Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1126: Bắt Chước Lạn Tương Như
Q
uốc vương Lý Công sắc mặt thẫn thờ ngồi trên ghế, nước trà bốc lên nhiệt khí khiến cho mặt y trở nên mờ đi. Đã rơi vào tình cảnh mất nước, ba vị trọng thần thủ hạ vẫn còn lo đấu đá với nhau, y nên khóc lớn một trận hay đập đầu chết quách cho xong?!
Tần đốc sư vô cùng cao ngạo, sáng còn ngủ nướng, quân thần Triều Tiên không thể không chạy tới từ sáng sớm, ngồi yên ngoài sảnh chờ đợi.
Mặt trời lên cao ba sào, nước trà đã được châm mấy lần, đã trở nên nhạt nhẽo không còn mùi vị, rốt cục hậu đường vang lên một tiếng hô, bọn Lý Công cảm thấy phấn chấn tinh thần, rốt cục Tần đốc sư cũng đã thức.
Tần Lâm mặc mãng bào ngọc đái tiến ra, ngọc đái không đeo những đồ chơi linh tinh như lúc mới tới nữa, trong tay cũng không có chiết phiến cán vàng, ngược lại bên hông có thêm một thanh Thất Tinh bảo kiếm. Cửu long ngọc đái cũng không đeo lỏng lẻo trễ xuống dưới bụng giống như các quan viên khác, mà thắt chặt sát eo theo phương thức nhung trang của võ tướng. Toàn thân hắn toát ra anh khí bừng bừng, cộng thêm ánh mắt ngưng luyện như thực chất làm lộ ra hết dáng vẻ uy nghi anh võ của Hán quan.
Vì sao dường như hôm nay Tần đốc sư đã trở thành một người hoàn toàn khác như vậy… quân thần Triều Tiên âm thầm kinh ngạc.
Cho đến ngày nay, Lý Công đã sớm không còn để ý tới thể diện của bậc quân vương một nước nữa, dù sao trừ ba vị đại thần ra cũng không có người ngoài ở đây, y dứt khoát quỳ sụp xuống chân Tần Lâm, ai oán kể lể:
- Tiểu bang thất thủ vào tay giặc Nhật, vạn dân khổ sở, sinh linh đồ thán, khẩn cầu thiên triều xuất binh giống như nắng hạn đợi mưa rào, trẻ con trông cha mẹ. Lại thêm con của tiểu vương Lâm Hải Quân, Thuận Hòa Quân bị giặc Nhật bắt làm tù binh, chỉ e lâu ngày sinh biến, lúc ấy cương kỷ tiểu bang không còn, uy nghiêm thiên triều ở chỗ nào?
Những lời thương yêu dân chúng trước đó của y chỉ là ngụy trang, câu sau mới là lời thật. Trong lúc giặc Nhật đánh tới, quốc gia thất thủ, Lý Công bỏ nước trốn đi triều Minh tị nạn, hai vị vương tử Lâm Hải Quân, Thuận Hòa Quân bị bắt. Nếu như Nhật Bản lợi dụng hai vị này cho lên làm giám quốc, hoặc là dứt khoát lên ngôi, tôn y là Thái thượng, bắt chước chuyện xưa Tống Cao Tông Nam độ, lúc ấy Lý Công sẽ trợn tròn mắt.
Đây gọi là chúa nhục thần chết, Lý Công đến nông nỗi này rồi, ba vị đại thần Triều Tiên cũng không thể ngồi yên được.
Lý Sơn Hải khóc than kể lể:
- Giặc Nhật đốt giết cướp sát không chuyện ác nào không làm, Tấn Châu bị tàn sát, dân chúng chết hơn sáu vạn, đốc sư ôi đốc sư, ngài nhẫn tâm ngồi nhìn sao?
Liễu Thành Long mềm cứng có đủ:
- Nghe nói đốc sư hứa hẹn tháng Năm bình Triều trước bình đài triệu kiến, hiện tại kéo dài thời gian như vậy, chẳng phải là tội khi quân sao?
Doãn Đấu Thọ nổi giận xung thiên, lao nhanh về phía Tần Lâm, đưa tay rút bội kiếm bên hông.
Chẳng lẽ là muốn bắt chước theo Lạn Tương Như ép Tần vương ở Mẫn Trì hội, ép Tần đốc sư cấp tốc xuất binh?
Lý Công, Lý Sơn Hải cùng Liễu Thành Long nhất tề hô to:
- Không thể!
Tần Lâm vẫn cười hì hì, nhìn xem Doãn Đấu Thọ muốn làm gì.
Lại thấy Doãn Đấu Thọ cướp được bảo kiếm, lập tức quay ngược lại để ngang trên cổ mình, trừng mắt căm tức:
- Nếu Tần đốc sư không đáp ứng phát binh, Doãn Đấu Thọ sẽ lấy máu nóng của mình tưới khắp toàn thân đốc sư!
Ngươi chết càng tốt! Liễu Thành Long và Lý Sơn Hải thở phào nhẹ nhõm.
Tần Lâm ung dung điềm tĩnh nở nụ cười khả ái:
- Doãn Nghị Chính cần gì như vậy, bảo kiếm này của bản hầu thật là sắc bén, ngươi cầm cho chắc, cẩn thận cắt đứt cổ.
Vừa dứt lời, quả nhiên Doãn Đấu Thọ cảm thấy cổ lành lạnh, đưa tay lên sờ thấy có máu chảy ra, y sợ kinh hồn khiếp vía mặt xám như tro tàn, vội vàng bỏ kiếm xuống.
Tần Lâm nhẹ nhàng cầm lấy chuôi kiếm cắm trở vào vỏ bên hông, nhìn Doãn Đấu Thọ vui vẻ: nếu quân thần Triều Tiên thật sự có tấm lòng cương liệt vung kiếm tự vận, vậy đã sớm liều mạng cùng quân Nhật tử trận sa trường, cần gì trốn xa ngàn dặm như chó nhà có tang.
Sau một hồi năn nỉ không có kết quả, Lý Công cũng không có mặt mũi nào ở lại, nhìn Tần Lâm vái dài sát đất, sau đó xoay người đi ra ngoài, vừa đi còn vừa cầm tay áo lau nước mắt:
- Cũng là số phận Triều Tiên ta phải gặp kiếp nạn này, thiên binh thiên tướng thật lâu không phát, ta xem thiên triều là quân phụ, đốc sư lại không chịu đối đãi ta như con dân!
Mặc dù Lý Công bất tài vô dụng nhưng vẫn còn hết sức trung thành với Trung Quốc, sau khi bị ức hiếp lập tức tìm Trung Quốc cầu viện.
Nghe y nói thật đáng thương, Tần Lâm phì cười, nể tình chút lòng trung thành của y bèn vẫy vẫy tay:
- Trở lại, ai nói bản hầu không chịu phát binh, bản hầu sẽ lập tức huy sư Nam chinh!
Lý Công mừng rỡ, lập tức quay trở về khách sảnh, khom người kính cẩn bày ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe.
Bọn Liễu Thành Long lại có vẻ không kiên nhẫn, thầm nói chẳng lẽ là Tần đốc sư lừa gạt chúng ta… Bên Liêu Dương, ba ngàn thiết kỵ Tổ Thừa Huấn cơ hồ ném vào Bình Nhưỡng toàn bộ, chỉ còn dư lại đám quân dưới quyền Tổng binh Liêu Đông Dương Thiệu Huân số lượng không nhiều lắm. Hơn nữa Tần Lâm dẫn tới không tới một ngàn cẩm y quan giáo, chút binh mã này còn chưa đủ quân Nhật nhét kẽ răng.
Lục mập vừa rồi bỏ đi, bây giờ vội vàng chạy tới đây bẩm báo:
- Truyền kỵ dưới quyền Thích soái đang chờ ngoài cửa nghe lệnh.
Thích Kế Quang ư? Quân thần Triều Tiên ngơ ngác nhìn nhau.
Tần Lâm cười ha hả:
- Mau truyền!
Tên truyền kỵ kia hơn ba mươi tuổi, trên mặt đầy nếp nhăn, nhìn qua cũng biết là tướng sĩ đã từng trải qua phong sương nơi đất Bắc, quỳ một chân xuống ôm quyền hành lễ:
- Phụng mệnh quan Tổng binh bình Oa Thích Kế Quang thượng khải Tần đốc sư, một vạn năm ngàn lính mới Kế Trấn phụng mệnh điều động rời Sơn Hải Quan, trải qua Ninh Viễn, Quảng Ninh, Hải Châu, ngày đi trăm dặm, đã qua An Sơn Dịch, còn cách Liêu Dương ba mươi dặm!
Quân thần Triều Tiên vui mừng vô kể, Thích Kế Quang quả nhiên lợi hại, dụng binh thần tốc nhanh như điện chớp, không ngờ rằng tới nhanh như vậy.
Tiếp quan đình, Tần Lâm và Thích Kế Quang lâu ngày gặp lại, hai bên nắm tay thật chặt.
Thích Kế Quang đang tuổi hoa giáp, vào thời này võ tướng đều chú trọng rèn luyện thân thể, Du Đại Du sống đến bảy mươi sáu tuổi, Đặng Tử Long tuổi đã hơn cổ lai hi vẫn còn xung phong hãm trận tuyến đầu. Thích soái không hề mắc bệnh, sắc mặt hồng hào đầy đặn, râu màu xanh đen tươi tốt, chỉ có hai bên tóc mai giống như sương nhuộm. Đôi mắt hổ toát ra tinh quang sáng rực, khoác chiến bào cũ còn dính vết máu, còn có giáp sắt chạm vào phát lạnh.
Phong hầu không phải ý ta, chỉ mong bốn bể phong ba thái bình.
Hay cho một vị danh soái đương thời!
Thích Kế Quang mắt hổ rưng rưng, giọng nói không che giấu hết niềm vui, tỏ ra vô cùng kích động:
- Cách biệt bấy lâu, mạt tướng chôn chân Kế Trấn, nghe được đốc sư Bắc định Âm Sơn, Nam bình Miến Điện, giương oai Tây Dương, mạt tướng vô cùng hâm mộ, hận không thể ra sức dưới quyền ngài. Hôm nay rốt cục đến phiên mạt tướng được phục vụ dưới cờ Tần đốc sư, lại có thể rong ruổi sa trường, giết địch đền nợ nước!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu