Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Chúa Tể
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 885: Tin Tưởng
Ông ông!
Dưới cái không gian hắc ám kia, hơn vạn quân đội như tạc bằng đá, nương theo hào quang của Thạch Ấn nở rộ trong lòng bàn tay Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly, những đôi mắt đã đóng chặt vạn năm dường như mở ra.
Oanh!
Trong khoảnh khắc những cặp mắt đó mở ra, khoảng Thiên Địa đỏ tươi này liền rung động, một cỗ Chiến Ý khủng bố không cách nào hình dung, như 1 làn sóng lớn, cuồn cuộn dựng lên quét tới, vỡ tan giữa không gian.
Chiến Ý sắc bén như một cây trường thương, tựa như có thể đủ cứng rắn xuyên phá cả trời đất này, Chiến Ý lăng lệ ác liệt, vượt qua rất xa những kiểu chiến ý quân đội đã gặp trước đây, theo Mục Trần đoán, chi quân đội này lúc toàn thịnh, dưới Địa Chí Tôn, không có cường giả nào có thể chống lại.
Nếu chi quân đội này lại phối hợp thêm vị Thiên Trận Hoàng chiến trận kia, dù là gặp Địa Chí Tôn siêu cấp cường giả, cũng là có thể cứng rắn đối chọi.
Một vạn Thạch Quân, coi như là trăm vạn Cửu U Vệ đều là không cách nào so sánh, có thể thấy được, chênh lệch giữa song phương là sâu đến mức nào
Ngay lúc này, gương mặt của "Thiên Trận Hoàng" bên trên cái ghế đá trở nên bắt đầu vặn vẹo, hung quang trong đôi mắt trống rỗng bạo tuôn, nhìn thẳng về phía Mục Trần hai người.
"Các ngươi, hai thằng nhãi con!"
"Thiên Trận Hoàng" gào thét, hắn ta đứng lên, lập tức hắc quang ngập trời từ trong cơ thể quét ra, thân hình hắn cũng hóa thành một đạo hắc quang mãnh liệt bắn tới.
Rầm rầm!
Bất quá, ngay khi vừa mới lao ra khỏi ghế đá trăm trượng, liền có thanh âm như sắt liệm vang lên, thân hình đang vọt tới cũng bị jật ngược lại, cường đại xung lượng làm cho thân hình của hắn lảo đảo.
Mục Trần hai người nhìn lại, tứ chi của "Thiên Trận Hoàng", đang bị quấn vào 4 sợi xiềng xích, xiềng xích hiện ra sắc màu nâu đen, ở trên che kín lấy Chiến văn, những Chiến văn vốn ảm đạm, nhưng lúc này, theo phía dưới Thạch Quân thức tỉnh, Chiến văn dần dần trở nên sáng lên.
Chiến văn càng sáng ngời, xiềng xích dần đem "Thiên Trận Hoàng" lôi về ghế đá, ngay lúc đó, vôi trên ghế đá tróc ra, lộ ra những Chiến văn chằng chịt phức tạp, những Chiến văn này cũng đồng dạng bắt đầu trở nên sáng lên.
"Ngươi tên đáng chết, đã chết ngàn vạn năm, còn muốn vây khốn ta?!" "Thiên Trận Hoàng" nghiêm nghị gào thét, khuôn mặt của hắn trở nên đặc biệt vặn vẹo, hắn ngửa mặt lên trời rít dài, bàng bạc hắc khí từ kia trong cơ thể quét ra, những hắc khí kia cực kỳ sền sệt, như là mực nước, lộ ra chi khí nồng đậm tà dị, hắc khí lướt đến đâu, không gian đều bị ăn mòn mà bắt đầu vỡ vụn.
"Thiên Trận Hoàng" toàn lực phản công, xiềng xích Chiến văn kia bị nó chống cự lại, lực lôi kéo bị cưỡng ép, hắc khí tràn ngập xiềng xích đem Chiến văn bắt đầu ăn mòn.
Theo Chiến văn trên xiềng xích bị ăn mòn, "Thiên Trận Hoàng" từng bước một giãy giụa tiến đến khu vực hắc ám bên ngoài, ánh mắt dữ tợn gắt gao nhìn chằm chằm vào Mục Trần hai người, lộ đầy hung quang, hiển nhiên là có ý định đem hai người bầm thây vạn đoạn.
Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly nhìn thấy gia hỏa này thật không ngờ ương ngạnh, sắc mặt cũng nhịn không được mà biến đổi.
"Mục Vương, không được lưu thủ, toàn lực thúc giục Linh lực, một khi để cho "Thiên Trận Hoàng" xông ra khỏi khu vực bị trấn áp, chiến trận sẽ không có tác dụng!" Chiêm Thai Lưu Ly gấp giọng nói ra.
Mục Trần ngưng trọng gật đầu, hắn tuy rằng cũng không thật sự tín nhiệm Chiêm Thai Lưu Ly, nhưng hoàn toàn chính xác minh bạch, nếu như "Thiên Trận Hoàng" thật sự xông ra phạm vi bị trấn áp, chỉ sợ hôm nay hắn cùng với Chiêm Thai Lưu Ly sẽ phải bỏ lại cái mạng nhỏ ở đây.
Lòng bàn tay Mục Trần mãnh liệt xoay tròn, Linh lực trong cơ thể như thủy triều tuôn ra, không giữ lại chút nào, quán chú tất cả vào Thạch Ấn.
Một bên, Chiêm Thai Lưu Ly cũng không dám giữ lại, Linh lực bắt đầu khởi động, bắt đầu quán chú tiến vào Thạch Ấn.
Ông ông.
Nương theo việc hai người toàn lực vận chuyển Linh lực, Thạch Ấn chấn động càng lớn, ở trên chỗ nở rộ hào quang, càng lúc càng chói mắt sáng ngời.
Rống!
Thạch Ấn biến hóa, chi Thạch Quân dường như là nhận được ủng hộ, phát ra thanh âm trầm thấp như sấm rền, vạn người chỉnh tề như một, rống lên, Thiên Địa mãnh liệt run rẩy lên.
Oanh! Oanh!
Chiến Ý mênh mông phô thiên cái địa từ cơ thể bọn chúng gào thét mà ra, dẫn tới thiên địa rúng động, ánh sáng trong cơ thể mãnh liệt bắn ra, cấp tốc bành trướng, biến thành vạn đạo tia sáng màu xám, tạo ra một quang cảnh chút đồ sộ.
Chùm tia sáng xẹt qua, hội nhập trên không của khu vực hắc ám, dũng mãnh hợp vào bên trong ghế đá, lập tức khốn trói lấy "Thiên Trận Hoàng", bốn đạo xiềng xích chiến văn lúc này trở nên lớn mạnh rắn chắc.
Rầm rầm.
Xiềng xích chấn động, chậm rãi đem "Thiên Trận Hoàng" từng chút kéo hướng ghế đá.
"Hỗn đản!"
"Thiên Trận Hoàng" nổi giận gào thét, ánh mắt huyết hồng nhìn qua Mục Trần hai người, rít gào: "Hôm nay ta phải đem hai người các ngươi nghiền xương thành tro!"
Bành!
Nương theo tiếng gầm của Thiên Trận Hoàng, hốc mắt quỷ dị liền có chất lỏng màu đen chảy xuôi xuống, chất lỏng như là có Sinh Mệnh lực, chậm rãi nhúc nhích, cuối cùng biến thành một đạo phù văn màu đen cực kỳ quỷ dị.
Phù văn quỷ dị tà ác, nhìn qua như 1 cái mặt quỷ nỉ non, phối hợp lấy khuôn mặt vặn vẹo của "Thiên Trận Hoàng", nhất thời nhìn qua khủng bố muôn phần.
Rầm rầm!
Theo đạo phù văn tà ác xuất hiện, lực lượng"Thiên Trận Hoàng" liền tăng vọt, từng bước một đạp trên hư không, hướng về khu vực hắc ám bên ngoài mà tiến.
Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly thấy thế, lại lần nữa cắn răng thúc giục Linh lực.
Oanh! Oanh!
Chấn động kinh người khuếch tán không ngừng trong không gian, Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly không dám có chút buông lỏng, mà "Thiên Trận Hoàng" hiển nhiên cũng không muốn buông tha cơ hội tốt để thoát thân này, nó đã bị phong ấn ngàn vạn năm, nếu không lực lượng thân thể của "Thiên Trận Hoàng" để tá trợ, chỉ sợ nó đã sớm đã biến thành mây khói, nhưng dù vậy, nếu tiếp tục bị trấn áp, nó cũng sẽ hóa thành tro tàn, cho nên, lần này là cơ hội cuối cùng để nó thoát khốn, nó tuyệt đối không thể buông tha.
"Thiên Trận Hoàng" điên cuồng thúc giục tất cả lực lượng, chống lại chiến ý mênh mông mà Thạch Quân bên dưới đang ào ạt tuôn ra, đôi đồng tử gắt gao nhìn qua bọn Mục Trần hai người, hắn cất giọng dữ tợn: "Hai tên gia hỏa sâu kiến kia, ta không tin các ngươi có thể kiên trì được lâu với bằng ấy linh lực!"
Hắn nói câu ấy là vì biết Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly dù sao thực lực có hạn, muốn điều khiển chỗ Thạch Quân này, dù là có Thạch Ấn chi lực, nhưng lượng Linh lực tiêu hao cũng là cực kỳ khủng bố, cho nên Mục Trần hai người, nhất định không thể kiên trì quá lâu.
Một khi hai người bọn họ không thể kiên trì, chiến trận Thạch Quân cũng tất nhiên sẽ suy yếu, đến lúc đó sẽ không có khả năng đem nó tiếp tục ngăn trở.
Nghe đến đó, trong lòng Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly có chút trầm xuống, bọn họ rõ ràng nhất trạng thái bản thân, đúng như "Thiên Trận Hoàng" nói, bọn hắn căn bản không cách nào kiên trì quá lâu.
"Hai người các ngươi nếu như muốn đạt được truyền thừa của tên kia, kỳ thật cũng không cần phải cùng ta cá chết lưới rách, chỉ cần các ngươi thả ta đi ra ngoài, ta có thể thề sẽ đem truyền thừa giao ra đây... Bất quá, truyền thừa dù sao chỉ có thể một người đoạt được, hai người các ngươi, cuối cùng ai muốn?" "Thiên Trận Hoàng" cười, thay đổi thanh âm, trở nên nhu hòa dịu ngọt.
Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly ánh mắt lóe lên, Mục Trần hắn cười nhạt lên tiếng: "Hà tất sử dụng phương pháp ly gián vụng về như vậy, ngươi là 1 tà ma, sao có tín nghĩa đáng nói, nếu là thả ngươi đi ra, chỉ sợ việc thứ nhất ngươi làm chính là đem hai chúng ta bầm thây vạn đoạn."
Chiêm Thai Lưu Ly cũng là cười khẽ một tiếng, nói: "Mục Vương nói không sai, tiểu nữ tử đồng ý rất đấy."
"Thiên Trận Hoàng" nhìn thấy ly gián vô dụng, ngược lại khiến hai người kẻ xướng người hoạ trào phúng, khuôn mặt lập tức trở nên cực đoan dữ tợn, nó u ám nhìn hai người, cũng không tiếp tục nói nhảm, tiếp tục thúc giục hắc khí sền sệt, điên cuồng ăn mòn Chiến văn xiềng xích.
Song phương lâm vào giằng co.
Chiêm Thai Lưu Ly nhìn cục diện, nhẹ nhàng cắn răng nói: "Mục Vương, tiếp tục như vậy không phải biện pháp hay... Chúng ta nhất định đem nó bức về ghế đá mới có thể triệt để kích hoạt chiến trận, đem đạo Tà Linh kia gạt bỏ, làm thần trí Thiên Trận Hoàng lưu lại tỉnh dậy, như vậy mới có thể đạt được truyền thừa..."
"Ngươi có biện pháp?" Mục Trần nhíu chặt mày, hắn tự nhiên cũng minh bạch, tiếp tục như hiện tại, đối với bọn họ cực kỳ bất lợi, nhưng trừ việc này ra, bọn hắn tựa hồ cũng không biện pháp khác.
Chiêm Thai Lưu Ly trầm mặc thoáng chốc, chợt nói: "Ta có biện pháp trong thời gian ngắn ngủi đem nổ lực lượng Thạch Ấn, nếu lúc này ngươi triển khai thế công thẳng tới nó, phân tán lực chú ý của nó đối với Chiến văn xiềng xích, chúng ta đây trước sau phối hợp, có thể đem nó kéo về lại ghế đá."
Mục Trần nghe vậy, mày nhíu lại sâu hơn, hắn nhìn về phía Chiêm Thai Lưu Ly, nói như thế chính là phải có người chính diện cùng "Thiên Trận Hoàng" giao phong vài chiêu, mà với thực lực của hắn hiện tại mà nói, đây chính là một chuyện nguy hiểm cực kỳ.
Chỉ cần sơ sẩy, hắn sẽ liền bị "Thiên Trận Hoàng" giết cho không thể chết kỹ hơn được nữa.
Chẳng lẽ Chiêm Thai Lưu Ly có ý đồ jì sao?
Mục Trần hướng ánh mắt chăm chú, nhưng Chiêm Thai Lưu Ly lại quay sang, đôi mắt đẹp nhìn thẳng Mục Trần, trong mắt không có chút nào một ý chột dạ.
Chiêm Thai Lưu Ly cất jọng điệu bình tĩnh: "Ta nói hạ sách này, chỉ là bởi vì tình thế bức bách, nếu là Mục Vương cảm thấy Lưu Ly ta muốn âm thầm làm hại, vậy làm như ta chưa nói j."
Mục Trần nhìn chăm chú lên Chiêm Thai Lưu Ly hồi lâu, cuối cùng hắn thở ra một hơi thật sâu, hắn chuyển hướng ánh mắt về khu vực hắc ám kia, thản nhiên nói: "Ta tin tưởng ngươi một lần vậy."
Nghe Mục Trần nói thế, thân thể mềm mại Chiêm Thai Lưu Ly có chút chấn động, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía Mục Trần, nàng rất rõ ràng, hành động như vậy cuối cùng có bao nhiêu nguy hiểm, chỉ cần đến lúc đó nàng động một ít tay chân, liền có thể làm cho Mục Trần lâm vào tuyệt cảnh.
Nhưng hắn như trước lựa chọn tin tưởng nàng.
Tuy nói trước đó, nàng dựa vào một ít mưu kế khiến cho Mục Trần cùng với rất nhiều người tín nhiệm, bất quá lúc này đây, trong lòng Chiêm Thai Lưu Ly có chút tình cảnh phức tạp dâng lên.
Dĩ vãng những tín nhiệm trước đó đều là tới từ sự lừa gạt, nhưng lúc này đây Mục Trần dù biết được hết thảy nguy hiểm cùng với tính tình jảo hoạt của nàng, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng.
Nhìn qua khuôn mặt tuấn dật mà trẻ tuổi Mục Trần, Chiêm Thai Lưu Ly khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, nhẹ một chút gật đầu.
"Vậy thì xin Mục Vương cẩn thận rồi."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Chúa Tể
Thiên Tằm Thổ Đậu
Đại Chúa Tể - Thiên Tằm Thổ Đậu
https://isach.info/story.php?story=dai_chua_te__thien_tam_tho_dau