Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Say Mộng Giang Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1032-2: Đánh Bậy Đánh Bạ (2)
D
ương Phàm nói:
- Công chúa không sợ làm vậy Trương Phụng thần sẽ tức giận hay sao?
Lý Khỏa Nhi "Xùy" một tiếng cười lạnh nhạt, đùa cợt nói:
- Dương tướng quân, ngươi hiện giờ cũng chỉ biết dùng Trương Xương Tông đến dọa người sao? Bộ dạng ngươi ở chợ đông khiến cho ta mất mặt đâu rồi? Ngươi ở đây hồ Long Khánh nhục nhã uy phong của ta như nào? Làm gì hôm nay luôn mồm mang Trương Xương Tông ra dọa ta, có bản lĩnh ngươi có thể tiếp tục chống đối ta đi!
Nàng dương dương tự đắc đứng lên, thướt tha đi tới bên cạnh Dương Phàm, giơ tay một tay mềm mại ôm lấy cổ của hắn, eo nhỏ nhắn hơi trầm xuống, lộ ra đường cong đẹp hoàn mỹ của mông ngọc, hàm răng trắng cắn môi đỏ mọng, lông mày giãn ra ra một vẻ mặt cực kì khêu gợi.
Nàng lẳng lơ nhìn Dương Phàm, cười khúc khích nói:
- Ngươi nói ta ti tiện, ta cũng cảm giác mình khá là ti tiện, bởi vì ta càng ngày càng thích ngươi chống đối ta, ngươi chống đối ta càng dùng sức nhiều, ta lại càng vui vẻ, đến đây nào, tiếp tục nào, nói không chừng ta mà vui vẻ, liền...
"Rầm" một tiếng, cửa mở toang, mông tròn của Lý Khỏa Nhi chưa kịp quấn lấy bắp đùi của Dương Phàm, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, chính là Đỗ Văn Thiên xông vào.
Đỗ Văn Thiên sau khi rời chỗ Lý Khỏa Nhi, liền đi tìm tùy tùng của y là Trần Giai, mắng Trần Giai như máu chó phun đầy đầu. Đỗ Văn Thiên cũng biết người hầu trung thành này không có ý chống lại y, nhưng thuốc giả này dù sao cũng là tên này mua được. Đỗ Văn Thiên hung hăng mắng Trần Giai một trận, trong lòng hết bực tức mới trở về.
Y vừa về đến chợt nghe nói Dương Phàm đến nhà thăm hỏi, Đỗ Văn Thiên tới bên ngoài phòng khách thò đầu vào nhìn, không thấy trong phòng có người, vội vã đi vào hỏi, nghe tỳ nữ ở phòng nói Công chúa và Dương tướng quân vào thư phòng nhỏ, trong lòng y hoang mang, cô nam quả nữ, đến thư phòng nhỏ làm cái gì?
Đỗ Văn Thiên trong lòng tức giận, Lý Khỏa Nhi tuy không phải là nương tử của y, nhưng y không muốn nhường nàng cho người đàn ông khác, vị Công chúa này rất lẳng lơ, tuy nói nàng và Dương Phàm dường như không hòa thuận, nhưng Dương Phàm dung mạo tuấn tú, dáng người khôi ngô, làm sao biết Công chúa sẽ không động lòng, cùng hắn "Biến thù thành bạn”?
Người ngoài không dám đứng bên ngoài thư phòng nghe trộm, nhưng Đỗ Văn Thiên cho rằng y đã là quân sư của công chúa điện hạ, thì có tư cách này, y lẳng lặng đứng ngoài thư phòng, vừa mới nghe được được công chúa khiêu khích Dương Phàm, trong lúc nhất thời không nghĩ ngợi được gì liền xông vào.
Lý Khỏa Nhi vừa nhìn thấy y thì yên lòng, nàng chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp cất tiếng nói:
- Ai cho người vào đây?
Đỗ Văn Thiên vội vã nói:
- A! Tại hạ lỗ mãng, xin công chúa thứ tội
Lý Khỏa Nhi trỏ ngón tay thon dài của mình hướng ra ngoài, trách mắng:
- Đi ra ngoài!
Đỗ Văn Thiên nào có chịu đi, tìm cớ lung tung nói:
- A!..lần này tại hạ đến, vì có chuyện quan trọng muốn có ý kiến của công chúa!
Lý Khỏa Nhi làm sao mà biết được tâm tư của y, đồ khốn kiếp này làm gì có tư cách mà quản nàng? Nếu không phải có Dương Phàm ở đây, Lý Khỏa Nhi đã sớm tát cho y đi ra ngoài rồi. Nàng nghiêm nghị, nói:
- Có chuyện gì gấp khiến ngươi đến lễ nghi cũng không có?
Đỗ Văn Thiên làm gì có chuyện gì gấp gáp, chỉ là điều lung tung qua loa tắc trách mà thôi để cố tình không thuận theo An Nhạc. Y trong tình thế cấp bách, không thể nghĩ ra được lý do nên mới vội vàng đáp:
- A! Công chúa không phải người muốn đầu tháng sáu ở Đại Hưng Uyển tổ chức yến tiệc khoản đãi quan thân nhân vật nổi tiếng ở Trường An sao?
Tại hạ đột nhiên nghĩ đến, quan thân quyền quý ai ai cũng có việc bận rộn, tuy nói bây giờ đều cách bảy tám ngày nữa, nhưng thiệp mời nếu phát ra muộn thì e rằng bọn bận chuyện triều chính, không khỏi gấp gáp, tại hạ cho rằng chi bằng sớm đưa thiệp mời, không biết ý kiến của công chúa ra sao?
Đầu tháng sáu, mở yến tiệc rầm rộ chiêu đãi các quan liêu thân sĩ, huân thích quyền quý ở Trường An, Lý Khỏa Nhi đúng lúc muốn làm khó dễ Dương Phàm, nhưng nàng không hề nghĩ rằng Đỗ Văn Thiên tự dưng nói ra chuyện kia trước mặt Dương Phàm. Tuy Dương Phàm chưa chắc hiểu được mục đích thật sự của chuyện này, nhưng mặt nàng cũng đã biến sắc rồi.
Kỳ thật đối với Đỗ Văn Thiên mà nói, y đúng là gặp chuyện là hoang mang, nhất thời chưa tìm được cái cớ, thế là đã đem chuyện này ra làm lý do. Ngoài ra, trong lời nói của y không có cái gì liên quan đến chuyện của Dương Phàm cả, cho nên y không hề nghĩ là Dương Phàm hôm nay đến là vì lời đồn kia.
Lý Khỏa Nhi tức giận trách mắng:
- Ai nói ta muốn mở tiệc chiêu đãi quan thân Trường An
Đỗ Văn Thiên ngẩn ngơ nói:
- Công chúa…Tính hủy bỏ yến hội sao?
Nói xong, y còn liếc nhanh nhìn Dương Phàm, vừa hận vừa đố kị mà nghĩ:
- Công chúa ban đầu là muốn lừa hắn, thế mà bây giờ đột nhiên thay đổi chủ ý, trừ phi hai người này thật sự quên ân oán, định cấu kết với nhau sao?
Lý Khỏa Nhi thấy tình thế cấp bách định bác bỏ vấn đề, tự dưng thấy như vậy chẳng khác nào giấu đầu hở đuôi, liền cứu vãn:
- Bổn cung cũng tính ngày nào đó tổ chức yến tiệc mời các phu nhân của quan thân Trường An đến hậu viện, các vị thiên kim phu nhân nếu có việc gì, hoặc sợ không đến kịp, thì thiệp mời sớm một ngày chậm một ngày đều không vấn đề gì cả.
Đỗ Văn Thiên cười khan nói:
- Vâng, vâng vâng….Nếu đã như thế, vậy…..vậy thì không cần phát thiệp mời vội rồi!
Miệng thì nói vậy nhưng chân của y một bước cũng không rời, kiên trì không để cho hai người ở riêng một chỗ.
Dương Phàm ngay từ đầu thật sự là không chú ý đến chuyện mà Đỗ Văn Thiên nói. Bởi vì từ khi Võ Sùng Huấn đến Trường An, chuyện mời dự yến tiệc cực kì nhiều, nhưng thần sắc của hai người đổi khác và Lý Khỏa Nhi thề thốt phủ nhận, lại làm hắn thêm cảnh giác. Ngoài mặt Dương Phàm không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng thì khẽ lay động:
- Đầu tháng sáu, tổ chức đại yến tại Bát Đại Hưng uyển chi yến, không biết có nguyên do gì?
Lúc này, Võ Sùng Huấn cũng trở về phủ rồi, y men say ngà ngà, lòng vui phấn chấn về lại phủ của mình, vừa mới bước qua cổng lớn, liền hỏi gia nhân canh cửa:
- Công chúa đâu?
Người nhà đáp:
- Trung Võ Tướng Quân Dương Phàm đến bái kiến, Phò mã gia, ngài không ở đây, công chúa thay ngài tiếp đãi khách rồi.
Võ Sùng Huấn vừa mới nghe An Nhạc công chúa sẽ thay mặt y tiếp đón Dương Phàm, trong lòng không thoải mái, bước nhanh về phía phòng khách, nhưng lại thấy trong phòng chỉ trống trơn không bóng người, vừa không thấy Lý Khỏa Nhi cũng chẳng thấy Dương Phàm, trong lòng không khỏi hồi hộp, vội vã hỏi thị tỳ ở phòng khách:
- Công chúa và Dương Phàm đâu?
Thị tỳ cúi người đáp:
- Công chúa mời Trung Quân Võ Tướng Quân đến thư phòng nói chuyện rồi ạ!
- Cái gì?
Võ Sùng Huấn vừa nghe liền nhảy dựng lên, hay đấy. đem một nam nhân mời vào thư phòng làm cái gì, cô nam quả nữ truyền ra ngoài thì thật là khó nghe. Võ Sùng Huấn bước dài vội vã hướng về phía thư phòng, đến thư phòng nhìn, không chỉ có Dương Phàm ở đó, Đỗ Văn Thiên cũng ở đó. Võ Sùng Huấn liền bình tĩnh trở lại. Trong phòng có ba người, thì có thể làm được gì?
Y không biết, hai vị nhân huynh ngồi trong phòng này đều là anh em đồng hao tốt của y, hai người kẻ trước người sau đều tạt nước sơn lên đầu của y. Võ Sùng Huấn lần này đi dự tiệc mặc một bộ thường phục, đỉnh đầu là khăn chít đầu màu xanh, quần áo màu thiên thanh, chân mang một đôi giày cao, ánh mặt trời xuyên thấu qua ô rèm cửa sổ chiếu lên thân người của y, thật sự là vừa hợp tình mà vừa hợp lúc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Say Mộng Giang Sơn
Nguyệt Quan
Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan
https://isach.info/story.php?story=say_mong_giang_son__nguyet_quan