Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tinh Thần Châu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 982: Mạt chược
N
hưng ngẫm lại vẫn cảm thấy chính mình đang đoán mò, mấy thứ quý quái trong nhân gian đều là do kiệt tác của Vạn Kiếm Ma Quân lưu lại, sở dĩ đều là muốn nhằm vào Tiên - mình nhị giới! Ngắm nhìn thần kiếm trong tay, trong lòng thầm nhủ không thôi, không hiểu chín ngàn chín trăm chín mươi chín thanh thần kiếm khác đang nằm ở chỗ nào? Đều nói Vạn Kiếm Ma Quân chết ở nhân gian, nếu như thế thì thần khí của hắn hẳn cũng phải ở trong giới này mới đúng. Vĩ sau một chút tung tích đều không nghe thấy, rốt cuộc là đang cất giấu ở địa phương nào?
Nếu có thể đem tất cả thu thập, quy về làm một, khống chế vạn kiếm ngăn địch, thử hỏi có bao nhiêu người ứng chiến nổi? Nói vậy mùi vị sẽ vô cùng thích thú đi! Dược Thiên Sầu lắc đầu cười khổ, cảm giác mình có điểm muốn làm Vạn Kiếm Ma Quân thứ hai, suy nghĩ này đúng thực là kì quái. Theo sau thu hồi thần kiếm, tiếp tục quay đầu nhìn về phía môn khẩu Ma giới đã bị phong ấn.
Cũng không biết lần này Yến Truy Tinh đến Ma giới là hung hay cát! Liệu hắn có khả năng thống lình quần ma, phá hủy phong ấn quay về tìm mình báo thù hay không? Phỏng chừng cũng không đơn giản như vậy, bởi vì Vạn Kiếm Ma Quân sẽ không bao giờ phí hoài tâm cơ, mà bố trí ra một cái phong ấn kết giới không đáng giá tiền.
Dược Thiên Sầu lắc đầu phủ định suy nghĩ này của mình. Theo hành động lúc trước của Yến Truy Tinh, thì có thể nhìn thấy được, hắn vẫn còn một điểm mấu chốt, nếu không phải dưới tình huống bất khả kháng, Yến Truy Tinh sẽ không dẫn quần ma sang tàn sát bừa bãi nhân gian, dù sao nhân gian vẫn còn thân nhân của hắn. Trừ phi hắn có năng lực chỉ huy quần ma, nếu không khai mở phong ấn, đối với hắn một chút tru đãi cũng đều không có.
"Yến huynh, oan oan tương báo đến khi nào mới chấm dứt, tốt nhất ngươi hãy chết ở bên trong đó đi!" Dược Thiên Sầu ngắm nhìn phong ấn môn khẩu Ma giới nói thầm một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều thêm nữa. Bởi nếu Yến Truy Tinh quay về, cũng chẳng phải là chuyện tình một sớm một chiều, hắn đi là chuyện tốt, ít nhất nhân gian tạm thời sẽ không cần phải lo lắng thêm nữa. Theo sau Dược Thiên Sầu liền lắc mình, lao lên khỏi mặt hồ...
"Nàng thế nào rồi?" Bên trong gian phòng của Phù Dung, Dược Thiên Sầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm mặc thật lâu sau, mới hỏi ra những lời này. Người trong câu hỏi kia không phải ai khác, mà chính là Bách Mị Yêu Cơ, vẫn luôn khiến cho hắn phải rối rắm bấy lâu nay.
Phù Dung đứng phía sau, ôm lấy cánh tay hắn, khẽ lắc đầu nói: "Thoạt nhìn giống như nàng không đem chuyện đó để vào trong lòng. Nhưng ai cũng có thể nhìn ra được, nụ cười của nàng không còn vui tươi như trước kia nữa."
"Đâu cần phải cố chấp như thế chứ!" Dược Thiên Sầu lắc đầu cười khổ, nhưng không hiểu là đang nhắc nhở chính mình, hay là nhắc nhở Bách Mị Yêu Cơ.
Phù Dung quay sang nhìn hắn, trầm ngâm thêm chốc lát. Cuối cùng vẫn không nhịn được, nhẹ giọng hỏi: "Có thể đem chuyện của hai người, kể cho ta nghe được không?"
"Khi đó ta vừa mới bước chân vào tu chân giới..." Có thể đúng lúc đang nhớ tới những chuyện xưa. Nên Phù Dung vừa hỏi, Dược Thiên Sầu liền uyển chuyển nói ra, ngữ khí có điểm bất đắc dĩ.
Sau khi nghe xong, Phù Dung mới lặng lẽ nói: "Xem ra Diệp tỷ đúng là rất thích
Tinh Thần Châu Nguồn. Ế http: //vipvandan. Vn/
Ngươi."
Dược Thiên Sầu khẽ lắc đầu không hồi đáp.
T£Nàng vì ngươi mà đã buông bỏ chức chưởng môn tôn sư ah!" Phù Dung khẽ nhắc nhở một câu, theo sau lại nói ra một câu bao hàm triết lý: "Ngươi đối với chính mình không tin tưởng, hay là đối với nàng không tin tưởng? Bất quá ta cảm giác ngươi không hề ghét bỏ nàng ta."
Dược Thiên Sầu có chút kinh ngạc, quay đầu sang ngắm nhìn Phù Dung, theo sau khẽ mỉm cười: "Đều nói người hay trầm mặc, mới chính là người biết quan sát tinh tế, ta dường như đã coi nhẹ nàng rồi."
Phù Dung nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu, theo sau mới ngẩng đầu lên, lảng tránh nói: "Ngươi vẫn là đi thăm Diệp tỷ một chút đi!"
Dược Thiên Sầu chần chừ hồi lâu, sau đó mới gật đầu nói: "Chúng ta cùng đi."
Sở dĩ hắn kêu Phù Dung đi cùng, là bởi vì hắn không muốn một mình đối diện với Bách Mị Yêu Cơ, nhưng sau khi hắn mở cửa gian phòng của Bách Mị Yêu Cơ ra, thì mới phát hiện, đám nữ nhân đều đang líu ríu bên trong phòng rồi.
Nhìn thấy Dược Thiên Sầu bước vào, mấy nữ nhân đều liếc qua người hắn, rồi sau đó chuyển sang nhìn Bách Mị Yêu Cữ. Nhưng sau khi nhìn hai người bước vào xong, diễn cảm trên mặt Bách Mị Yêu Cơ, vẫn bình thản tươi cười như cũ. Điều này khiến cho Dược Thiên Sầu có điểm chột dạ, cười nói: "Đều ở trong này sao! Ha ha! Vậy mấy người tán gẫu đi, ta sẽ không quấy rầy các ngươi nữa."
"Chúng ta muốn đi ra ngoài chơi!" Tử Y nghe vậy, liền nhảy dựng lên phàn đối.
Dược Thiên Sầu cau mày nói: "Hiện giờ Tuyệt Tình Cung thời khắc nào cũng đang theo dõi chúng ta, các ngươi đi ra ngoài sẽ không quá phương tiện, chờ thêm một đoạn thời gian nữa đi!"
"Mỗi ngày ở trong phòng rất khó chịu ah! Phi thường không có ý nghĩa gì." Tử Y than thở nói.
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn chúng nữ, hơi chần chừ nói: "Nếu không ta dạy cho các ngươi một trò chơi này, rất độc đáo?"
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, Tử Y nhãn tình sáng lên, không ngừng hoan hô nói: "Hảo! Hao..."
"Các ngươi chờ ta một lát." Dược Thiên Sầu nói xong, cả người liền biến mất, ước chừng nửa canh giờ sau, hắn lại mang theo một chiếc hộp gỗ tiến vào, đi tới giữa gian phòng khách mới mở ra, đổ rầm rầm một đống quân cờ hình chữ nhật màu tím xuống bàn. Chúng nữ hiếu kỳ vây quanh đến, diễn cảm trên mặt đều hoài nghi, không biết những thứ này để làm cái gì.
Tử Y cầm một quân hình chữ nhật lên, xem mà níu lưỡi nói: "Đây không phải là dùng tử trúc làm ra hay sao? Ngươi chặt trúc tía của sư phụ ta?"
Vừa rồi Dược Thiên Sầu đúng thật là đã đi một chuyến đến Nam Hải Tử Trúc Lâm, làm ra thứ đồ chơi này. Nhưng hắn lại không cho là đúng giải thích: "Nhiều trúc tía như vậy, lại không thể ăn, chặt một hai gốc thì đã làm sao...Ngươi dài dòng cái gì,
Không muốn chơi thì bước qua một bên đi."
"Ai nói ta không muốn chơi, nhưng nếu sư phụ biết chuyện, nhất định là sẽ trách mắng ah!" Tử Y dẩu môi lên nói, theo sau nàng mới phát hiện trên bề mặt những quân hình chữ nhật này có khắc đủ loại hoa văn. Lúc này liền dùng quái thanh nói: "Tám vạn, ba vạn, đông...Mấy chữ này biểu thị cho cái gì?"
"Trung, một vạn, nam..." Chúng nữ cũng cầm mấy quân hình chữ nhật lên xem, sau đó dùng ánh mắt hồ nghi xen lẫn tò mò nhìn nhau. Có vẻ như không ai biết, Dược Thiên Sầu đang muốn làm gì.
Dược Thiên Sầu binh thản ngoắc tay hướng chúng nữ giải thích: "Thứ này kêu là mạt chược, hiện giờ ta sẽ dạy các ngươi phương pháp chơi..."
Sau khi dạy chúng nữ cách nhận thức quân mạt chược, cùng phương pháp chơi. Bốn người Bách Mị Yêu Cơ, Nhan Vũ, Phù Dung cùng Võ Lập Tuyết liền ngồi thành một bàn, Dược Thiên Sầu đứng bên ngoài chỉ điểm...
Bằng vào ngộ tính của mấy người, hơn nữa có danh sư Dược Thiên Sầu đứng ngoài chỉ điểm, khoảng hai canh giờ sau, chúng nữ đã thành thục phương thức chơi cái trò mạt chược này!
Dược Thiên Sầu đứng ngoài quan sát, phát hiện không có sai lầm gì xong, liền hướng mấy người chào hỏi: "Ta còn chuyện tình cần phải đi giải quyết, các ngươi chậm rãi chơi nhé. Nếu như muốn, thì có thể dùng linh thạch đặt cược cho mỗi ván bài..."
Chúng nữ đang chăm chú chơi, như thế nào còn tâm tư quản đến hắn, nhất tề đều "ân" một tiếng, cũng có người phất tay, ý bảo ngươi bận việc thì cứ đi thôi! Dược Thiên Sầu diễn cảm xám xịt, cũng không biết dạy cho các nàng chơi trò mạt chược này, là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Khẽ lắc đầu đang muốn ly khai, thì Tử Y đứng bên ngoài kéo hắn lại, ai oán nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi dạy chúng ta cách chơi năm người trò này đi! Một mình ta đứng bên ngoài xem không có ý nghĩa ah!"
Dược Thiên Sầu nhìn nàng hồi lâu sau, mà không biết phải nói cái gì, khẽ phất tay giải thích: "Trò này chỉ chơi được bốn người thôi."
Theo sau vội vàng ly khai, không thèm quản đến Tử Y đang dùng ánh mắt ai oán nhìn theo bóng lưng của hắn. Nhan Vũ định đứng lên, đưa tiễn hắn, nào ngờ Võ Lập Tuyết dùng hai tay che bài, dẩu môi lên nói: "Nhan tỷ tỷ, không được phép nhìn lén bài ah!"
Nhan Vũ nghe vậy thì không khỏi giật mình, đành phải ngồi xuống tiếp tục chơi bài. Còn những người khác thì hết sức chăm chú, căn bản là không ai biết Dược Thiên Sầu đã ly khai rồi.
"Đánh! Tuyết nhi tỷ tỷ mau đánh đi, mau đánh đi." Trong gian phòng bỗng nhiên vang lên tiếng hét chói tai của con Dã Kê, Dược Thiên Sầu đang đi bên ngoài cũng phải dừng chân, sau khi kịp phản óng, thì không khỏi vươn tay lên trán lau mồ hôi lạnh, âm thầm thổn thức không thôi. Không ngờ con tiểu phượng hoàng này cũng hiểu cách chơi mạt chược ah!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tinh Thần Châu
Thiên Sầu
Tinh Thần Châu - Thiên Sầu
https://isach.info/story.php?story=tinh_than_chau__thien_sau