Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 909: Oan Lớn
T
ới thư phòng Vân Diệp pha một ấm trà, hai người ngồi bên bàn kể chuyện sau khi ly biệt, Vân Diệp không hỏi tới chuyện Ngụy Thiên Ngọc, Hàn Triệt cũng không nói, toàn nói chuyện nhỏ nhặt.
Uống qua vài tuần trà, Hàn Triệt hắng giọng nói:
- Mục đích lớn nhất chuyến đi này của ta là muốn xem hai tấm ngọc bài Bạch Ngọc Kinh mà Vân gia lưu giữ, thứ này với bọn ta vô cùng quan trọng, nếu Vân huynh chấp thuận, bọn ta chuẩn bị trả giá lớn, tiểu đệ không muốn đánh giết với Vân huynh nữa, ta vốn không coi trọng mấy người, Vân huynh là người đầu tiên muốn ta nổi ý kết giao, ta rất trân trọng.
Nhìn đáy mắt trong veo, Vân Diệp lấy trong lòng ra một cái hộp để lên bàn, ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi sống mái với ta là vì thứ này à?
Hàn Triệt gật đầu:
- Chỉ có thứ này khiến ta hứng thú, Bạch Ngọc Kinh là một chi truyền thừa từ thượng cổ, nghe nói trước kia cao nhân xuất hiện tầng tầng lớp lớp, trong lời truyền miệng của bọn ta, đó là nhóm người tiếp cận với thần nhất, cho nên Vân huynh có thể tưởng tượng sau khi bọn ta nghe tin Bạch Ngọc Kinh xuất thế đã chấn động thế nào.
Hiện giờ tính khí Vân Diệp vô cùng hung bạo, nghĩ tới mình vì thứ này hao tổn bao nhiêu tinh thần, mấy lần suýt mất mạng cũng vì nó cả, trời ạ, thì ra mình là kẻ oan uổng nhất thế giới, vì ba tấm ngọc bài vớ vẩn mà khốn khổ, càng nghĩ lửa giận càng bốc cáo.
Một tay mở hộp gấm ra nói:
- Thứ này ta có ba cái chứ không phải hai, ngươi tùy tiện xem, nếu bồi thường cho ta thì mang đi cũng được, nhưng trước khi nhìn thứ này phải đáp ứng ta một chuyện, nếu không khỏi nghĩ.
Hàn Triệt gật đầu, đây là điều hợp lý, người ta lấy chí bảo cho ngươi xem, nghiên cứu bí ẩn trong đó, trả giá một chút đúng là nên làm, mình không nhìn nhầm Vân Diệp, y đúng là người rất hào phòng, chắp tay nói:
- Vân huynh cứ nói, vốn nên như thế, Hàn Triệt chấp nhận hết.
- Thằng vương bát đản, con mẹ ngươi muốn ngọc bài sớm nói chứ, làm ta thiếu chút nữa chết mấy lần, huynh đệ dưới tay chết hơn sáu trăm, yêu cầu của ta là đánh ngươi một trần, không được đánh trả.
Nói xong nhào lên, Hàn Triệt tự thị là cao thủ vạn người không có lấy một, nghe thấy yêu cầu cứ ngớ ra, không nghĩ người ta đề ra yêu cầu như thế, định hỏi xác nhận lại liền thấy Vân Diệp như chó dại từ sau bàn xồ, nắm đấm mang tiếng gió lao tới, lòng máy động, lấy mũi ra đón...
Một tuần hương sau, người bị đánh trừ mũi chảy máu, mắt sưng vù thì không có mấy phản ứng. Khoan khoái cầm ngọc bài xem, cứ như vừa rồi không phải hắn bị đánh.
Người đánh thì nằm trên mặt đất, ngực phập phồng kịch liệt, thở như cái bếp bễ, mu bàn tay toàn vết máu, không phải máu của người ta, mà đốt ngón tay của Vân Diệp bị xước mấy mảng da, thê thảm hơn bị ăn đòn, nằm đó thều thào nói:
- Vì mấy cái ngọc bài nát, chúng ta đánh từ Trường An tới Ngọc Sơn, lại đánh từ Ngọc Sơn tới Nhạc Châu, không biết có bao người vì thế nhà tan cửa nát, vợ con ly tán.
- Động Đình hồ xác chết trôi lềnh phềnh, chưa nói người bị thương, riêng trận vong đã hơn sáu trăm, ta ký văn thư xác nhận mà nát lòng, tên vương bát đản, sớm nói thì đã nhìn thấy rồi, đâu phải đợi tời giờ mới thấy?
- Ta tuy hẹp hòi, nhưng với người vừa mắt luôn hào phóng, ngươi vừa mắt với ta, ta cũng thấy ngươi không tệ, chỉ cần thực lòng tương giao, lo gì không thánh chí hữu? Làm cho bây giờ người không ra người, ma không ra ma, vừa rồi ta còn muốn báo thù cho huynh đệ đã chết.
Hàn Triệt vừa rồi bị đánh đòn còn cẩn thận bảo vệ không để vỡ ấm trà, chẳng để ý tới điều Vân Diệp nói, thuần thục rót cho mình một ấm trà, nghĩ không rót trà cho Vân Diệp không hay, rót chén nữa để bên Vân Diệp, lại tập trung tinh thần vào ba tấm ngọc bài, xem dáng vẻ này thì trong thời gian ngắn không rảnh để ý tới cái khác.
Vân Diệp mò dậy, thấy Hàn Triệt nhập tâm như thế thì rời thư phòng, bảo nha hoàn đốt đèn, chuẩn bị thức ăn, ai mới đầu nhìn ngọc bài đều thế, rõ ràng chẳng hiểu cái chó gì vẫn làm ra vẻ chuyên tâm nghiên cứu, từ Lý Thái, tới Hi Mạt Đế Á, Kim Trúc tiên sinh đều thế cả.
Người sái thoát nhất là Nhan Chi Thôi lão tiên sinh, xem một tuần trà rồi ném qua một bên bảo không hiểu, đó mới là phong độ đại gia chân chính, người hiểu được thì nhìn một cái là hiểu, không hiểu thì cả đời như chó xem sao.
Bạch Ngọc Kinh có lẽ là tồn tại thực sự, không chỉ là một truyền thuyết, nhưng chỉ còn lại chút manh lẻ tẻ mối trên đời, muốn xâu chuỗi lại để tìm ra chân tướng thì khó, khó vô cùng.
Sớm muốn tìm thần nhân xem ngọc bài, xem rốt cuộc có tác dụng không, bọn họ là người gần gũi với Bạch Ngọc Kinh, tìm bọn họ mới là chính xác, cho dù bị họ nhanh chân giành trước vẫn còn hơn chẳng biết cái gì.
Có điều suy nghĩ đại đa số mọi người khác với Vân Diệp, suy ngĩ kỳ quái mà cực đoan của họ là: Lão tử không có được thì ngươi cũng đừng hòng có được, nuôi lợn cũng không cho ngươi.
Thế nhưng không biết rằng thế gian này mới là sát thủ lớn nhất trên đời, nó có thể làm mỹ nhân sớm già, anh hùng bạc tóc, tất nhiên cũng có thể làm toàn bộ châu báu biến thành tro bụi, cho nên giữ được chút nào hay chút đó, Hàn Triệt có được Bạch Ngọc Kinh thì sao? Vân Diệp không tin bọn họ có thể vũ hóa thành tiên, dù thành tiên thật không phải cũng chứng minh trên đời có thần tiên sao? Nói chung đều là chuyện tốt.
Đi thăm Hạ Thiên Thương, tên này đã say ngất rồi, chẳng biết Hàn Triệt làm gì mà ngủ mơ hắn cũng khóc, gối bị ướt hết rồi. Lưu Tiến Bảo quỷ dị nói:
- Hầu gia, rất có khả năng là...
Vân Diệp đá đít hắn, xưa ý nghĩ kỳ quái đi, Hàn Triệt vốn là người kỳ quái, nghe Lưu Phương nói tên này chưa bao giờ gần nữ sắc, một năm trời không thấy hắn đi kiếm nữ nhân, có lẽ tên đó thích nam, lát nữa vào phải tránh xa hắn.
Vì biểu thị định hướng giới tính của mình, Vân Diệp chuyên môn bảo Linh Đang bụng bầu mang hai bát mỳ vào thư phòng, Hàn Triệt thấy Linh Đang vội thi lễ, thấy bụng nàng lùm lùm liền chúc mừng, Tiểu Linh Đang thẹn thùng che mặt chạy mất.
Khẩu vị của Hàn Triệt và Vân Diệp cực kỳ giống nhau, tuy hắn chưa ăn mấy bữa cơm của Vân gia, nhưng thấy sao học vậy, cho ớt và dưa vào bát, ăn sùm sụp ba bát.
Sau khi nha hoàn bê bát đi, Vân Diệp hỏi:
- Có nhìn ra cái gì không? Nếu không nhìn ra thì cứ thong thả, ngươi đi đường cả ngày rồi, nghỉ sớm đi, có một vị trưởng bối nói, xem không hiểu thì đừng cưỡng cầu, ta mang tâm thái này. Bàn có giấy bút, ngươi in lại từ từ mà xem, ngươi còn có mười ngày, nếu vẫn không nhìn ra thì nhìn nữa cũng vô ích. đọc truyện mới nhất tại. com
Hàn Triệt phủ giấy lên ngọc bội, lấy bút than mài lên gấy, hỏi:
- Lúc vào nhà thấy nhà ngươi đang thu doạn rương hòm, trông như ngươi sắp đi xa, còn mang cả nhà.
- Ừ, gần đây hướng gió ở Trường An bất thường, ta định mang cả nhà đi tránh, đem sinh mệnh của mình lãng phí ở chuyện đấu đá là không đáng, người sống trăm năm vội vã, chớp mắt cái đã qua, không bằng đem cả nhà đi chơi thoải mái ba năm, ba năm sau trở về nếu Trường An vẫn tăm tối be bét, ta sẽ đóng cửa từ khách, không tiếp ai cả, không chui vào cái hố phân kia làm gì.
Hàn Triệt nếu muốn biết thì sẽ có cách để biết, không cần giấu, quan hệ với loại người này, nếu không phải đối địch thì tốt nhất đừng lừa dối, có gì nói nấy mới có được thiện cảm của người ta, sau khi biết sự đáng sợ của hàm nô, Vân Diệp không muốn đắc tội với lũ điên này, ngay hoàng đế cũng mang tâm thái tiếp xúc tìm hiểu, mình cần gì liều mạng với lũ điên?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2