Vĩnh Sinh epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 1010: Các Môn Thần Phục (hạ)
ruyền Thuyết Chi Trượng! Phương Hàn, đây là Truyền Thuyết Chi Trượng! Thánh phẩm tiên khí, là một trong số vô thượng chí bảo mà Đa Bảo Thiên Quân đã từng nắm giữ."
Đột nhiên trên Luân Hồi Chi Bàn, một thanh âm sâu kín vang vọng phát ra.
"A? Diêm, không ngờ lại là ngươi? Ta còn tưởng rằng ngươi vẫn lạc trong quá trình phi thăng rồi. Không tưởng được ngươi vẫn còn sống." Phương Hàn cả kinh.
"Ta ẩn núp tiến nhập vào chỗ sâu nhất trong Luân Hồi Chi Bàn, quả thật thiếu chút nữa đi đời rồi, nhưng mà ta vẫn bảo lưu một phần trí nhớ linh hồn, vừa rồi ngươi luyện hóa Thương Tử Lạc, khiến ta đạt được lực lượng đủ mức, vì thế mới tỉnh lại. Tại Thiên giới, lực lượng của ta khôi phục rất nhanh." Diêm vừa tỉnh lại, lập tức cạc cạc nói loạn, tinh thần thập phần vui sướng.
"Thiên giới, lần trước ta đi theo Hoàng Tuyền Đại Đế tiến vào Thiên giới, mới vừa lộ mặt đã bị vô số đại quân Tiên Nhân vây công, huyên náo một trận long trời lở đất. Còn chưa hảo hảo lãnh hội cảnh tượng của Thiên giới đã bị vẫn lạc." Diêm nhìn chằm chằm Truyền Thuyết Chi Trượng, nói tiếp: "Không thể tưởng được Thương Tử Lạc tiểu tử này cư nhiên học thành phương pháp tu luyện Truyền Thuyết Chi Trượng, cư nhiên còn muốn luyện chế cây trượng này thành trung phẩm tiên khí, đã rót không ít pháp tắc Đại La lên trên. Hắn muốn thừa dịp cây trượng này tấn chức, nhận được truyền thuyết chi lực trong hư không khiến mình tấn thăng thành Kim Tiên."
"A? Tại thời điểm kiện bảo bối này tấn chức sẽ dẫn phát truyền thuyết chi lực trong hư không?" Ánh mắt của Phương Hàn sáng ngời.
"Đúng vậy, nếu như Tự Do Chi Dực của ngươi có thể luyện chế thành trung phẩm tiên khí, vậy cũng sẽ được Tự Do Chi Dực gia trì. Khiến cho trên người ngươi sẽ có chân ý tự do chính thức. Nhưng mà hiện tại ngươi luyện chế lại một lần, hao phí pháp tắc Đại La cũng không đáng. Trái lại ngươi có thể luyện chế cây Truyền Thuyết Chi Trượng này, sau đó dung nhập vào thân mình."
"May mắn là Truyền Thuyết Chi Trượng này còn chưa thành công biến thành trung phẩm tiên khí, bằng không Thương Tử Lạc thật sự có khả năng đào tẩu, cho dù một tia tàn hồn chạy thoát ta cũng sẽ không thư thái rồi."
Phương Hàn làm cho Truyền Thuyết Chi Trượng rung lên, thần niệm thẩm thấu tiến vào trong đó, cũng cảm giác được ý niệm mêng mông, các loại thủ pháp luyện chế phiền phức, vô số đại trận tiên thuật. Trọn vẹn qua hơn mười lần hô hấp hắn mới tiêu hóa được một số điều huyền ảo trong này.
Vô luận là Truyền Thuyết Chi Trượng hay Tự Do Chi Dực đều là phỏng chế phẩm từ thánh phẩm tiên khí, nếu như hiểu được thủ pháp luyện khí, sẽ có cự đại chỗ tốt đối với quá trình cảnh giới bản thân tấn thăng.
Truyền Thuyết Chi Trượng vừa vào thân thể, Phương Hàn lại dùng huyết mạch rèn luyện, bắt nó biến thành một bộ phận của thân thể, một cỗ nguyên khí trong truyền thuyết tràn ngập các huyệt khiếu của mình, khiến hắn có một loại cảm giác càng thêm hư vô mờ mịt, tựa hồ như hóa thân thành truyền thuyết.
"Còn cách một bước nữa là tới Kim Tiên đại đạo chính thức."
Phương Hàn gật gật đầu, đột nhiên nhìn thấy đám tu sĩ đông nghịt từ phương xa tiến tới, trong đó Huyền Trinh lão đạo bay đầu tiên, Tự Do Chi Dực vỗ lên tản mát ra pháp lực cường đại.
"Hừm, thật nhiều Tiên Nhân, trong đó có chừng trăm Huyền Tiên, năm trăm tên đã ngoài Thần Tiên, rất nhiều Thiên Tiên! Phải tới ngàn vạn! Chỉ một khu Mang Sơn đã có nhiều Tiên Nhân như vậy, Thiên giới thật sự là tuyệt vời!" Diêm điên cuồng hét lên.
"Thật là chưa từng thấy qua." Phương Hàn cười lạnh, đứng dậy, Chư Thần Quốc Độ tán phát ra.
"Đạo hữu, cả Mang Sơn mấy ngàn môn phái, chưởng môn nhân, trưởng lão ta đều đã mời tới." Roẹt! Huyền Trinh lão đạo bay tới bên người Phương Hàn. Phương Hàn lại khẽ vẫy tay, thu Tự Do Chi Dực lại, để nó chui vào trong cơ thể của mình.
"Huyền Trinh lão đạo, ngươi không phải trốn!"
"Đứng lại! Ngươi cư nhiên dám trộm linh mạch của Hắc Quang Sơn ta, tội đáng chết vạn lần, Huyền Trọng Phái nhà ngươi sẽ bị diệt môn, chính thức diệt môn!"
"Nguyên lai tưởng lão bất tử ngươi đã vẫn lạc, không ngờ vẫn còn sống, không biết từ đâu lấy được một đôi cánh, dám tới trộm linh mạch của chúng ta, có chết cũng chưa hết tội."
Hơn mười vị Huyền Tiên pháp lực thâm hậu bay tới, từ cách xa mấy ngàn dặm đã đánh ra từng đạo đại tiên thuật, hội tụ thành hồng lưu như lưu tinh vẫn lạc.
"Đây là đám người ngươi mời tới?" Phương Hàn cười cười nói với Huyền Trinh lão đạo, khuôn mặt già nua của đối phương có chút đỏ lên, với thân phận của Huyền Trinh lão đạo, tự nhiên lại dẫn động đại nhân vật của nhiều môn phái như vậy, chỉ có có thể trộm lấy linh mạch, tạo thành thương tổn mới khiến đám người này truy đuổi theo.
"Chư vị đã tới xin hãy yên ổn, hôm nay ta mở tiệc chiêu dãi chư vị, đều bình tĩnh chớ nóng."
Phương Hàn búng ngón tay, vô số đạo tiên quang kích bắn ra, liền làm tan rã những đạo đại tiên thuật kia, sau đó Chư Thần Quốc Độ khuếch trương ra ngoài, kéo dài, bao trùm qua vô số dãy núi, không gian.
"Cẩn thận, có cao thủ."
"Nhanh chóng lùi lại phía sau."
"Các ngươi mau nhìn, Mang Cổ Thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại suy bại thành ra thế này?"
"Linh mạch dưới lòng đất đã bị thu đi."
"Nghe đồn hôm nay không phải là ngày Giám sát sứ của Thiên Đình trú đóng ở Tuyền Châu, thiên tài của vương giả đại phái Vũ Hóa Môn, Thương Tử Lạc tới Mang Cổ Thành tham gia tiệc chiêu đãi sao? Chưởng môn của chúng ta cũng đều tới đây, tại sao lại phát sinh chuyện như vậy?"
"Lúc ta từ hồi yến trở về, còn chưa có chuyện gì phát sinh mà?"...
Rất nhiều Huyền Tiên truy sát tới đều dừng bước.
Đám Thần Tiên, Thiên Tiên phía sau cũng dừng bước, bài trí đại trận thật lớn, mang theo vô tận địch ý nhìn Phương Hàn, trong đó có một vị Huyền Tiên cổ lão nhất nhìn Phương Hàn, đột nhiên tiến tới một bước: "Ngươi là người phương nào, tại sao phá hỏng Mang Cổ Thành? Nơi này chính là phạm vi thế lực của Thiên Đình, ngươi mau trả lại linh mạch, nếu không sẽ chịu tai họa ngập đầu đó."
"Hóa Uy lão chân nhân nói rất đúng, ta không cần biết ngươi là loại người gì, phá hỏng đoàn kết của trăm ngàn môn phái tu đạo tại Mang Sơn chính là tội lớn, Bạch Phiến thư sinh ta sẽ không tha thứ cho ngươi, pháp lực của ngươi tuy cao cường, nhưng mà không thể chống lại nhiều người chúng ta."
Một vị Huyền Tiên thư sinh tay cầm cây quạt trắng lẫm liệt lên tiếng, tựa hồ như là người đứng đầu đạo đức vậy.
"Đạo hữu, người này là một vị cao thủ của Nho Châu Hạo Khí Thư Viện, một mình tiến vào Mang Sơn tạo ra Cổ Nho Phái, đã từng liên tục tru sát ba lão ma Huyền Tiên tà môn ngoại đạo quanh Mang Sơn, tên là Táo Nhất Thì. Hắn thậm chí muốn cùng tranh phong muốn cùng Thương Tử Lạc, cho nên lần này không tham gia yến hội." Huyền Trinh đạo nhân lập tức nói với Phương Hàn.
"Vậy sao? Lại có nhân vật như vậy? Mang Sơn cư nhiên còn có nhân vật bậc này, thật sự là hiếm thấy, Nho Châu Hạo Khí Thư Viện, không thể tưởng được tại Thiên giới còn có tu sĩ Nho đạo, thật sự làm cho người ta giật mình." Ánh mắt Phương Hàn đột nhiên hướng về phía vị "Bạch Phiến thư sinh" kia.
Vị "Bạch Phiến thư sinh" này cả kinh, đột nhiên hai mắt bộc phát ra chính khí trùng trùng điệp điệp, ẩn chứa đạo đức, có tư vị có quỷ thần khó lường, càng có thánh hiền chi uy, muốn chống lại Phương Hàn.
"Tên yêu nghiệt này, người người có quyền tru sát!"
Thời điểm ánh mắt của Bạch Phiến thư sinh cùng Phương Hàn giao nhau, đột nhiên hắn phát ra một tiếng trường ca triệu hoán, đám Huyền Tiên cao thủ chung quanh đèu rục rịch, muốn vây giết tới.
"Hừ! Không biết tự lượng sức mình!"
Đột nhiên thoáng cái thân thể Phương Hàn biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Bạch Phiến thư sinh, đại thủ chộp tới, biến thành nghìn đạo tiên thuật, vạn loại thần thông.
"Cổ nho hành lâm, thiên địa cuồn cuộn! Vạn châu bích huyết, ngã tâm thiên tâm!"
Bạch Phiến thư sinh đánh ra một bộ quyền pháp hào hùng, quyền pháp cổ xưa tựa hồ như đại đạo của thượng cổ nhân thế, cuồn cuộn như nước thủy triều, lại có khí thế của Nhân Hoàng Đạo Điển.
"Đúng vậy, đây chính là võ học chính tông của Nho đạo." Đại thủ của Phương Hàn liên tục bắt phá cương khí, đánh thẳng tới chỗ hiểm của đối phương.
"Ngươi trúng kế rồi!" Bạch Phiến thư sinh ha ha cười: "Đại Chính Khí Tham Thiên Huyền Công, Tiếp một chiêu của ta, Vạn Cổ Thánh Hiền!"
Hai tay của hắn đột nhiên kết thành một chữ "Chính", cả người đột nhiên được một cỗ thánh hiền chi khí tối tăm gia trì, thân thể trở nên cao lớn chạm tới tận mây, như Vạn Cổ Thánh Hiền.
Hình thể của hắn cư nhiên cao hơn cả Phương Hàn, chính khí áp xuống, có xu thế của Vạn Cổ Thánh Hiền trấn áp tà ma.
"Một chiêu này vốn là để đối phó với Thương Tử Lạc, cùng hắn phân cao thấp, hiện tại đụng phải ngươi, ta vừa vặn có dịp thi triển ra." Bạch Phiến thư sinh ha ha cười.
"Thật sự là ngu muội." Phương Hàn thở dài lắc đầu, trực tiếp đánh ra Chí Thiên Thánh Pháp, hư ảnh của Tam Thập Tam Thiên chí bảo tức thì lóe lên.
Ầm ầm, Vạn Cổ Thánh Hiền của Bạch Phiến thư sinh lập tức vỡ nát biến thành hư ảo. Cả người hắn ngây ra trên không trung, ánh mắt mang theo vẻ không thể tin được.
Đại thủ của Phương Hàn một lần nữa chụp tới, không gian không ngừng sụp đổ, áp súc, hủ bại, tái sinh, khiến cho đối phương không thể chạy trốn, thoáng cái bị bắt tới tay.
"Cùng ngươi chơi đùa ngươi lại còn tưởng là thật. Tưởng có thể thắng được ta sao?" Phương Hàn dùng sức bóp, bụp! Bạch Phiến thư sinh lập tức biến thành một đoàn huyết vân, bị ném vào trong Bổ Thiên Lô.
"Ồ, tinh khí quả thật là cường đại hơn nhiều so với Huyền Tiên bình thường, trên người còn mang theo chủng chủng bí pháp thần thông, có thể câu thông với thượng cổ thánh hiền chi lực. Khó trách hắn lại cuồng vọng tự đại như vậy, đáng tiếc muốn tu thành bán Kim Tiên đại năng còn sớm lắm. Thương Tử Lạc bị một chiêu của ta giết chết, nếu chân chính động thủ, ngươi cũng sẽ bị một chiêu của Thương Tử Lạc giết chết mà thôi."
Thân hình Phương Hàn một lần nữa khẽ động, kẻ một xướng một ca cùng Bạch Phiến thư sinh, "Hóa Uy lão chân nhân" lập tức nổ mạnh, ngay cả kêu thảm cũng không kịp, bị tay áo của Phương Hàn cuốn vào trong.
Hai người này là Huyền Tiên lợi hại nhất trong trăm đầu Huyền Tiên, bị Phương Hàn trong nháy mắt giết chết, ngay cả hài cốt cũng không còn, lập tức khiến cả đám Huyền Tiên đều sợ run.
"Đi! Nhanh chóng lui về phía sau!"
Tất cả cao thủ Huyền Tiên đều lập tức muốn trốn đi.
Thế nhưng vô tận kim quang buông xuống bốn phía, Chư Thần Quốc Độ hoàn toàn bao phủ, thiên địa biến sắc, một thần quốc do Phương Hàn sáng lập ra cùng Bát Bộ Phù Đồ bay vọt lên, long, phật, thần, ma, toàn bộ như ẩn như hiện đều ở trong quốc gia này, thiên hoa như bạch ngọc tung bay trên bầu trời, trên mặt đất lại tràn ngập hoàng kim.
Tất cả cao thủ thoáng cái đều cảm nhận được vô số không gian bị giam cầm, không cách nào thoát ra.
"Hừ! Vị thánh nhân này tới là để chỉnh hợp Mang Sơn, đại môn phái các ngươi nếu như không hàng phục, chỉ sợ sẽ nhận lấy họa diệt tuyệt." Huyền Trinh đạo nhân biết lúc này nên nói gì.
"Chúng ta nguyện ý hàng phục!"
Lập tức có mấy Huyền Tiên không muốn chết, sợ run tỏ vẻ thần phục.
"Tốt, rất tốt. Hiện tại tất cả môn phái các ngươi đều chỉnh hợp làm một thể, tất cả linh mạch cũng phải hợp nhất, thành lập lên một đại môn phái chính thức."
Phương Hàn bắt đầu chỉnh hợp trăm ngàn môn phái Mang Sơn, sau khi chỉnh hợp, hắn sẽ thu được cự đại tài phú, sau đó làm một nơi chứa chất tư kim tại Thiên giới. Về phần đám người chỉnh hợp kia cứ dàn xếp tại Mang Sơn, nghỉ ngơi lấy lại sức, cũng coi như một quân bài cho mình.
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh