Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1028: Âm Mưu Giáo Dục
V
ân Diệp không cầu Vân Thọ hiểu được, hài tử 9 tuổi chưa thể phân biệt thị phi, cho nên người làm phụ thân nhất định phải truyền dạy những thứ này, để ngày kia khi ở vào thời điểm phải lựa chọn có thể có cái tham khảo.
Là người hậu thế, Vân Diệp phấn đấu vì dân tộc, đó là bổn phận người Hán, vì đám Tân Nguyệt liều mạng, đó là nghĩa vụ làm chồng, vì 6 hài tử liều mạng, là thiên chức của phụ thân, nhưng muốn y dùng mạng thể hiện trung thành, chuyện này không thể làm được, dù Lý Nhị có là thiên cổ nhất đế cũng không được, Ngọc hoàng đại đế hạ phàm cũng không làm, lão tử sống vì người thân, dựa vào cái gì đòi mạng bồi cho người khác?
Thái độ của Vân Diệp với hài tử cũng cực kỳ rõ ràng, thành tài cũng tốt, không thành tài cũng được, chỉ cần an bài thỏa đáng là được. Thành tài trong cái thế giới đấu đá này thường không tốt số, ngu si có khi lại hưởng thái bình.
Vân Diệp rất hài lòng với biểu hiện của Vân Thọ, phóng hỏa đốt đuôi ngựa nhà Thái tử, khiến toàn bộ tân khách ở sảnh đường chạy tán loạn, còn nhỏ tuổi đã có danh hiệu hỗn trướng, thật giỏi.
Chuyện giả thành Yên Dung cũng được lưu truyền rộng rãi. Có điều trong chuyện này, Lý Tượng, Lý Yên Dung là hai đứa ngày nhớ đêm mong mẫu thân đang trong lãnh cung chịu khổ, vì hiếu đạo không tiếc lấy phạm hiểm, thay mận đổi đào, trải qua trăm ngàn cay đắng mới thấy được mẫu thân, chỉ là để mang cho mẫu thân vài quả vải. Chuyện kể ra khiến không ít đại nho cũng phải lã chã rơi lệ, trên triều đình cũng có người thỉnh cầu bệ hạ ân xá cho hai người.
Về phần Vân Thọ, tên mập này chính là tên ngốc nhất trong ba đứa. Không biết tên dở hơi này làm cách nào để cao lên, bị Yên Dung dùng mỹ nhân kế, cam tâm tình nguyện giả dạng nàng để lừa đám bà tử quản sự. Nguyên nhân hỏng việc cũng là do hắn, hắn chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, nếu như không phải hắn tham ngủ, kế sách của Lý Tượng, Lý Yên Dung sẽ không có sơ hở, chắc chắn không bị hoàng hậu tinh minh phát hiện.
Vân Thọ ấm ức nói lại cho phụ thân, Vân Diệp thấy hài tử mắt mũi tèm lem thì đau lòng, bế lên gối lau mặt rồi hôn má một cái, nói chuyện vui vẻ.
- Chỉ có phụ thân mới dạy được nhi tử thông minh, giờ phụ thân có thể hướng về sông lớn nói nhi tử ta là hài tử thông minh nhất Trường An. Nếu cần, phụ thân còn có thể nói với lão thiên, nói với cao sơn, nói với mẫu thân, với lão nãi nãi, với Vượng Tài, chỉ không nói cho người khác biết, có biết vì sao không?
Vân Thọ trố mắt lắc đầu, hắn thấy phụ thân nên tán dương hắn nhiều mới phải, giúp hắn giải oan khuất, sao chỉ có thể nói với sông, trời, núi, mẫu thân, nãi nãi, Vượng Tài? Nhất là nên nói cho khuê nữ nhà Trình bá bá, nha đầu đó giờ bắt đầu gọi hắn là tên mập ngốc.
- Hà, nhi tử, phụ thân kể con nghe chuyện xưa nhé. Xưa trong thành Trường An có hai người thông minh, một người thì ai cũng biết hắn thông minh, cho nên tất cả đều đề phòng hắn, hắn lại thích làm chút chuyện khó, nên tất cả mọi người đều chăm chăm theo dõi hắn, sợ hắn làm chuyện xấu, mà dù hắn làm chuyện tốt cũng không ai khích lệ. Hắn làm được việc thì là chuyện thường, nhưng hỏng việc sẽ mất mặt, anh minh cả đời hủy trong chốc lát, mọi người chẳng những sẽ không giúp hắn, ngược lại sẽ cười nhạo hắn, làm nhục hắn. Hắn sống vô cùng mệt mỏi, chỉ cần có người khen hắn thông minh hắn sẽ lập tức nổi giận, hắn không muốn làm người thông minh, không muốn chút nào.
Người còn lại thì không giống thông minh, chưa từng có ai khen hắn thông minh, nhưng phụ thân, mẫu thân hắn biết, đệ đệ muội muội của hắn cũng biết hắn thông minh. Cho nên một người thông minh sẽ giả như mình ngốc, chỉ cần hắn có cơ hội thành công chuyện nhỏ, mọi người đều khen hắn, địch nhân sẽ khinh hắn, bằng hữu sẽ trợ giúp hắn, trưởng bối sẽ yêu mến hắn. Hắn làm việc sẽ được mọi người giúp, hắn có làm sai mọi người cũng tha thứ cho hắn, hắn luôn được mọi người khích lệ, không có ai chỉ trích hắn quá mức.
Vì vậy, người thông minh này luôn âm thầm làm đại sự không ai biết, cả đời sống cũng vui vẻ, rồi sau đó nhiều năm, mọi người mới ngạc nhiên nhận ra, người giả ngốc này mới thật sự là người thông minh.
Nhi tử, nói cho phụ thân biết, hai loại người này con muốn là người nào?
Tân Nguyệt cho người lui ra, nàng thấy trượng phu đang nói chuyện với nhi tử trông đều rất nghiêm túc, dù không biết đang nói gì, nhưng nàng cho rằng lúc này không nên quấy rầy.
- Cha, người thông minh rất khổ cực, trước kia sư phụ bảo hài nhi một ngày đọc một thiên văn chương, nhưng hài nhi đọc rất nhanh, sau khi sư phụ biết liền bảo đọc hai thiên, thấy hài nhi vẫn học được, sư phụ liền kéo cả xe sách đến, nói trong ba năm phải học hết.
Hài nhi không muốn đọc những sách kia, cha có thể nói cho con một chút được không?
Vân Diệp nghe vậy biết mình xúi nhi tử vào bụi rậm, giả ngu cũng không thể không đọc sách, nên vội vàng nói:
- Sách nhất định phải đọc, sau này còn phải học số học, vật lý, hóa học, thiên văn, địa lý. Chỉ có nắm rõ hết những thứ này mới có thể thành người thông minh, đây là tiền đề, nhiệm vụ sư phụ giao nhất định phải theo.
- Cha nói phải học làm kẻ ngu, giờ lại bảo phải trở nên thông minh, rốt cuộc là thế nào?
Tiểu tử thối này giận dỗi, nhảy phắt từ đùi Vân Diệp xuống, khinh bỉ nói:
- Muốn con làm kẻ ngu, nhất định phải đuổi cô gia gia đi, bằng không toàn bộ thành Trường An sẽ biết con rất thông minh.
Uy hiếp xong liền ngang nhiên đi tìm đồ ăn cho sướng miệng.
Tân Nguyệt tới cạnh Vân Diệp đang ngẩn người khẽ hỏi hai phụ tử thế nào, Vân Diệp hồi lâu mới nói:
- Nhi tử nàng từ ngày mai sẽ biến thành kẻ ngu rồi, chỉ cần ta có thể đuổi Ly Thạch tiên sinh là được.
Tân Nguyệt nghe trượng phu nói thì trợn mày:
- Gì cơ, Thọ nhi học nhanh như vậy, luyện võ cũng không kém, tại sao phải làm kẻ ngu? Vô Thiệt tiên sinh nói, Ly Thạch tiên sinh đang phạt mao tẩy tủy cho hài tử, giờ tuy có chút thống khổ nhưng tương lai hưởng thụ vô cùng, lời này người nào nói ra, xem thiếp cắt chân hắn.
- Ta nói, ta nói. Ta hy vọng Thọ nhi dốt một chút mới là phúc phận, không thấy thông minh như ta chịu nhiều đau khổ sao? Ai bảo thông minh nhất định là tốt? Một Hầu gia ta đây giờ phải lênh đênh khắp nơi sống qua ngày, đây chính là gương tày liếp. Nàng xem, tương lai Địch Nhân Kiệt cũng sẽ không thuận bườm xuôi gió, sẽ có số mạng vất vả.
Nếu như là chuyện khác Tân Nguyệt đã nhượng bộ, nhưng chuyện liên quan đến Vân Thọ, nàng không nhường nửa bước, nước mắt ấm ức rớt ra, cắn răng không đi, chờ trượng phu cho một câu trả lời.
Vân Diệp cười khổ:
- Người khác mong con thông minh, nhưng ta nguyện con dốt một chút, cả đời vô ưu vô tai.
Thấy trượng phu thương cảm, Tân Nguyệt chảy nước mắt:
- Thiếp sinh nhi tử ra đã không hổ với liệt tổ liệt tông Vân gia, còn dạy dỗ thế nào do chàng quyết định, thiếp mặc kệ, dù thành khờ dại cũng vẫn là máu mủ Vân gia.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2