Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Già Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1055: Đại Chiến Cổ Hoàng Tử
D
iệp Phàm lấy một chặn ba, ngăn cản Hỏa Hoàng Đạo, Hỏa Kỳ Tử, Hỏa Lân Nhi, một cây trường thương ầm kim chặn ngang thiên địa, muốn độc chiến ba đại Cổ Hoàng tử.
Thánh Hoàng tử bên kia cầm Ô Kim đại côn trong tay giằng co với Thiên Hoàng tử. Song phương cộng minh với đại đạo, chấn động ù ù, phát ra âm thanh long trời lở đất.
Mặt đất phía trước tràn ngập vết thương, rách nát vô cùng. Yên đô hóa thành một vùng phế tích, nơi nơi đều là vết máu. Những phần chân tay cụt văng khắp các ngõ ngách, rải rác giữa đám gạch vụn.
Toàn thành không ai sống sót, bị Thiên Hoàng tử dùng thần mâu giết sạch. Ngay cả tu sĩ cũng không thể chạy thoát một người, máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
- Các ngươi rốt cục cũng lộ diện rồi. Hôm nay đừng mong sống sót rời đi.
Thiên Hoàng Tử gầm thét, hoàn toàn không phù hợp với dung mạo tuấn mỹ vô song của hắn.
- Thiên Hoàng Tử, ngay cả phàm nhân mà ngươi cũng xuống tay, có còn chút nhân tính hay không?
Thánh Hoàng tử quát hỏi.
- Nhân tính? Các ngươi cướp hành cung của ta, đoạt đạo bảo của ta, làm nhục nhân cách ta, thế thì có sao?
Thiên Hoàng Tử đáp lời, căn bản không coi cái chết của người trong toàn thành vào đâu.
Thánh Hoàng tử khiến trách:
- Sao có thể đánh đồng như thế được? Ngươi dẫn bộ hạ bao vây giết ta, tất nhiên là tử địch không chết không ngừng. Bất kể là phá hành cũng của ngươi hay là giết người của ngươi cũng đều là chuyện rất bình thường. Nhưng ngươi lại giết người vô tội lung tung, liên lụy tới những phàm nhân này làm gì? Bọn họ với ta và ngươi không có quan hệ, vậy mà lại mất mạng vô duyên vô cớ.
- Chỉ là một đám kiến mà thôi, nâng tay có thể tiêu diệt, chết cũng chẳng đáng gì. Cản bước chân của ta sẽ bị gạt bỏ sạch sẽ như vậy đó.
Thiên Hoàng tử nói, ánh mắt càng lạnh lẽo.
- Nói với ngươi những lời này làm gì. Hôm nay ta sẽ giết ngươi.
Diệp Phàm lên tiếng, trường thương ầm kim tỏa ra thần quang kinh thiên.
- Nhân tộc thật sự là vô dụng, thuần túỵ là động vật có cảm tình. Ta chỉ mới giết người trong một thành mà thôi đã có thể kích thích các ngươi như vậy rồi.
Thiên Hoàng tử ác nghiệt nói.
- Đâu chỉ có Nhân tộc ta, vạn tộc ai ai cũng vậy. Có lẽ chỉ có loại người máu lạnh tàn nhẫn như ngươi mới cho rằng mạng người không phải là thứ gi mà thôi.
Diệp Phàm trầm giọng nói.
- Ngươi nếu xuất hiện sớm thì làm sao có chuyện này. Bởi e ngại ta nên giờ mới đi ra, hiện tại chẳng ai cứu được các ngươi nữa. Hôm nay ta sẽ giết sạch các ngươi.
Thiên Hoàng tử âm trầm nói.
- Chỉ dựa vào ngươi thì không xứng nói lời này. Ta và Thánh Hoàng tử lại phải e ngại ngươi sao? Uy phong ngươi lớn thật, mời tới ba vị cổ Hoàng tử ra tay, còn dẫn theo bát bộ thần tướng và mấy vị Bán Thánh bảo vệ, vừa nhìn là biết ai sợ ai thôi.
Diệp Phàm lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi là người có khí phách thì đánh với ta một trận. Nếu ngươi sợ thì ta có thể dùng một tay quyết đấu với ngươi cũng có thể trấn áp người rồi.
Lời nói của Diệp Phàm vang vọng, khiêu chiến Thiên Hoàng tử trước mặt mọi người, lại dùng một tay để quyết đấu với hắn, để các cổ Hoàng tử và Bán Thánh khác lui lại phía sau, hỏi thẳng đối phương có dám đấu với hắn một trận hay không.
- Ngươi cho ngươi là ai? Còn chưa xứng để ta động thủ. Hôm nay ta trước tiên chém con khỉ này rồi tới ngươi.
Thiên Hoàng tử ác nghiệt nói.
- Ngươi rốt cục có dám đấu tay đôi với ta không?
Thánh Hoàng tử hỏa nhãn kim tinh, bộ lông màu vàng toàn thân lóe sáng, tràn ngập chiến ý, hưng phấn gần như run rẩy.
Không khó nhận ra tính tình của bộ tộc Đấu Chiến Thánh Viên, vì chiến mà sinh, vì chiến mà cuồng. Địch thủ càng mạnh mẽ thì cảm xúc bọn họ càng tăng vọt. Hắn lúc này hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài.
- Giết một con khỉ như ngươi cũng không có cảm giác thành công, quá mức lăng phí. Đạo huynh Hỏa Kỳ Tử cùng ta giết hắn đi.
Thiên Hoàng tử nói.
Thân thể Hỏa Kỳ Tử dong dỏng cao, mái tóc lam trên đầu rối tung, hai mắt bừng sáng giống như hai ngọn Thần đăng. Hắn có tài cao chót vót, có tư thái của bậc đế vương, giống như một vị thần linh thái cổ vậy.
Trong cơ thể hắn, dòng máu chảy phát ra âm thanh long trời lở đất, đinh tai nhức óc, khiến sắc mặt mọi người đều trắng bệch ra. Giống như có một Đại đế ngủ say trong cơ thể hắn, lúc nào cũng có thể sống lại vậy.
Hắn bước từng bước tới, khiến tất cả những đám mây trong không trung xa xa đều tán loạn. Mỗi cái giơ tay nhấc chân của hắn đều như có thể dễ dàng bổ đôi thế giới này, lực lượng huyết mạch cường đại không gì sánh nổi.
- Coong!
Một quyền của Diệp Phàm đánh ra cản lại, chắn đường hắn. Hai người tiếp xúc ngắn ngủi nhưng khiến càn khôn chấn động mãnh liệt. Một khe hở lớn trong hư không lan tràn ra thành trăm nhánh, khiến cả một ngọn núi ở xa xa cũng vỡ tung.
- Vút.
Thân ảnh tách ra. Bọn họ đều đứng sừng sững trên vòm trời, giằng co từ phía xa xa, tòa ra uy thế khiếp người.
- Ngươi chi là một kẻ nhu nhược, vĩnh viễn không thể đạt tới độ cao của phụ thân ngươi.
Khóe miệng Thánh Hoàng tử lộ nụ cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Thiên Hoàng tử nói.
Thiên Hoàng tử cảm thấy bất ngờ, không ngờ cường giả thần bí Nhân tộc cầm trường thương ầm kim kia lại có thể giằng co với Hỏa Kỳ Tử mà không rơi vào thế hạ phong, lạnh lùng nói:
- Đúng là buồn cười. Ngươi làm vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ta dám nói dù ngươi có ngăn cản được chúng ta thì cũng có rất nhiều tộc nhân Nhân tộc không cảm kích, thậm chí còn trách các ngươi rước mầm tai họa.
Diệp Phàm im lặng. Lời của đối phương là thật. Lòng người rất khó lường, chỉ có thể khiến người ta thở dài.
Thiên Hoàng tử vẫn là phái cấp tiến, chủ trương tiêu diệt Nhân tộc, đầu tiên du thuyết Thần Linh Cốc diệt Man tộc Nam Lĩnh, sau đó lại cực lực cổ động Tổ Vương thái cổ tại đại hội vạn tộc tại Dao Trì, khiến bọn họ ra tay với Nhân tộc.
Người này nếu có thể thành Thánh tất nhiên sẽ chẳng còn chút cố ky, sẽ san bằng rất nhiều đại giáo của Nhân tộc, tuyệt đối là một mầm tai vạ trong thiên hạ.
Diệp Phàm ra tay đối phó với hắn là muốn dùng một trận chiến này đoạn tuyệt vĩnh viễn hậu hoạn.
Nhưng mặc dù là Thiên Hoàng tử vốn muốn diệt sạch đạo thống của Nhân tộc, lần này lại lạm sát người vô tội nhưng sẽ có nhiều kẻ biện hộ nhảy ra nói rằng do Diệp Phàm hắn dây vào Thiên Hoàng tử nên mới có kết cục này.
- Đừng có nhiều lời thừa, đánh một trận sinh tử đi. Hôm nay ta sẽ lấy tính mạng của ngươi.
Thánh Hoàng tử ra tay, không muốn lãng phí nước bọt với hắn. Khó có thể đấu tay đôi với Thiên Hoàng tử một trận, muốn nhân cơ hội này đánh chết tươi đối phương.
Ông.
Thiết côn ngang trời, đánh nát mười phương mặt đất vỡ tung, thiên địa đại đạo đều run rẩy. Bộ tộc Đấu Chiến Thánh Viên trời sinh đã là chiến giả, lực công kích độc nhất vô nhị.
Vút.
Mái tóc Thiên Hoàng tử tung bay, cầm Thiên Đao bất tử trong tay, ánh đao sáng như tuyết chém tan vạn trọng thiên, va chạm với Ô Kim đại côn. Tiên quang sáng lạng tòa ra ngàn vạn đạo.
Mỗi một đạo đều đánh nát một ngọn núi. Cả một vùng đất hoang xa xa nứt tung, trở thành bụi bậm. Dày núi bừng bừng sinh cơ trong nháy mắt trụi lủi, không còn một ngọn cỏ, bị đánh thành đất bằng.
Thánh Hoàng tử đại chiến Thiên Hoàng tử.
Một trận quyết đấu mười mấy năm chưa từng có. Đây là đại chiến giữa cổ Hoàng tử, đủ đế chấn thế. Trận quyết đầu này có thể khiến toàn bộ Đông Hoang run rẩy.
- Bắt đầu rồi. Thiên Hoàng tử đại chiến Thánh Hoàng tử. Đây là một trận chiến nối tiếp từ của Thái Cổ Hoàng, rốt cục tái hiện rồi.
Không chỉ có Nhân tộc mà ngay cả chư hùng Cổ tộc cũng đều chăm chú quan sát tình hình của trận đại chiến này. Ý nghĩa của nó vô cùng phi phàm.
Bất Tử Thiên Hoàng cao cao tại thượng, vạn tộc tôn sùng, vượt qua thần linh, khiến mỗi một người Cổ tộc đều bái phục.
Mà Đấu Chiến Thánh Hoàng lại là một đời hoàng giả tại thời thái cổ mạt, đánh khắp thiên hạ không địch thủ, cũng khiến người ta kính sợ.
Ngày nay con nối dõi của bọn họ quyết đấu, khai sáng ra một bầu không khí trước nay chưa từng có. Đây là trận quyết đấu gián tiếp nói lên Thiên Hoàng cổ và Thánh Hoàng ai mạnh ai yếu chăng?
Coong!
Diệp Phàm động thủ với Hoàng Hư Đạo, đánh ra một quyền chưa từng có từ trước tới này. Một quyền này sáng như sao sa, ánh sáng cắt qua trời cao, dũng mành phi thường.
Hai người va chạm kịch liệt, tất cả đều bay ngược lại.
Toàn thân Hoàng Hư Đạo mơ hồ, bị dấu vết của đại đạo bao phủ, ai cũng không thể thấy rõ hình dáng. Nhưng sự cường đại của hắn là không thể nghi ngờ, cả đời chỉ sống vì đạo.
Ầm!
Hòa Kỳ Tử cũng ra tay, muốn giết chết Thánh Hoàng tử, giống như một con man Long Mãu lam vọt ngang trơi, cơ thể đánh nát chân không, lục hợp bát hoang đều sụp đổ. Khí tức cường đại này khiến chúng sinh run sợ, tất cả chim bay cá chạy của vùng đất hoang này đều phủ phục xuống đất.
Hòa Lân Nhi cũng hành động, mái tóc nhưng lam thủy tinh lóng lánh. Nàng giống như thần nữ hạ phàm, đôi mắt rực rỡ, không còn chút dấu vết của vẻ dịu dàng trong quá khứ, tư thế oai hùng khiếp người.
Ầm!
Bàn tay ngọc của nàng hạ xuống, thiên địa tan vỡ, tất cả đều khó ngăn cản.
Chân thân của Diệp Phàm nghênh chiến Hòa Kỳ Tử, đạo thân nghênh chiến Hòa Lân Nhi, chặn đường bọn họ, va chạm kịch liệt, khiến vòm trời mười phương đều rung chuyển.
- Một mình hắn lại độc chiến ba vị cổ Hoàng tử sao?
Ngay cả bát bộ thần tướng phía xa xa cùng rung động, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt. Phải có khí phách lớn thế nào mới dám làm vậy một mình chứ?
- Cuồng vọng. Hắn thực tưởng mình là Đại đế Nhân tộc chuyển thế sao, dám lấy một đấu ba à?
Ầm!
Đại chiến kịch liệt bùng nổ. Diệp Phàm một mình ngăn cản ba vị cổ Hoàng tử. Tốc độ của hắn đạt tới cực hạn, nhanh tới mức khiến người ta sợ hãi, hai thân thể đánh lại ba người.
Giết!
Bát bộ thần tướng cũng ra tay, trong đó có vài tên Bán Thánh ẩn nấp. Tuy nhiên không ai nhằm về hương Diệp Phàm bởi bọn họ cảm thấy ba vị cổ Hoàng tử đã đủ giết hắn rồi.
Tất cả cao thủ đều nhằm về phía hầu tử, muốn giúp Thiên Hoàng tử giết hắn.
- Giết...
Tiếng thét vang lên rung trời.
Tiếng kiếm vang lên liên tục. Đám người Hắc Hoàng đang phát động công kích, điều khiến một đại trận tiến tới ngăn cản bát bộ thần tướng, khiến bọn họ không thể tới viện trợ. Hỗn chiến bùng nổ.
Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc cũng tới rồi. Toàn bộ các thế lực lớn của Đông Hoang đều giá lâm, muốn nhìn trận chiến kinh thế này.
Diệp Phàm cản ba vị cổ Hoàng tử lại, mới đầu còn tiến hành quyết đấu sinh tử chân chính, muốn trợ giúp Thánh Hoàng tử, dù đánh tới trời long đất lở vẫn không lui bước.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Già Thiên
Thần Đông
Già Thiên - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=gia_thien__than_dong