Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.15 - Chương 21: Mưa Nắng Thất Thường
V
ương An Thạch cười lớn: - Muốn lừa được ngài thật khó, đừng nói những lời này cho bộ hạ của ngài được không? Tránh bọn họ đòi thêm điều kiện.
- Ông chuẩn bị biến Yến Vân thành ruộng thí nghiệm biến pháp, có trời mới biết ông lại đưa ra thứ biến pháp kỳ lạ nào, trước kia ở kinh thành thiếu chút nữa làm nhà ta phá sản, may Vân gia có của ăn của để mà cầm cự. Làm sao ta có thể trơ mắt nhìn ông lừa gạt bộ hạ của ta.
Vương An Thạch hắng giọng: - Vân gia sẽ được phân rất nhiều đất đai.
- Ta ra biển, cần đất đi làm gì?
Vương An Thạch bất lực: - Bộ tướng của ngài cũng được phân rất nhiều đất đai.
- Định dùng chút đất đai khiến bọn ta bán đứng thủ túc đồng bào à?
- Vậy rốt cuộc ngài muốn cái gì?
- Dựa theo quy củ sơ Đường...
Vương An Thạch cắt ngang: - Chớ mơ, dám há mồm đòi quân điền chế, muốn đem hết Yến Vân phong cho bộ hạ của ngài à? Nằm mơ, quan phủ chẳng lẽ không cần bố trí sương quân, bố trí lưu dân, chẳng lẽ không cần đất dự trữ?
- Tiền Đường tới Trung Tông đã không còn đất để chia cho dân cư mới sinh ra nữa, chuyện này ngài không thể không biết.
- Ta biết, cho nên chỉ cần các ngươi đừng thu vũ khí trong tay tướng sĩ, ta đám bảo bọn họ tự kiếm đủ đất đai cho con cháu.
- Ngài điên rồi! Vương An Thạch đưa tay run run chỉ Vân Tranh:
Hai người cuối cùng vì chia chác không đều mà kết thúc chẳng vui vẻ.
Da Luật Ất Tân sau lần gặp Vương An Thạch, Văn Ngạn Bác không tới quân doanh nữa, chỉ phái ít phụ tá tới thương đàm, ý đồ của hắn rõ ràng.
Bởi thế sau chín ngày để tang, tả dực quân của Lang Thản chậm rãi tiến về phía Quan Sơn bên cánh phải Đồng Đầu quan.
Đó là lá chắn hộ vệ cho Bát Môn Kim Tỏa Trận, nếu Quan Sơn thất thủ, cả trận sẽ bại lộ trước mắt quân Tống, khi đó từ phương hướng nào đánh vào cũng được.
Quân Liêu cũng chẳng nhàn nhã, Bì Thất quân uy danh hiển hách lần đầu tiên xuất hiện trước mặt quân Tống, đây là thân quân hộ vệ hoàng đế, mỗi người đều lựa chọn tỉ mỉ, mình cao tám thước, vai hùm eo vượn, thậm chí cả dung mạo cũng có yêu cầu.
Thực ra những những người này không thích hợp làm kỵ binh, vì thể trọng lớn khiến chiến mã chịu gánh nặng lớn, nhưng trước nay Bì Thất quân luôn tự tin không có đội quân nào cầm cự được tới khi chiến mã của bọn họ mệt mỏi.
Nhìn Vân Tranh đã bắt đầu điều binh khiển tướng, Vương An Thạch lớn tiếng nói: - Vân hầu, trận này phải đánh Da Luật Ất Tân thua đau, khiến hắn quay lại bàn đàm phán, mang theo bản đồ cũng như hồ sơ dân hộ Yến Vân tới gặp chúng ta.
Vân Tranh chẳng đáp, mắt nhìn chiến trường, chú ý ở cánh trái của Lang Thản, còn người Liêu đang xung phong thì không hứng thú, nếu Khương Triệt không chống được kỵ binh xung phong ở cường độ này thì uổng công ở trong quân bao năm.
Ngược lại ở cánh trái Lang Thản đối diện với vấn đề rất nghiêm trọng, Quan Sơn địa thể hiểm yếu, là cao điểm duy nhất trước Đồng Đầu Quan, Vân Tranh cần nơi này để đặt hỏa pháo.
Lang Thản tấn công chưa đạt được hiệu quả mong muốn, có quân tốt dũng cảm mang thuốc nổ xông pha mưa tên cùng đá gỗ, muốn tới sát vách đá, mở cho đại quân một con đường đủ rộng, nhưng bị xạ điêu thủ tinh mắt phát hiện ý đồ, bắn chết trong khe hẹp.
Tả dực quân mang theo một khẩu hỏa pháo, hỏa pháo tuy không bắn được lên núi nhưng có thể dẹp được hết các chướng ngại nhỏ phía trước.
Trên Quan Sơn khói lửa mù mịt, cuộc chiến diễn ra vô cùng khốc liệt, quân Liêu không ngừng chi viện, quân Tống giết chết bao nhiêu người ở lưng núi, nơi đó càng xuất hiện nhiều quân Liêu hơn nữa.
Trần Lâm từ sau khi biết tin hoàng đế qua đời thì gương mặt không còn nụ cười nữa, trừ giám sát động tĩnh đại quân thì không để y tới bất kỳ việc gì, mọi người đều hiểu, Trần Lâm kỳ thực đã chết rồi.
Văn Ngạn Bác và Vương An Thạch lại chú ý tới kỵ binh quân Liêu như một trận sóng thần ập tới, khung cảnh hùng tráng đó kích thích bọn họ quên hết trọng điểm tác chiến, mắt nhìn không chớp vào cánh phải.
Mặt đất trải chi chít một lớp chông sắt hình tam giác, kỵ binh tới đó không khác gì thủy triều va phải bức tường vô hình, chiến mã hí vang ngã xuống, chông tam giác đâm vào cả ngựa lẫn kỵ sĩ, tiếng kêu thảm gần như lấp cả tiếng kỵ binh xung phong.
Kỵ binh tác chiến cần khí thế một đi không trở lại, bất kể phía trước có cái gì cũng phải mang quyết tâm phá tan, người Liêu vẫn theo thói quen lao về phía trước, trong khi trận địa pháo của Khương Triết đã bắt đầu xạ kích, Vân Tranh liếc qua một cái lại chú ý lên Quan Sơn.
Đại đội dân phu đang gánh đất lên Quan Sơn lấp vào rãnh hào được Lang Thản đột phá, thi thoảng có đá lớn ném xuống, tạo ra con đường máu me be bét, nhưng cuộc chiến này ngoài chấp nhận hi sinh đổi lấy thắng lợi thì không còn cách nào khác, vì thế Vân Tranh mới tin tưởng giao cho Lang Thản máu lạnh hiếu chiến.
Soái kỳ của Vân Tranh ở đối diện doanh trại Quan Sơn, Vân Tranh không động đậy, Da Luật Ất Tân cũng không động đậy, cờ của hắn ở chính giữa, nhưng không biết người ở đâu, trải qua sự kiện Tiêu Đả Hổ và thảm án thành Hoằng Châu, không có tướng Liêu nào dám bại lộ hành tung trước Vân Tranh nữa.
Thời tiết thảo nguyên nói thay đổi là thay đổi ngay được, đang vạn dặm không mây, chớp mắt gió nổi lên, thành mây đen mù mịt.
Vân Tranh ra lệnh với Hầu Tử: - Thu binh đi.
Tiếng chiêng thu quân vang lên, Lang Thản quệt vết máu trên miệng, có chút không cam lòng, song vẫn lệnh: - Rút xuống núi, hỏa pháo áp chế quân địch, mai chúng ta lại tới, lão tử không tin không hạ được cái ngọn núi nhỏ này.
Cùng lúc ấy Bì Thất quân đang khổ sở dưới mưa tên cũng nhận được lệnh hồi quân, bỏ lại một đống thi thể nhanh chóng quay đầu.
Văn Ngạn Bác tiếc nuối đấm tay, quân Tống dựa nhiều vào thuốc nổ, tác chiến vào trời mưa vô cùng bất lợi: - Trận mưa này thật không đúng lúc.
- Trận mưa này có vấn đề. Khương Triết đội mưa phóng ngựa về trung quân, vuốt nước trên mặt báo với Vân Tranh: - Đại soái, mạt tướng nghe nói thảo nguyên có loại mưa gọi là mưa trò cười, có thể đây chính là nó.
Vân Tranh đưa tay hứng giọt mưa lột độp, gật đầu, y cũng nghe tới chuyện này rồi.
Vương An Thạch ngơ ngác hỏi: - Mưa trò cười là cái gì?
- Mưa trò cười còn gọi là mưa hô hào, ý là chỉ cần gây động tĩnh đủ lớn thì nơi đó sẽ có mưa.
- Nói bậy, mưa là lĩnh vực của Long Vương! Văn Ngạc Bác phản bác ngay:
Vân Tranh khinh bỉ nói: - Ai bảo mưa là lĩnh vực của Long Vương, ông cả đời ở vị trí cao không biết trí tuệ dân gian, chỉ cần một nông phụ biết yếu quyết cũng làm ra được mưa trong bếp, đứa bé có thể tạo ra cầu vồng giữa trời nắng...
Hai người này suốt ngày đấu khẩu làm Vương An Thạch bực mình, cắt ngang: - Mưa ở đây là sao, nếu người Liêu thực sự có thể gọi mưa tới thì rất bất lợi cho chúng ta.
Đối với Vương An Thạch thì Vân Tranh luôn kiên nhân, chỉ đối diện: - Phía nam Quan Sơn có một cái hồ, hồ này không lớn, nhưng nhiệt độ cao, hơi nước bốc lên, được gió nam thổi vào sơn cốc, sơn cốc hai mặt là núi bao quanh, đối diện là Đồng Đầu Quan dựa vào núi cao xây thành, cho nên hơi nước trú ở đó, chỉ cần tạo chấn động đủ lớn, hơi nước họa vào bụi đất rồi biến thành mưa.
Vương An Thạch lắc đầu: - Không hiểu ngài nói gì hết, nhưng có vẻ không giống nói dối, lão phu cũng không quan tâm mưa có phải do Long Vương gây ra không, chỉ cần biết mai tác chiến liệu có mưa nữa không?
Vân Tranh quả quyết: - Không đâu, mưa thế này tiêu hao gần hết lượng hơi nước, muốn mưa thì thêm một thời gian tích trữ nữa, cho nên mai không có mưa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2