Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1107: Cướp Ban Đoạt Quyền
L
úc Tần Lâm ở kinh sư, tân nhậm Đốc Chủ Đông Xưởng Lạc Tư Cung không ngóc đầu lên nổi, ngoại trừ dời đến nha thự Đông tập sự xưởng làm việc lại chiêu dụ mấy tên thân tín ra, không có động tĩnh gì lớn.
Chờ Tần Lâm mới vừa xuôi Nam đốc sư rời đi kinh thành, Lạc Tư Cung xoay người bắt đầu thẳng tay chỉnh đốn Đông tập sự xưởng.
Thời gian trước thông qua quan sát và sai phái tâm phúc lén lút dò xét, Lạc Tư Cung cảm thấy thật ra đào hết gốc rễ của Tần Lâm ở Đông Xưởng, hoặc là thu phục làm việc cho mình, hoặc đổi lại người của mình cũng không khó khăn gì mấy. Bởi vì người cũ của Tần Lâm để lại dường như cũng không có bao nhiêu mâu thuẫn với vị tân Đốc Chủ là y, lại thêm tâm phúc của y ngấm ngầm lôi kéo, giọng điệu bọn họ cũng hơi hòa hoãn, miệng xưng Lạc Đốc Chủ vang trời.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới, đến lúc thật sự bắt đầu động thủ lại gặp phải trở lực trùng trùng, bất kể Chưởng Hình Bá Hộ Hoắc Trọng Lâu, Tý Khoa Quản Sự Lưu Tam Đao, hay Sửu Khoa Quản Sự Tào Thiếu Khâm, Dần Khoa Quản Sự Vũ Hóa Điền, thậm chí còn các Chưởng Ban Lĩnh Ban Sử Văn Bác, Thạch Ích Cách, Đường Vĩ, thảy đều lá mặt lá trái, ngay mặt cười ha hả gọi Lạc Đốc Chủ thế nhưng không có chút thật lòng.
Hừ, Tần Lâm cho các ngươi ích lợi gì!? Thôi được, các ngươi nhận được nhiều ích lợi của hắn, nhưng người của Đông Xưởng không chỉ có mấy người các ngươi, để xem người khác có trung thành với Tần Lâm như vậy hay không…
Lạc Đô Đốc sững sờ lần nữa, Đương Đầu, sai dịch phía dưới lại càng không cần nói, y phái đi tâm phúc uy hiếp lợi dụ mới vừa nói ra mấy câu, người ta đã lắc đầu lia lịa như gà mổ thóc, thậm chí rời chỗ đứng lên, vội vội vàng vàng nói câu cáo từ, dáng vẻ như là tránh mau còn không kịp.
Lạc Tư Cung hết sức buồn bực, bất quá y cũng rất có thủ đoạn, tự tin còn có thể trấn áp được cục diện.
Hừ, Tần Lâm ngươi cũng không phải ba đầu sáu tay, lão tử cũng không tin không thu thập được ban bệ của ngươi để lại Đông Xưởng này!
Huống chi ngươi đã rời kinh xuôi Nam, đám phi ưng tẩu khuyển này đã trở nên như rắn mất đầu.
Hôm ấy không khí trong nha môn Đông tập sự xưởng khác hẳn ngày thường, hai bên vách bốn chữ to ‘tinh trung báo quốc’ đứng đầy thân vệ sai dịch Lạc Đốc Chủ mang tới, ai nấy nai nịt tề chỉnh đằng đằng sát khí.
Công án bày bên dưới bức họa Nhạc Phi treo chính giữa đại đường được dọn dẹp thật chỉnh tề. Công tọa sau bàn được lau sạch sẽ không dính một hạt bụi, hai bên dày đặc Đương Đầu do Lạc Tư Cung mang tới từ Cẩm Y Vệ xếp hàng ngay ngắn.
Giờ Mẹo điểm danh, mọi người Đông Xưởng đi vào đại đường thấy vậy biểu lộ ai nấy khác nhau, duy chỉ có Hoắc Trọng Lâu không lộ vẻ gì, mí mắt Lưu Tam Đao hơi giật giật.
Tào Thiếu Khâm liền cười:
- Ha ha, đây là Hồng Môn yến chăng?
Cơ mặt Vũ Hóa Điền cũng giật giật, cắn răng nghiến lợi nói:
- Chỉ sợ Lạc Đốc Chủ không phải là Sở Bá Vương dự Hồng Môn yến, ngược lại là Lỗ Túc đơn đao phó hội!
Mọi người mỉm cười.
- Lạc Đốc Chủ đến!
Một tên Đương Đầu kéo dài giọng hô to.
Lạc Tư Cung thân mặc công phục màu đỏ, đầu đội ô sa giương cánh, lưng đeo ngọc đái tiến ra. Y mang giày đen, bước chân không nhanh không chậm, lộ vẻ ung dung không vội vã, ánh mắt làm như vô ý đảo qua bên dưới một lượt, lộ ra quan uy mười phần.
Bốn tên Khoa Quản Sự mới cất nhắc tiền hô hậu ủng, Hùng Thiên Mãnh, Khuất Chấn Lôi tay đặt lên chuôi yêu đao đi trước, Thư Thành Nghĩa tay bưng hộp ấn bọc vải vàng, Kỷ Hiệu Trung ôm kim bài trong ngực theo sát phía sau.
Quan uy thật lớn!
Bốn người Hoắc Trọng Lâu, Lưu Tam Đao, Tào Thiếu Khâm, Vũ Hóa Điền trao đổi ánh mắt lẫn nhau, tỏ vẻ khinh thường không thèm để ý.
Lạc Tư Cung thấy cử động mấy vị này còn tự cho là đắc kế, hết sức đường hoàng ngồi lên công tọa. Y không vội vàng lên tiếng nói mà là cực kỳ uy nghiêm quét mắt nhìn các vị thuộc quan dưới đường, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng:
- Bản Đốc Chủ phụng hoàng mệnh cai quản Đông tập sự xưởng, có câu tống cựu nghênh tân, tiền nhiệm có một bộ chương trình, bản Đốc Chủ cũng có một bộ chương trình...
Lời còn chưa nói hết, phía dưới Tào Thiếu Khâm đã cười lên hắc hắc:
- Tần Đốc Chủ mắt thần như điện động triệt u minh, lúc còn nhậm chức Đốc Chủ ở bản xưởng đã nhiều lần lập kỳ công, các huynh đệ đi theo cũng được thơm lây. Hôm nay Lạc Đốc Chủ mới đến đảm nhiệm, không thể làm gì khác hơn là rập theo khuôn cũ mà thôi, nói chuyện chương trình mới gì chứ?
Ha ha ha... Hoắc Trọng Lâu, Lưu Tam Đao cùng Vũ Hóa Điền thảy đều ôm bụng cười, Lĩnh Ban, Chưởng Ban, Ty Phòng, Đương Đầu phía dưới thảy đều thè lưỡi, buồn cười lại không dám cười, nhịn rất cực khổ.
- Ngươi!
Sắc mặt Lạc Tư Cung biến thành xanh mét, ngàn vạn lần không ngờ rằng Tào Thiếu Khâm vừa lên tiếng đã cứng rắn như vậy, y giận đến nỗi vỗ bàn một cái:
- Lớn mật, ngươi dám coi rẻ bản Đốc Chủ? Bây đâu, bắt tên cuồng đồ này lại!
Phía dưới không ai động, ngược lại đám Lĩnh Ban, Đương Đầu thảy đều lộ ra vẻ khổ sở: lai lịch hai vị Tào Thiếu Khâm Tào quản sự này và Vũ Hóa Điền Vũ quản sự kia cực kỳ không tầm thường, lời đồn đãi mơ hồ hai người bọn họ chính là Từ Tước và Trần Ứng Phượng trước kia. Đừng giỡn, hai người bọn họ là nhân vật mười năm trước hung danh hiển hách, khiến cho con nít không dám khóc đêm, ai dám động tới bọn họ?!
Lúc người ta vào Đông Xưởng, Lạc Đốc Chủ ngươi còn đang nghịch đất!
Hùng Thiên Mãnh, Khuất Chấn Lôi nhìn nhau, cùng gật đầu một cái, rút ra nửa thân đao khỏi vỏ, dẫn thân tín sai dịch ép tới tả hữu Tào Thiếu Khâm.
Bằng vào hai người các ngươi ư? Tào Thiếu Khâm nở nụ cười âm độc, thân hình thấp thoáng một cái vọt chênh chếch ra ngoài, đi vòng qua bên người Hùng Thiên Mãnh như quỷ mị, kê vào lỗ tai y nói nhỏ gì đó. Chỉ thấy hán tử có thân hình cao to như tháp sắt kia nhất thời đờ người ra tại chỗ, cánh mũi phập phồng kịch liệt, mồ hôi hột trên trán chảy xuống từng giọt lớn, ánh mắt nhìn Tào Thiếu Khâm cũng giống như vừa nhìn thấy quỷ.
Chuyện bí mật này không có quá năm người biết, mà không phải là ở Đông Xưởng. Nếu như là năm xưa, trong Đông Xưởng chỉ có mỗi mình vị Từ Tước Từ Chưởng Hình biết được, nhưng y đã sớm bỏ mình... Vì sao Tào Thiếu Khâm này... Chẳng lẽ...
Hùng Thiên Mãnh kinh hồn khiếp vía nhìn Tào Thiếu Khâm chắp tay một cái, lui ra đứng sang một bên, đầu cúi thấp, không dám nhìn đối phương lần nào nữa.
Khuất Chấn Lôi là đệ tử tục gia Thiếu Lâm, Kim Chung Tráo đã có tám chín phần hỏa hầu, gầm lên một tiếng nhìn chằm chằm Tào Thiếu Khâm.
- Để ta tiếp ngươi!
Trong mắt Vũ Hóa Điền tinh quang bắn ra bốn phía, hai cánh tay rung lên nghênh đón.
Hai người đều là công phu hoành luyện, vừa tiếp xúc với nhau đã dùng hết sức lực, quyền chưởng cước chạm nhau bình bịch, phát ra tiếng va chạm khiến cho người ta ê răng.
Vũ Hóa Điền vẫn như vô sự, Khuất Chấn Lôi lại không ngừng kêu khổ, mỗi quyền mỗi cước giống như đá phải tấm sắt, lực phản chấn chấn động khiến cho xương cốt toàn thân y như gãy rời.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu