Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1069: Hình Phạt Cho Kẻ Phản Bội
T
iền Trình giận tím mặt, thầm chửi trong lòng:
- Con đàn bà lẳng lơ, đồ mất dạy, đồ đĩ. Dám phản bội ông mày à, trước đây ông mày đối với mày thế nào chứ? Đồ sói mắt trắng.
Vừa lên xe, gã đã lấy điện thoại ra gọi.
- Thiếu gia Quách, giúp tôi làm chút chuyện!
Quách Thừa Phong đang ngồi trong quán bar, thấy Tiền Trình gọi đến, khẽ gẩy tàn thuốc điếu xì gà rồi hỏi:
- Có chuyện gì thế, Cục trưởng Tiền?
- Gọi mấy đứa xử con đĩ Kim Lan Châu cho tôi.
Tiền Trình tức giận nói.
Quách Thừa Phong mỉm cười nói:
- Sao thế, tình nhân cũ trở mặt à? Cậu không đùa tôi đấy chứ?
- Lắm mồm, có làm hay không? Không làm, tôi tìm thằng khác.
Ban nãy bị Diêu Mộ Tình phê bình, đến giờ Tiền Trình vẫn thấy vô cùng khó chịu. Đừng thấy gã đường đường là Cục trưởng Cục Tài chính, trong tập đoàn cũng vẫn chỉ là cấp dưới của Diêu Mộ Tình mà thôi.
Quách Thừa Phong khẽ vỗ lên người cô gái ngồi bên cạnh.
- Làm, sao lại không làm. Nếu không phải Cục trưởng Tiền bảo vệ, tôi đã muốn xử nó từ lâu rồi. Nghe đồn tiếng kêu của con bé đó được lắm, ha ha...
Quách Thừa Phong cười ha hả, vẻ mặt vô cùng bỉ ổi.
Xem ra thằng cha này đã có hứng thú rồi, gã cúp máy rồi gọi lớn:
- Các huynh đệ, làm việc thôi!
Vài tên đàn em lập tức hí hửng chạy đến.
- Anh Phong, có việc gì thế?
Quách Thừa Phong đập vào đầu một thằng rồi nói:
- Cẩu b, đi lấy máy ảnh đi!
Cả đám khí thế hừng hực bước ra khỏi quán bar, một tên đàn em chạy lại hỏi:
- Anh Phong, gọi mấy thằng?
Quách Thừa Phong đá gã một cái:
- Mẹ kiếp, gọi nhiều thế làm gì, mày đã thấy tao sợ bao giờ chưa.
Vừa định lên xe, gã quay đầu lại liền trông thấy cô gái ban nãy đang đứng trước cửa xe, gã lại mắng:
- Mẹ, đi theo làm gì? Hay cô cũng muốn làm diễn viên chính?
Cô gái kia sợ quá, vội vàng quay lại quán bar.
Một chiếc Cadillac, bám theo sau là một chiếc xe van nhỏ, hai chiếc xe nối đuôi nhau chạy về hướng khu thư giãn Dân Tộc. Cảnh sát giao thông nhìn thấy, song cũng quay mặt đi, giả bộ không biết gì.
Chiếc Cadillac dừng trước cửa khu thư giãn Dân Tộc, Quách Thừa Phong ngồi ở băng ghế sau, vẫy tay về phía sau vài cái, mấy tên đàn em lập tức xông vào trong. Hai người bảo vệ trước cửa hô lớn:
- Này, này, các anh làm gì thế?
Một gã đàn em giơ chân đá thẳng vào phần dưới người bảo vệ khiến anh ta lập tức ngồi xổm xuống ôm cái đó. Cửa kính xe Cadillac được kéo xuống, lộ ra gương mặt Quách Thừa Phong, gã nhìn đám bảo vệ rồi nói:
- Muốn làm gì à? Muốn chống lại bọn tao sao?
- Quách... Thiếu gia Quách...
Mấy người bảo vệ vừa trông thấy Thiếu gia Quách liền vội đứng sang một bên.
Đám đàn em xông lên, chạy lên mấy tầng trên, song không thấy bóng dáng Kim Lan Châu đâu. Bọn chúng liền quay lại báo cáo:
- Anh Phong, không thấy nó!
- Anh Phong, tên quản lý trực ban nói, hôm nay cô ta nghỉ. Chắc đang ở nhà!
Thiếu gia Quách vẫy tay.
- Đi!
Hai chiếc xe lại nhanh chóng chạy về phía nhà Kim Lan Châu.
Trong một tiểu khu yên tĩnh nào đó ở thành phố Vĩnh Lâm đột nhiên xuất hiện hai chiếc ô tô, chạy trước là một chiếc Cadillac, phía sau là một chiếc xe van. Bảo vệ tiểu khu thấy Thiếu gia Quách ngồi trên xe liền vội chạy đến.
- Thiếu gia Quách, ngài tìm ai ạ?
Thiếu gia Quách nhìn anh ta một cái, “Cút ——” Người bảo vệ sờ sờ mũi, ngượng ngùng tránh sang một bên.
Kim Lan Châu đang ở trong phòng gọi điện thoại, đột nhiên trong phòng tối đen, mất điện rồi.
Cô liền nói với Hồ Lôi qua điện thoại:
- Mất điện rồi, em tìm nến đã, cúp máy nhé.
Vĩnh Lâm không phải là một thành phố công nghiệp, nhu cầu về điện cũng không quá cấp thiết, lâu nay có mất điện đâu, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy nhỉ? Kim Lan Châu nhìn sang tòa nhà đối diện, không phải chứ! Bên đó vẫn có điện mà, sao chỗ mình lại mất?
Có phải lại cháy cầu chì rồi phải không? Đi xem xem thế nào.
Cửa vừa mở ra thì hai bóng đen ập vào.
- Ưm ưm ——
Một chiếc bao tải lớn chụp lên đầu Kim Lan Châu, rồi quấn chặt cô lại. Sau đó hai tên kia vội vàng khiêng xuống lầu.
Cửa xe van mở ra, chiếc bao tải được ném lên đó, sau đó hai chiếc xe lại chạy ra khỏi tiểu khu. Hai bảo vệ canh cổng thấy chiếc xe rời đi liền đứng bên bốt canh lớn tiếng chào:
- Thiếu gia Quách, cậu đi nhé!
Đợi chiếc xe đi xa, một tay bảo vệ mới lên tiếng:
- Trong bao tải ấy có gì vậy? Hình như có người bên trong.
- Đi nhanh lên, nói nhiều. Con mắt nào của cậu trông thấy bên trong có người?
Tay bảo vệ kia hiểu ý liền đáp, à ừ, đâu có, có thấy gì đâu!
Trong một kho hàng ở ngoại ô Vĩnh Lâm, lúc Kim Lan Châu tỉnh lại liền thấy mình bị trói trên một tấm ván cửa. Tay chân cô đều bị trói chặt bằng dây thừng, hai tay hai chân dang ra thành hình chữ “đại”.
Đã vào đông rồi, bên ngoài gió bấc gào thét.
Cửa kho hàng đã bị khóa lại, gió thổi không lọt, song cũng không thấy lạnh chút nào. Phía trên có treo một chiếc đèn lớn, chiếu sáng toàn bộ kho hàng. Một đám côn đồ đang xếp hàng đứng đó, nhìn cô như nhìn quái vật. Cô sợ hãi kêu lên:
- Các người là ai? Ai hả? Định làm gì tôi?
Cách đó không xa có một người đàn ông chưa đến ba mươi tuổi đang ngồi vắt chéo chân, nhàn nhã hút thuốc. Điếu xì gà lớn kẹp giữa hai ngón tay, bay lên từng làn khói trắng.
Kim Lan Châu nghe thấy có âm thanh liền quay sang.
- Thiếu gia Quách, Thiếu gia Quách, anh đang làm gì thế? Chúng ta đều là người một nhà mà, anh đừng làm càn.
Thiếu gia Quách vung con dao lên, chậm rãi giơ về phía Kim Lan Châu, một chân đạp vào tấm ván cửa, tay vẫn kẹp điếu xì gà, gẩy gẩy tàn thuốc lên ngực Kim Lan Châu.
- Kim Lan Châu, nghe nói tiếng kêu của cô em rất hay, có phải hay không? Hôm nay thiếu gia tôi muốn nghe xem tiếng cô hay cỡ nào. Chỉ có vậy thôi.
Thiếu gia Quách nhìn chiếc nhẫn trên tay, lơ đãng nói.
- Anh đừng làm bậy! Tôi là người của ông chủ đấy.
- Ha ha ——
Thiếu gia Quách cười đến gập người.
- Mẹ kiếp, cô em còn nhớ mình là người của ông chủ sao, vậy sao lại bán đứng ông chủ? Cô đừng tưởng không ai biết chuyện Liễu Hải nói với cô. Hừ! Chết đến nơi rồi còn dám già mồm!
Kim Lan Châu lập tức hoảng hốt, hóa ra bọn chúng đã biết cô phản bội tổ chức rồi sao, thực ra, từ trước đến nay Kim Lân Châu vẫn chỉ ở vòng ngoài của tổ chức, phải đến nửa năm trở lại đây cô mới chính thức được tiến vào vòng trong.
Mà cô cũng không biết nhiều về tình hình bên trong tổ chức.
Nhiệm vụ chính của cô chỉ là một quân cờ Tiền Trình sắp xếp bên cạnh Hồ Lôi. Bọn họ không ngờ quân cờ này lại bị đối phương lợi dụng.
Kim Lan Châu nói:
- Tôi muốn gặp anh Tiền Trình!
- Nằm mơ à! Anh Tiền đã ra lệnh, hôm nay phải khiến cô chết không có chỗ chôn.
Thiếu gia Quách búng mẩu xì gà còn thừa đi, giơ tay xoa nắn ngực Kim Lan Châu.
- Mẹ, co giãn tốt đấy chứ.
Sau đấy gã lại bóp thêm mấy cái nữa.
- Ha ha...
Bảy tám tên đàn em đứng xung quanh liền cười ầm ĩ.
Thiếu gia Quách luồn tay vào bên trong, giật đứt dây áo lót cô.
- Các anh em, tối nay mọi người đều có phần!
- Cảm ơn anh Phong.
Đám đàn em nghe vậy liền hưng phấn gào thét.
Một đám xoa xoa hai bàn tay, nóng lòng muốn nhào tới.
Kim Lan Châu vội vàng cầu xin:
- Thiếu gia Quách, nể mặt mọi người đều là người một nhà, cho tôi một con đường sống đi.
- Ha ha...
Thiếu gia Quách cười lớn nói:
- Thả cô? Nếu tối nay biểu hiện của cô em khiến tôi hài lòng, tôi sẽ thả em ra.
Rồi gã liếc mắt nhìn đám đàn em.
- Cô em tự quyết đi, muốn từng người một hay là tất cả cùng lên?
Kim Lan Châu khẽ cắn môi, không nói gì.
- Mẹ kiếp. Xem cô ngang ngạnh đến đâu!
Thiếu gia Quách xắn một ống tay áo.
- Các anh em, bắt đầu đi!
Cả đám người cười ha hả, bàn tay của bảy tám tên đều sờ mó lên người Kim Lan Châu. Ngực, đùi, eo, hơn mười bàn tay thi nhau giày vò, không biết thế nào là thương hoa tiếc ngọc.
Kim Lan Châu thét chói tai, “Cứu tôi với —— ”
- Bịt miệng nó lại!
Thấy nhiều tên cùng lên như vậy, Thiếu gia Quách lại lùi sang một bên, hai tay khoanh trước ngực, hài lòng thưởng thức màn đại chiến này.
Rất nhanh, mấy tên quỷ đói đã xé rách hoàn toàn quần áo trên người Kim Lan Châu, váy, quần lót cũng đều bị xé nát. Có tên còn đưa lên mũi ngửi.
- Ừm, còn có mùi nước hoa nữa này.
- Tổ sư, mẹ mày chứ, bựa vừa thôi, cái này mà cũng có mùi nước hoa. Mày cho là bên dưới nó đi ra nước hoa chắc.
Một tên bên cạnh giật lấy chiếc quần lót, nhét vào miệng Kim Lan Châu.
- Ưm ưm ——
Kim Lan Châu giãy dụa không ngừng, song tay chân đều bị trói chặt, không thể động đậy được. Cô chỉ có thể chịu đựng đám ma háo sắc này giày vò cơ thể mình. Da thịt nõn nà, nhanh chóng xuất hiện một loạt những vết đỏ hồng.
Hai chân bị trói chặt đã được cởi ra, bên dưới một đám lông đen tuyền thấp thoáng một khe nhỏ, giờ đây khe ấy lại bày ra rõ mồn một dưới ánh đèn rực rỡ.
Thiếu gia Quách ngồi ở một bên hút thuốc, xem đám quỷ đói này hành động.
- Cẩu b, mẹ mày chứ, vội vàng cái gì, nhanh ra đây chụp ảnh đi!
- Nhím, mày cũng ra đây quay phim lại đi.
Hai tên đàn em ảo não đi đến, lôi ra một chiếc máy ảnh và một chiếc máy quay từ trong chiếc túi đặt cạnh cửa. Thiếu gia Quách vẫy vẫy tay nói:
- Trò hay sắp bắt đầu rồi, nghe kĩ cho tao. Mẹ kiếp, từng đứa một lên. Vội cái gì mà vội.
Mấy tên đàn em nghe vậy liền lùi sang một bên, chỉ có điều, nhìn thấy Kim Lan Châu, thân hình trắng trẻo mịn màng đang trần truồng nằm đó, đứa nào cũng dựng đứng cả lên. Con nhỏ này, cho dù không chơi, chỉ nhìn thôi cũng thấy thích rồi!
Hai thằng Cẩu b và Nhím đứng bên cạnh cầm máy ảnh và máy quay, ghi lại tất cả những màn thú vị. Thiếu gia Quách bước đến bên cạnh tấm ván, xoa xoa ngực Kim Lan Châu.
- Con mẹ lũ chúng mày, bị chúng mày bóp thành cái gì đây, chẳng khác gì đám bùn. Chẳng còn tí co giãn nào cả.
Gã vươn tay lên nắm lấy cằm Kim Lan Châu.
- Giờ cô em nói ra vẫn còn kịp đấy.
Miệng Kim Lan Châu bị nhét quần lót, chỉ có thể kêu ưm ưm ưm, vừa lắc đầu vừa kêu ư ư.
Thiếu gia Quách lạnh lùng cười.
- Tốt thôi, cô đã không chịu nói thì tôi sẽ cùng cô chơi đùa một chút. Nhím, bật máy quay đi, quay đẹp vào đấy!
Nói rồi gã lùi lại, ngoắc ngoắc ngón tay gọi một tên đàn em bên cạnh.
- Nhóc, chuyên nghiệp vào đấy!
Anh bạn này hưng phấn vô cùng, cái kia cũng đã dựng đứng lên rồi. Mình may thật đấy, lại được làm đầu tiên. May ghê ha!
Thằng nhãi này cũng thật là, nghe Thiếu gia Quách nói vậy liền lập tức cởi quần leo lên.
A —— vốn dĩ có một màn hay, ai ngờ tên này vừa lên đã vọng lại tiếng hét thảm thiết.
Thiếu gia Quách quay đầu lại nhìn, mẹ kiếp —— con mẹ nó, thật vô dụng mà.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet