Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.6 - Chương 278: Nghỉ Một Chút Ăn Cơm Mới Ngon.
K
ết hợp với tình huống trước đó, Tô Xán đại khái đoán ra mục đích của Triệu Duy Hâm, không có gì lạ cả, quy tắc ngầm không phải là thứ chỉ có ở giới giải trí, xã hội mỗi lúc một vật chất hóa, nó len lỏi tới tất cả mọi ngành ghề.
Hiện thực xã hội là vậy, Tô Xán không định đi thay đổi, nhưng ít nhất y không trơ mắt nhìn nó diễn ra trước mắt mình, hay xảy ra với bạn bè mình.
Mặt Tô Xán lạnh xuống, y đồng ý đi ăn với Ngô Thì Nhuế là để cô có cơ thoát khỏi sự dây dưa của đám người này, không ngờ Triệu Duy Hâm lại trắng trợn tới mức này.
- Tô Xán, không có chuyện gì đâu.
Ngô Thì Nhuế vội nói:
- Chuyện thế này trong công ty luôn có, thực sự không thành vấn đề, chúng tôi đều có cách bảo vệ mình.
Còn nhìn Đường Vũ và Lâm Lạc Nhiên, bảo hai cô bạn nói đỡ họ.
Cô biết tính cách của Tô Xán, nhất định có hành động đến nơi đến chốn, chứ không phải là nói vài câu. Nhưng cô lo chính như vậy thêm rắc rối cho Tô Xán, dù sao Tô Lý Thành rời công ty rồi, rất kiêng kỵ chỉ chỏ gì đó với công ty cũ, hơn nữa cô và Tô Xán đơn thuần là bạn bè thôi, thi thoảng trêu chọc y một chút không sao, để Đường Vũ hiểu lầm gì thì không hay.
Nhưng Đường Vũ và Lâm Lạc Nhiên càng hiểu Tô Xán hơn, chuyện này không cản y được, nên không có hành động gì.
- Yên tâm, loại người này chưa gây được rắc rối ình.
Tô Xán giao hành lý cho Lý Bằng Vũ, bước thẳng tới trước mặt Triệu Duy Hâm, nhạo báng nói:
- Mỗi chuyến bay có xe bus riêng đưa nhân viên về khách sạn, không biết nếu ngồi xe của anh có gọi là kỷ luật tản mác không. Đi theo các anh về, ăn cơm không thể tránh khỏi...
Rồi đưa mắt nhìn đám Lương Tiêu, đánh giá hắn một lượt, tới khi Lương Tiêu thấy rờn rợn mới nói tiếp:
- Chỉ vì chiều lòng đào sâu táo thối này mà anh tốn công nhỉ, ăn cơm, uống rượu, lên giường, đúng không? Quy trình đó có gọi là tác phong không đứng đắn không?
Biết thế nào Tô Xán không nói gì hay ho, nhưng không ngờ Tô Xán thẳng thắn như vậy, ngay Đường Vũ từ kinh ngạc bị thái độ tự lạnh lùng chuyển sang bất cần đời của Tô Xán làm bật cười, Lâm Lạc Nhiên càng nhìn về đám "đào sâu táo thối" một lượt.
Ngô Thì Nhuế còn đỡ, dù sao cô nhiều lần thấy được sự bá đạo của Tô Xán rồi, đám Chung Tuyết thì từ lo lắng chuyển sang tim đập chân run, đó chính là chàng trai lúc nãy các cô đánh giá là hiền lành vô hại sao?
- Này, cậu nói linh tinh bậy bạ cái gì?
Triệu Duy Hâm tím mặt:
- Nói trúng tim đen rồi hả?
Tô Xán bĩu môi, nói nhỏ cho hai người nghe với nhau:
- Anh nhắm vào ai thế, Chung Tuyết hay Thì Nhuế? Không biết soi gương xem, người thì béo, mặt thì xấu xí, chân tay ngắn, trông như con ếch, đúng là minh họa chính xác cho câu cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
- Mày, mày, hôm nay tao ày biết thế có những lời không được nói bừa.
Triệu Duy Hâm bị lời ác độc của Tô Xán xoáy vào tim, nổi điên vung nắm đấm xông tới.
Nhưng hắn làm sao có thể đạt được mục đích, Lỹ Bằng Vũ ở sau xông tới vung tay tát hắn lảo đảo, nắm đấm chệch sang một bên, tiếng chửi vừa phát ra được một nửa bị một bàn tay to lớn bóp cổ, làm hắn chỉ phát ra tiếng ọ ọe như ếch kêu.
Lương Tiêu nãy giờ luôn làm ra vẻ lạnh lùng kiêu ngạo cũng biến sắc, nhanh chóng quát:
- Gọi bảo vệ, gọi bảo vệ ngay, sao có thể ngang nhiên hành hung thế này?
Đám Chung Tuyết càng cảm thấy nội tạng trong bụng lộn tùng phéo, tình hình lúc này đã nghiêm trọng vượt ngoài giới hạn chịu đựng của tim bọn họ rồi.
…..
Nhóm Triệu Duy Hâm và Tô Xán nhanh chóng bị bảo vệ khống chế đưa tới đồn công an của sân bay Phổ Đông.
Triệu Duy Hâm ngồi trên ghế, hai tay xoa cổ, lúc này vẫn còn chưa hoàn hồn. Thời cao trung hắn từng học võ, tuy bây giờ sống nhà hạ sung sướng bỏ bê rèn luyện, nhưng nền tảng thể lực tốt hơn người thường nhiều, vậy mà dùng hết sức lực không thoát được khỏi bàn tay như kìm sắt của Lý Bằng Vũ.
Vừa rồi Lý Bằng Vũ bóp cổ hắn, nhưng không dùng lực siết khí quản, mà hai ngón tay đặt ở bên hàm, mặt hắn tím tái, trông rất đáng sợ, thực chất bóp nửa tiếng cũng không thể chết được, nhưng tới bây giờ vẫn còn đau, quai hàm cử động không thoải mái cho lắm.
Triệu Duy Hâm vừa ngồi xuống liền làm um lên, muốn bác sĩ tới kiểm tra đánh giá vết thương, muốn truy cứu trách nhiệm hình sự.
Tên Lương Tiêu bị Tô Xán chửi cả vào thì ngồi một bên không nói không rằng, nhưng người đi theo hắn thì liên tiếp gọi điện thoại, ngay cả viên đồn trưởng Lô của đồn công an khu vực tới cũng khách khí hơn nhiều.
Dù sao Triệu Duy Hâm cũng là quản lý cao tầng của Tân Xuyên Nam, hiện giờ hàng không cùng với ngân hàng đang là hai ngành được chính phủ cực kỳ coi trọng, quan hệ rộng, đối phương biểu lộ thân phận, chưa nói xử lý ra sao, trước tiên thái độ tốt không để xảy ra vấn đề đã.
- Mọi người cứ bình tĩnh, chuyện từ từ rồi giải quyết.
- Còn việc gì phải từ từ nữa, nhìn xem, nhìn đi, cổ tôi bị nó hành hung thành ra thế này, tạm giam tra xem chúng nó học trường nào, lập tức đuổi cổ.
Nếu như người tuổi tác tương đương, Triệu Duy Hâm còn có chút kiềm chế, nhưng bị một thằng nhãi con chẳng biết ở đâu ra chỉ mặt chửi bới nói xoáy vào nỗi đau của hắn như vậy, làm sao hắn mà kiềm chết nổi. Chính vì bộ dạng xấu xí này, thời đi học hắn luôn bị trêu chọc, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp không buồn nhìn hắn tới nửa con mắt. Sau này hắn cắn răng học tập, cắn răng leo lên vị trí cao, với tiền bạc và địa vị của hắn, đủ làm nhiều cô gái quên đi bề ngoài của hắn, nhưng vì loại tâm lý biến thái, hắn đặc biệt thích dày vò những cô gái xinh đẹp kiêu ngạo, không thèm để ý tới vật chất như Chung Tuyết.
- Cha Tô Xán tuy là phó thị trưởng, nhưng đây là Thượng Hải, quan hệ nhà bọn họ không tới được. Nếu chuyện trong công ty đã đành, nhưng bây giờ người của đồn cảnh sát cũng tới...
Mấy cô gái nhìn thấy nhóm người Triệu Duy Hâm, Lương Tiêu gọi điện thoại, hiển nhiên đang huy động mối quan hệ, liền lo lắng, tụ vào một chỗ tìm cách ứng phó.
Cũng có người gọi điện thoại liên hệ người có thể giúp đỡ ở Thượng Hải, như tiếp viên trưởng đang hỏi bạn bè xem có người quen ở hệ thống cảnh sát hay không. Cô gái tên Lý Du cũng gọi điện về nhà, cha cô là công vụ viên ở Thượng Hải.
Từ đầu đến cuối nhóm Tô Xán không khuyên hay cản bọn họ lo lắng cuống quít gọi điện thoại khắp nơi cầu cứu.
Tô Xán cố tình làm thế, dù sao thì chưa làm gì mấy cô gái cả, không có lý do nào trừng trị hắn, hắn có thể dễ dàng chối bay đi. Nếu muốn hạ bệ hắn, chỉ e cần phát động một vụ cải tổ ầm ĩ không kém gì lần trước cha y làm, nhưng chuyện này làm một lần còn được, tới lần thứ hai người ta phản cảm ngay, lợi bất cập hại.
Bởi thế chỉ còn cách này, trực tiếp lấy quyền thế ép người, dẫn xung đột lên người mình, cứ để chuyện này ầm ĩ lên để cao tầng của hãng hàng không biết, tới lúc đó chỉ cần họ biết y bất mãn với Triệu Duy Hâm là coi như hắn hết đời, không liên lụy tới mấy cô tiếp viên kia, vẹn cả đôi đường.
Trần trụi ỷ thế bắt nạt người, tác phong nha nội điển hình, lúc này tâm trạng Tô Xán rất tốt.
Ở Dung Thành và Thượng Hải, số người có thể làm khó y không nhiều.
Tô Xán gọi mấy cuộc điện thoại xong nhởn nhơ nói với mấy cô gái, ánh mắt luôn nhìn Triệu Duy Hâm khiêu khích khiến người ta nổi điên:
- Vừa bay một chuyến, nghỉ ngơi lát nữa ăn cơm mới ngon.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu