Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 886: Thân Các Lão
T
ừ Tân Di nhận Triệu thị chúc câu vạn phúc chỉ thoáng gật đầu một cái, thuận tay giao roi cho nữ binh Giáp, ba nàng hiểu ý bèn đi ra ngoài canh cửa và hai phòng hai bên, ngăn những người không có phận sự.
- Mới vừa rồi cỡi ngựa dạo giáo trường mấy vòng, khiến cho Triệu di nương phải đợi lâu.
Từ Tân Di dứt lời đường hoàng ngồi xuống ghế, cười khẽ phất tay:
- Mời di nương ngồi, ta đang có chuyện muốn thương lượng với nàng.
Triệu di nương chỉ dám ngồi nửa mông, lúng túng nói:
- Phu nhân xuất thân tôn quý bực nào, tỳ tử là ai, sao dám để phu nhân hạ cố như vậy, có gì xin cứ căn dặn, tỳ tử làm theo là được.
Mấy câu này nàng ứng đối đắc thể, không hổ đã từng hầu hạ trong phủ Thân Thời Hành, cũng học được chút ít.
Từ Tân Di toét miệng cười một tiếng, tỏ vẻ không quan tâm:
- Cũng không phải là đại sự gì, có phong thư khẩn yếu cho Thân Các Lão mà thôi, nếu nhờ người khác mang đi sợ rằng dọc đường tiết lộ phong thanh, không thể làm gì khác hơn là phiền nàng đưa thư.
Triệu di nương nghe tim mình như chìm xuống, chuyện nhà mình mình rõ ràng, đến y quán này chữa bệnh làm đẹp đã là cực hạn cho phép của lão gia. Nếu như hiện tại giao thông trong ngoài, truyền tin cơ mật, đây cũng không phải là chuyện mà nàng dám làm. Huống chi gần đây dường như lão gia cố ý duy trì khoảng cách thích hợp với phe Giang Lăng đảng ngày xưa, bình thường nghe lão làm như vô ý nói ra, dường như nhà mình cũng có tai mắt của Trương Tứ Duy và Đông Xưởng nằm vùng.
Triệu di nương nặn ra nụ cười khổ sở, tỏ vẻ hết sức khó xử:
- Không dối gạt phu nhân, mặc dù danh tiếng bên ngoài tỳ tử không tệ, nhưng thật ra cũng chỉ là thân phận nô tỳ, so với phu nhân giống như trên trời dưới vực, làm sao có thể giúp được phu nhân. E rằng lão gia của nô tỳ…
Từ Tân Di phóng khoáng khoát khoát tay:
- Không cần khó xử như vậy, nàng không cần nói về phong thư này cho bất cứ kẻ nào nghe, lúc ở một mình trong phòng với Thân Các Lão hãy giao cho lão. Ta đã nghe ngóng qua, nàng được sủng ái nhất Thân phủ, ngày nào Thân Các Lão cũng tới phòng nàng.
Dứt lời Từ Tân Di cười xấu xa, ra vẻ ta đây cái gì cũng biết.
Triệu thị không còn gì để nói, muốn cự tuyệt lại không dám, đáp ứng lại khó xử.
Từ Tân Di không nói hai lời, móc ra từ trong ngực một xấp ngân phiếu thật dày, ném lên bàn:
- Đây có năm ngàn lượng bạc cho nàng uống trà. Về phần Thân Các Lão, nói thật với nàng, sau khi đưa phong thư này nàng sẽ càng được lão sủng ái hơn nữa.
Sắc mặt Triệu thị thay đổi mấy lần, cuối cùng cắn răng một cái, thầm nhủ trong lòng: cho dù là lão gia trách tội, chỉ cần ta giở thủ đoạn làm nũng ra, chẳng lẽ bị đánh chết sao? Vạn nhất lão gia tức giận mười hai phần, ta sẽ đổ hết sang cho Từ Tân Di, nói là nàng buộc đưa tin, dù sao toàn kinh sư đều biết Từ đại tiểu thư là một nữ ma đầu nổi danh.
- Phu nhân ra lệnh, tỳ tử không dám không theo, không dám nhận thưởng của phu nhân.
Triệu thị giả vờ đẩy xấp chi phiếu ra, nhưng trong mắt nàng lại toát ra vẻ nóng bỏng.
Từ Tân Di cười:
- Thưởng thì nàng cứ nhận đi, bản Đại tiểu thư suy đoán e rằng tương lai Thân Các Lão sẽ thưởng nàng nhiều hơn.
o O o
Hôm sau, cửa hậu viện y quán đi thông tiền đường bị khóa chặt, ba nữ binh Giáp Ất Bính qua lại dò xét, phàm là nữ khách y quán đến gần bèn nói là hậu viện đang dọn dẹp tạp vật, khách sáo mời rời đi.
Trong ngõ hẻm bên ngoài hậu viện, có mấy tên lưu manh đang chơi ném tiền, chỉ có ánh mắt thỉnh thoảng chợt lóe tinh quang. Nếu như là người quen nhận ra bọn họ nhất định sẽ giật mình kinh hãi: trong đám lưu manh này lại có cẩm y Bá Hộ Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan.
Cách đó không xa trên lầu hai quán trà, một lão đầu khuôn mặt vàng khè râu bạc đang vừa thổi vừa uống chén trà nóng. Tay bưng chén trà đặc biệt cứng cáp, móng tay bén tựa như cương đao, hai mắt như chim ưng sát khí ẩn hiện. Nếu như râu biến thành màu đen, không hề dán sát mang tai mà mọc tua tủa giống như cương châm, mặt không còn vàng khè, giảm bớt nếp nhăn một ít, sẽ có rất nhiều người cả kinh cắn đầu lưỡi: người này chính là Đông Xưởng Lý Hình Bá Hộ Hoắc Trọng Lâu!
Trong hậu viện chỉ có một người, Từ Vị Từ Văn Trường áo xanh giày vải ngồi xếp bằng, dáng vẻ hào sảng cuồng phóng không giảm, trước người có một chiếc bàn thấp trên bày rượu Thiệu Hưng, một dĩa đậu phộng, một dĩa đậu hủ khô, tự rót tự uống.
Tới rồi! Kiệu nhỏ hương đằng mà Triệu di nương ngồi từ trên đường cái xa xa đi tới, quẹo vào hẻm nhỏ. Bọn Hoắc Trọng Lâu, Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan thảy đều tập trung tinh thần, cho đến khi kiệu nhỏ kia vào hậu viện lại để tâm phòng bị có người theo dõi.
Cỗ kiệu tiến thẳng vào hậu viện, lại không ai xuống, nha hoàn theo kiệu cùng bốn tên kiệu phu áo xanh nón nhỏ không nói một lời, đi ra ngoài đóng cửa viện lại.
Từ Văn Trường cũng không thèm nhìn tới cỗ kiệu kia một lần, chỉ lo nốc rượu Thiệu Hưng, cười dài ngâm thơ:
- Mạc nhạ Xuân quang bất chúc nông, nhất hương dĩ túc áp thiên hồng. Tổng lệnh trích hướng Hàn nương tụ, bất tác nhân gian não xạ phong.
- Mạc nhạ Xuân quang bất chúc nông, nhất hương dĩ túc áp thiên hồng…
Người trong kiệu lẩm bẩm thưởng thức câu thơ này, dứt khoát vén màn kiệu lên, sau đó đi ra.
Cũng không phải là vị Triệu di nương hôm qua, mà là đương triều Thứ Phụ, Thiếu Phó, Vũ Anh Điện Đại Học Sĩ Thân Thời Hành!
Từ Văn Trường vuốt chòm râu vàng nâu khẽ mỉm cười, an bài mồi nhử quả nhiên một phong thơ đã dẫn dụ được Thân Thời Hành tới. Vốn dùng biện pháp khác cũng có thể liên lạc được, nhưng vào lúc này ở nơi này ta phải lên mặt mới được. Bình thời Thân Thời Hành vẫn tự cao, không thèm để ý công danh lợi lộc, nếu lão nhận thư mà không chịu tới vậy thì vạn sự đều hỏng, ta lại phải nghĩ biện pháp khác. Nhưng chỉ cần lão tới, vậy kế tiếp rất dễ nói chuyện.
Thân Thời Hành đi xuống kiệu, may là lão có lòng dạ thâm sâu như bể cả, vào giờ phút này cũng có chút kích động khó xử. Bởi vì mới vừa rồi Từ Văn Trường ngâm mấy câu thơ kia, bề ngoài là ngâm vịnh hoa lan, ẩn ý trong đó đã chạm sâu vào trong tâm khảm lão.
Địa vị nội các Thủ Phụ đứng đầu văn thần, quyền khuynh triều dã từ năm Gia Tĩnh, Nghiêm Tung, Từ Giai, Cao Củng, Trương Cư Chính, ai nấy đều là quyền thần tột đỉnh. Tuy rằng kết cục của từng người khác nhau, nhưng lúc còn trên đài cũng là Xuân phong đắc ý.
Ngay cả kẻ vô sỉ như Trương Tứ Duy cũng nhờ vào trở mặt mà leo lên được địa vị Thủ Phụ, nhưng bất kể Trương Cư Chính hay là Trương Tứ Duy, ai cũng xem họ Thân lão là hạng người cúi đầu xếp tai, không biết rằng Trạng Nguyên khoa Nhâm Tuất năm Gia Tĩnh bốn mươi mốt chính là Thân Thời Hành. Lão không biết lúc nào mới tới phiên mình Xuân quang rực rỡ đây…
- Thân Các Lão đại giá quang lâm, thôn phu sơn dã không kịp tiếp đón, từ xa thứ tội thứ tội!
Từ Văn Trường đứng lên chắp tay hành lễ với Thân Thời Hành, nở một nụ cười mỉm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu