Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Say Mộng Giang Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1064: Phù Tang Phi Hồng Thị Cố Nhân
D
ương Phàm quay về phường Long Khánh, lúc đi qua vương phủ Thọ Xuân, trong lòng lại có cảm giác vô cùng lo sợ, hắn lo cửa lớn của vương phủ mở ra rồi nhảy xổ ra một nha đầu mặt bị che lại bằng tấm vải lụa, tay thì một thanh đao lớn, sát khí đằng đằng nạt hắn:
- Ê, đại tướng quân thất tín bội nghĩa, biết điều thì ngoan ngoan theo bản cô nương gả đến Thổ Phiên.
May mắn cho Dương Phàm là của lớn của phủ Thọ Xuân vẫn đóng chặt, hơn nữa lại còn được canh giữ cực kỳ cẩn mật, lúc đi ngang qua đó đều không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Trước cửa lớn của Dương Phủ gia nhân đang bận rộn treo đèn lồng đỏ, chớp mắt cái đã đến tết rồi, đèn lồng ngày thường đều được thay bằng hai chuỗi đèn lồng đỏ, mỗi chuỗi gồm chín chiếc, mới treo lên thôi mà đã cảm giác tết đã về đến nơi rồi.
Mạc Huyền Phi đang đứng trên chiếc thang treo chiếc đèn lồng đỏ lên, nhìn thấy Dương Phàm xuống ngựa, phủi tuyết đọng trên người chuẩn bị bước vào phủ nên lớn giọng hô vang:
- A Lang đã về.
Dương Phàm khẽ “ừ” một tiếng rồi đi, đột nhiên Mạc Phi Huyền nhớ ra một chuyện, vội vàng nói với Dương Phàm:
- A Lang hôm nay có mấy vị tiểu thư đến tìm ngài.
Nghe thấy vậy Dương Phàm có chút kinh ngạc, dừng lại ngẩng đầu lên hỏi:
- Mấy vị tiểu thư nào?
Mạc Phi Huyền treo xong đèn lồng đỏ mới trèo xuống, gãi gãi phía sau ót nói với Dương Phàm:
- Vị tiểu thư đó tự xưng là thập tiểu thư họ Lý, nhìn thì rất giống một thiên kim tiểu thư nhà phú hộ, ngồi xe ngựa đến, còn có cả mấy vị tiểu thư nữa đi cùng, mấy vị tiểu thư đó đến lúc tiểu nhân đang bận treo đèn lồng nên tiểu nhân cũng không rõ lắm.
- Thập tiểu thư họ Lý, ta không quen...
Dương Phàm nhíu mày suy nghĩ, trong suy nghĩ của hắn thì không có người nào như vậy, hắn vẫn chưa biết chuyện Lý Trì Doanh ở phủ Tương Vương đều được các huynh đệ tỷ muội gọi là thập muội. Đang suy nghĩ bỗng dưng hắn giật mình, vội vàng hỏi:
- Vậy vị tiểu thư đó có nói là vì sao đến gặp ta không, hiện tại đang ở đâu?
Mạc Huyền Phi trả lời:
- Họ đến lúc buổi trưa, vừa nghe thấy A Lang ngài không ở nhà liền đi luôn, lúc đó tôi cũng không có thời gian để hỏi lại mấy vị tiểu thư còn lại. Vị tiểu thư đó khoảng 10 tuổi, đúng là lạ mà, không biết vị tiểu thư đó đến tìm ngài là vì chuyện gì.
Dương Phàm vừa nghe thây vậy mà đầu óc đã choáng váng, vị thiên kim tiểu thư khoảng 10 tuổi, không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là tiểu thư của phủ Tương Vương rồi. Trong lòng hắn đang thấp thỏm lo âu: “Mấy người đó đến phủ nhưng không gặp được ta liệu họ có vào cung tìm không?”, nghĩ đến đây hắn liền hốt hoảng căn dặn Mạc Huyền Phi:
- Ngươi hãy nhớ lời ta dặn, nếu mấy vị tiểu thư đó lại đến tìm ta, bất luận là ta có ở trong phủ hay không cũng phải nói là ta không có nhà, nghe rõ chưa?
- Ơ!
Mạc Phi Huyền ngơ ngác không hiểu, gãi gãi đầu, rồi tự nhiên lại nhớ ra một chuyện lúc sáng, hớt hải nói:
- A đúng rồi, hôm nay còn có một vị nữa đến tìm ngài.
Dương Phàm quay đầu lại trừng mắt với Mạc huyền Phi nạt lớn:
- Ngươi không thể đem mọi chuyện một lần nói cho hết được hay sao? Rốt cuộc lại là ai nữa?
Mạc Huyền Phi lúng túng nói:
- Người đó... hình như là hòa thượng ngoại quốc.
- Hòa thượng ngoại quốc?
Dương Phàm càng nhe càng không hiểu, mấy năm gần đây tuy hắn có kết giao vơi nhiều bằng hữu nhưng không có ai là hòa thượng chứ đừng nói là hòa thượng ngoại quốc, Mạc Huyền Phi nói tiếp:
- Hòa thượng đó thấy tiểu nhân nói ngài không ở trong quý phủ liền đi ngay, trước khi đi có đưa cho tiểu nhân một phong thư, hiện giờ là thư đó đang đặt ở trong thư phòng, ngài đợi một chút, tôi sẽ đi lấy ngay.
Mạc Huyền Phi vội vàng chạy vào trong nhà, hớt hải mang lá thư ra đưa ngay cho Dương Phàm. Dương Phàm đọc thư ngay tại cổng, gấp là thư lại bỏ vào tay áo, mặt hắn liền biến sắc, trông rất khó coi. Hắn quay phắt người lại, vội vàng đi về phía cổng lớn, trước khi đi không quên nói vói gia nhân:
- Ta ra ngoài có chút chuyện.
Mạc Huyền Phi duổi theo sau nói lớn:
- A Lang, trời đang âm u, sợ là sắp có tuyết rơi, ngài hãy mang theo aó choàng, hơn nữa trời đã tối rồi, hay là ngày mai ngài hãy đi.
Dương Phàm quay lại khoát khoát tay ra hiệu:
- Ngươi quay về nói với đại phu nhân, tối nay ta có công chuyện chắc sẽ không về phủ.
*******
Hoàng hôn đẹp nhưng buồn, nắng chiếu xiên qua cửa chùa, sau lớp tường cao lớn, kiên cố là một ngọn tháp cao chọc trời.
Lúc mà Dương Phàm tới nơi, trời đang âm u tự dưng quang đãng, hắn thản nhiên đạp lên ánh trời chiều bước vào thiền tự.
Tường trắng ngói xanh đen, kiến trúc cổ kính, tráng lệ, trang nghiêm, tất cả đều bị phủ bởi một lớp tuyết trắng, cây cầu nhỏ ngoằn nghèo, phía dưới cây cầu nước đã đóng băng, tất cả đều bị phủ bởi một lớp tuyết trắng, thỉnh thoảng còn thấy những cành cây khô bị lẫn trong tuyết mặc cho gió thổi, cách đó không xa còn có một hòn núi giả. Tuyết trắng, rêu xanh, đá xám, vài cây tử đằng khô héo trong ánh nắng chiều đã tạo nên một bức tranh thủy mặc đẹp hùng vĩ và thơ mộng.
Đây là chùa Đại Vân, năm xưa 10 vị cao tăng của thành Lạc Dương dưới sự chỉ dẫn của Tiết Hoài Nghĩa đã tạo nên bộ kinh Đại Vân Kinh Sơ, trong bộ kinh có câu “ thiên nữ bồ tát gánh vác giang sơn”, chính là ám chỉ đương kim hoàng thượng. Võ Tắc Thiên vì lẽ này mà ra lệnh tất cả các châu huyện đều cùng phải chung tay góp sức xây dựng chùa Đại Vân, bên trong tàng kinh các nhất định phải có bộ kinh Đại Vân kinh, ngôi chùa Đại Vân này năm đó được xây dựng ở Trường An
Dương Phàm lúc bước vào trong chùa, trời chiều mênh mông, bát ngát, không khí trong chùa thì yên tĩnh khác thường.
Lần thứ tám đoàn sứ giả Khiển Đường của nước Nhật Bản sang thăm, hai ngày trước họ đã đến Trường An. Lần này đi sứ Quốc vương Nhật Bản cử Túc Điền Chân Nhân giữ chức Khiển Đường Chấp Tiết sứ, Bản Hợp Bộ Phân giữ chức đại sứ, Cự Sử Ấp Trị giữ chức phó sứ, cả đoàn gồm hơn 100 người, những người còn lại phần lớn đều là tăng nhân cho nên họ sẽ tá túc ở chùa Đại Vân
Việc xây dựng Chùa Đại Vân là do phụng thánh chỉ của hoàng thượng, mục đích là để lưu trữ Đại Vân Kinh, phần lớn khu vực trong chùa đều không có sự tiếp xúc với bê ngoài chính ví vậy mà không khí ở trong chùa tuyệt đối yên tĩnh và trầm mặc, bây giờ nó đã trở thành sự chọn lựa dừng chân của tiết sứ Khiển Đường của nước Nhật Bản
Dương Phàm bước lên cầu thì gặp ngay một vị hòa thượng Nhật Bản đứng nghiêm trang ở đầu cầu bên kia, đầu đội nón lá trúc, chân đi giày cỏ, hai tay đan vào nhau. Hắn đột ngột dừng lại, yên lặng giây lát rồi rảo bước đi về hướng người kia, vị hòa thượng áo đen kia cũng vậy, hai người cùng tay bắt mặt mừng
- Thập Thất!
- Lục sư huynh!
Hai người ôm chầm lấy nhau, được một lúc sau Dương Phàm mới buông lỏng cánh tay, lau đi giọt nước mắt hạnh phúc trên má, mừng rỡ nói:
- Thật là không ngờ mà, hai huynh đệ ta lại có thể trùng phùng ở đây.
Vị tăng nhân áo đen kia chính là hòa thượng Hoằng Lục của chùa Bạch Mã ở Thành Lạc Dương năm đó, Hoặng Lục cũng toát miệng ra cười cười nói nói:
- Ai nói là không phải nào, huynh còn cho rằng cả đời này sẽ không còn cơ hội được trở về Trung Nguyên, không còn cơ hội gặp đệ nữa, ha ha ha, nào đi thôi, sư phụ đã đợi chúng ta từ rất lâu rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Say Mộng Giang Sơn
Nguyệt Quan
Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan
https://isach.info/story.php?story=say_mong_giang_son__nguyet_quan