Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Y Đạo Quan Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 755-1: Đao Kiếm Phong Trần (1)
T
rương Dương dùng đầu búa đánh thử nhẹ nhàng một chút. Bức tường kia quả thật trống rỗng, hắn lúc này mới vung búa lên, dùng sức đập xuống, một cái động nhỏ hẹp xuất hiện trước mặt bọn họ.
Trương Dương dẫn đầu đi vào, lại đưa tay kéo Trần Tuyết theo, bởi vì cái động này rất hẹp, lúc đầu đi vào phải khom người, nhưng càng đi càng rộng. Trương Dương thầm than, không ngờ rằng Thiên Trì tiên sinh lại có thể có một công sự ngầm quy mô như vậy bên dưới tòa nhà của ông ta, ông ta làm ra như thế nào? Mà lại có thể khiến cho thần không biết quỷ không hay? Trương Dương thấp giọng nói: "Những văn tự vừa rồi em xem nó viết cái gì?"
Trần Tuyết nói: "Tiên sinh lúc trước xây nhà, chỉ là muốn đào một cái phòng chứa đồ bình thường dưới đất, nhưng mà khi đào xuống phía dưới, phát hiện ra một cái động, người thiết kế cái hang đá kia là bạn của ông ấy, cho nên hai người vẫn giữ bí mật này, hiện tại bạn của ông ấy đã qua đời, trên đời này không còn ai biết được cái bí mật này"
Trương Dương nói: "Phía dưới rốt cục là cái gì?"
Trần Tuyết bỗng nhiên dừng chân lại, cô ấy nghe được tiếng nước chảy róc rách.
Trương Dương cũng nghe được tiếng nước, lại đi về phía trước, một dòng suốt nhỏ xuất hiện trước mắt bọn họ, trong bóng tối có một chút ánh huỳnh quang lóe lên, huỳnh quang trùng giống như là ánh sao trên bầu trời trong cái thế giới tối đen kịt này, đẹp đẽ vô cùng. Một con bướm lóe ra ánh huỳnh quang bay đến bên cạnh Trần Tuyết, ánh huỳnh quang theo đôi cánh của nó chợt tắt chợt hiện, mặt cười của Trần Tuyết biến ảo liên tục trong ánh huỳnh quang.
Lại có một con bướm huỳnh quang khác bay tới, hai con bướm bay lượn xung quanh Trần Tuyết, tựa hồ như muốn so đấu vẻ mỹ lệ với Trần Tuyết vậy.
Dù Trương đại quan nhân có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không ngờ trong tầng ngầm này lại ẩn chứa một thế giới kỳ diệu như vậy.
Tinh vân mỹ lệ phía trước xoay tròn trong bóng đêm, nhìn kỹ lại, là do trăm ngàn con huỳnh hỏa trùng cấu thành, hai con bướm bay vào trong đội hình của huỳnh hỏa trùng, huỳnh hỏa trùng đột nhiên phâ tán ra, theo quỹ tích chuyển động của những sinh vật này, trong bóng tối hợp thành một hình ảnh mỹ lệ.
Trần Tuyết thốt lên: "Đẹp quá!"
Ánh mắt của Trương đại quan nhân thì nhìn về phía mặt cười của Trần Tuyết, trong lòng tán thán: "Đẹp quá!" Ngay cả thằng nhãi này cũng ý thức được, sức chống cự của mình đối với cái đẹp hầu như bằng không, lặng lẽ nhắc nhở mình phải hồi tâm dưỡng tĩnh thôi.
Hai người đi chậm dọc theo dòng suối nhỏ, mặt nước phía trước trở nên rộng hơn. Dòng suối nhỏ từ các phương hướng hợp thành một mạch nước ngầm, đi đến nơi này, Trương đại quan nhân đã không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình, có một thuyền gỗ thả dọc theo mạch nước, không biết là đã trôi bao lâu rồi. Trương Dương đưa tay chạm vào cái thuyền gỗ ấy, không ngờ rằng vừa đụng vào một cái, cái thuyền gỗ liền vỡ nát ra.
Trần Tuyết nói: "Làm sao đi qua tiếp đi!"
Trương Dương nói: "Em đi về phía trước đi, tôi bơi dọc theo mạch nước này, nhìn xem rốt cục là thông đến đâu?"
Trần Tuyết do dự một chút, nói: "Anh phải cẩn thận, dưới mạch nước ngầm này không biết có quái vật hay không"
Trương Dương cười nói: "Sao có thể, có cần tôi đưa em trở về không?"
Trần Tuyết lắc đầu nói: "Tôi ở chổ này chờ anh!"
Trương Dương cởi quần áo, Trần Tuyết xoay người qua chổ khác, Trương đại quan nhân chỉ còn mặc một cái quần cộc trên người, sau đó thả người nhảy vào trong mạch nước, huỳnh hỏa trùng và hai con bướm huỳnh quang cũng hộ tống hắn một đoạn, nhất là hai con bướm bay rất thấp dưới mặt nước như muốn soi đường.
Nước rất lạnh, tuy rằng đã vào mùa xuân, nhưng trong cái thế giới ngầm này vẫn không cảm thụ được thay đổi bên ngoài. Trương Dương bơi về phía trước, cá dưới mạch nước cũng bị hắn làm cho kinh động, bởi vì những sinh vật này đều sống trong thế giới ngầm không ánh sáng, cho nên đa số trên người đều có lân quang, dòng nước phía trước đột nhiên chảy siết, Trương đại quan nhân còn chưa kịp có phản ứng, đã bị dòng nước chảy xiết cuốn theo, đến một thác nước, cũng may là độ cao của thác nước không cao, cùng lắc chỉ khoảng năm mét, cũng không tạo thành tổn thương gì cho hắn cả. Trương Dương không dám chủ quan, hắn dựa vào thạch bích mà bước đi, đi tới phía trước khoảng hai mươi mét, phát hiện phần lòi trên thạch bích không bình thường, lấy đèn pin chiếu chiếu, phát hiện ra trên mặt tựa hồ có vết đao kiếm, nước xung quanh rất cạn, không tới đầu gối của Trương Dương, nhưng mà dòng nước vẫn chảy xiết lắm, hắn nhìn về phía trước, đã thấy trên vách tường cách đó không xa có hai vết kiếm thật sâu, người bình thường nếu như nhìn vào sẽ không thấy kinh ngạc lắm, nhưng mà theo Trương Dương thấy, hai vết kiếm này thật sự đúng là nhìn mà giật mình, độ dài của ai vết kiếm đều hơn hai mét, chỉ dựa vào độ bén của đao kiếm thì không thể nào chém ra được một dấu vết dài như vậy, hẳn là kiếm khí phát ra từ thân kiếm do nội lực, lúc trước Trương Dương thật sự không tưởng tượng ra ai có bản lĩnh lớn như vậy, mặc dù ở Đại Tùy, loại người có thần thông như mình cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Trương đại quan nhân đi dọc theo thạch bích, lấy đèn pin chiếu vào mặt thạch bích đối diện, thấy trên thạch bích có hơn mười lổ tròn, xung quanh động tròng còn có một cái khe, Trương Dương bay vọt lên, vượt qua mạch nước ngầm, ôm lấy một trụ thạch bích đối diện, hắn dùng đèn pin chiếu vào bên trong cái lổ, cái lổ tròn này ít nhất cũng sâu một mét, càng làm cho líu lưỡi chính là, cái lộ tròn này chính là do trường thương đâm vào.
Trương Dương nhắm hai mắt lại, hầu như có thể tưởng tượng được tình hình chiến đấu thảm liệt khi đó, hai gã cao thủ tuyệt đỉnh, thương tới kiếm qua. Trong cuộc quyết chiến đẫm máu này, hắn nhanh chóng phát hiện ra người quyết chiến không chỉ có hai, bởi vì còn có dấu vết của binh khí khác, theo vết kiếm dọc trên thạch bích đi tới, cách mạch nước ngầm khoảng chừng mười mét còn có một gò đất cao, rộng khoảng hai mét, dài chừng tám mét, có rất nhiều hài cốt xung quanh. Trương Dương vô tình dẫm lên một cái xương chân, xương chân bị cắt rất ngọt, mà sát gần gò đất cao kia còn có hai cái sọ người trắng. Hài cốt hoàn chỉnh chỉ có một, ngồi dựa vào trên thạch bích, xương sườn tán loạn, bên cạnh còn một thanh kiếm, đã cắm thật sâu vào trong nền đất, chỉ còn chuôi kiếm lộ ra ngoài. Trương đại quan nhân trong lòng hoảng sợ, hai tay hắn cầm lấy chuôi kiếm dùng sức kéo lên, đem thân kiếm rút ra khỏi nền đá bên dươi, thân kiếm phát ra một tiếng vang, tuy rằng đã khá lâu đời, nhưng thanh kiếm vẫn vô cùng sắc bén, đột nhiên được rút ra khỏi nền đất đá, thân kiếm giống như là có tính mạng đang rung lên không ngừng.
Trương Dương phát hiện ra thanh kiếm này không theo quy tắc thường, hẳn là nghi đao, dáng đao hình thôi, nửa thân đao được khảm hình hai con thang long, nửa trước thân đao không có bất kỳ trang sức gì, chỉ có một sợi dây ở giữa, lưỡi đao cực mỏng, giống như cánh thiền, thân đao ở gần chuôi đao là dày nhất, sau đó giảm dần đến mũi đao. Mũi đao hình cung kiếm hợp với lưỡi đao, đao đáng như hình song long thưởng châu, bất quá đao đáng rất nhỏ, chuôi đao được quấn tơ vàng, tuy rằng đã lâu đời như không bị hư thối. Trương Dương cầm đao trong tay, vung vung một chút, lưỡi đao mỏng phát ra tiếng xé gió bén nhọn, Trương Dương thầm khen, quả thật đúng là một thanh hảo đao.
Cúi đầu nhìn bộ hài cốt, Trương Dương mới phát hiện ra ngay ngực của nó có cắm một đầu mâu, phần lớn của đầu mâu được cắm lún sâu vào trong thạch bích, Trương Dương mất rất nhiều sức mới có thể lôi đầu mâu ra, phát hiện ra trên mũi mâu có khắc hai chữ Phá Phogn! Trương Dương nội tâm kịch chấn, cây thương này tự nhiên chính là thuộc về thiên hạ đệ nhất thương Khâu Oán! Thời Đại Tùy lúc ấy, Khâu Oán và ba người khác tự xưng là Tùy cung tứ đại cao thủ, sau đó Kim Quyên Mậu đến ám sát Tùy Diễm Đế, tứ đại cao thủ hợp lực đánh bại Kim Quyên Mậu, có người nói Kim Quyên Mậu bị bọn họ giết chết, mà Khâu Oán cùng một cao thủ dùng cung tên là Đổng Tử Sở phụ trách đuổi giết Kim Quyên Mâu, sau đó không biết tung tích, không ngờ rằng ở chổ này lại gặp phải binh khí của Khâu Oán, có đầu mâu đương nhiên có cán thương, cán thương hẳn là làm bằng gỗ, trải qua hơn ngàn năm đã hóa thành tro tàn rồi cũng nên, cho nên chỉ còn lại cái đầu mâu sáng trắng này, chẳng lẽ những bộ hài cốt khác là thuộc về Kim Quyên Mậu và cao thủ Tùy cung khác?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Y Đạo Quan Đồ
Thạch Chương Ngư
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư
https://isach.info/story.php?story=y_dao_quan_do__thach_chuong_ngu