Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 977: Nghỉ Dưỡng Tại Hawaii
B
a người dùng bữa xong đến buổi chiều lại cùng nhau ra bãi biển nghỉ ngơi.
Cơ hội tự do tự tại để thư giãn ở khoảng trời rộng lớn này quả thực rất ít..
Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu xuất hiện trong bộ đồ bơi, khiến cho Trương Nhất Phàm ngỡ ngàng. Nếu nhớ không lầm thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hai người mặc đồ bơi.
Bởi là vợ của Trương Nhất Phàm nên Đổng Tiểu Phàm mặc khá thoải mái, cô vận một bộ bikini với áo ngực màu trắng và quần lót màu phấn hồng. Bình thường người đàn bà đã sinh con thì khá sồ sề, bụng sẽ to ra. Nhưng Đổng Tiểu Phàm giữ dáng rất tốt, bởi vậy vẫn có thể mặc đẹp những bộ đồ tắm kiểu này..
Còn Hà Tiêu Tiêu thì hoàn toàn khác, cô mặc hơi kín đáo một chút, một bồ đồ bơi liền thân màu lam, bó sát vào cơ thể, để lộ ra những đường cong quyến rũ. Nhất là khuôn ngực đầy đặn kia, làm cho người ta mê hoặc vô cùng.
Dĩ nhiên đối với hai người đó Trương Nhất Phàm đã quá quen thuộc, có nhắm mắt lại thì cũng như tấm gương sáng. Dù các cô ấy có ăn mặc nghiêm chỉnh đi chăng nữa thì chỗ nào có hình dạng ra sao Trương Nhất Phàm đềubiết rất rõ.
Nhưng thay loại đồ bơi mê người này cảm giác kích thích mang đến cho hắn lại là một thứ khác nữa.
Ở trước mặt ông xã mình, Đổng Tiểu Phàm không cần phải che dấu gì, cô là người đầu tiên từ trong phòng thay quần áo vui vẻ chạy ra. Khuôn ngực nảy nở của cô khiến cho Trương Nhất Phàm ngẩn ngơ khô hết cả, thực ra đã lâu hắn không được ôm ấp Đổng Tiểu Phàm, ai mà biết được người phụ nữ cô đơn lại càng xinh đẹp ra thế này.
Có một bài hát như thế này “ sự cô đơn của đêm nay làm cho tôi xinh đẹp như thế “, chẳng lẽ chính là dùng để hình dung bọn họ sao? Trương Nhất Phàm nghĩ các cô ấy không đến mức cô đơn, bởi vì trong lòng của một người có mục tiêu lớn lao thì chưa bao giờ biết cô đơn.
Nhìn vợ hiền từ xa xa hướng về mình mà chạy tới, trên mặt Trương Nhất Phàm nở lên nụ cười hạnh phúc. Một chuyện cỏn con không vui vào buổi sáng kia, sớm bị ném ra khỏi rồi. Thậm chí có lúc hắn đã nghĩ, để bố mẹ, ông của mình, cũng đến một chỗ đẹp như vậy, ở lại trên đảo mà an dưỡng tuổi già. Không cần phải lo chuyện chính trị. Đáng tiếc với tính cách ông và người trong gia tộc, sợ bọn họ làm không được.
Các thế hệ trong gia tộc họ, nếu thực sự muốn hiểu được sự hưởng thụ, hẳn là chỉ đếm được bọn Trương Mạnh Phàm. Trương Mạnh Phàm lại tung hoành trăng hoa, đã qua tay không biết bao nhiêu cô gái.
Đang suy nghĩ việc này, Đổng Tiểu Phàm giống như một con hồng nhạn nhẹ nhàng tới bên người mình. Hà Tiêu Tiêu cũng đang từ bên kia đi tới bên này.
Trương Nhất Phàm mặc một cái quần bơi màu xanh nhạt, nằm tựa vào ghế.
Bóng râm của ô che nắng cùng với gió phơ phất của biển khiến cho người ta không cảm thấy quá nóng. Trên mặt bàn, hoa quả, nước khoáng và đồ ăn vặt được bày ra. Ba chiếc ghế nằm hình tam giác được xếp vừa vặn vây quanh cái bàn.
Đổng Tiểu Phàm ngồi ở bên cạnh ghế nằm, lấy một quả anh đào cho vào miệng Trương Nhất Phàm nói:
- Môi trường ở đây được chứ?
Trương Nhất Phàm nói:
- Anh còn đang tính tới việc đưa ông và mẹ và tiểu Thiên Vũ đến đây nữa đó!
- Ý này hay đó, dù sao chúng ta cũng ở nơi này lâu dài, cứ để bọn họ ở nơi này vui chơi trong những ngày nghỉ là tốt nhất.
- Nhưng anh lo tính ông bảo thủ vậy đến lúc đó lại bất mãn với nơi xa hoa này của chúng ta.
Từ trước đến nay ông rất tiết kiệm, nếu biết Đổng Tiểu Phàm tốn nhiều tiền như vậy để mua trang viên này, chắc hẳn ông sẽ mắng chửi. Nghe nói đến ông, Đổng Tiểu Phàm liền lè lưỡi nói:
- Vậy thì thôi đi, đừng có làm chi tốn công, còn bị mắng chửi nữa. Tuy nhiên, mẹ có thể dễ hơn một chút. Có cơ hội sẽ để mẹ dẫn tiểu Thiên vũ lại đây.
- Nói sau đi!
Trương Nhất Phàm nhìn Hà Tiêu Tiêu xa xa nói:
- Chị của em sao không qua đây?
- Có thể là do chị ngượng ngùng đó! Để em đi gọi chị.
Đổng Tiểu Phàm đứng lên, đi đếnchỗ Hà Tiêu Tiêu.
- Chị à, chị ở đây một mình làm gì vậy?
Hà Tiêu Tiêu đang ngồi ở trên bờ cát, nhìn thủy triều lên.
Nghe thấy em gọi mình, Hà Tiêu Tiêu quay đầu lại cười nói:
- Không có gì, để cho bọn em một không gian riêng thôi, chị sẽ không làm kỳ đà cản mũi đâu. Các em đã lâu không gặp, hẳn là có rất nhiều lời muốn nói.
Đổng Tiểu Phàm trừng mắt nhìn cô ta nói:
- Trước mặt chị chúng em còn có cái gì không thể nói với nhau chứ? Muốn nói thì buổi tối còn nhiều thời gian nói mà.
Cô kéo Hà Tiêu Tiêu nói:
- Đi thôi!
Hà Tiêu Tiêu nhìn thấy bộ dạng của mìnhnhư vậy hỏi:
- Được không?
- Chị cũng không phải là chưa mặc qua như thế, lúc ở New York không phải chị cũng đã mặc đồ bơi để bơi lội sao?
- Chuyện đó thì khác, đó là nơi công cộng. Tất cả mọi người đều quen như thế.
Đổng Tiểu Phàm vui vẻ nói:
- Ở nơi công cộng bị nhiều người đàn ông háo sắc nhìn lại không sao? Nhất Phàm là em rể của chị lại chịu thiệt, nước phù sa cũng không lưu người ngoài điền.
- Em ——
Hà Tiêu Tiêu nhăn mày nói:
- Để xem chỉ có đánh chết em không đây!
- Hì hì…
- Kèn kẹt…
Hai chị em lăn qua lăn lại ngay trên bờ cát, toàn người dính đầy hạt cát, cũng thản nhiên không thèm để ý.
Trương Nhất Phàm ngồi ở chỗ xa, nhìn hai người cười đùa vui nhộn ở trên bờ cát, nên cứ thế mà ngắm nhìn.
Hai chị em vui đùa lăn qua lăn lại ngay tại trên bờ cát. Gió biển thổi đến tạo nên một trận thủy triều nhấp nhô, nước biển đập vào bờ cát, mang không khí của biển tới. Trương Nhất Phàm ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh xanh, biển xanh xanh thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, xem ra rất thoải mái.
Chẳng lẽ người xưa có nhiều thơ đến vậy, tất cả những thứ trước mắt, chính là thơ, chính là bức tranh. Tất cả những thứ này, quá là hài hòa. Nếu trên quan trường, thiếu một phần chiến đấu, nhiều hơn phần hài hòa, trong lòng mỗi người đều thầm nghĩ làm thế nào làm tốt công việc, thì đâu có đạo lý không có nước sao mà dân giàu nước mạnh được?
Lần này Trương Nhất Phàm được tuyển cử chức Phó chủ tịch tỉnh, chủ về công nghiệp. Hắn nghĩ trong lòng, con đường tất kinh của xí nghiệp Trung Quốc, tuy kỳ ngộ bất đồng, nhưng không phải doanh nghiệp nào cũng đều có kỳ ngộ Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu như vậy, có thể vào thời gian ngắn ngủn, chỉ vài năm sẽ nhanh chóng lớn mạnh, trở thành bá chủ một phương.
Doanh nghiệp Trung Quốc đang ở bước đầu của chủ nghĩa xã hội khoa học cải cách mở cửa, bọn họ càng cần nhiều hơn là tham khảo và tiếp thu kinh nghiệm và kỹ thuật của người khác, chỉ có không ngừng cải cách tiến bộ, tài năng của bọn họ mới có thể phát triển mạnh mẽ.
Nếu tự mình quản công nghiệp, công nghiệp lại chiếm toàn bộ hơn phân nửa kinh tế của tỉnh Tương. bởi vậy, hắn đang suy nghĩ vấn đề này, làm thế nào đem doanh nghiệp của tỉnh Tương đi vào quỹ đạo
Bên này thì hai chị em đùa với nhau đến mệt liền nằm thẳng tắp trên bờ cát.
Hai người chỉ mặc đồ bơi, da trắng nõn nà, trắng đến có chút chói mắt, may màHà Tiêu Tiêu còn mặc đồ bơi liền thân, Đổng Tiểu Phàm chỉ mặc bikini, đây là lần đầu tiên cô thoáng mát như vậy, lớn mà lại hở hang
Do bãi biển là của mình, cô cũng không có gì e dè.
Cho dù cởi hết, cũng không có người đến rình coi, việc này có thể yên tâm. Hơn nữa trong giới truyền thông không ai biết cô đã trở về Hawaii.
Đổng Tiểu Phàm kéo tay của Hà Tiêu Tiêu nói:
- Chị à, dáng người của chị đẹp thật! Thật sự là lời cho kẻ kia.
Lời này, khiến trong lòng Hà Tiêu Tiêu vui sướng, lúc đó có một cảm giác hơi có tật giật mình. May mắn Đổng Tiểu Phàm nói một câu, khiến cô đột nhiên tiêu tan:
- Em nghĩ hắn lúc này chắc chắn đang lén lút xem chúng ta.
Hà Tiêu Tiêu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hoá ra cô ấy nói việc này! Tôi còn tưởng đâu... Hu —— vì thế, Hà Tiêu Tiêu liền đùa giỡn với Đổng Tiểu Phàm một câu:
- Sao mà bằng được em, em giống với chị Liễu Hồng sinh con rồi mà ngược lại càng kiều diễm hơn. Mông đầy đặn, còn ngực cũng càng ngày càng chuẩn ra.
Đổng Tiểu Phàm nằm ở trên bờ cát, nghiêng đầu nhìn Hà Tiêu Tiêu nói:
- Trước kia em rất sợ sinh con, kỳ thật sinh con cũng có chỗ tốt. Chị à, nếu chị không muốn kết hôn, nếu không thì tìm người sinh ột đứa, tự mình nuôi?
Nói đến chuyện sinh con, trong lòng Hà Tiêu Tiêu đau xót, cô nghĩ mình chỉ e là không có cơ hội này, cả đời này luôn!
Cô nhìn Đổng Tiểu Phàm nói:
- Sao chị không nghĩ ra vậy! Tìm người sinh ột đứa rồi tự mình nuôi, may là em nghĩ ra.
Dù cô nói như vậy, Đổng Tiểu Phàm vẫn thấy được niềm thương cảm trong mắt cô.
Vài lần nhắc tới vấn đề này với cô, Hà Tiêu Tiêu đều lơ đãng toát ra một vẻ bi ai khó hiểu. Đổng Tiểu Phàm buồn trong lòng, chị bị sao rồi?
Hà Tiêu Tiêu nói đùa:
- Tiểu Phàm à, cậu ta khó lắm mới đến một lần, em cứ ở cùng cậu ấy vài ngày đi! Tất cả mọi người đều bận lâu như vậy rồi, coi như là ình nghỉ vài ngày phép đi.
Đổng Tiểu Phàm sửng sốt nói:
- Chị muốn làm gì?
Hà Tiêu Tiêu nói:
- Mấy ngày trước, chị nhận được lời mời của George Soros bảo chị đi châu Âu một chuyến, chị đoán anh ta lại có hành động mới gì đó.
Đổng Tiểu Phàm phát hiện cô ta có vẻ hơi nghĩ một đằng nói một nẻo, liền ngồi xuống nói:
- Quản George Soros gì, không nghỉ xong những ngày nghỉ này thìchị chưa thể nào đi đâu cả, cùng chúng em vui chơi thỏa thích đã! Em biết tâm tư quái quỷ của chị, có phải chị sợ quấy rầy chúng em hay không? Chị và Nhất Phàm đã quen biết thân thuộc đến như vậy, có cần phải lảng tránh không? Chúng ta đều là người một nhà, cần gì phải vậy chứ?
Cô kéo tay Hà Tiêu Tiêu nói:
- Đi thôi, đi vui cùng tên đó nào!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet