Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Tôn Tam Giới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1193: Không Có Một Người Nào Còn Sống 1
M
ê Thần chướng là một loại chướng khí khác lạ, có độc tính khác người, phải đúng bệnh hốt thuốc, Mê Thần chướng khác biệt, giải dược cũng hoàn toàn khác nhau.
Giải dược Mê Thần chướng ở Huyễn Ba sơn quả thực không thể dùng được ở chỗ này.
Thế nhưng mà lúc này Giang Trần căn bản không cần giải dược, bởi vì hắn và Hoàng Nhi đều luyện hóa máu của Kim Thiền, vốn đã bách độc bất xâm.
Giang Trần gặp được Lăng Túc, từ trong miệng Lăng Túc biết rõ Anh Khấp cốc này lập tức nghĩ tới một kế hoạch điên cuồng ở trong đầu.
Chỉ là nhưng mà lúc đó kế hoạch trong đầu hắn hiện tại còn chưa hoàn thiện.
Mãi đến khi kế hoạch hoàn tất, sau khi rời khỏi Thái A thành, Giang Trần mới dứt khoát quyết định làm cái kế hoạch điên cuồng này.
Bởi vì từ trong miệng Lăng Túc biết được Mê Thần chướng ở Anh Khấp cốc này vô cùng đáng sợ. Lúc ấy Lăng Túc mới chỉ vừa tiến vào không được bao lâu, còn chưa có xâm nhập, chỉ ở bên ngoài mà độc đã khủng bố như vậy rồi.
Mà Giang Trần thì dẫn những người này, trực tiếp tiến sâu vào trong Anh Khấp cốc, xâm nhập vào một hai trăm dặm, tìm tới nơi nồng nặc nhất của Mê Thần chướng.
Mê Thần chướng đáng sợ bực này, trong lúc bất tri bất giác, cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng phải mất mạng.
Huống chi lực chú ý của những người này đều đặt vào trên người hắn, căn bản sẽ không thèm xem xét nơi này sẽ tạo thành những uy hiếp gì đối với bản thân bọn họ.
Những người này cho dù đề phòng, nhất định cũng sẽ đề phòng xem Giang Trần dùng trận pháp gì, hoặc là dùng kế hoạch ám toán g ì.
Đúng như Giang Trần suy đoán, tuy rằng những người này đề phòng, nhưng trọng điểm vẫn là đề phòng Giang Trần hắn, lại không đề phòng Anh Khấp cốc này.
Giang Trần lợi dụng lỗ hổng tâm lý của mọi người, một lần hành động dùng kế hoạch này phản kích một cách vĩ đại.
Mà hắn cùng với những người này dấu mồm mép, xem bọn họ chó cắn chó với nhau, mãi đến sau khi thúc dục trận pháp Đại Vô tương trận, tất cả đều là vì kéo dài thời gian
Kéo dài thời gian chỉ là để cho độc tính có thời gian phát tác.
Tất cả giống như dự định của Giang Trần, không chê vào đâu được, cơ hồ không có bất kỳ sơ hở nào. Giang Trần binh không tốn một máu, đem hai nhóm truy binh này táng thân ở Anh Khấp cốc.
Mặt Cung Vô Cực xám như tro tàn, bờ môi Hác trưởng lão run rẩy, hai người cũng giống như chó cụp đuôi vậy.
Hác trưởng lão còn chưa từ bỏ ý định, trong mắt hiện lên một tia chờ mong cuối cùng:
- Giang Trần, giữa chúng ta cũng chưa có cừu hận gì tới mức không chết không thôi. Chỉ cần ngươi cứu ta đi ra ngoài, bổn tọa cam đoan sẽ dẫn ngươi tới Cửu Dương Thiên Tông. Dùng thiên phú của ngươi, đứng ở hàng ngũ thập đại chân truyền cũng có tư cách. Về phần Tào Tấn chết, toàn bộ đều đổ cho Bất Diệt Thiên Đô là được.
Hác trưởng lão chớp mắt nói.
Cung Vô Cực chửi ầm lên:
- Họ Hác kia, tên nhát chết nhà ngươi.
Giờ phút này, bọn họ đã bi ai phát hiện ra, thần thức bọn họ bị Mê Thần chướng xâm lấn, cho dù bọn họ muốn hoàn thành một kích cuối cùng cũng đã không còn lực lượng thúc dục.
Hác trưởng lão không thèm để ý tới Cung Vô Cực đang thóa mạ, thừa dịp còn có một chút khí lực cuối cùng, hắn khẩn cầu Giang Trần:
- Giang thiếu hiệp, Trần thiếu. Hác mỗ dùng danh nghĩa trưởng lão của Cửu Dương Thiên Tông ra thề, chỉ cần ngươi cứu ta đi ra ngoài. Ta nhất định sẽ khiến cho ngươi tiến vào Cửu Dương Thiên Tông. Dùng thiên phú của ngươi, đừng nói là Tào Tấn, coi như là Ung Hành Vân, cũng không có tư cách sánh vai với ngươi a. Ngươi nghĩ lại mà xem, qua mười năm, tám năm sau, ngươi trở thành đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất trong tông môn nhất phẩm, tiếu ngạo Bát vực. Thậm chí còn khinh thường tất cả tài tuấn trên Thần Uyên đại lục...
Không thể không nói Hác trưởng lão này vô cùng nhanh trí, miệng nói ra viễn cảnh vô cùng mê người.
Thế nhưng mà trên mặt Giang Trần, ngoại trừ nụ cười nhàn nhạt ra, lại không có bất kỳ một chút biểu hiện nào hữu dụng.
Hác trưởng lão khẩn trương, trong lòng sợ hãi hơn rất nhiều. Sốt ruột muốn chiến thắng vượt qua tất cả khí tiết và liêm sỉ.
Hai đầu gối mềm nhũn, Hác trưởng lão trực tiếp quỳ gối xuống nói:
- Trần thiếu, Hác Nghĩa ta nguyện ý tôn ngươi làm chủ. Làm nô bộc phụng dưỡng ngươi. Cam đoan trung thành như một, nếu như có nửa điểm phản nghịch, nguyện bị thiên địa phán quyết.
Làm nô bộc?
Tào Mạnh ở bên kia cũng chửi ầm lên:
- Hác Nghĩa, con mẹ ngươi, ngươi sợ chết vậy sao? Ném đi mặt mũi của Cửu Dương Thiên Tông ta?
- Ngươi câm miệng, nếu như không phải có tên cháu trai gây chuyện của ngươi thì có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy hay sao?
Hác trưởng lão cũng giận dữ nói.
Chỉ là hắn nói mãi Giang Trần vẫn thờ ơ.
Cho dù muốn thu mấy nô bộc, Giang Trần cũng không nhìn trúng loại người như Hác Nghĩa. Thu nhận một kẻ sợ chết vào trong trận doanh của mình.
Về sau người này nhất định rất có thể vì sợ chết mà phản bội chính mình.
Giang Trần cũng không muốn lưu lại hậu hoạn như vậy.
- Hác trưởng lão, có câu gọi là không tìm đường chết sẽ không chết. Nếu như ngươi không phải luôn nghĩ đối phó với ta, cũng sẽ không đi tới tuyệt lộ như ngày hôm nay. Yên tâm mà đi đi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng nói:
- Nể mặt ngươi cầu xin tha thứ, ta phá lệ để cho ngươi toàn thây.
Nói xong ánh mắt Giang Trần phát lạnh, bắn về phía Cung Vô Cực, bắn về phía người Lôi Âm môn và Cự Côn tông.
Cung Vô Cực biến sắc, giờ phút này toàn thân hắn vô lực, thần thức đã bị Mê Thần chướng hoàn toàn khống chế, căn bản không thể động đậy.
Nhìn thấy Giang Trần dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía mình, Cung Vô Cực là kiêu hùng tung hoành nửa đời thế nhưng g iowf phút này cũng không nhịn được mà có cảm giác da đầu run lên.
Hắn biết rõ Giang Trần muốn ra tay với bản thân mình.
- Cung Vô Cực, ngươi diệt Đan Kiền Cung ta rất sảng khoái, ngưu bức đúng không? Giết người rất thoải mái đúng không? Cảm thấy người Vạn Tượng Cương Vực trong mắt ngươi chỉ là con sâu cái kiến đúng không?
Ngữ khí của Giang Trần ngày càng lạnh lẽo:
- Sao nào? Khi mạng ngươi nhỏ bé giống như con sâu cái kiến, trong lòng ngươi có tư vị thế nào?
Cho dù là người mạnh mẽ hơn đi nữa, khi con dao treo trên đỉnh đầu, trong lòng cũng sẽ có cảm giác sợ hãi.
Giờ phút này, Cung Vô Cực đã có cảm giác bị sự sợ hãi vây quanh, hắn cảm thấy rất ngớ ngẩn. Thậm chí còn không thể tiếp nhận tất cả chuyện này.
Hắn đường đường đường là Pháp Vương của tông môn nhất phẩm, cường giả Hoàng cảnh, đại nhân vật tung hoành Thần Uyên đại lục, thế nhưng thoáng cái lại bị một thiếu niên ở hạ vực ép chết.
Hắn không cam lòng a.
Hai mắt Cung Vô Cực đỏ tươi, khàn giọng quáT:
- Tiểu tử, ngươi chớ đắc ý. Đắc tội với Bất Diệt Thiên Đô ta, ngươi cho dù có thể đắc ý nhất thời thì cũng sẽ có một ngày ngươi biết cái gì gọi là hối hận.
Giang Trần lạnh nhạt nói:
- Cho dù có ngày đó, ngươi cũng không kịp nhìn.
Nói xong quang mang trong tay đột nhiên lóe lên, Toái Nguyệt phi đao bắn lên trên không.
Một đạo kim quang chói mắt khẽ quấn lên trên cổ Cung Vô Cực.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Tôn Tam Giới
Lê Thiên
Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên
https://isach.info/story.php?story=doc_ton_tam_gioi__le_thien