Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1108 : Nhân Kiệt Bực Tức
M
ặc dù Lạc Anh lặp đi lặp lại bảo đảm nhưng đám người Táng Hoa, Ngự Nương nghi ngờ. Bởi vì mới rồi tà phượng xuất thế, bộ dạng của Lạc Anh rất đáng sợ, rất khát máu.
Bạch Phiêu Phiêu nhớ lại mới rồi Lạc Anh khát máu hung tợn, nàng rùng mình:
- Anh Tử, vừa ồi ngươi xuống tay độc quá, ta cứ nghĩ ngươi chỉ muốn dạy dỗ hắn bài học, ai ngờ ngươi đánh... Đầu hắn...
Lạc Anh khinh thường liếc Bạch Phiêu Phiêu:
- Phiêu Phiêu, từ khi nào ngươi hèn vậy? Người ta đánh mặt ngươi sưng mà còn bảo là ta đánh ác?
Lạc Anh khoanh tay trước ngực, liếc Bạch Kiếm, Lưu Sa, Đường Kỳ đứng gần đó.
Lạc Anh nhếch môi cười tà:
- Nếu không phải các ngươi ngăn cản ta thì hôm nay ta sẽ giết oắt con này.
Có lẽ mới rồi Lạc Anh vận dụng tà phương gây náo động lớn, hầu như kinh động nguyên học phủ nên mấy Trung Ương nhân kiệt khác chạy tới ngay, có khoảng bảy, tám người. Đi đầu tuy không phải Vân Phi Dương nhưng cũng là nhân vật số ba trong Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt, Liễu Truyền Thiên.
Thập Nhị Nhân Kiệt nhìn Lưu Sa bị đánh bờm đầu, không dám tin vào mắt mình.
- Ai làm?
- Là ai?
- Chuyện gì xảy ra?
Bảy nhân kiệt với Liễu Truyền Thiên dẫn đầu ai nấy vẻ mặt tức giận, nghe nói người đánh Lưu Sa tàn tạ thế này là Lạc Anh thì cả đám giật mình. Bọn họ không ngờ Lạc Anh yêu diễm, quyến rũ động lòng thiên hạ ra tay độc ác đến thế. Đây không phải lý do Thập Nhị Nhân Kiệt giật mình, khiến bọn họ không dám tin là thực lực của Lạc Anh quá mạnh.
- Lạc Anh, Lưu Sa và nàng không oán không thù, tại sao nàng đánh hắn?
Lạc Anh mặc váy ngắn đỏ thắm, khoanh tay trước ngực, khuôn mặt tuyệt trần treo nụ cười tà.
Lạc Anh nghiền ngẫm nói:
- Gai mắt hắn, chỉ có thế. Sao? Ngươi không phục?
- Nàng...!
Đối mặt mỹ nhân xinh đẹp kiêu ngạo, bảy, tám Thập Nhị Nhân Kiệt nghẹn lời. Bọn họ siết chặt nắm tay, mắt trợn tròn tùy thời xông lên nhưng cuối cùng không ai lao lên thật. Dù sao Lạc Anh có thể đánh Lưu Sa tơi tà như thế làm Thập Nhị Nhân Kiệt kiêng dè, huống chi Lạc Anh không đứng một mình. Các nữ thần danh chấn thiên hạ như Táng Hoa, Ngự Nương tụ tập bên cạnh Lạc Anh. Các nữ thần này thân phận phức tạp, dính líu nhiều. Vân Phi Dương không có mặt, Thập Nhị Nhân Kiệt không dám xúc động tấn công.
- Trước tiên chữa trị cho Lưu Sa đi.
Bảy, tám Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt đến không lâu sau Hách Thiên Nhai từ ngoài học phủ chạy về. Khi Hách Thiên Nhai thấy Đồ Lão Tà miệng mũi chảy máu, gã không rảnh hỏi nguyên do sự việc, bắt tay vào chữa trị ngay. Tuyết Thiên Tầm, Mạc Khinh Sầu cũng đến.
Đám bá chủ vương tọa Gia Cát Thiên Biên, Thương Vô Tà, Thiên Tà lần lượt chạy đến. Hoàng tộc Vân Đoan cũng xuất hiện. Lúc trước Lạc Anh gây náo động quá lớn, không chỉ kinh động nguyên Trung Ương học phủ, cũng kinh động người ngoài học phủ.
- Chậc chậc, xem ra ta đến chậm, bỏ lỡ kịch vui.
Tịch Nhược Trần vấn đỉnh Huyết Tộc Vương Tước thấy Lưu Sa máu thịt rách nát thì cười tươi:
- Lưu Sa huynh bị sao vậy? Là Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt lại bị người ta đánh thành thế này trong Trung Ương học phủ, thật không biết nên nói sao.
Tịch Nhược Trần e sợ thiên hạ không loan, trào phúng, châm biếm, nhục nhã Lưu Sa không nương tình.
Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt tức điên. Tuy đầu Lưu Sa bị đánh máu thịt nhầy nhụa nhưng còn ý thức, chẳng những vậy gã có thể nói chuyện.
Nghe Tịch Nhược Trần nhục nhã, Lưu Sa không nhịn được gào thét:
- Tịch Nhược Trần, ngươi chờ đi, chờ ta! Còn ngươi nữa, Lạc Anh, ta sẽ cho ngươi biết mặt! A!!!
Không biết là sức sống của Lưu Sa quá mạnh hay vì lực lượng nhân linh kỳ diệu, hoặc nhân vật số ba Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt, Liễu Truyền Thiên thủ đoạn cao minh. Tóm lại một lát sau cái đầu thịt của Lưu Sa kỳ tích khép kín, hoàn chỉnh không có chút vết sẹo nào, rất thần kỳ.
Lưu Sa là người sĩ diện, bị một nữ nhân đánh tả tơi trước mắt nhiều người, gã vô cùng mất mặt. Lưu Sa quyết tâm lấy lại mặt mũi.
Lưu Sa được chữa lành mặt, gã hít sâu bình ổn lửa giận. Hỏi:
Vân Phi Dương đứng đầu Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt, Kim Đô xếp thứ hai trong Trung Ương nhân kiệt. Lưu Sa tỉnh táo lại biết đám nữ nhân Lạc Anh thực lực không tầm thường, nếu muốn lấy lại mặt mũi thì gã phải được ba người mạnh nhất trong Thập Nhị Nhân Kiệt giúp đỡ.
Lưu Sa thấy chỉ có Liễu Truyền Thiên, Vân Phi Dương và Kim Đô vắng mặt, gã hỏi ngay:
- Phi Dương, Kim Đô đâu?
- Phi Dương, Kim Đô ra ngoài làm việc.
- Những trưởng lão nội các đâu?
Lưu Sa cho rằng nếu Vân Phi Dương, Kim Đô vắng mặt thì chỉ cần thái thượng trưởng lão Trung Ương nội các chịu ra mặt, không khó xử lý đám người Lạc Anh.
Liễu Truyền Thiên trả lời:
- Vừa rồi ta đã xin phép nội các, ý của nội các là trước khi Nhân Thư hiện thế kêu chúng ta tạm thời đừng xung đột với nhóm Lạc Anh.
- Cái gì?
Lưu Sa vừa kinh vừa giận, mặt đỏ rần nghiến răng ken két.
Lưu Sa rít qua kẽ răng:
- Nội các có ý gì? Chẳng lẽ bỏ qua như vậy sao? Lưu Sa ta bị đánh oan uổng vậy sao? Mặt mũi của Lưu Sa ta bị mất như vậy sao?
Không chỉ Lưu Sa không phục, mấy Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt khác cũng ồn ào. Bạch Kiếm thường ngày mâu thuẫn với Lưu Sa cũng thấy bất mãn. Vì bọn họ biết Lưu Sa bị đánh trước mắt đám đông, nếu không kiếm về mặt mũi thì không chỉ Lưu Sa nhục nhã, uy danh Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt cũng mất.
Lưu Sa giận run người:
- Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?
Lưu Sa không hiểu, gã không rõ. Lúc trước Trung Ương nội các không cho phép Thập Nhị Nhân Kiệt xung đột với đám nữ nhân này thì thôi, lần này gã bị đánh trước mặt công chúng, Trung Ương nội các chẳng những không ra mặt còn kêu Thập Nhị Nhân Kiệt bỏ qua.
Không hiểu.
Không ai hiểu.
Không hiểu về không hiểu, đây là ý của Trung Ương nội các, dù Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt không phục cũng không thể làm trái.
Không lẽ bỏ qua chuyện hôm nay vậy sao?
Không!
Tuyệt đối không thể cho qua!
Nếu hôm nay cứ ra đi thế này uy danh Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt vất vả gầy dựng tám năm sẽ trôi theo dòng nước. Lưu Sa biết điều này, Đường Kỳ biết, Liễu Truyền Thiên biết. Bạch Kiếm xem mặt mũi như mạng sống cũng hiểu rõ. Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt không ai muốn đi, nhưng nói đi phải nói lại, không chịu đi thì biết làm sao? Không thể đánh nhau với Lạc Anh, làm sao lấy lại mặt mũi?
Tịch Nhược Trần ưu nhã khoanh tay trước ngực, cười tà lắc đầu tặc lưỡi:
- Ài, ta cứ tưởng sẽ có kịch hay để xem, chẳng ngờ Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt đại danh đỉnh đỉnh hùng bá thiên hạ chỉ có thế, làm người ta vô cùng thất vọng.
Đám Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt Lưu Sa, Bạch Kiếm, Đường Kỳ, Liễu Truyền Thiên vốn đã rối rắm khó chịu, nay bị Tịch Nhược Trần cười nhạo trước mắt bao người thì càng rực cháy lửa giận, cộng với các học viên xì xầm bàn tán. Trung Ương học phủ Thập Nhị Nhân Kiệt rất mất mặt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh