Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trạch Thiên Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 6 - Chương 219: Trong Bạch Đế Thành Mây Ra Cửa (Hạ)
N
ghe xong lời này, Mục phu nhân trầm mặc thời gian dài hơn, không đáp.
Nàng không biết nên trả lời thế nào.
Lời của Bạch Đế dù khắc bạc, đùa cợt, làm cho nàng không vui thế nào, nhưng ngẫm nghĩ, quả thật không cách nào đáp lại.
Sự thật này làm cho nàng nhớ lại nhiều chuyện những năm gần đây.
Đột nhiên, nàng cảm thấy những năm qua, những chuyện này đều có chút hoang đường.
Tây Hải cô buồm xa ảnh, cố quốc kia liệu có thể quay đầu.
Chẳng qua bắt đầu từ rất nhiều năm trước, nàng đã quen suy tư vấn đề như vậy, làm chuyện như vậy.
Thật sự đã rất nhiều năm.
Nàng cảm khái nói: "Những lời này, ngươi đã nhịn rất nhiều năm rồi sao."
Bạch Đế suy nghĩ một chút, nói: "Hoàn hảo, bởi vì trước kia biểu hiện của ngươi cũng không rõ ràng, mà nữ nhi của chúng ta mới chỉ mười mấy tuổi."
"Thì ra là như vậy nha."
Mục phu nhân trong mắt sinh ra cảm xúc tịch liêu.
Còn có rất nhiều lời không nói, mặc dù kịp nói, nhưng có nói cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.
Nơi an lòng chính là quê quán, vì sao thủy chung không thể an lòng? Vì sao vừa rồi nàng không rời đi, mà chờ đợi cùng Bạch Đế nói lời nói này?
Vô số mây hướng cung trang màu lam trong bầu trời dũng mãnh lao tới.
Trong thời gian rất ngắn, đã tạo thành một vùng biển mây thật dầy, sóng mây sinh diệt.
Phảng phất toàn bộ mây trên thế gian này cũng đi tới bầu trời trên Bạch Đế thành.
Nơi này nói tất cả, thật sự là tất cả.
Có trên Lạc Tinh sơn mạch chút ít hàn vân, có trên Tây Hải chút ít vũ vân.
Còn có sương mù trong khe núi, băng vụn trên cánh đồng tuyết, thậm chí ngay cả Vân mộ phương đông vô cùng xa xôi, đều có chút mây hướng phương này bay tới.
Biển mây trở nên càng ngày càng dầy, càng lúc càng rộng, bao trùm thiên không phương viên hơn trăm dặm.
Mây vốn là màu trắng, nhưng sau khi số lượng quá nhiều, ánh sáng không cách nào xuyên thấu, liền biến thành màu xám, cho đến thành màu đen.
Từ mặt đất trông qua, biển mây trong bầu trời biến thành một cái nghiên mực lớn.
Mặt trời bị che ở bên kia tầng mây, thế giới dưới mây trở nên càng ngày càng âm u, cho đến không cách nào thấy rõ cái gì.
Đêm tối đã đến.
Trong Bạch Đế thành khắp nơi đều là tiếng hét hoảng sợ.
Yêu tộc dân chúng lần nữa chạy tứ tán chung quanh, hoặc là kinh ngạc đứng ở trên đường, nhìn biển mây trên trời như mực.
Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung liếc mắt nhìn nhau, ngẩng đầu ngắm thiên không.
Đường Tam Thập Lục ngắm thiên không.
Tiểu Đức cùng Sĩ tộc tộc trưởng các đại yêu cũng nhìn về thiên không.
Trận chiến giữa Thánh Nhân này, cứ như vậy bắt đầu sao?
Ở trên đường phố đá xanh vỡ vụn, Thương Hành Chu cũng đang nhìn thiên không, vẻ mặt đạm mạc, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Răng rắc một thanh âm vang lên!
Một đạo tia chớp khổng lồ lớn như thiên thụ, xé rách biển mây, chiếu sáng toàn bộ thế giới, sau đó biến mất ở giữa không trung.
Biển mây như mực trong khoảnh khắc đó, các phương viên bị thoa lên một tầng màu trắng.
Tiếp theo có vô số tia chớp sáng lên, đại đa số không thể phá vỡ tầng mây đã yên diệt, thỉnh thoảng có chút phá vỡ tầng mây, cũng không cách nào rơi vào trên mặt đất.
Những tia chớp này hẳn là đến từ phía trên, lại có thể xé rách tầng mây dầy hơn mười dặm, uy lực của nó có thể tưởng tượng thế nào.
Tiếng sấm khổng lồ nổ vang, mang đến vô số cơn lốc, gào thét bắt đầu tàn sát bừa bãi ở trong thành.
Hồng hà cấm chế sinh ra cảm ứng, tự nhiên kích thích, tạo thành một tấm màn thanh quang vô cùng khổng lồ, đem hoàng thành, Thiên Thủ các cùng với kiến trúc cả thượng thành bảo hộ bên trong, lại như cũ không cách nào ngăn cản cơn lốc lao xuống dân cư đơn sơ dưới hạ thành, không biết bao nhiêu dân chúng bị gạch đá đập cho bể đầu chảy máu.
Bị tia chớp xé rách, trong biển mây sinh ra vô số cự đào, thỉnh thoảng hướng phía dưới phun ra vệt mây như lưỡi lửa, hình ảnh dị thường tráng quan.
Lôi điện thỉnh thoảng chiếu sáng thế giới dưới tầng mây, nhưng không cách nào mang đến nhiệt độ chân chính.
Mặt trời bị tầng mây thật dầy ngăn cách bên ngoài, không cách nào hướng đại địa truyền tới ấm áp, Bạch Đế thành nhiệt độ kịch liệt giảm xuống.
Hơi nước trong tầng mây căn bản không còn kịp ngưng kết thành bọt nước, trực tiếp biến thành bông tuyết, sau đó rơi xuống.
Vụn mây bị tia chớp xé rách ra, giống như cây bồ công anh bị thổi tan, càng không ngừng phun ra nước đông thành tuyết.
Đây là một tràng bạo tuyết cực kỳ hiếm thấy.
Dân chúng bởi vì sợ hãi mà tránh đi, hoặc là trốn về nhà, cũng đều đã đi rồi.
Bây giờ người còn ở trên đường, tự nhiên sẽ không rời đi vào lúc này.
Bọn họ đứng ở bão tuyết như lông ngỗng, ngẩng đầu nhìn thiên không.
Chỉ tiếc tầm mắt của bọn họ có thể xuyên thấu bạo tuyết, nhưng không cách nào xuyên thấu tầng mây, thấy rốt cuộc đã phát sinh cái gì.
Xôn xao một tiếng vang nhỏ, Trần Trường Sinh mở ra Hoàng Chỉ tán.
Đường Tam Thập Lục đang chuẩn bị đi vào, lại phát hiện hắn đi tới bên người của Từ Hữu Dung.
Tiểu cô nương mua son phấn quát lên thiếu gia, đem tán giơ lên đỉnh đầu của hắn.
Án Lâm đang chữa thương cho Lăng Hải chi vương đám người, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn trời một cái.
Bốn phía quanh viện rất an tĩnh.
Bạch Đế thành cũng rất an tĩnh.
Chỉ có biển mây không ngừng quay cuồng, xé rách, hướng đại địa tỏa ra vô số tuyết.
Toàn bộ thế giới không ngừng biến hóa giữa trắng và đen, nhưng không có trong nháy mắt biến thành màu xám.
Thiên không cùng đại địa tựa như nối liền một chỗ.
Một đạo tia chớp vô cùng lớn rơi vào phương tây xa xôi.
Một gò núi không biết tên bị san bằng đỉnh núi.
Khe núi ngoài viện bị đông cứng, không còn tiếng nước chảy.
Tiếng sấm không ngừng, tuyết cũng không dừng lại.
...
...
Không biết qua thời gian bao lâu, sâu trong biển mây rốt cục xuất hiện một vết rách, sau đó lan dần sang hai bên.
Ánh mặt trời từ trong vết rách kia rơi xuống, sau đó trở nên càng lúc càng rộng, một lần nữa bao phủ cả Bạch Đế thành.
Biển mây dần dần băng tán, rơi xuống vô số vụn mây kèm thêm băng tuyết.
Mây lạnh lẽo trầm xuống hoàng thành, trên mặt đất của Thiên Thủ các, theo thang trời đổ xuống phía dưới, nhìn giống như thác nước.
Vân thác đi tới hạ thành, theo cửa thành mà ra, cuối cùng tiến vào Hồng hà, không lưu lại nửa điểm dấu vết.
Vô luận là thiên không xanh lam hay là trong Bạch Đế thành, cũng không có bất kỳ dấu vết nào.
Một áng mây cũng không có.
Hoàng thành trong thạch điện chỗ cao nhất.
Lạc Lạc đứng phía trước cửa sổ, nhìn tuyết đọng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy là nước mắt.
Bạch Đế trở lại trên đường.
Hắn ngắm thiên không.
Nơi đó đã không có mây.
Nhưng còn có tuyết rơi xuống.
Tuyết phảng phất đến từ hư vô.
Hết thảy đều là hư vô như vậy.
Thương Hành Chu đi tới bên cạnh hắn, nói: "Chúng ta là bằng hữu bao nhiêu năm rồi?"
Bạch Đế nói: "Mấy trăm năm."
Thương Hành Chu nói tiếp: "Ban đầu lúc ngươi lựa chọn nàng, phụ thân của ngươi phản đối, ta phản đối, tất cả đại thần đều phản đối."
Bạch Đế tự giễu cười một tiếng, nói: "Hôm nay Kim Ngọc Luật còn đang nhắc lại chuyện này."
Thương Hành Chu nhìn hắn, hỏi: "Như vậy hiện tại vì sao ngươi làm vậy?"
"Ngươi là nói ta có hối hận hay không ư?"
Bạch Đế trầm mặc thời gian rất lâu, nói: "Đó là ý nghĩ nhàm chán mà chỉ Nhân tộc cùng Ma tộc các ngươi mới có."
Nếu quả thật là ý nghĩ rất nhàm chán, vì sao lại trầm mặc thời gian dài như vậy, lại nghĩ lâu như vậy?
Sơn vô lăng,
Giang thuỷ vị kiệt,
Đông lôi chấn chấn,
Hạ vũ tuyết,
Thiên địa hợp,
Nãi cảm dữ quân tuyệt.
(Núi chưa mòn,
Sông chưa cạn kiệt,
Đông vang sấm dậy,
Hè mưa tuyết,
Trời đất hợp,
Mới cùng chàng ly biệt. – Thơ: Thượng da)
Đây chính là tuyệt biệt.
Người ảm nhiên mất hồn, chỉ vì ly biệt.
Huống chi đây là tuyệt biệt.
Chỉ bất quá, hết thảy thật sự đến đây kết thúc hay sao?
Mây tiêu tán, tuyết đang rơi, cũng là nàng, hàn lãnh ẩm ướt làm người ta có chút căm tức.
Bạch Đế bỗng nhiên cúi đầu bắt đầu ho khan.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trạch Thiên Ký
Miêu Nị
Trạch Thiên Ký - Miêu Nị
https://isach.info/story.php?story=trach_thien_ky__mieu_ni