Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 925: Thánh Nữ Vô Song Và Vương Hậu Độc Ác
L
ão hòa thượng lúc đi ánh mắt quái dị, cái vẻ muốn nói lại thôi làm Vân Diệp buồn nôn, nếu như là mỹ nữ thì Vân Diệp còn có tâm tình giải thích vì sao mình nhất định phải bắt Cầu Nhiệm Khách chứ một lão hòa thượng đầu lõm, người gày như củi thì thôi đi, càng chưa buổi tối leo tường muốn vào nhà người ta ăn cướp càng đáng ghét, không nói gì hết, tiễn hai lão hòa thượng ra.
Lão hòa thượng vừa đi, Vân Diệp liền lục một tấm hải đồ, nhân lúc ký ức còn mới, đánh dầu toàn bộ ký hiệu lên, phẩy một cái, bản đồ phân bố thế lực hải tặc đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Cẩu Tử gãi đầu:
- Hầu gia, lão hòa thật ngu xuẩn, ông ta không nghĩ ngài sẽ vẽ một tấm khác à?
Câu hỏi ngu ngốc đó làm mặt Vô Thiệt sầm xuống, Hàn Triệt bỏ đi, Hi Đồng vỗ vai Cẩu Tử:
- Khác nhau chứ Cẩu Tử, tấm bản đổ kia là ta lấy từ Đại Minh tự về, có thể làm chứng cứ, nhưng tấm bản đồ này do Vân Diệp tự vẽ, dù vẽ giống thế nào không thể lấy làm chứng cứ, nếu bị người ta vạch trần thì thành họa lớn.
- Cho dù các chứng cứ khác của ngươi là thật, chỉ cần một cái là giả, tiểu tử, luc sđó toàn bộ lời ngươi nói sẽ thành giả, hơn nữa về sau không ai tin lời ngươi nói nữa.
Vân Diệp thu bản đồ lại, nói với mọi người:
- Vô Thiệt tiên sinh không chịu già, Cẩu Tử không có óc, con hùng ưng Tiểu Ưng không biết ra biển sẽ ra sao, còn về Lão Hi, e rằng muốn làm hải tặc lắm rồi hả?
Vô Thiệt chắp tay sau lưng nói:
- Cả đời này thứ nên thấy lão phu đã thấy cả rồi, lần trước theo Vân hầu ngồi thuyền, gặp phải rồng hút nữa, thiên huy đâu phải thứ con người có thể kháng cự, trong trận phong ba đó, lão phu mất hai cái răng, Vân hầu cũng bị cá đập xỉu. Đây không phải là trò đùa, binh sinh lần đầu tiên lão phu sợ hãi, sợ hãi là đại địch của võ giả, lần này lão phu ra biển là để khắc phục sợ hãi, còn làm hải tặc thì bỏ đi.
Vô Thiệt chẳng thể thay đổi loại suy nghĩ lung tung beng của Vân Diệp, ông ta hiện giờ coi biển là cửa ải tu hành, gạt bỏ chuyện khác, truy cầu đỉnh cao của võ đạo.
Cao thủ nhiều cũng phiền, Hàn Triệt luôn gây chuyện với Đơn Ưng, Hi Đồng muốn so tài với Vô Thiệt, Tiểu Thiết không đánh lại Cẩu Tử, thường bị đánh răng rơi đầy đất, nhưng càng thua càng đánh.
Sau khi Cẩu Tử lại đánh Tiểu Thiết một trận dế rên sên bò, Hi Đồng bước ra, đánh Cẩu Tử một trận:
- Cẩu Tử, ngươi nói gia gia ngươi lợi hại, hay thúc thúc Hi Đồng này lợi hại hơn?
Thấy Hi Đồng hỏi nghiêm túc, Cẩu Tử suy nghĩ rồi nói:
- Nếu năm nay gia gia bốn mươi tuổi, thúc cầm cự không quá một nén hương, hiện giờ nếu hai người chỉ đấu với nhau không quá ba khắc, thúc thúc sẽ thua, quá ba khắc, gia gia sẽ thua, nếu như là quyết sinh tử, thúc thúc vừa ra mặt là bị gia gia giết ngay.
Hi Đồng gật đầu, từ đó về sau không tìm Vô Thiệt lĩnh giáo nữa.
Dương Châu thời tiết nóng nực, lão nãi nãi tuổi cao, bái phật xong là không muốn đi đâu nữa, trước kia vì đề phòng nãi nãi không hợp thủy thổ, đồ ăn cái uống đều mang từ nhà đi, nên nãi nãi trừ tinh thần mỏi mệt thì tất cả vẫn ổn.
Tôn Tư Mạc cũng muốn đi Lĩnh Nam, nhưng lão đạo không muốn lãng phí thời gian trên thuyền, nên dẫn dược nô, dọc đường vừa hái thuốc vừa đi, chẳng biết lúc nào mới tới Lĩnh Nam được, lúc này chẳng thể hi vọng vào ông ta.
Tân Nguyệt lần đầu tiên làm chủ ở Dương Châu, Vân Diệp phát hiện ra nàng rất có tiềm chất là kẻ ác, chỉ cần nhìn cái gì ngứa mắt là xen vào, lại còn không làm triệt để, thấy người tốt bị ức hiếp, không cần hỏi, hộ vệ Vân gia xông lên đánh kẻ ác, đánh xong rồi nghênh ngang bỏ đi, để lại người tốt tiếp tục bị người xấu đánh đập.
Biết những năm qua nàng ở Trường An sặp nghẹn chết rồi, rời Trường An có cảm giác như được xổ lồng, ở đây không cần đóng kịch cho người khác xem, cũng không cần kiêng kỵ, có phu quân chống lưng, tất nhiên chẳng phải sợ gì, làm việc còn không đáng tin cậy như Tiểu Nha.
Vân Mộ chẳng bao giờ muốn rời cha, nên trong thành Dương Châu thường xuyên thấy một văn sĩ áo xanh tay dắt khuê nữ của mình, phía sau có con chó lớn đi theo, thong thả bước trên đường lát đá, nhất là thích đi dạo trong mưa nhỏ.
Tiểu Nha có một nữ nô tóc vàng, Tiểu Vũ tất nhiên cũng có, Đông Tây Nam Bắc không thích nữ nô mặt đầy nốt, thậm chí không cho phép họ tới gần mình, ca ca nói ngu xuẩn có thể lây truyền, nên các nàng đương nhiên cho rằng những cái nốt tàn nhang kia cũng lây truyền.
Các nữ nô đều thích quấn lấy Hi Mạt Đế Á, trong mắt bọn họ những chủ nhân tôn quý đều không bình thường, nữ chủ nhân cho bọn họ ngày ăn ba bữa, mỗi bữa lại ngon lành như thế, cháo yến mạnh là đồ ngon trong ký ức, ở nhà chỉ có ngựa mới được ăn.
Lần đầu tiên ăn cơm ở Vân gia, bọn họ không dám đụng vào đồ sứ tinh xảo, bên trên còn có hoa văn đẹp đẽ, mình chưa bao giờ thấy, đánh vỡ cái bát như thế dứt khoát sẽ bị treo cổ.
Hi Mạt Đế Á phí rất nhiều công sức mới làm bọn họ hiểu, những cái bát đó là cho họ dùng, còn đem khoe đồ sứ mà nàng dùng, mới khiến họ miễn cưỡng tin chủ nhân của mình giàu có thể nào.
Nhất định là một vị quốc vương, đó là lý giải của bọn họ, thị nữ đều mặc tơ lụa đẹp đẽ, khiến bọn họ trên người chỉ khoác một tấm vải đay càng thêm tự ti, lấy y phục mỹ lệ được phát, bọn họ cho rằng đây là đãi ngộ công chúa mới có, nhất định là quốc vương thích mình, muốn mình làm tình phụ, đó là suy nghĩ tự nhiên nhất, trừ tấm thân này, bọn họ không có gì khác.
Trang điểm thật xinh đẹp, mang nghi hoặc nói với Hi Mạt Đế Á, làm Hi Mạt Đế Á thiếu chút nữa cười ngạt thở, chỉ Vân Diệp và Vân Mộ vừa mới về, chơi ác nói đó là quốc vương bệ hạ và công chúa điện hạ.
Vì quyến rũ quốc vương bệ hạ tôn quý, bị vương hậu bệ hạ giáo huấn một trận nên thân, liền đi thỉnh giáo thánh nữ Hi Mạt Đế Á vô song, thánh nữ thương hại kể cho họ nghe sự ác độc của vương hậu, vương hậu từng dùng đao chặt gãy chân mấy võ sĩ, còn chặt tứ chi của tình địch, ném vào nơi hoang dã, vương hậu hỉ nộ thất thường, quốc vương bệ hạ đã ghét lắm rồi, chỉ cần nữ nô xinh đẹp cố chút nữa, nói không chừng được bệ hạ yêu thích, truất ngôi vương hậu độc ác.
Nghe thánh nữ nói thế, các nữ nô liền đem trang điểm và cần cù làm vốn liếng của mình, một số nữ nô thông minh lén sửa trang phục, nửa bầu vú lộ ra ngoài, làm đám gia tướng chảy nước giãi.
Đợi tới khi Tiểu Vũ thông minh học hiểu mấy câu của Hi Mạt Đế Á, dần dần làm rõ suy nghĩ của nữ nô, Tân Nguyệt đùng đùng nổi giận đi tìm Hi Mạt Đế Á tính sổ, từ khi nào mà mình thành hoàng hậu ác độc, lại còn chặt chân tay tình địch ném ra đồng hoang, Tân Nguyệt rất chú trọng danh dự của mình.
- Cũng không phải là sai, ở phương tây, hầu tước ở đất phong tương đương với quốc vương rồi, nói cô là vương hậu đâu có sai, đám nữ nô kia không hiểu hệ thống tước vị phức tạp của Đại Đường, chỉ đành giải thích như thế, còn về phần giết tình địch, chẳng lẽ cô không có ý nghĩ chôn Na Mộ Nhật vào chum chắc?
- Nếu là ta thì ta sẽ làm thế, nếu như ta thực sự thích một người, ta sẽ giữ thật chặt, không cho nữ nhân khác có bất kỳ cơ hội nào, nếu như thực sự co tình địch, ta sẽ cho vào chum, rải thêm muối nữa.
Tân Nguyệt tuy mồm mép chua ngoa, nhưng gặp phải Hi Mạt Đế Á là không đấu nổi, vì khi Tân Nguyệt ngứa mắt với Na Mộ Nhật là chửi mắng muốn đem Na Mộ Nhật làm thịt muối, giờ bị người ta vin vào đó, mới hối hận nói không lựa lời.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2