tiêu khẽ lên tiếng nói:
– Hi vọng ngươi có thể sớm ngày đi ra trăng khuyết, không lại chìm trong thung lũng, dù sao cõi đời này còn có rất nhiều người quan tâm ngươi. Còn rượu này……, ngươi lưu lại chậm rãi thưởng thức đi, hi vọng nó có thể cho ngươi vong sầu.
Lý Vân Tiêu hơi nhìn chăm chú cây hoa đào, liền xoay người rời đi.
Mỹ phụ nhìn thân ảnh của hắn, nhíu mày rơi vào vẻ trầm tư, đột nhiên mở miệng nói:
– Ngươi là hậu đại cố nhân của ta, nếu như ở Hồng Nguyệt thành có khó xử, có thể bất cứ lúc nào tìm đến ta.
Lý Vân Tiêu dừng bước chân lại, nhẹ nhàng cười nói:
– Ta xác thực có việc, đợi ta làm không được, sẽ không khách khí với ngươi.
Bóng người Lý Vân Tiêu dần dần biến mất ở trước mắt nàng, chỉ có một bài thơ như ẩn như hiện vang lên, truyền vào trong tai nàng.
– Hợp hoan thú, ly biệt khổ, ở giữa có ngốc nữ. Quân nên có ngữ, miểu vạn dặm tầng mây, ngàn sơn Mộ Tuyết, chỉ ảnh hướng về ai đi?
Mỹ phụ nghe mà nhất thời choáng váng, nhìn cây đào, ở sau trời mưa phùn, những bông hoa nguyên bản vẫn là búp kia, ở dưới trời quang sáng sủa, từng cái toả ra, nàng trong lúc nhất thời xem ngây dại.
– Sư phụ.
Đột nhiên một nữ âm dễ nghe truyền đến, trên cao có một thân ảnh màu trắng chạy như bay mà xuống, nhẹ nhàng rơi vào trước mặt mỹ phụ.
Có thể tự do ở trên Hồng Nguyệt thành bay lượn, không phải người Hồng Nguyệt thành, đó là chiếm được Hồng Nguyệt thành ngầm đồng ý.
Một khuôn mặt thanh thuần khả nhân, mang theo nụ cười hoàn mỹ ngây thơ nói:
– Sư phụ, ngươi đang suy nghĩ cái gì? Nơi này có thể có mưa sao? Thật kỳ quái a.
Lúc này mỹ phụ mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, cười nói:
– Bất quá là không khí có chút không sạch sẽ, ta thanh tẩy một cái mà thôi.
– Thanh tẩy?
Thiếu nữ quái lạ xoay chuyển con ngươi, rơi vào dưới hoa đào thụ, cả kinh kêu lên:
– Sư phụ, ngươi làm sao uống rượu?
Mỹ phụ run lên, hừ nói:
– Uống rượu có gì lạ đâu, sư phụ có hứng thú, uống chút rượu cũng không được sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Cổ Chí Tôn
Thái Nhất Sinh Thủy
Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy
https://isach.info/story.php?story=van_co_chi_ton__thai_nhat_sinh_thuy