Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trùng Sinh Chi Nha Nội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1119: Lão Già Này Hết Đời Rồi
T
rùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 1119: Lão già này hết đời rồi
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Khi Hạ Vân Tông thở hồng hộc chạy tới sân cầu lông thì Liễu Tuấn và Vương Bác Siêu đang đấu với nhau, Lý Huệ và Cận Hữu Vi ngồi tán gẫu.
Đương nhiên Hạ Vân Tông đều nhận ra bọn họ, thấy họ cùng Liễu Tuấn đánh cầu với nhau, Hạ Vân Tông liền biết quan hệ mấy người này không tầm thường, đi nhanh tới nặn ra nụ cười chào hỏi Lý Huệ và Cận Hữu Vi.
- Chào Lý thị trưởng! Chào Cận thiếu gia.
Tiếp đó là một cành cực kỳ bẽ mặt, Lý Huệ và Cận Hữu Vi như không thề nghe thấy, chẳng thèm liếc mắt qua, cứ nói chuyện với nhau, thi thoảng còn cười phá lên, coi Hạ Vân Tông như không khí.
Hạ Vân Tông tức thì mặt tái mét.
Từ khi ông ta bước vào giới truyền thông, chưa bao giờ bị khinh rẻ như thế, đặt biệt là sau khi dần vươn lên thành lãnh đạo ĐTH tỉnh, thân phận càng hiển hách. Dù là bí thư thị trưởng gì nhìn thấy ông ta cũng phải khách khí, cho dù có là lãnh đạo tỉnh ủy cũng tươi cười chào hỏi.
Dù sao sức mạnh tin tức hiện giờ ngày càng lớn mạnh mà.
Còn về Cận Hữu Vi, nếu Cận Tú Thật còn tại chức, với thân phận nha nội có thái độ này còn có chút đạo lý. Có điều chuyện xưa rồi, không còn vinh quang của đệ nhất nha nội tỉnh A nữa.
Bằng vào hai người như thế không ngờ dám coi ông ta như không.
Mất tới gần cả phút Hạ Vân Tông mới áp chế được lửa giận trong lòng, dẫu sao ông ta tới đàm phán, chính chủ chưa gặp, không thể đắc tội với đám "tùy tùng" được.
- Ha ha, Lý thị trưởng và Cận thiếu gia thật có có hứng thú.
Hạ Vân Tông lại lần nữa lấy tinh thần, đi tới hai bước, giọng tăng thêm vài phần.
Lần này Lý Huệ liếc nhìn một cái, có điều chỉ thế mà thôi, lập tức thu ánh mắt lại, mặt mày chẳng có thay đổi gì, vẫn coi ông ta như không tồn tại.
Cận Hữu Vi cau mày, khó chịu nói:
- Cái khách sạn Thu Thủy này ngày càng không ra sao, thế nào để cả loại vớ vẩn vào được cả đây, đánh cầu cũng không yên.
Hạ Vân Tông tức thì muốn hộc ra máu.
Thái độ của Cận Hữu Vi còn xúc phạm người ta hơn Lý Huệ, Coi Hạ phó giám đốc thành chó mèo rồi.
- Cận thiếu gia, tôi là Hạ Vân Tông của ĐTH tỉnh đây mà.
Hạ Vân Tông khó khăn lắm mới áp được cơn giận trào dâng, gượng cười nói.
Sớm đã nghe nói quan hệ giữa Cận nha nội và Liễu nha nội không tệ, Cận Tú Thật vì nguyên cớ này mà ra sức giúp Liễu Tuấn, hiện ra xem ra lời đồn không phải giả. Cận thiếu gia giúp Liễu nha nội xả hận rồi, Hạ Vân Tông dù sao là người trong thể chế hơn nửa đời người, biết lúc này tuyệt đối không thể hành động theo tình cảm, nếu không chẳng thể vãn hồi được nữa.
Vừa rồi lãnh đạo cục truyền thông gọi điện cho ông ta, ngữ khí nghiêm khắc chưa từng có, theo đó chuyện không phải là ông ta có thể ở lại ĐTH tỉnh hay không, mà là có thể lật nhào hoàn toàn.
Hạ Vân Tông tức thì choáng váng, vốn cho rằng đắc tội với Liễu nha nội không dễ giải quyết, nhưng tuyệt đối không ngờ lại phiền phức như thế. Không bao lâu mà như vạn cân áp trên đầu, Hạ Vân Tông vừa ra sức kiểm điểm với lãnh đạo, vừa hối hận ngàn vạn lần.
- Cởi chuông cần người buộc chuông! Tự làm chuyện ngu xuẩn thì tự đi xử lý. Phải nhanh, nếu không chẳng ai cứu được đâu.
Lãnh đạo trong điện thoại dạy dỗ quát tháo một hồi, cuối cùng mới lộ ra một câu nhắc nhở.
Hạ Vân Tông biết lần này gây ra họa lớn rồi, đừng nói là lật nhào ông ta, cho dù chỉ điều khỏi vị trí thực quyền này thôi, mất đi quyền lực, những kẻ thù trước kia lúcnào cũng có thể thò chân ra ngang, rồi kẻ khác lao vào ném đá, nói không chừng bị số đá này ném thành thịt băm.
Ông ta rất biết, toàn thân mình đều có sơ hở, nếu không có quyền lực làm "kim chung tráo", thì bất kể chỗ hở nào cũng thành tử huyệt.
Trên quen trường, chuyện bị mất đi quyền lực, tiếp đó vào tù hoặc ăn đạn còn ít sao?
May là vị lãnh đạo tỉnh còn chịu giúp, không ngờ móc quan hệ với Thôi tỉnh trưởng, mọi người đều biết Thôi tỉnh trưởng và Liễu thị trưởng là đồng minh, thế là có chút đường sống, Liễu Tuấn chịu gặp cũng làm Hạ Vân Tông thấy được một tia hi vọng.
Chỉ cần giữ được mũ ô sa, chịu nhục một chút có là gì?
Liễu Tuấn thân là nha nội, để ý nhất là thể diện, mình không may làm bẽ mặt y, cách giải quyết tốt nhất là đưa mặt tới cho Liễu nha nội vả thỏa thích.
Theo đó mà phân tích, Liễu Tuấn chọi để Cận Hữu Vi ra "tát" ông ta là không phải đã cùng đường. Nếu định đẩy ông ta vào chỗ chết đã không thèm gặp mặt.
Nghĩ tới đây Hạ Vân Tông thậm chí lộ ra nụ cười vui mừng, đương nhiên cũng không nhiệt tình dí mặt tới nữa, mà lùi lại đứng qua mọt bên, hết sức quy củ.
Cận Hữu Vi liếc một cái, đột nhiên mỉm cười, choàng tỉnh:
- Ái chà, thì ra là giám đốc Hạ Vân Tông, xem mắt mũi tôi này... Giám đốc Hạ, mau mau mời ngồi.
Thấy Cận Hữu Vi làm bộ như thế, trong lòng chửi mắng không thôi, nhưng không để lộ ra mặt, liên tục gật đầu nói:
- Cận thiếu gi, không cần đâu, tôi đứng là được.. Trước mặt lãnh đạo làm gì có chỗ cho tôi ngồi.
Hạ Vân Tông tăng cường âm lượng, hạ mình như thế, tất nhiên là muốn "chính chủ" nghe thấy mới có hiệu quả.
- Ha ha ha, hóa ra giám đốc Hạ thích đứng... Cũng tốt, đứng làm đầu óc tỉnh tảo, không phạm hồ đồ. Giám đốc Hạ, trên đời này có mấy kẻ không biết trời cao đất dày, không lượng được sức mình, trong tay có chút quyền, quên cả mất họ mình là gì.. Thế là không tốt, giám đốc Hạ nói có phải không?
Cận Hữu Vi thái độ cợt nhả nói:
Hạ Vân Tông toàn thân toát mồ hôi lạnh, khuôn mặt già đỏ bừng, cả đời này ông ta chưa bao giờ nếm cái cảm giác này. Giờ mới hiểu thường ngày diễu võ giương oai trong ĐTH, tự nghĩ mình to lắm rồi, thì ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng, trong mắt đám hoàn khố này, thực sự không không đáng một xu.
Hạ Vân Tông cười khan, khom lưng nói:
- Cận thiếu gia nói rất đúng, như vậy là không được, rất không được.
Cận Hữu Vi gật đầu, quay sang sân cầu lông lớn tiếng kêu lên "đánh hay lắm", rồi vỗ tay, Lý Huệ cũng vỗ tay khen ngợi.
Hạ Vân Tông gật mình, chẳng biết gì cũng ra sức vỗ tay lớn tiếng khen hay.
Tiếp đó Cận Hữu Vi chỉ nói chuyện với Lý Huệ, không ngó tới Hạ Vân Tông một cái nào nữa.
Hạ Vân Tông buông thõng tay đứng đó, mồ hôi vã ra mà không dám lau, đứng tới mười mấy phút không dám nói một lời.
Cuối cùng Liễu Tuấn đánh xong một ván, đưa vợt cho phục vụ cầm lấy khăn lông, lau mồ hôi chậm rãi đi tới.
Hạ Vân Tông đi vội tới, cười rực rõ hơn cả ánh mặt trời, nói:
- Chào Liễu thị trưởng.
Liễu Tuấn liếc ông ta một cái khẽ gật đầu, đi thẳng tới ghế ngồi xuống, Cận Hữu Vi đưa cho y một điếu thuốc, Hạ Vân Tông lập tức lấy bật lửa ra đi tới.
Liễu Tuấn hoàn toàn không để ý, chỉ châm lửa trong tay Cận Hữu Vi.
Hạ Vân Tông xấu hổ vô cùng, ngượng ngùng thu bật lửa lại, dè dặt nói:
- Liễu thị trưởng, xin lỗi.. Tôi tới để kiểm điểm với lãnh đạo.
- Kiểm điểm?
Liễu Tuấn ngạc nhiên hỏi lại.
- Vâng, vâng, đều do tôi an bài không hợp lý, khiến đồng chí Tằng Thiến hiểu lầm, làm chậm trễ thời gian quý báu của Liễu thị trưởng... Tôi đã phê bình Tiểu Cốc và Trương Quỳnh, không có tính kỷ luật gì cả.
Liễu Tuấn khoát tay:
- Ông là Hạ Vân Tông à?
Hạ Vân Tông khựng lại, lập tức tươi cười, liên tục gật đầu:
- Vâng, vâng, tôi là Hạ Vân Tông.
- Hạ phó giám đốc, nội bộ ĐTH an bài thế nào không cần báo cáo với tôi.
Hạ Vân Tông vội nói:
- Vâng thưa Liễu thị trưởng, tôi thay mặt ĐTH xin lỗi ngài... Chuyện phỏng vấn, vốn định phát vào ngài mai, ngài xem có thể bớt chút thời gian quý báu ra hoàn thành ghi hình? Đương nhiên, đồng chí Tằng Thiến là một người dẫn chương trình ưu tú, ĐTH quyết định do đồng chí ấy phỏng vấn ngài, sau này cả chương trình đều do đồng chí ấy chủ trì...
- Công tác bình thường, mọi người đều phối hợp.
Liễu Tuấn nhìn Vu Hoài Tín.
Vu Hoài Tín lập tức nói:
- Hai giờ chiều ngài mai thị trưởng có một tiếng rảnh rổi.
- Được, vậy thì vào lúc đó. Hạ phó giám đốc, một tiếng có đủ không?
Hạ Vân Tông mừng cuống lên:
- Đủ rồi, đủ rồi, cám ơn thị trưởng.
Liễu Tuấn không nói nữa, phất tay như đuổi một con ruồi, không nhìn Hạ Vân Tông một cái nào.
- Liễu thị trưởng, tạm biệt...
Hạ Vân Tông khom mìm cúi đầu, chào mọi người rồi mới rời đi, mặt như trút được gánh nặng.
Nhìn bóng lưng Hạ Vân Tông, Cận Hữu Vi cau mày, hầm hừ nói:
- Loại người gì thế? Già nửa đời người rồi, còn muốn ăn cỏ non, dám mưu đồ với cả con dâu Trần Hướng Dương... Liễu Tuấn, thế là xong à? Loại người này cần gì phải khách khí.
Liễu Tuấn lạnh nhạt nói:
- Tôi nói xong bao giờ?
Cận Hữu Vi cười, lắc đầu thở dài:
- Lão già này hết đời rồi
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Khuyết Danh
Trùng Sinh Chi Nha Nội - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=trung_sinh_chi_nha_noi__khuyet_danh