Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tinh Thần Châu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1053: Hồng Giáp Chiến Quân.
H
ai người đang tranh cãi đồng thời lỗ tai cũng nhảy dựng lên, lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, thoáng đưa mắt nhìn nhau, song phương đều có thể chứng kiến tâm tình khẩn trương trong mắt đối phương, theo sau mới im lặng không nói gì thêm nữa, bởi vì sợ xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn. Nhưng trong nét khẩn trương còn ẩn chứa một tia mờ mịt...Liệu có thuận lợi đi ra khỏi Vô Tận Hắc Nhai hay không?
Theo thuyết pháp của Thận Vưu, thì dưới Minh Hà cùng trên đất liền giống nhau, cũng là nơi cường hào cát cứ, khắp nơi đều trùng trùng nguy hiểm, tùy thời sẽ xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn, hai người cũng đã chuẩn bị tâm lý phòng ngừa vạn nhất. Nhưng khiến cho hai người kì quái chính là, trên đường đi vô cùng thông thuận không hề xảy ra chuyện tình gì? Thậm chí dọc theo đường đi còn ngả lưng chợt mắt cũng được, so sánh với thuyết pháp của Thận Vưu, hai người đều cảm thấy có điểm khó tin.
Kỳ thật đừng nói hai người bọn hắn, mà ngay cả Thận Vưu cũng cảm thấy khó hiểu không ra sao cả, Minh Hà lưu vực dài như vậy, có bao giờ bình an tĩnh lặng như thế này đâu? Mấy cái thứ lấy mạnh hiếp yếu chặn đường cướp bóc, đánh đánh giết giết không chuyện ác nào không làm đều chết ở đâu hết rồi?
Chuyện này hiển nhiên là có nguyên nhân hệ quả, có thể thông thuận tiêu sai đến nơi này, trên thực tế là do Thận Vưu tiểu tâm cẩn trọng, dẫn bọn hắn hành tẩu trên lộ tuyến quen thuộc bí mật cũng là một nguyên nhân khách quan. Nhưng quan trọng nhất vẫn là, bởi vì Ngân Giáp Thiên Quân cận vệ của Minh Hoàng đã ra tay, Ngân Giáp Thiên Quân có rất nhiều bằng hữu thế lực ở trong Minh Hà, những thế lực cường giả này đang âm thầm giám thị bọn hắn, những kẻ muốn gây rối trên đường sau khi phát hiện đều buông tha ý tưởng trong đầu. Tiếp đó còn phải biến thành bảo tiêu cho bọn hắn, đây mới thực sự là nguyên nhân chính ở bên trong.
Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín nín thở ngưng thần lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, nói không muốn đi xem chính là giả, nơi cấm địa của Minh giới, ngay cả Minh tu còn không dám tiến vào, thì càng đừng nói là người của Tiên giới. Thế nhưng đám người Dược Thiên Sầu lại muốn xông vào Vô Tận Hắc Nhai?
Vô Tận Hắc Nhai, nghe sơ qua cái tên này chỉ sợ người ta sẽ đem nó liên hệ cùng một chỗ với bóng tối đi! Nhưng trên thực tế ở cái địa phương tối tăm mù mịt nơi nơi như Minh giới này, chỉ sợ rằng là không dễ dàng tìm được nơi nào quang đãng hơn nó, tuyệt đối không hề ngoa ngôn!
Một quãng hẹp trong dòng Minh Hà, hồng quang lan tỏa khắp dòng sông, đem chỉnh thể nơi đây tô thành một màu hồng sắc, ven bờ đoạn Minh Hà này, có một đám quân sĩ thân mặc hồng giáp đứng canh gác, trên thân mỗi người mơ hồ đều tản mát ra lệ khí đỏ tươi, phảng phất như được tôi luyện ra từ trong máu và lửa bình thường. Lúc này bọn họ đang lẳng lặng đứng ở ven bờ sông, dường như muốn chờ đợi một ai đó...
Trong đó có một người vô luận hình tượng hay là khí chất đều khác xa đám hồng giáp quân sĩ bình thường, tuy rằng hắn cũng mặc hồng giáp, nhưng một thân giáp trụ cứng rắn bên ngoài ra, bên người còn có những đường lăng giác hoa văn phân minh rõ ràng. Dáng người khôi ngô hùng tráng, khuôn mặt vuông vắn, hai mắt to tròn giống như chuông đồng, khí thế tản mát ra như hổ như sư. Từ quanh hông leo lên trên bả vai quấn một sợi dây xích màu hồng to chừng ngón tay cái. Bất quá thoạt nhìn giống như chỉ cần hắn dùng lực gồng lên, là có thể đem sợi xích hồng kia đoạn gãy tan nát.
Trong trời đêm bỗng nhiên vang lên một thanh âm bí mật, ngoại nhân không thể nào phát hiện, nam tử trên người quấn đầy xích hồng khẽ nhíu mày, tiếp theo vung tay lên. Hồng giáp quân sĩ hai bên bờ Minh Hà lập tức có khoảng chừng trăm người chui vào trong dòng sông, nhanh chóng biến mất ở dưới mặt nước.
Thận Vưu đang lặn dưới đáy nước bỗng nhiên cấp tốc dừng lại, hắn phát hiện ra lộ tuyến phía trước đang bị chừng trăm tên hồng giáp quân sĩ chặn đường.
“Bất hảo! Là Địa Ngục Đại Quân chấp chưởng Vô Tận Hắc Nhai! Họ đang chặn đường đi của chúng ta.” Thận Vưu thất kinh thông báo cho hai người đang nằm trong cơ thể mình.
Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín nhanh chóng đứng lên, Thương Vân Tín nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu cười lạnh: “Đều là hảo sự mà ngươi quyết định làm ra ah! Hôm nay xem như là cùng ngươi rơi xuống vực sâu mất rồi.”
“Mẹ nó! Gấp cái gì? Thận Vưu, mau quay đầu! Bọn hắn đang chặn đường phía trước, nhưng cũng không nhất định là đang chặn đường chúng ta.” Dược Thiên Sầu phất tay hô.
Thận Vưu cũng đang có ý đó, không chút chần chừ nhanh chóng quay đầu, kết quả phát hiện cách đó không xa, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm một trăm tên hồng giáp quân sĩ chặn ngang, cắt đứt đường lui. Thận Vưu run như cầy sấy xem chừng trước sau, kết quả phát hiện đám hồng giáp quân sĩ đang đứng phía trước và phía sau, bản thân hắn đều không thể nhìn thấu tu vi. Con đường duy nhất hiện giờ chính là phải ngoi lên mặt nước, nhưng bên ngoài Vô Tận Hắc Nhai chính là đại bản doanh của Địa Ngục Đại Quân, nếu rời khỏi dòng Minh Hà thì sẽ càng nguy hiểm, không có khả năng trốn thoát.
“Làm sao đây? Làm sao bây giờ đây! Hai đường tiến lui đều bị Địa Ngục Đại Quân chặn đứt rồi, chúng ta không còn đường đi nữa.” Thận Vưu cuống quýt nói.
“Gấp làm gì? Ngươi là Minh Hà Thủy Tộc, bọn hắn sẽ không dám làm gì ngươi đâu, cẩn thận ứng phó, bọn hắn nhất định là sẽ không làm khó ngươi đâu!” Dược Thiên Sầu tận lực làm cho ngữ khí của mình trở nên bình thản, vỗ vào lớp vỏ trai bên trong cười nói: “Thận Vưu! Lần này có thể qua hay không là nhìn vào biểu hiện của ngươi đó.”
Nghe hắn trấn an như vậy, Thận Vưu ngẫm lại cũng thấy đúng, mình là Minh Hà Thủy Tộc, Địa Ngục Đai Quân sẽ không đem mình làm như thế nào. Khi hắn chậm rãi bước tới phía đám quân sĩ ngăn trở thì trong lòng vô cùng kinh hãi, nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng cười bồi dò hỏi: “Ta vốn là Minh Hà Thủy Tộc, chẳng hay chư vị có thể nhường đường một chút không, để cho ta thông qua.”
Lúc này một tên hồng giáp quân sĩ đang phiêu phù trong nước, liền chậm rãi bay ra, giơ tay lên ngăn cản nói: “Chúng ta đang truy lùng tù binh trốn trại, vô luận trên trời hay dưới nước đều phải kiểm tra, nếu như không có chuyện gì mờ ám, tự nhiên sẽ thả ngươi thông qua!”
“Ách....” Thận Vưu ngẩn ra, lấy hết dũng khí hỏi: “Các ngươi là người trên mặt đất, từ khi nào thì có quyền canh giữ bên dưới dòng Minh Hà của Minh Hà Thủy Tộc chúng ta?”
“Đây không phải là chuyện tình mà ngươi cần quan tâm, chúng ta hiển nhiên đã thông qua lãnh chúa ở vùng thủy lưu này.” Tên hồng giáp quân sĩ kia liền vươn tay chỉ vào thân hình khổng lồ của Thận Vưu ở trong nước, nói: “Ta xem lớp vỏ này của ngươi quá lớn, bên trong có khả năng chứa được vài người, xin hãy mở ra cho chúng ta điều tra, sau khi xong việc mà vô sự, chúng ta sẽ thả ngươi qua ngay lập tức.”
Lúc này Thận Vưu đã không còn lời nào để nói, nhưng cũng không dám mở lớp vỏ trai ra, để cho bọn hắn kiểm tra. Đang hoảng hốt, thì tên hồng giáp quân sĩ kia đột nhiên quát lớn: “Mau chóng phối hợp! Nếu không đừng trách chúng ta sẽ dùng đến sức mạnh đó!”
Trốn bên trong vỏ trai, hai người đưa mắt nhìn nhau, động tĩnh bên ngoài bọn hắn đều nghe thấy rõ ràng. Người bên ngoài tuy rằng chưa nói muốn bắt tù trốn trại rốt cuộc là ai, nhưng hai người nghe sao đều cảm thấy giống như là đang muốn bắt chính bản thân bọn hắn ah!
“Lão Thương! Ngươi là cao thủ, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?” Dược Thiên Sầu khiêm tốn truyền âm thỉnh giáo.
Hiện giờ mới tôn kính ta là cao thủ sao? Thương Vân Tín khẽ liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu, nhưng lúc này cũng không phải là thời gian để tranh cãi, nên vẫn truyền âm trả lời: “Bằng vào tu vi của Thận Vưu, nếu như phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn thì căn bản là không thể phá vậy. Còn nếu trốn ra bên ngoài thì càng không phải là biện pháp hay ho gì.”
“Nhưng nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn, ngươi có nắm chắc mang ta cùng Thận Vưu thoát khỏi vòng vây không?” Dược Thiên Sầu thận trọng truyền âm hỏi.
Thương Vân Tín thoáng cân nhắc một chút, mới chậm rãi hồi đáp: “Không nhìn thấy tình huống bên ngoài nên ta cũng không dám khẳng định. Nhưng nếu như bị đám cao thủ Địa Ngục vây quanh, thêm địa vực Vô Tận Hắc Nhai rộng lớn, coi như ta nhất thời phá vây, chỉ sợ cũng không thể nào chống đỡ nổi nhiều cao thủ truy sát! Nếu như một mình bản thân ta, có lẽ phá vây cũng không phải là chuyện tình gì khó khăn.”
“Có thể cũng không phải là đang truy lùng chúng ta, lão Thương! Mau chuẩn bị tâm lý đi!” Dược Thiên Sầu nói dứt lời, theo sau liền quả quyết vỗ lớp vỏ trai bên trong, cất cao giọng nói: “Thận Vưu mở ra đi, để cho hai người chúng ta đi ra bên ngoài!”
Đang trong lúc khó xử, Thận Vưu nghe được phân phó như thế, đương trường mau chóng mở lớp vỏ trai khổng lồ ra, hai người Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín phóng ra, Thận Vưu cũng hóa thành hình người, ba người song song mà đứng. Trước tiên Dược Thiên Sầu ngắm nhìn tình huống xung quanh một chút, sau đó mới hướng tên hồng giáp quân sĩ kia mà chắp tay cười nói: “Chẳng hay đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng lại khiến cho Địa Ngục Đại Quân phải gióng trống khua chiêng như vậy?”
Người nọ thoáng quét mắt nhìn Thương Vân Tín cùng Dược Thiên Sầu một lần, khẽ nói: “Trong Vô Tận Hắc Nhai có hai gã phạm nhân chạy trốn, chúng ta đang truy lùng.”
Dứt lời chỉ thẳng vào hai người nói tiếp: “Ta xem hai các ngươi cũng rất khả nghi, phiền toái hai các ngươi tạm thời theo chúng ta quay trở về thẩm tra đối chứng, nếu không có chuyện gì tự nhiên sẽ thả cho các ngươi đi.”
Hóa ra là phạm nhân bên trong Vô Tận Hắc Nhai chạy trốn! Nghe nói như thế, ba người nhìn nhau đều nhẹ nhàng thở phào ra một hơi, chuyện này cùng chúng ta không có quan hệ ah! Lúc này Dược Thiên Sầu mới cười ha hả nói: “Vị tướng quân này, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, hai chúng ta là người trên Tiên giới, sẽ không thể nào là phạm nhân chạy trốn bên trong Vô Tận Hắc Nhai được, ngươi tiếp tục nhìn kỹ lại xem.”
Tên hồng giáp quân sĩ kia cơ hồ là không cần suy nghĩ. Theo sau nhanh chóng ngăn cản lời của Dược Thiên Sầu, nói: “Phạm nhân chạy trốn trong Vô Tận Hắc Nhai đúng là hai người ở trên Tiên giới!”
“Ách...Trùng hợp như thế sao?” Dược Thiên Sầu sửng sốt, theo sau cười khổ giải thích: “Vị tướng quân này, chúng ta có thể phối hợp với các ngươi đi thẩm tra đối chứng, nhưng không biết là sẽ mất bao nhiêu lâu thời gian?”
“Hỏi nhiều như vậy làm gì? Cứ đi rồi sẽ biết thôi.” Tên hồng giáp quân sĩ kia hừ lạnh nói: “Chớ để cho chúng ta phải động thủ!”
Ba người đưa mắt nhìn nhau, Dược Thiên Sầu cũng không có biện pháp, đành phải chậm rãi bước lên, quay đầu nhìn Thận Vưu nói: “Chuyện này không liên quan đến ngươi. Ngươi ở trong Minh Hà chờ chúng ta nhé!”
Thận Vưu gật đầu, đưa mắt nhìn theo hai người cùng đám hồng giáp quân sĩ rời đi. Đột nhiên Thận Vưu quay về nhìn về phía sau, lập tức phát hiện có điểm không thích hợp, đám hồng giáp quân sĩ chặn đường phía sau lẫn phía trước như thế nào đều ly khai vậy?
Đừng nói là Thận Vưu, mà ngay cả Thương Vân Tín cùng Dược Thiên Sầu đang bám theo đám hồng giáp quân sĩ lướt ra khỏi mặt nước cũng hồ nghi đưa mắt nhìn nhau, bởi vì bọn hắn đã phát hiện ra điểm không đúng, nào đâu có đạo lý chưa bắt được phạm nhân trốn tù mà đã triệt thoái các trạm kiểm soát đây? Hai người bọn hắn còn chưa đối chứng xác minh ah! Điều này khiến cho hai người không khỏi lập tức cảnh giác lên.
Vừa phóng lên trên mặt nước, một gã nam nhân dáng người khôi vĩ, trên thân quấn đầy xích sắt màu hồng, cả người tản mát ra lệ khí hung hãn, đang đứng ở bên bờ Minh Hà nhìn chằm chằm vào bọn hắn, ánh mắt của hai người Dược Thiên Sầu cũng nhất tề tập trung lên trên thân người này...
“Người này không thể khinh thường đâu, hắn có tu vi Minh Hoàng trung kỳ, xem hình dáng chỉ sợ cũng là phi thường khó chơi.” Thương Vân Tín thầm truyền âm nhắc nhở.
Qua lời nói này của Thương Vân Tín, hơn nữa còn liên tưởng đến bức tranh trên vách tường ở cái ngày sơ ngộ Minh giới thánh nữ trong Đông Cực Thánh Thổ, Dược Thiên Sầu không khỏi hít sâu một ngụm lãnh khí, thầm truyền âm đáp: “Ngươi đoán trúng rồi, người này chính là một trong mười hai vị Minh tướng uy chấn Minh giới. Lão Thương! Ta như thế nào đều cảm thấy không đúng, người này xuất hiện ở đây, sẽ không phải là dùng để đối phó với nhà ngươi chứ?”
“Làm sao ngươi biết hắn là một trong mười hai vị đại Minh tướng? Chẳng lẽ trước kia ngươi đã từng gặp qua?” Thương Vân Tín nghe xong, liền truyền âm dò hỏi, ánh mắt cũng không rời khỏi trên thân người nọ.
Dược Thiên Sầu truyền âm trả lời: “Ta trước kia đã nhìn thấy qua bức họa vẽ mười hai đại Minh tướng, trong đó đúng là có người này.”
Thương Vân Tín nhìn xung quanh, nhíu mày đáp: “Thế nhưng lại phái Minh tướng chạy đến điều tra, chuyện này sợ rằng có điểm kì quái ah!”
Hai người còn đang đứng ở phía ngoài truyền âm trao đổi, thì một tên hồng giáp quân sĩ đã chạy tới phía bên người gã nam nhân hình dáng hung hãn bẩm báo. Theo sau dùng thanh âm hùng hậu nói: “Mau dẫn tới đây!”
Lúc này Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín bị đám hồng giáp quân sĩ đưa tới trước mặt nam nhân hung hãn. Chỉ thấy ánh mắt hắn lướt qua Thương Vân Tín, rơi vào trên người của Dược Thiên Sầu, không ngừng cao thấp đánh giá, chuyện này khiến cho tiểu tâm của Dược Thiên Sầu nhảy dựng lên, ở trong lòng ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà gã nam nhân hung hãn kia.
Thương Vân Tín đứng bên cạnh khẽ cau mày, trầm ngâm ôm quyền nói: “Tại hạ là Đại Cung Phụng Tuyệt Tình Cung Thương Vân Tín, xin hỏi các hạ chính là Hồng Giáp Chiến Quân, một trong mười hai vị Đại Minh Tướng dưới trướng Minh Hoàng?”
Gã nam nhân hung hãn thoáng ngẩn ra, ánh mắt chuyển sang Thương Vân Tín có vẻ như là ngoài ý muốn, không nghĩ ra đối phương có thể nhận biết mình. Lúc này chỉ thấy hắn phát ra thanh âm hùng hậu như tiếng sấm nổ: “Chiến Quân ta sống nơi hoang sơn dã lĩnh, năm xưa từng đối mặt qua Vong Tình Tuyệt Tình Cung. Nhưng ta không biết đại cung phụng hay tiểu cung phụng gì cả, vì sao các ngươi muốn xông vào Vô Tận Hắc Nhai, phải chăng là có ý đồ gây rối nơi này ư?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tinh Thần Châu
Thiên Sầu
Tinh Thần Châu - Thiên Sầu
https://isach.info/story.php?story=tinh_than_chau__thien_sau