Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cầu Ma
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1186: Sương Mù Màu Đỏ Phủ Xuống
U
ỳnh!
Trong sương mù màu tím, tay phải Tô Minh nắm một cái vào thân thể con thú dữ như mãnh hổ này. Dáng vẻ con thú dữ này như hổ, nhưng trên trán lại mọc ra một cái sừng. Giờ phút này, nó bị Tô Minh nắm vào cổ, đè mạnh xuống. Tay phải Tô Minh nổi gân xanh lên, năm ngón tay có tu vi lực lượng vây quanh. Vẻ mặt hắn già nua, thần sắc bình tĩnh đảo qua khắp nơi. Tay phải hắn tăng lực, răng rắc một tiếng, trực tiếp bóp nát cổ của con thú dữ như mãnh hổ này. Sau đó, hắn nhanh chóng cúi đầu xuống cắn vào cổ con thú dữ nào, uống một ngụm lớn. Đại lượng máu tươi màu vàng nhạt bị Tô Minh nuốt vào trong miệng.
Cho dù con thú dữ như mãnh hổ này đã bị bóp nát cổ nhưng vẫn giãy dụa như cũ. Nhưng tay phải Tô Minh đã đè chặt, cho dù nó có giãy dụa như thế nào thì cũng không có tác dụng. Theo Tô Minh cắn nuốt, nó dần dần không còn nhúc nhích.
Một lát sau, Tô Minh ngẩng đầu lên. Khoé miệng của hắn đầy máu tươi. Giờ phút này, nếu người ngoài nhìn thấy hắn thì nhất định sẽ kinh hãi, tâm thần chấn động. Bởi vì giờ phút này, Tô Minh thoạt nhìn vô cùng khủng bố dữ tợn, cho dù là phân thân Ách Thương thì cũng không thể lộ ra tà khí như vậy được.
Lau đi máu tươi trên khoé miệng, tay phải Tô Minh buông lỏng con thú dữ đang bị đè này ra. Hắn đứng dậy rồi chạy thẳng tới nơi xa. Lần này, hắn không còn là thân thể đi lại mà là triển khai tu vi lực lượng. Nếu ở trong lúc săn thú bình thường thì Tô Minh sẽ không như thế. Nhưng hôm nay, ở thế giới bên ngoài, không biết sương mù màu tím này đã biến thành màu đỏ từ lúc nào, Tô Minh nhất định phải bay nhanh.
Mà đây cũng là một phần trong kế hoạch của hắn. Cũng chỉ ở nơi xuất hiện màu tím này thì mới có những thú dữ kia tẩm bổ, hắn mới có thể hơi không cố kỵ mà vận dụng tu vi lực lượng.
Tốc độ của Tô Minh cực nhanh, trong tích tắc đã đi xa. Một lát sau, một con thú dữ như mãng xà bị tay trái Tô Minh đâm xuyên vào trong đầu lông. Mặc cho con mãng xà này quấn quanh thân thể ghìm chặt, tốc độ Tô Minh cũng không giảm. Hắn bay nhanh rồi cắn vào người con mãng xà này, cắn nuốt từng ngụm máu tươi lớn. Một lát sau, hắn buông ra, tuỳ ý để thân thể con mãng xà này rơi xuống, tốc độ bay của hắn lại nhanh hơn.
Thời gian từ từ trôi qua, sương mù màu tím ngày đầu tiên đã qua, Tô Minh đi về phía trước, thân thể mãnh mẽ dừng lại, buông lỏng một con chó hoang đã bị hắn cắn nuốt toàn bộ máu tươi. Trong đôi mắt hắn lộ ra quang mang màu đỏ sậm. Đây là do hắn không ngừng cắn nuốt máu tươi của thú dữ nơi đây bốn năm nay, ngoại trừ lưu lại màu máu thì không còn chút gì khác.
Tô Minh dừng lại, hai mắt khẽ loé lên, nghiêng đầu nhìn về phía sương mù bên phải. Vừa rồi, trong thần thức của hắn đã phát hiện một thứ tốc độ bay nhanh đã nhanh chóng biến mất chỉ trong nháy mắt. Trong tích tắc kia, hắn cảm nhận được sương mù phía bên phải tồn tại một ngọn núi nhỏ. Trong ngọn núi kia là ánh sáng, mơ hồ có sóng gợn trận pháp yếu ớt tồn tại.
Chần chờ mấy hơi thở, Tô Minh liền lập tức thay đổi phương hướng mà chạy thẳng về phía ngọn núi kia. Tốc độ của hắn cực nhanh, triển khai tu vi, cũng không lâu sau đã tới bên ngoài ngọn núi. Từ xa nhìn lại, hai mắt Tô Minh co rút lại.
Đây là một ngọn núi nhỏ màu trắng. Mặc dù đã bị chìm trong sương mù màu tím nhưng Tô Minh vẫn có thể nhìn ra màu trắng ở trong ngọn núi kia chính là ánh sáng, chính xác là có dao động của pháp trận. Nhưng dao động này đã bị tàn phá. Lúc thân thể Tô Minh thoáng cái xuất hiện trên đỉnh núi, hắn liền nhìn thấy trên đỉnh núi này có một lỗ thủng khổng lồ. Trong lỗ thủng này có một động phủ.
Động phụ đã bị tàn phá, bụi bâm, thậm chí một số sương mù màu tím cũng chui vào, tràn ngập bốn phía trong đó. Thân thể Tô Minh nhoáng một cái liền bước vào trong động phủ này. Hắn liếc mắt liền nhìn thấy trên đống nham thạch bên cạnh động phủ có hai bộ hài cốt bị đóng đinh.
Một cái to, bộ hài cốt lớn này có thể thấy được là phái nam, bộ hài cốt nhỏ rõ ràng chỉ là một đứa trẻ năm sáu tuổi. Thân thể bọn họ vặn vẹo, hiển nhiên là trước khi chết đã phải chịu thống khổ đau đớn. Hình ảnh vặn vẹo như vậy khiến Tô Minh nghĩ đến thống khổ lúc ban đầu, bản thân hắn sắp bị sương mù màu đỏ này hút hết toàn bộ sinh cơ.
Bọn họ cũng bị đóng trên khối nham thạch. Đinh ở trên thân thể bọn họ là hai lưỡi mâu màu đỏ, xuyên từ đầu lâu vào trong xương cốt của bọn họ, không biết đã bị đóng đinh ở đây bao nhiêu năm tháng.
Xung quanh mặt đất cũng có không ít đá vụn. Tô Minh đứng đó, yên lặng nhìn hai bộ hài cốt một lớn một nhỏ này. Hắn nhìn lại hai cây mâu, cho dù là giờ phút này vẫn tản mát ra từng trận sát lãnh ý. Hắn trầm mặc ngẩng đầu lên nhìn lỗ thủng khổng lồ phía trên động phủ này.
Trong đầu hắn tự nhiên xuất hiện một bức tranh. Trong bức tranh này, hai bộ hài cốt một lớn một nhỏ này vốn dĩ không phải sinh tồn ở đây mà là tránh né nguy hiểm của ngoại giới. Nhưng có một ngày như vậy, có lẽ sương mù bên ngoài trở thành màu đỏ, động phủ của bọn họ cũng bị người bên ngoài phá vỡ.
Đá vụn rơi xuống và hai cây mâu bằng xương này có lẽ đã đóng hai cha con bọn họ lên khối nham thạch, để bọn họ gào thét thê lương, để bọn họ bị một đám sương mù đỏ nhào vào trong thân thể, hút hết toàn bộ sinh cơ.
Yên lặng nhìn lỗ thủng này, Tô Minh cảnh giác mãnh liệt hơn. Hai mắt hắn lộ ra vẻ bén nhọn. Hắn biết được ở trong động phủ này, trong thế giới này, ngoại trừ nguy hiểm từ sương mù màu đỏ thì còn có cả cây mâu bằng xương nữa.
- Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì với thế giới này...
Tô Minh trầm mặc, thân thể nhoáng một cái liền rời khỏi động phủ này. Mặc dù không biết khi nào sương mù màu tím bên ngoài sẽ lập tức biến thành màu đỏ. Nhưng động phủ này đã bị tổn hại. Có lỗ thủng này thì căn bản không thể nào dùng để tránh né được. Cho nên thừa dịp sương mù chưa biến thành màu đỏ, Tô Minh phải nhanh chóng tìm kiếm một nơi tị nạn đã.
Thời gian trôi qua, sương mù màu tím dần dần quay cuồng kịch liệt hơn. Tô Minh bay nhanh trong đó, trong mắt lộ ra vẻ âm trầm. Bốn năm nay, hắn luôn tự nói với bản thân, lúc sương mù màu tím quay cuồng tới trình độ mạnh mẽ nhất thì thường thường sẽ xuất hiện một lúc tương đối bình thường. Trong bình tĩnh này thường thường sẽ là giây phút màu đỏphủ xuống.
Mặc dù đây không phải tuyệt đối nhưng cứ mười lần thì sẽ có sáu lần là như thế.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba, đến ngay thứ tư, sương mù màu tím xung quanh Tô Minh đã giống như sóng dữ, quay cuồng rầm rầm. Đây là thời khắc mạnh mẽ nhất. Nhưng trong mấy ngày này, Tô Minh vẫn không tìm được một chỗ tị nạn nào khác. Tô Minh trầm mặc, cũng không bỏ cuộc mà tiếp tục bay nhanh.
Cho đến ngày thứ năm, trong tích tắc sương mù đột nhiên yên tĩnh lại, thân ảnh Tô Minh đang bay nhanh liền ngừng lại. Hắn than nhẹ một tiếng, cũng vứt thi thể con dã thú không còn máu tươi trong tay ra.
- Chỉ có dùng cách này thôi. Mặc dù có tồn tại chút nguy hiểm, nhưng nếu ban đầu lựa chọn một động phủ an toàn thì tất nhiên sẽ gặp phải nguy cơ.
Tô Minh lắc đầu. Trong sương mù màu tím yên tĩnh này, chân phải hắn giơ lên mạnh mẽ giẫm vào mặt đất một cái. Oanh một tiếng, mặt đất xuất hiện từng rãnh khe nứt. Tô Minh giơ tay phải lên. Trong giây lát, một quyền đánh thẳng vào mặt đất. Sau tiếng nổ vang, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu. Cùng lúc đó, tay phải Tô Minh vung lên, lập tức nhảy xuống hố sâu này. Cho đến khi thâm nhập vào sâu trong lòng đất, Tô Minh liền cảm nhận được một luồng lực lượng bài xích mãnh liệt tản mát ra từ trong lòng đất, nếu cứ tiếp tục đi xuống thì không thể chịu được nữa. Hắn biết nơi này là cực hạn nên liền ngồi khoanh chân ở đó, hai tay bấm quyết điểm về xung quanh một vòng. Lập tức, bùn đất phía bên trên hắn nhanh chóng ngưng tụ lại. Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, lòng đất đã trở nên bằng phẳng, chôn Tô Minh ở trong đó.
Gần như khoảng một canh giờ sau khi Tô Minh trốn xuống lòng đất, đột nhiên sương mù màu tím ở thế giới bên ngoài đang yên tĩnh liền nhanh chóng biến đổi màu sắc, trong phút chốc đã trở thành màu đỏ. Cùng lúc đó, tất cả thiên không cũng bị màu đỏ tràn ngập, khiến giờ khắc này, toàn bộ thế giới đều trở thành màu đỏ vô biên vô hạn.
Cùng lúc đó, trong màu đỏ này, từng tiếng kêu thê lương chói tay vang lên. Thân ảnh mọi người dường như ra đời từ trong sương mù màu đỏ này, liên tục đi ra, phiêu dù trong sương mù màu đỏ, cắn nuốt tất cả những sinh vật có sinh cơ sinh mệnh.
Giờ phút này, từng trận lẩm bẩm cũng quay về trong thiên địa.
- Tiên Thiên địa sinh, song sinh chi, súc chi...
- Thiên địa nên có thể dài lâu. Nhân loại không tự sống được, có sự cố mới có thể trường sinh. Ta muốn sống, duy nhất chỉ có thể cướp sinh cơ...
- Tiên linh phía trước, tiên linh sau, tiên linh có thể sống, có kẻ sống phải diệt sinh cơ...
Âm thanh chói tai này dường như mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, cho dù Lâm Phi đã núp sâu trong lòng đất nhưng vẫn có thể nghe được.
Hắn khiến khí tức bản thân biến mất, để xung quanh thân thể tràn ngập tử khí, ở trong lòng đất tránh né sương mù màu đỏ bên ngoài này. Cách này chính là lựa chọn ban đầu khi Tô Minh bị thân ảnh trong sương mù đuổi giết. Nhưng hắn hiểu được phương pháp này chỉ có thể hữu hiệu tạm thời, không thể nào lâu dài được. Trong thời gian sương mù duy trì bảy ngày này, lần nhiều nhất của hắn là kiên trì tới ngày thứ tư thì bị những thân ảnh trong sương mù màu đỏ kia tìm ra được.
- Bốn ngày, có thể kiên trì bốn ngày cũng được rồi. Có thể kiên trì nhiều hơn một ngày thì lúc tránh khỏi sự đuổi giết của bọn chúng cũng ít hơn một ngày...
Tô Minh để bản thân bình tĩnh trở lại, yên lặng tính toán thời gian.
Thời gian trôi qua từng ngày. Ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư, Tô Minh ở đây yên lặng chờ đợi và cảnh giác. Qua ngày thứ năm, nhưng đến ngày thứ sáu, đột nhiên thân thể Tô Minh chấn động. Trong mắt hắn mạnh mẽ lộ ra quang mang sắc bén. Hắn không chút do dự giơ tay phải lên đánh một quyền vào lòng đất phía trên. Tiếng nổ vang ngập trời, lòng đất chấn động, thân thể Tô Minh nhanh chóng xông ra ngoài.
Trong tích tắc hắn vừa lao ra, trong lòng đất mà hắn trốn cũng có hơn mười thân ảnh màu đỏ mạnh mẽ lao ra, mang theo âm thanh chói tai. Nếu không phải Tô Minh phát hiện nhanh chóng thì như vậy, hắn sẽ bị hút hết toàn bộ sinh cơ chỉ trong nháy mắt.
- Còn có hai ngày...
Hai mắt Tô Minh chợt loé. Sau khi lao ra khỏi lòng đất, hắn lập tức bay nhanh trong sương mù màu đỏ này. Hắn không chọn việc trốn trong lòng đất nữa. Trước kia hắn đã thử qua, bỏ một chút đổi lấy kinh nghiệm. Nếu trong một lần sương mù màu đỏ xuất hiện thì hắn chỉ có thể trốn trong lòng đất một lần. Còn nếu trốn lần thứ hai thì sẽ không còn chút tác dụng nào nữa.
Giờ phút này, bay nhanh trong sương mù kia, tiếng kêu chói tai đằng sau Tô Minh càng thêm bén nhọn. Từng đạo thân ảnh xuất hiện chạy về phía Tô Minh, điên cuồng đánh tới.
Nếu chỉ có những thân ảnh đằng sau thì cũng thôi. Nhưng Tô Minh bay nhanh trong sương mù này còn chưa đầy một nén nhanh thì hai bên trái phải, thậm chí cả trước mặt hắn, tất cả cũng đã xuất hiện đại lượng thân ảnh màu đỏ.
Tô Minh cắn răng, cúi người rồi nhảy lên, lấy lực lượng phi hành thuật gào thét đi xa. Phía trên hắn cũng có đại lượng thân ảnh màu đỏ xuất hiện. Sau khi nhìn thấy Tô Minh, bọn chúng nhất thời thét chói tai, truy kích theo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cầu Ma
Nhĩ Căn
Cầu Ma - Nhĩ Căn
https://isach.info/story.php?story=cau_ma__nhi_can