Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Giả Vi Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.7 - Chương 10: Sát Tinh.
- A
...
Trên quảng trường Ma Đế thành có rất nhiều người, bên ngoài mỗi truyền tống trận sẽ có mấy trăm hộ vệ, cộng với vừa rồi Ma Đế các sụp đổ, mọi người chạy tới trước tiên. Kết quả mọi người chứng kiến cảnh Tiêu Lãng sát khí đằng đằng đạp một người.
Mọi người không biết mặt Diệt Thiên nhưng nhận ra y phục trên người gã, cộng với Tiêu Lãng nói chuyện không nhỏ giọng chút nào. Nhiều người hiểu ra, tập thể kinh sợ.
Tiêu Lãng và Đại Đế của Diệt Hồn Điện chiến đấu? Lại còn phá hủy Ma Đế các? Quan trọng nhất là... Tiêu Lãng có thể đánh bại Đại Đế của Diệt Hồn Điện?
Đám võ giả chạy tới tập thể dừng chân, các hộ vệ quảng trường vốn định xông vào Ma Đế các giờ không dám nhúc nhích. Hơn mười vạn đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng, tim đập nhanh, tim đập chân run.
Tiêu Lãng định chiến đấu với Diệt Hồn Điện sao? Thiên Châu sắp đổi trời rồi?
Vù vù vù vù vù!
Trong sương khói một bóng người lao ra, khóe miệng, cằm đầy máu, một tay che ngực, vẻ mặt đau đớn và kinh sợ.
Người kia nhìn Tiêu Lãng sát khí đằng đằng, hét to:
- Tiêu phủ chủ, thủ hạ lưu nhân!
Diệt Thiên là đại biểu của Diệt Hồn Điện! Nếu Diệt Thiên chết tại đây, Diệt Hồn nổi giận thì chẳng phải là sẽ dỡ nóc Ma Đế phủ sao?
Tiêu Lãng lạnh lùng liếc Ma Đế. Ma Đế khựng lại, không dám tới gần, mắt long lanh cầu xin.
Tiêu Lãng thu lại tầm mắt nhìn Diệt Thiên nằm dưới, ngửa đầu oán hận nhìn hắn. Mắt Tiêu Lãng lạnh băng làm Diệt Thiên bối rối dời tầm mắt, không dám đối diện.
Tiêu Lãng nhìn một lúc sau mới lạnh nhạt nói:
- Con người của ta hận nhất là bị người đổ tội. Ta có lòng tốt đến đây, liên lạc cảm tình với các huynh đệ Ma Đế phủ. Đang nói chuyện vui vẻ thì tạp chủng này nói ta là ăn cướp, còn bảo hắn đã bị Diệt Hồn trục xuất khỏi Diệt Hồn Điện nay vân du tứ phương, chuyên trông nom chuyện bất bình? Nếu ngươi đã không phải là người của Diệt Hồn Điện thì ta không cần nể mặt điện chủ, đúng không?
- Phụt.
Diệt Thiên hộc bãi máu. Cái gì gọi là gieo nhân nào gặt quả ấy? Diệt Thiên hối hận muốn thắt ruột. Cho dù hôm nay Tiêu Lãng giết Diệt Thiên thì e rằng Diệt Hồn Điện sẽ không ra mặt vì gã. Nhưng Diệt Thiên cũng là một nhân vật, quay đầu lại, hung tợn trừng Tiêu Lãng.
Diệt Thiên cắn răng nói:
- Tiêu Lãng, ngươi có gan thì giết ta đi!
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng giơ chân lên nặng nề đạp xuống bả vai trái của Diệt Thiên. Tiếng xương giòn gãy vang lên. Dường như Tiêu Lãng chưa thỏa mãn, giơ chân lên liên tục giẫm. Mọi người kinh khủng nhìn vai trái của Diệt Thiên nát bấy, nửa người bị đạp lún xuống đất, tay trái còn gác trên đất, không ngừng co rút. Nếu Tiêu Lãng cứ đạp tiếp thì cánh tay của Diệt Thiên sẽ tiêu tùng.
Tiêu Lãng không nói chuyện, mặt không đổi sắc, bộ dạng tàn nhẫn khiến trái tim mọi người đập nhanh hơn.
Ma Đế muốn khóc, cầu xin nói:
- Được rồi, được rồi. Tiêu phủ chủ, đủ rồi! Chơi tiếp nữa thì sẽ xảy ra mạng người!
Rốt cuộc Tiêu Lãng chịu thu chân về, vẻ mặt tức giận bất bình quay đầu nói với Ma Đế:
Ma Đế, ngươi phán xử đi. Thằng khốc này trước kia dựa vào Diệt Hồn Điện tác oai tác quái, chuyện ác ngập trời, gian dâm bắt bớ, lừa bán bé gái, thậm chí... Không tha cả bà già. Giờ hắn bị tục khỏi Diệt Hồn Điện mà vẫn đi tứ xứ làm ác. Mới rồi ngươi cũng thấy hắn bá đạo cỡ nào rồi đi? Ta cố nhịn mà không được, đành ra tay thay trời hành đạo. Hèn chi tên này bị điện chủ tục xuất ra Diệt Hồn Điện, chắc điện chủ cũng gai mắt gã lắm rồi. Điện chủ có lòng nhân hậu không so đo với hắn, tính tình Tiêu ta thì không tốt. Ma Đế, ta nói có câu nào sai không?
Ma Đế thầm chửi má nó. Thực lực của Tiêu Lãng có lẽ không phải thiên hạ đệ nhất, nhưng bản lĩnh đổi trắng thay đen thì phải nói là số một. Tiêu Lãng nói dối mà mặt không đổi sắc, câu nào câu nấy dõng dạc. Ma Đế không dám tiếp lời, hôm nay có nhiều người như vậy, sợ là hành động phạm tội của Diệt Thiên sẽ truyền khắp thiên hạ.
- Như thế nào? Lão tử nói không đúng?
Tiêu Lãng thấy vậy thì khó chịu nhấc chân lên định đạp xuống đầu Diệt Thiên, nếu chân thật sự đạp xuống chắc đầu gã nát bấy.
Ma Đế con ngươi rút lại, hấp tấp gật đầu, nói:
- Đúng, đúng, Tiêu phủ chủ nói rất đúng!
Trong mắt Ma Đế tràn ngập ý van xin.
Tiêu Lãng không thu chân lại, chỉ chuyển hướng đạp ngực Diệt Thiên. Tiêu Lãng đạp lần nữa hộc bãi máu, thần trí mơ hồ.
Tiêu Lãng nhìn Diệt Thiên, hét to:
- Diệt Thiên, ngươi còn có lời gì để nói không? Ta nói đúng không? Nói, ngươi nói mau! Nếu không nói tức là thừa nhận rồi!
Nhiều người mắt trợn trắng, Diệt Thiên không thể há mồm thở chứ nói gì đến nói chuyện? Cho dù ngươi nói Diệt Thiên hiếp heo nái thì gã cũng không thể phản bác.
Tiêu Lãng vừa lòng phủi tay nói:
- Ừm! Nếu hôm nay ngươi đã nhận sai thì tạm tha ột mạng.
Tiêu Lãng sải bước đi hướng Ma Đế, ôm vai gã.
Tiêu Lãng nồng nhiệt nói:
- Đi, lão Ma, chúng ta tiếp tục đi uống rượu. Đừng quan tâm thứ rác rưởi này, để hắn tự sinh tự diệt đi. Nếu lần sau hắn còn dám khi dễ ngươi thì phải nhớ nói cho ta biết, ta dẫn huynh đệ đi diệt hắn!
Người Ma Đế run rẩy, cảm giác bàn tay Tiêu Lãng đắp vai gã như câu hồn đoạt mệnh trảo của tử thần. Lúc này Diệt Thiên còn nằm ở đó, nếu Ma Đế không nghe theo thì chắc Tiêu Lãng cũng đánh gã bầm dập đến mẹ gã cũng nhìn không ra.
Quảng trường có hơn mười vạn người ngơ ngác nhìn nhau, không ai dám đi cứu viện Diệt Thiên. Đám người Sát Đế, Tiêu Ma Thần, mười Thiên Đế tây bộ đứng một bên bàng quan. Sơ sẩy một cái chọc giận đám người Sát Đế, Tiêu Ma Thần, mười Thiên Đế tây bộ, mỗi người một chân đủ giẫm chết Diệt Thiên.
Một lát sau, Tiêu Lãng thản nhiên đi ra, vẻ mặt thỏa mãn, liên tục phất tay với Ma Đế đi theo sau.
Tiêu Lãng nói:
- Được rồi, lão Ma đừng tiễn nữa. Ta còn có việc, đi trước. Nhớ kỹ, lần sau nạp thiếp phải thông báo cho huynh đệ ta biết. Tuy huynh đệ nghèo thật nhưng còn tặng quà được, nếu không được thì lần sau ta... Tặng Vô Tình kiếm cho ngươi.
- Chắc rồi, chắc rồi.
Mặt Ma Đế đưa đám như chết cha, cố gượng cười phất tay tiễn Tiêu Lãng. Trong lòng Ma Đế chửi tổ tiên mười tám đời nhà Tiêu Lãng. Tiêu Lãng không chỉ lấy ba ức huyền thạch mà còn buộc Ma Đế viết giấy nợ bảy ức huyền thạch.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng dùng siêu cấp truyền tống trận rời đi. Ma Đế thở phào, nhưng giây tiếp theo người run lên. Bởi vì Ma Đế phát hiện Tiêu Lãng không truyền tống về Tiêu Đế thành mà đi Lăng Đế thành.
Ma Đế nhìn Thiên Đế Ma gia đi theo sau lưng, trầm giọng quát:
- Còn ngẩn ra làm gì? Nhanh chóng truyền tin cho Lăng Đế, kêu hắn trốn đi, sát tinh Tiêu Lãng đi chỗ hắn rồi!
Ma Đế chạy hướng Diệt Thiên, ôm gã vọt vào trong viện Ma Đế các chưa bị hủy. Ma Đế truyền lên không ai được nói lung tung chuyện hôm nay ra ngoài, nếu không thì giết không tha.
Một lát sau trong viện Ma Đế các vọng ra tiếng rống thấu trời của Diệt Thiên:
- Tiêu Lãng, ta không giết ngươi thề không làm người! A a a a...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Giả Vi Vương
Yêu Dạ
Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ
https://isach.info/story.php?story=yeu_gia_vi_vuong__yeu_da