Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.6 - Chương 273: Oan Gia Hẹp Lộ (3).
Đ
ồng Thụ Lâm là khu sinh hoạt cao cấp phía nam thành, thuộc về người có tiền, xưa nay luôn nổi tiếng ở Dung Thành, nhà đầu tư địa ốc trong tình, thậm chí là trong nước cũng chạy tới đây tranh giành nhau, chiếm lĩnh cao điểm chiến lược.
Ví như Trung Hoa Viên của Vũ Hải, Cẩm Tú Hoa Viên của Quốc tế Hoa Tân, rồi chung cư Victoria của Kiến trúc Thượng Hải. Kiến trúc biệt thự kiểu xây dựng thời kỳ đầu như ở Đồng Thụ Lâm, bây giờ bị chính sách quốc gia hạn chế không cho phép xây dựng biệt thự kiểu viên lâm tốn diện tích ở trong thành phố nữa, cho nên biệt thự ở đây giống với khu Hoa viên Dung Thành đều đã thành tuyệt bản, vì thế giá trị như đồ cổ, càng lâu càng đắt.
Tô Xán ngồi trong một cửa hiệu nhỏ xinh xắn ở con đường thấp thoáng bóng ngô đồng, không khí lành lạnh ở Dung Thành cũng có cái hay của nó, như tay xoa xoa thành cốc trà nóng như thế này chẳng hạn, rất thoải mái, không giống ở Thượng Hải, lạnh tới chỉ muốn đút tay trong túi, mà thế cũng có xong đâu, quần áo cứ ẩm ẩm rất khó chịu, sau này tốt nghiệp, Tô Xán tính có lẽ chuyển tổng bộ Facebook TQ về Dung Thành, có điều chỉ nghĩ thế thôi, chuyện địa điểm công ty không đơn giản như thế, ít nhất mất đi ưu thế tài nguyên nhân lực ở ĐH Thượng Hải chẳng hạn.
Dù sao chuyện đó cũng còn xa, chỉ nghĩ sớm cho đau đầu.
Tô Xán thong thả cầm kìa xúc một cái bánh kem lạnh, mắt nhìn xung quanh, cái khu vực này đại đa số là nơi ở của thân quyến cán bộ cấp cao, nhân viên lãnh sự quán nước ngoài, cho nên nhìn thấy rất nhiều loại xe mà Tô Xán chẳng gọi ra được tên chạy qua chạy lại.
Lái xe của Vương Bác đánh chiếc Passat vào bãi đỗ, chiếc xe này biển số bình thường, không phải loại xe cho lãnh đạo số một tỉnh ủy ngồi. Thường là thế, quan viên có được chút cấp bậc ra ngoài chỉ sợ người ta không biết mình là ai, còn tới tầng cấp như Vương Bạc lại thích mình bình thường một chút.
Quần vải thẫm màu, một chiếc jacket nâu đậm khoác ngoài sơ mi xanh nước biển, Vương Bạc không khác gì người nhàn nhã uống ở đây, chỉ có điều trên cái mũ lưỡi trai thêu số 08, ngoài rìa màu tím rất bắt mắt, làm Tô Xán dở khóc dở cười.
Vương Bạc thấy vẻ mặt khác thường của Tô Xán, dừng lại soi cái gương trên tường, bộ dạng của mình có lẽ thích hợp xuất hiện ở sân golf hay là đi câu cá hơn, cười xòa ngồi xuống trước mặt Tô Xán:
- Trước khi đi Lâm nha đầu đội cho chú đấy, nó còn nói là vẽ mắt cho rồng gì đó... Trông giống vẽ rắn thêm chân thì có, con bé đó nhất định đang cười lăn cười bò trên giường rồi. Không thích hợp với chú hả?
Tô Xán nhìn cái mũ là biết của Lâm Lạc Nhiên rồi, Vương Bạc tuy cùng tuổi cha y, nhưng da dẻ hồng hào, nếp nhăn ít thấy, thấp thoáng vẻ đẹp trai thời trẻ. Không giống như Tô Lý Thành từ công nhân kỹ thuật đi lên, là nha nội chính tông, cho dù công việc bận rộn tới mấy, Vương Bạc vẫn biết cân bằng làm việc nghỉ ngơi, bộ dạng lúc nào cũng mang vẻ trí thức nhàn nhã, đây là điểm Tô Xán học Vương Bạc.
- Không ạ, trông chú trẻ ra nhiều lắm.
Tô Xán nói thật tình, Vương Bạc trông rất điển trai phong độ:
- Hôm nay chú Vương có nhàn tình nhã hứng đi uống trà với cháu, xem ra chúng ta đều là người bị bỏ quên rồi.
Hai ngày vừa rồi Tô Xán chẳng gặp được Đường Vũ hay Lâm Lạc Nhiên. Đường Vũ thì ở nhà cùng cha mẹ. Lâm Lạc Nhiên không cần nói, đặt chân tới Dung Thành là mất hút, chắc ở Hoàng Thành bị giam trong nhà bốn năm ngày bí bách lắm rồi. Không đoán cũng biết biệt thự nhà Vương Bạc trống không.
- Ít nhất Uy Uy mấy ngày trước còn gọi điện cho chú hỏi chuyện của cháu chứ còn chú sống chết ra sao thì nó quên mất rồi...
Vương Bạc oán trách, hai người ngồi ở khu cà phê lộ thiên, bao quanh là hàng rào gỗ nhỏ sơn màu trắng rất phong cách.
Thi thoảng lại có cỗ xe tạt vào, người đi xuống có cả tây cả ta, người uống trà, người gọi cà phê, đủ thứ ngôn ngữ, phát vỡ sự yên tĩnh của buổi chiều đầy ánh nắng.
- Hì hì, giữa cha con với nhau có những lời không cần phải nói mà, giống như cháu với cha cháu ấy.
- Thằng nhóc khéo mồm làm vui người khác.
Vương Bạc nhấp một ngụm trà, Tô Xán nói chuyện với ông luôn thoải mái, không giống người khác cùng với địa vị của ông cao dần, tới người thẳng tính như Triệu Lập Quân nói một câu cũng cân nhắc cẩn thận. Có điều tựa hồ chính vì sự đặc biệt này của Tô Xán mà hôm nay ông mới ăn mặc như vậy tới chỗ giành cho người trẻ tuổi uống trà.
Lúc này ngoài đường có chiếc xe đua đỗ lại, đi xuống là hai cô gái xinh đẹp trẻ tuổi mặc váy bảy phân, cặp chân dài trắng phau phau nhìn rất thích mắt bước vào hiệu bán túi sách bên kia đường.
Vương Bạc thu hồi ánh mắt lại, than:
- Đồng Thụ Lâm không tệ, con người tới nơi đây cảm giác bản thân cũng trẻ ra.
- Theo cháu chú nên mua căn nhà ở chỗ này, để giành cho Uy Uy cũng tốt, hiện rất nhiều con cá mập địa ốc nhắm vào đây, không gian tăng giá rất cao, bây giờ giá 1 triệu, tương lai vài năm sau lên tới 5 -6 triệu, đây là khoản gia sản chắc chắn.
Vương Bạc cười:
- Không cần nói bóng nói gió với chú, để đất đai tăng giá vô tội vạ như thế còn không phải bôi đen lên chú à? Điều tiết sản nghiệp chẳng qua là chính sách chính phủ quốc gia và điều tiết chế độ thuế. Cháu cũng biết sản nghiệp địa ốc đang cống hiến tỷ trọng GDP rất lớn với địa phương, điều này phụ hợp với ý chí giữ kinh tế tăng trưởng tốc độ cao của TW. Địa ốc là một phương diện rộng, đôi khi cháu muốn làm, không có nghĩa là đạt được hiệu quả như ý muốn.
- Cho dù là chú đi chăng nữa thì bất kỳ đảm bảo nào cũng là điều không thiết thực, vì chú cũng không thể khẳng định kết quả phát triển sau này. Chú chỉ có thể đàm bảo tăng cường điều tiết thuế tài chính, hoàn thiện cánh sách khống chế nhà ở thương phẩm, chú muốn thấy sản nghiệp địa ốc phồn vinh, không phải thứ bong bóng giả tạo.
Tô Xán không cười đùa nữa, giọng nghiêm túc hơn, hỏi:
- Ở Hoàng Thành cháu có đọc kế hoạch phố thương nghiệp Phong Tình của chú ở Đồng Thụ Lâm, dự trữ 50 mẫu đất giành cho thương nghiệp, chú định xây dựng trung tâm thương nghiệp.
Vương Bạc gật đầu thừa nhận:
- Sao? Đôn Hoàng có hứng thú với nó à? Đây là kế hoạch trọng điểm của trọng điểm đấy. Hà, nói mới nhớ, lâu rồi không gặp Tiểu Thanh, ai ngờ cô bé năm xưa có chút quê mùa lóng ngóng ấy, bây giờ đã thành mỹ nữ tổng giám đốc vang danh Dung Thành rồi.
- Chị ấy về Hạ Hải xử lý mấy chuyện gia đình rồi ạ.
Tô Xán chợt nhớ cảnh Vương Bạc nhìn hai cô gái bước ra từ xe thể thao lúc nãy, thậm nhủ lần sau bảo Vương Thanh hạn chế gặp ông ta, mấy ông quan lớn này mất nết lắm, năm xưa ông ta bị tố cáo có quan hệ không chính đáng với mấy nữ sinh, Tô Xán nghĩ không có lửa sao có khói, mà mẹ Vương Uy Uy ở tuốt Bắc Kinh, vợ chồng một năm gặp nhau có một lần như Ngư Lang Chức Nữ. Nghĩ vậy nhưng bên ngoài không lộ ra:
- Đôn Hoàng đương nhiên là không thể bỏ qua vị trí đẹp như thế, có điều nó cũng phù hợp với ý tưởng muốn lập nên trung tâm thương mại của chú mà. Một thế lực trẻ đầy sức sống như Đôn Hoàng đã vào đây, các đối thủ khác sao chịu đứng ngoài nhìn, cho dù chưa có kế hoạch mở rộng cũng phải nhanh chóng có đối sách tương ứng, giúp phố Phong Tình này phồn thịnh một cách nhanh nhất.
Đôn Hoàng hiện có bốn địa điểm ở Dung Thành, lần lượt ở quảng trường Nhân Dân, đường Tổng Phủ, Kim Hải và Tông Quang.
Tông Quang năm ngoái lượng tiêu thụ đạt tới 100 triệu, theo như ước tính sơ bộ của Tô Xán, nếu điểm Đồng Thụ Lâm dựng lên, lượng tiêu thụ vượt qua Tông Quang, thậm chí là 270 triệu của Tổng Phủ, sánh ngang với con số 340 triệu tổng bộ ở Quảng Trường Nhân Dân. Sáng tạo ra lãi ròng hơn 10 triệu.
Với 5 địa điểm này, Đôn Hoàng sẽ thành tập đoàn lớn doanh thu hoàng năm lên tới trên 1 tỷ nhân dân tệ.
Doanh thu 1 tỷ xưa nay luôn là ngưỡng khó vượt cho xí nghiệp Trung Quốc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu