Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phượng Nghịch Thiên Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1057: Không Phá Thì Không Xây 2
M
ôi mềm mại ấm áp nhẹ nhàng hạ xuống xong, một tràng cười dễ nghe đột nhiên vang lên.
Phong Liên Dực giật mình, lập tức vẻ mặt khổ sở, chậm rãi mở mắt nhìn trước mắt......tiểu hồ ly vẻ mặt vô tội giương mắt nhìn hắn.
"ha ha ha..." Trong phong ấn truyền đến tràng cười của Nguyệt Dạ mang theo hào hứng "Như thế nào, cảm giác gì?"
Phong Liên Dực nghiến răng nói:"Lông xù."
"Ha ha ha" Lần này tiếng cười là từ ngoài cửa sổ truyền đến, dương dương tự đắc, còn có một chút khoái trá.
Đã sớm nhận thấy khí tức không tầm thường tới gần, bởi vậy Phong Liên Dực cũng không quá kinh ngạc, chỉ ôm tiểu hồ ly vào trong lòng, sau đó thờ ơ ngẩng đầu.
Mùi hương hoa thoạt nhiên xẹt qua, vạt áo yêu hồng chậm rãi xuất hiện trên cửa sổ.
Tóc đen tán lạc trên mặt đất, ngọn đèn dầu trong phòng ánh vào khuôn mặt yêu nghiệt mị hoặc, con ngươi hẹp dài như hồ ly nheo lại.
"Nào có dễ dàng cho ngươi đắc thủ như vậy?"
Hiển nhiên là mới vừa tắm rửa, trên sợi tóc hắn vẫn mang theo một chút bọt nước, vạt áo hơi mở, mơ hồ lộ ra da thịt trắng nõn nhẵn nhụi giống như gốm sứ.
Lúc mỹ nhân Yểm nói, khẩu khí chứng tỏ hắn là chủ nhân của trăm phương ngàn kế bắt được mèo ăn trộm cá, vẻ mặt còn có chút đê tiện.
Nguyệt Dạ bất đắc dĩ ở trong phong ấn lắc đầu, tối nay khống có ánh trăng, nàng dựa vào thuật pháp của Yểm chống đỡ mới có thể duy trì thân thể, ai ngờ hắn tới kịp thời như vậy, xuống tay quá thâm.
Để Phong Liên Dực không thể đắc thủ thì thôi, lại khiến hắn trao nụ hôn thuần khiết cho một con tiểu hồ ly.
Giờ phút này nam nhân mặt ngoài ôn nhu ưu nhã nhưng kì thực nội tâm vô cùng phúc hắc không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn hắn buông mắt, dưới làn mi nồng đậm thấp thoáng một đôi mắt màu tím bình tĩnh không gợn sóng, tuyệt sắc khuynh quốc không thua bất luận kẻ nào, dưới ánh đèn hiện ra sắc thái mông lung mê huyễn.
Nguyệt Dạ trong lòng trầm xuống, mơ hồ cảm thấy dự cảm không ổn.
Ngoài cửa sổ đột nhiên có gió nổi lên, nhánh cây trong sân lung lay, lá xanh vừa mọc ra ào ào vang lên.
Yểm đang cười ngẩng đầu lên, liếc nhìn ngoài cửa sổ, trong con ngươi hẹp dài chợt lóe lên ánh sáng đỏ.
Hình như có thứ gì đang từ xa chậm rãi đến gần...
Nhưng dường như không có nguy hiểm gì, Yểm híp mắt, vẫn không nhúc nhích, khóe mắt liếc khuôn mặt không biểu cảm của Phong Liên Dực.
"Này......" Yểm vừa định mở miệng, nhưng lại nhìn thấy Phong Liên Dực đột nhiên giơ tay lên, một ánh sáng như nước chảy hiện lên trong tay hắn, sau đó chậm rãi mở rộng, hình thành một quầng sáng như mặt gương.
Kết giới?
Cử động này của hắn đột nhiên khiến Yểm khó hiểu, hai mắt hồ ly chậm rãi trợn to, gió ban đêm phe phẩy tóc đen của hắn.
Nguyệt Dạ ngước đầu, từ trong ánh mắt tiểu hồ ly đột nhiên nhìn thấy khóe môi Phong Liên Dực dương một chút, có cảm giác tính kế.
Loading...
Kết giới hình thành trong nháy mắt, gió ngoài cửa sổ chợt trở nên mãnh liệt, Yểm một thân y phục đỏ hoàn toàn bị thổi loạn.
"Ha ha! Cho dù ngươi có thể điều khiển tất cả gió ở trên đời, ta há có thể......"
Yểm cười to, đột nhiên gió bão màu đen chợt bao phủ hắn.
Phanh...
Gió bão màu đen kịch liệt vọt tới, hung hăng đánh vào trên kết giới, sau một trận bụi mù tràn ngập, gió chậm rãi tiêu tán.
Nguyệt Dạ trợn mắt há miệng nhìn chuyện xảy ra trước mắt, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại.
"Hơ......đây là......" Nhìn bụi mù màu đen chậm rãi lắng đọng xuống, khóe mắt Nguyệt Dạ không nhịn được co quắp một chút.
"Trong cung vận tới phân tro mà thôi." Phong Liên Dực thoải mái nói, khẩu khí rõ ràng thoải mái hơn sau khi báo thù.
Quả nhiên......
"Khụ khụ, khụ khụ......"
Đợi tro bụi tán đi, Yểm một thân chật vật, vừa mới tắm rửa vốn tươi mát đẹp đẽ như đóa hoa hồng mới chớm nở,...... hiện tại chỉ như hoa dại ven đường bị mười vạn binh mã tàn phá giẫm đạp.
Hung hăng lau khuôn mặt yêu nghiệt đầy dơ bẩn tro bụi, Yểm oán hận chỉ vào Phong Liên Dực, nói: "Ngươi giở trò lừa bịp!"
Phong Liên Dực sủng ái ôm tiểu hồ ly, cách kết giới sáng như nước gợn nói: "Binh bất yếm trá."
"Ngươi muốn đánh nhau phải không? Hừ! Không có Lệ Tà ở đây, hôm nay ta không thể không làm thịt ngươi!" trên người Yểm chợt đằng đằng sát khí, hai mắt cũng tức đỏ lên.
Phong Liên Dực thản nhiên liếc phía sau hắn, cười nói: "Lệ Tà tới."
Yểm đại khái là bị tức đến phát điên, chỉ số thông minh trước mặt Phong Liên Dực luôn luôn tỉnh táo đúng là bị giảm xuống, dĩ nhiên tin thật mà ngoái nhìn lại, phía sau không một bóng người, mới biết bị lừa!
Phong Liên Dực cười ha hả: "Đã nói binh bất yếm trá."
"Ngươi là tên gian trá giảo hoạt! Ta nhất định không để tiểu Bắc Nguyệt học xấu theo ngươi!" Yểm đánh thốc lên, kết giới nhẹ nhàng bị đánh vỡ.
Song, thực lực Phong Liên Dực thuộc tính phong đã đạt tới đỉnh núi, tốc độ há là người bình thường có thể kịp?
Yểm còn không tới gần, hắn đã mang Nguyệt Dạ tới cửa sổ.
Bạch y phất phơ, phiêu dật xuất trần.
Không một hạt bụi vương nhiễm, hắn điều khiển gió há lại có thể để tro bụi lây dính góc áo trắng thuần của hắn?
Nhìn hai người này hồ đồ, Nguyệt Dạ ở trong phong ấn khoanh tay thở dài.
Một kẻ cũng nhiều tuổi, tuy nói thần thú căn bản không bị "Già đi", nhưng tuổi này không thể chối cãi.
Mà kẻ kia tốt xấu là vua của một nước, nổi danh lãnh khốc vô tình.
Hiện tại lại đồng thời ở đây diễn trò trẻ con, một kẻ lòng dạ hiểm độc làm chuyện xấu, một tên âm hiểm trả thù, sau đó lộ ra bộ mặt trẻ con như con nít đánh nhau ngươi đuổi ta chạy.
Mặt mày xạm lại, Nguyệt Dạ không nhìn được, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: "Các ngươi không mệt mỏi sao?".
Phong Liên Dực mỉm cười, hắn không mệt.
Trái lại Yểm sẽ không thoải mái, đầy người tro bụi, chỗ nào còn vẻ yêu nghiệt tuyệt đại tao nhã?
"Hừ! Ta sớm chỉ biết Xú nha đầu ngươi không lương tâm! Từ lúc xa ta lại càng không có lương tâm!" Nghe giọng nói lành lạnh của Nguyệt Dạ, Yểm đau lòng nhức óc nói.
"Trước biến ta ra ngoài kết giới."
"Không!" Yểm dứt khoát địa cự tuyệt, dù sao đêm nay không có ánh trăng, nàng chỉ có thể cầu hắn, cơ hội tốt như vậy nhất định phải để nàng van cầu hắn.
"Không?"
"Không!"
"Thật không?"
"Tuyệt đối không!"
"Vậy được rồi, ta vốn có mấy lời muốn nói với ngươi. Trước bị phong ấn ta không biết mình là ai, cho nên không nghĩ đến. Hiện tại thật vất vả nghĩ tới, việc vẫn chôn giấu trong lòng ta, muốn chính miệng nói với ngươi."
Nguyệt Dạ có chút tiếc hận lắc đầu.
"Nói cái gì?" trong nháy mắt Yểm hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm nàng, lòng tràn đầy chờ mong.
"Ta hiện tại không muốn nói." Nguyệt Dạ lành lạnh nói.
Yểm tiến lại gần, lấy lòng cười nói: "Nói đi nói đi!"
"Không muốn nói!"
Yểm môi mím thật chặt nhìn nàng, trong con ngươi hồ ly trong suốt lóe vẻ giảo hoạt, giống như đúc vẻ tính kế cùng khôn khéo trước kia.
"Xú nha đầu quả nhiên không hề thay đổi..." Yểm than thở, hai tay bắt đầu chậm rãi kết ấn, đầu ngón tay chợp lóe sáng như ánh trăng, hắn nhẹ nhàng điểm trên trán tiểu hồ ly.
Thân thể tiểu hồ ly hư ảo bắt đầu biến hình, thân thể cô gái chậm rãi xuất hiện, da thịt trắng noãn, hai chân thon dài...
Yểm sửng sốt một chút, đột nhiên trong lòng vừa động muốn cẩn thận nhìn, song Phong Liên Dực dường như sớm dự liệu lại giương tay vung áo choàng lên, chậm rãi bao vây thân hình cô gái đang hình thành lại.
"Hừ!" Yểm sắc mặt xanh mét hừ mạnh một tiếng, không chiếm được lợi thế, ngay cả nhìn cũng không cho nhìn!
Nguyệt Dạ tựa vào trong lòng Phong Liên Dực, ha ha cười không ngừng.
Yểm một tay kéo lấy nàng, ghen tuông bay đầy trời "Nói đi, ngươi có lời gì muốn nói với ta?"
Nguyệt Dạ nhẹ nhàng liếc hắn, đang muốn mở miệng nói hai câu đùa giỡn chọc tức hắn, đột nhiên Phong Liên Dực đứng lên, vẻ mặt mang cười thoáng có chút nghiêm nghị.
"Làm sao vậy?" Nhìn thấy vẻ mặt hắn như vậy, Nguyệt Dạ trầm xuống, trong lòng biết hắn luôn luôn lãnh đạm an tĩnh như nước, rất ít gặp phải vẻ mặt khiếp sợ như vậy.
Mi tâm nhíu chặt, một cảm giác kỳ dị dâng lên trong lòng, hắn không kịp giải thích, chỉ bước tới trong phòng mơ hồ thoáng hiện ánh sáng đỏ từ Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh.
Thấy thế, Nguyệt Dạ cũng muốn đi theo, lại bị Yểm duỗi tay ngăn cản, "Ngươi đứng ở đây đừng nhúc nhích."
Ngay cả Yểm cũng có ngữ khí nghiêm túc trầm xuống, Nguyệt Dạ giật mình, thực lực trạng thái linh hồn của nàng tương đối yếu kém, đối với một ít khí tức cường đại đúng là không cảm giác được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phượng Nghịch Thiên Hạ
Lộ Phi
Phượng Nghịch Thiên Hạ - Lộ Phi
https://isach.info/story.php?story=phuong_nghich_thien_ha__lo_phi