Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.6 - Chương 314: Quyết Định
Q
uyển 6 - Chương 314:Nếu như một ngày tất cả mọi thứ đều bỏ mình mà đi thì sẽ thế nào, Tô Xán giống Đường Vũ thích suy nghĩ, nên thi thoảng nảy sinh ý nghĩ thế này là bình thường. Tục ngữ nói đi chân đất chẳng sợ rách giày, trên đời này hạnh phúc nhất không phải là có được cái gì mà là không sợ mất cái gì.
Nhưng Tô Xán sợ mất rất nhiều thứ, vì có được nhiều thứ nên sợ mất đi cũng rất nhiều.
Y sợ mất đi công ty mà mình nỗ lực gây dựng, vì một người tới được cấp bậc như y, trừ thiên phú và cần cù nỗ lực, còn cần vận may. Vận may của Tô Xán là sự trùng sinh, dù trùng sinh khiến y một tâm thái ưu việt, cho y một cái nhìn tỉnh táo thấu suốt bản chất, nhưng Tô Xán luôn biết mình biết người hiểu rằng, mình không phải là người có năng lực cao, nếu bây giờ mất đi những thứ này, y khó gây dựng lại được nữa.
Y sợ mất đi Đường Vũ, sợ vô cùng, nếu mất đi công ty chỉ khiến Tô Xán tiếc nuối, nếu không còn Đường Vũ, thế giới với y sẽ đổ vỡ, chỉ nghĩ tới khả năng có thể chia lìa, Tô Xán không chịu nổi trái tim như xé toạc.
Y còn sợ mất đi Lâm Lạc Nhiên, cái cô gái như con yêu tinh thình lình xuất hiện trong cuộc đời y chẳng biết từ lúc nào, làm y khốn khổ, làm y dở khóc dở cười, Tô Xán thích sức sống tràn trề cùng tâm hồn tự do, đôi khi bề ngoài vô tư kiên cường không che dấu được yếu đuối trong lòng. Tô Xán đã biết rồi, không có Lâm Lạc Nhiên, cuộc đời không còn lạc thú nữa.
Tô Xán cũng sợ cha mẹ ngày càng tuổi già sức yếu, sợ Vương Thanh một ngày có nam nhân khác khiến cô động lòng, không còn cưng chiều mình vô điều kiện nữa. Sợ mất đi tình bạn không dễ dàng với Vương Uy Uy, Lâm Trứu Vũ và đám Lý Hàn, Tiêu Húc, Trương Tiểu Kiều, cả người theo y gây dựng sự nghiệp, hay như chàng trai tóc xoăn, đôi mắt lam vô hồn kia.
Tô Xán có lần nằm mơ, giấc mơ cực kỳ ướt át, trong mơ y đang ngửi cổ xinh đẹp của Đường Vũ, môi lướt qua cổ, xương quai xanh gợi cảm, tiến xuống dưới, tay xoa nắn cặp mông tròn trịa, nhìn Đường Vũ nằm ngửa trên giường, cố dùng mái tóc đen nhánh che đi một nửa khuôn mặt mỹ lệ đỏ bừng như lửa vì khao khát, dường như không nhịn nổi nữa, nhưng lại vẫn ngoan cường kìm nén, tiếng rên rỉ như mèo kêu càng thêm say lòng người, đưa tay sờ vào chỗ nào cũng thấy mềm mại mịn màng như ngọc, sảng khoái vô cùng, thật khiến người ta phải tiêu hồn lạc phách. Đến khi gặp ánh mắt cầu khẩn của Đường Vũ, Tô Xán đinh tiến vào, đột nhiên có hai cánh tay trắng muốt vòng qua ôm lấy cổ y, bầu ngực mê hồn cọ lên lưng. Tô Xán quay lại, thấy đôi mắt đầy hờn oán Lâm Lạc Nhiên, thế là y phun xối xả.
Ngày hôm sau, đêm qua Trương Tiểu Kiều xem phim tình cảm quá độ mang đôi mắt sưng húp lờ đờ thức dậy, thần kỳ đi tới bên giường Tô Xán, thuận tay cầm lấy một vật thể rất thần kỳ, hỏi: “Gì đây?”
Kết quả bị Tô Xán đang súc miệng phun cả ra, quay lại đấm đá Trương Tiểu Kiều một trận, khi Tô Xán thấy mình không còn mặt mũi gì về KTX ở nữa rồi, Trương Tiểu Kiều còn ủy khuất nói: “Có gì đâu, tôi cũng nhét dưới gối mà, Lão Nhị và Lão Tam cũng...”
Tiếp đó bị hai người khác đánh không nói được nữa mới thôi.
Mỗi một nam nhân đại khái đều có sự ảo tưởng đó, không nhất định là người mình yêu thương nhất, cũng không nhất định là người mình không yêu.
Lần này Tô Xán cũng có giấc mơ kỳ quái nữa, có điều không nhớ nổi cô gái trong mơ kia là ai, chỉ biết ngủ khoảng một tiếng đồng hồ, tinh thần khoan khoái cực cộ, cảm giác rất tuyệt vời, tuyệt vời hơn, sờ đũng quần không ướt, nếu không ở công ty lấy gì mà thay. Hỏi Lý Bằng Vũ mới biết Vương Thanh hôm nay còn phải đi Quảng Châu, ngày hôm sau xử lý một hội nghị, cho nên không thể ở lại lâu, lúc ấy người y vẫn thoang thoảng mùi thơm trên cơ thể Vương Thanh, dù chưa có lời giải cho vấn đề trước mắt, tâm tình Tô Xán tốt hơn rất nhiều.
Đứng dậy làm mấy động tác vặn mình cho thoải mái thì nhận được điện thoại của Lâm Trứu Vũ.
- Tô Xán, thằng bạn người Mỹ của cậu thình lình đâm một dao sau lưng là có ý gì, sao tôi nghe thấy toàn tin tức rắm chó thế này, Kiều Thụ Hâm bị cách chức chưa? Mọi người bảo hắn đúng là bi ai của người làm giám đốc chuyên nghiệp mà. Bên cạnh Lâm Trứu Vũ còn loáng thoáng nghe thấy người hô hào như thổ phỉ: - Đúng là một số kẻ không bao giờ hiểu được, vị trí có thể tăng cường quyền lực ột người, nhưng không thể tăng thêm quyền uy. Có thể tăng thêm sức mạnh, nhưng không thể tăng thêm khí phách. Có thể tăng thêm tiền bạc, nhưng không thể tăng thêm khí độ.
- Không có chuyện gì đâu. Tô Xán bị Lâm Trứu Vũ thi thoảng linh cảm bộc phát nói ra lời triết lý làm buồn cười, trấn an hắn: - Mọi thứ đều chỉ trong một thoáng, sẽ qua nhanh thôi.
- Tôi đang ở Bắc Kinh, Uy Uy ở bên cạnh này, chúng tôi theo dõi từng bước của cậu, chỉ cần một câu nói bọn này bất kể lúc nào cũng có thể dẫn một đám huynh đệ tới làm thịt tên bạn người Mỹ của cậu.
Tô Xán không dám hoàn toàn coi Lâm Trứu Vũ nói đùa, anh em họ Lâm này thực sự không dùng đầu óc bình thường mà suy luận, Lâm Trứu Vũ cũng không phải là tên ngốc thiếu đầu óc, hắn luôn hành động có mục đích, nói không chừng được bên trên ngầm gợi ý gì đó: - Kiều Thụ Hâm bản thân là người ban đầu được tôi mượn từ Mỹ sang, hiện giờ đã hoàn thành chức phận, anh ấy rời chức vụ về Mỹ là điều động nhân sự bình thường, không nên nghe bên ngoài nói này nói nọ mà chịu ảnh hưởng.
Lâm Trứu Vũ trầm mặc một lúc rồi nói: - Dù sao đừng để việc quá tầm kiểm soát, nhiều kẻ đang đợi đạp lên đầu cậu đấy.
- Yên tâm đi, tôi biết mà.
Thời gian qua bạn bè gọi điện cho Tô Xán hỏi thăm rất nhiều, đáng kể nhất là Trình Thông Thông, cô gái này trấn an y, cứ thẳng tay mà làm, chẳng may có bề gì cũng không cần lo, cô sẵn sàng nhận y về làm giám đốc điều hành chuỗi khách sạn, thậm chí kệ Đường Vũ bên cạnh, ảo tưởng ra câu chuyện giữa nữ chủ tịch xinh đẹp và chàng giám đốc tài hoa.
Có bao nhiêu người quan tâm lo lắng tới mình như vậy, Tô Xán thấy mình sống không uổng phí rồi.
Song Tô Xán không phải là người để người xung quanh phải lo lắng.
Ba ngày qua lòng người hoảng loạn, Tô Xán lúc nào cũng ở công ty còn chưa về trường lấy một lần, nhưng tuy chỉ cách nhau một tầng, người tầng trên, người tầng dưới, Tô Xán lại không tới đối mặt với Mark.
Trong mắt rất nhiều người xem ra tựa hồ Tô Xán đang tỏ thái độ, dùng sự phản đối trong im lặng thể hiện sự bất mãn với Mark. Trước khi giao thiệp với phía Facebook TQ, thậm chí còn chưa nói chuyện với Kiều Thụ Hâm, phía Mỹ đã tự ý đưa ra quyết định, là hành vi chuyên quyền không tôn trọng người khác.
Bây giờ Tô Xán quyết định đi gặp Mark.
Từ cầu thang máy tầng 17 đi ra, nhân viên ở trong phòng làm việc nhìn thấy Tô Xán, như thấy được chỗ dựa, không khí nơi làm việc vốn hỗn loạn căng thẳng, đột nhiên nhìn thấy Tô Xán xuất hiện, tức thì người nhẹ đi như tìm được chỗ dựa, tiếp đó nhìn thấy Kiều Thụ Hâm sau lưng Tô Xán, tất cả đều vui mừng.
Mục Quốc Phong đi nhanh tới, mặt nghiêm trọng nói vào bên tai Tô Xán: - Mark ở văn phòng, phía Facebook Mỹ có hai người tới, một là phó giám đốc phát triển sản phẩm Chris Cox, người kia là cố vấn pháp luật Kelly. Bọn họ mang tới hợp đồng của giám đốc Kiều.
Tô Xán nhìn thấy mấy quán lý cấp cao lần lượt đi tới, có Triệu Ngạn Bân, Lưu Văn Cường, nhìn một vòng hỏi: - Khải Đặc đâu rồi?
Sắc mặt Triệu Ngạn Bân trở nên cổ quái: - Ở trong văn phòng của chủ tịch Mark, hai ngày qua bọn họ nói chuyện rất nhiều.... Ông ta không nói thêm nữa, trước kia Khải Đặc được Facebook Mỹ phái tới, nếu như nói Khải Đặc là cái đinh mà Facebook Mỹ gài vào Facebook TQ thì không ai hoài nghi, bọn họ dự liệu trước rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu