Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1188: Ấn Tướng Quân
L
ưu Tiến Bảo sùng bái nhìn hầu gia, đây mới là bản mặt thật của chủ tử nhà mình, không biết tiểu khuê nữ này có bị lừa không, hắn biết bản lĩnh của Tiểu Miêu, nói chung là Cẩu Tử luôn vác cái mặt thâm tím tìm hắn uống rượu, uống say rồi là chửi Tiểu Miêu.
Bóng người lóe lên, một tiểu nha đầu mặt mày lấm lem xuất hiện trước mặt Vân Diệp, đầu tóc rối bù, váy bẩn thỉu, tay cầm miếng thịt, mếu miệng muốn khóc.
- Ngoan, đừng khóc, về nhà chúng ta tìm lão già tính xổ, trong núi lạnh lắm, đắp chăn lên đi. Chậc chậc, tiểu cô nương xinh đẹp thế này mà toàn bùn đất. Lưu Tiến Bảo, mau đun nồi nước nóng để Tiểu Miêu tắm, đúng là tạo nghiệt mà, đứa bé ngoan thế mà cũng bị lão già đuổi đi, ăn cơm chưa? Mau đem đồ hộp ra đây, bánh Nghênh Xuân nữa.
Vân Diệp lấy khăn tay lau mặt cho Tiểu Miêu, càng lau Tiểu Miêu càng khóc tợn, nha đầu này chỉ biết luyện võ, vẫn mang tâm tính tiểu cô nương, một mình ra ngoài cả năm, võ công cao cường, không tới mức chịu khổ, nhưng nàng ở Vân gia được mọi người yêu thương, vì Vô Thiệt coi Tiểu Miêu như cục đá mà bị lão nãi nãi dẫn các cô cô thẩm thẩm đi mắng Vô Thiệt bất nhân.
Nay nàng thấy người Vân gia ở Mai Lĩnh Cổ đạo, lòng sinh cảm giác thân thiết, lại lo Vân Diệp không để ý tới mình, nên mới nấp trên xà nhà nhìn trộm, giờ nghe Vân Diệp lải nhai quan tâm, sao còn nhịn được, nước mắt chảy thành sông.
Vũ khí khủng bố nhất của Vân gia không phải là nỏ tám trâu, mà là không khí cả nhà đồng tâm hiệp lực, bất kể là Vô Thiệt hay Hi Đồng, thậm chí biến thái như Hàn Triệt tới Vân gia cũng thấy thoải mái.
Bất kể là chủ nhân hay phó dịch đều rất tùy tiện, nội trạch Vân gia thường có nam khách ra vào, với nhà huân quý mà nói là chuyện không tưởng, nhưng ở Vân gia, dù người nhìn thấy cũng không sinh liên tưởng xấu xa.
Ổ ôn nhu là mồ chôn anh hùng, thế nên Vô Thiệt đuổi Tiểu Miêu đi để nàng giữ trái tim kiên định của võ giả, như thế mới có thể đi xa trên con đường võ đạo.
Ông ta quên món ăn Vân gia uy lực khủng bố ra sao, dưa muối, bánh bao, cháo loãng, toàn thứ bình thường, nhưng ra ngoài mới phát hiện khác biệt lớn lao, Tiểu Miêu sống ở Vân gia mấy năm đã kén ăn vô cùng, nhất là thủa nhỏ khổ cực, mới đầu ăn cơm của Vân gia càng xúc động lớn.
Từ cần kiệm sang xa hoa thì dễ, từ xa hoa thành cần kiệm mới khó, nên từ ngày Tiểu Miêu rời nhà, lúc nào cũng bị chuyện ăn uống dày vò, thêm vào từ nhỏ lẻ loi một mình, luôn mơ có một cái nhà, Vân gia chắc chắn là lựa chọn tốt nhất. Từ khi bị sư phụ đuổi đi, Tiểu Miêu nhìn thấy chó hoang cũng khóc, cảm thấy mình không khác gì chó hoang.
Nàng đi qua Nhạc châu lẻn vào Vân gia ăn vụng, chỉ cần qua cửa hiệu của Vân gia đều vào một chuyến, lần này tới Lĩnh Nam là muốn tới Ung châu, kết quả phát hiện ra Vân Diệp liền bám theo.
- Ăn chậm thôi, bánh ngọt dễ nghẹn, uống ngụm nước vào. Bánh bao nhân thịt hơ lửa hẵng ăn, để lạnh sẽ đau bụng.
Lưu Tiến Bảo rất biết ý trải một tấm vải dầu rất lớn trước mặt Tiểu Miêu, đặt từng món ăn Lý An Lan chuẩn bị lên đó, chẳng bao lâu đã chật kín. Những gia tướng quen Tiểu Miêu còn cống hiến ra món ăn mình chuyên môn cất giữ, đầu bếp lấy bánh bao thịt từ trên xe ngựa ra, luôn mồm xin lỗi, nói đi quá vội vàng, bánh bao làm không ngon, bảo Tiểu Miêu ăn tạm, đợi kiếm được nguyên liệu thích hợp sẽ hấp cho nàng một lồng.
Người giúp Tiểu Miêu mở đồ hộp, người bóc trứng, người nướng bánh bao, người không ngừng an ủi Tiểu Miêu. Lưu Tiến Bảo chổng mông dùng ống trúc thổi lửa, muốn lửa cháy mạnh một chút mau có nước tắm. Tiểu Miêu mắt đỏ hoe nhìn xung quanh, miệng nhét đầy thức ăn, vừa ăn vừa khóc.
Thân thể nhỏ nhắn lại ăn nhiều như vậy, nhưng không ai cười, còn nói Tiểu Miêu không ăn nhiều như ở nhà. Vân Diệp cầm nửa cái bánh kê mình vứt đi, vừa cười vừa gặm, dến khi nhận ra thì đã ăn hết cái bánh khó nuốt đó rồi.
Tiểu Miêu ăn no cười xấu hổ với Vân Diệp, nhảy lên xà nhà, lấy một cái bọc đặt trước mặt Vân Diệp. Lúc này Lưu Tiến Bảo đã đun nước tắm xong, đổ vào chậu gỗ lớn, mang sang điện bên, lớn tiếng gọi Tiểu Miêu đi tăm, hắn sẽ canh chừng giúp.
Tiểu Miêu cầm quần áo nhảy tưng tưng sang điện bên tắm rửa, Vân Diệp nghi hoặc mở cái bọc Tiểu Miêu đưa mình, muốn xem nàng rốt cuộc thu thập loại bảo bối gì.
Một viên ngọc vỡ, lại còn chẳng đẹp bằng trang sức trên búp bê vải của Vân Lộ, để cho Tiểu Miêu. Bảy đồng ngân tệ, chẳng có gì để xem, để cho Tiểu Miêu. Đoạn mía gặm dở? Để lại nốt. Một cái trâm vàng? Ồ hàng giả bằng đồng. Con búp bê xấu thế, nhìn là biết sản phẩm của Tiểu Nha, vô giá trị. Một ban chỉ ngọc cổ kính, bên trên có vết dây cung, chữ kia có ý nghĩa gì thế? Còn có một cái ấn Hoài Hóa đại tướng quân! Hả? Ấn?
Ban chỉ: Giống cái nhẫn, đeo ở ngón tay để bắn cung khỏi bị dây cung cứa đứt da.
Vân Diệp vội vàng lấy trong lòng ra cái ấn của mình, so sánh hai cái, phát hiện cái của mình ít hơn so với của người ta một đầu thú, lật ấn xem liền vui sướng, vì trên đó viết " Hoài Hóa đại tướng quân Đoàn!"
Mình mới là Hoái Hóa tướng quân, người ta là Hoài Hóa đại tướng quân, cao hơn mình một cấp, trừ của Đoàn Hòa còn có thể của ai? Chả trách hôm nay Đại Dư quan đóng cửa, té ra đại tướng quân mất ấn rồi.
Ha ha ha, thú vị, thú vị, thảo nào không nhìn thấy cờ của Đoàn Hòa, thì ra hắn mất ấn, ha ha, Tiểu Miêu đúng là trẻ ngoan, biết Vân thúc và Lão Đoàn không ưa nhau, nên lấy ấn của hắn, phải khen thưởng một phen. Khỏi nói, búp bê Lĩnh Nam không cho Tiểu Vũ nữa, cho Tiểu Miêu, ài, phải lấy búp bê của Tiểu Nha làm bảo bối, thật đáng thương.
Tiểu Miêu vốn gầy nhỏ, tắm rửa xong tóc sướt phủ xuống vai, khuôn mặt nhỏ gần như biến mất, người khoác chăn, căn bản không nhìn ra đây là đại cô nương mười sáu tuổi.
Thiên Ma cơ nói, luyện võ là đại địch của nữ nhân, thịt ở ngực chạy ra cánh tay, thịt ở mông chạy ra đùi, không có chút mùi vị nữ nhân nào, cho nên nàng dạy dỗ nữ nhân Vân gia đều lấy giữ gìn vóc dáng là số một.
- Ra hơ lửa, đợi Lưu Tiến Bảo dọn xe ngựa xong thì lên đó ngủ, mai chúng ta vào thành. Cái ấn và cái ban chỉ này làm sao có được?
Tiểu Miêu cười ngượng ngùng:
- Ba ngày trước Tiểu Miêu vào thành Đại Dư, xem kịch ở phường Cẩm Tú gặp một người rất ngang ngược, đuổi tất cả mọi người đi xem một mình, còn đòi nữ nhân đeo mặt nạ cởi truồng múa cho hắn xem. Cháu rất giận, buổi tối liền lẻn vào nhà hắn, định đánh hắn một trận, nhưng nhà hắn có rất nhiều người lợi hại, không tới gần được, cháu liền lấy cái ban chỉ và ấn tín này, thúc nếu thích thì tặng thúc.
Cái thói xấu này của Đoàn Hòa không thể nói, vì Vân Diệp cũng từng làm thế, chỉ có điều là ở Yến Lai lâu, cũng không phóng túng như hắn, biểu diễn múa là nam nhân, nếu như là nữ nhân, Vân Diệp có thể tưởng tượng phường Cẩm Tú là chỗ thế nào rồi, không khác gì phường Bình Khang ở Trường An, nữ nhân múa loại đó là phương thức mưu sinh của người ta.
- Ngươi là khuê nữ ngoan, sau này không cho đi tới những chỗ như thế, ở nhà thuê hoa, trồng cỏ, nếu buồn tới phường Hưng Hóa nghe ca kịch, đợi Vân thúc thấy chàng trai tốt thì gả ngươi đi, sống cho tốt.
Tiểu Miêu xấu hổ vê góc áo, chẳng biết phải nói gì.
- Xấu hổ gì chứ, tới lúc đó thúc dẫn ngươi đi xem xem, ngươi thích chúng ta mới quyết định.
Tiểu Miêu mặt càng đỏ, chạy ù lên xe ngựa.
Xe ngựa được Lưu Tiến Bảo dọn dẹp rất sạch sẽ, trải hai cái chăn rất lớn, nằm lên êm êm là, Tiểu Miêu kéo một cái chăn khác chùm kín mặt, Vân thúc sao có thể nói chuyện đó trước mặt bao người chứ, xấu hổ chết đi được.
Rất lâu Tiểu Miêu mới thò đầu ra, nhìn thấy con búp bê gấu cực lớn treo trên trần xe, mắt vào mũi đều làm bằng bảo thạch sáng long lanh, Tiểu Miêu đưa tay kéo ôm vào lòng, thích thú vô cùng, con gấu này còn đẹp hơn búp bê của Tiểu Vũ.
Cũng không biết ôm gấu nói chuyện bao lâu Tiểu Miêu mới ngủ thiếp đi, trước khi ngủ nàng nói với con gấu, lần này về nhà, dù sư phụ đuổi đi cũng tuyệt đối không đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2