Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.13 - Chương 45: Phu Thê Đấu Pháp (2)
V
ân Tranh xưa nay luôn cực kỳ đề phòng Một Tàng Ngoa Bàng, người mà y nhìn không thấu, với kẻ địch mà y nhìn không thấu, Vân Tranh luôn muốn tiêu diệt tới tận linh hồn, những năm qua Vân Tranh tổ chức ám sát nhắm vào Một Tàng Ngoa Bàng không dưới sáu lần, lần nào cũng thất bại.
Người chủ trì sự kiện này chính là chiến tướng mạnh nhất dưới trướng Vân Tranh --- Lang Thản.
Nay Lan Thản trú quân ở Hà Khúc, hai mặt nằm trong sự bao vây của Tây Hạ Tả sương thần dũng quân và Thạch Châu Thường Hữu quân, một mặt đối diện với áp lực của quân đội Tây Kinh nước Liêu, chỉ cần chiến sự bùng phát, hắn lập tức nằm ở đầu sóng ngọn gió, vì vậy Vân Tranh giao toàn bộ tai mắt của mình ở tây bắc cho Lang Thản.
Sau khi kết thúc cuộc chiến ở Thanh Đường, Vân Tranh cố ý để một bộ phận quân tốt xuất ngũ, những người này thường là quân sĩ không có vướng bận gì, tất cả mối quan hệ đều hình thành trong quân, có thể nói rời quân đội với họ là sự trừng phạt lớn nhất.
Sau khi nhận đủ bồi thường, bọn họ vẫn quyến luyến rời quân doanh, đối diện với xã hội vô cùng xa lạ.
Thế là dựa theo đặc tính quần cư của nhân loại, bọn họ tất nhiên theo thói quen tiếp tục sống quanh trưởng quan ngày xưa.
Quanh năm sống ở quân doanh, nhất là trong quân đội kỷ luật cực kỳ nghiêm khắc của Vân Tranh, khiến những quân tốt dù đã xuất ngũ vẫn tuân lệnh trưởng quản cũ. Vì thế mỗi lần Vân Tranh cho quân tốt xuất ngũ quy mô lớn là một lần lực lượng tư nhân của Vân Tranh bành trướng.
Tiểu Man thì khác, nàng tự nguyện tới tòa thành này, Vân Tranh thực ra không hiểu nổi vì sao nàng lại giao phó bản thân cho Xuân Ca Nhi, dựa theo an bài đường lui của Hoa Nương, có vố số loại khả năng tốt hơn ở bên Xuân Ca Nhi.
Nhưng nữ nhân này không quay đầu lựa chọn Xuân Ca Nhi, làm Vân Tranh cho rằng mình ít nhiều hiểu nàng phải há hốc mồm kinh ngạc.
Tiểu Man làm sao bỏ qua cho Xuân Ca Nhi được, điều này khỏi phải nghĩ, tên khốn kiếp đó mang đi ba đứa con của mình, bất kể thế nào Tiểu Man cũng không thể chấp nhận.
Trong đám người Vân Tranh để lại ở vùng này thì nàng là người có quyền lực cao nhất, vì thế một người mẹ mất con lập tức dẫn tất cả mọi người dốc sức tìm con mình, lúc này nàng nào còn tâm tình đối phó với thành lạc đà ở ngoài kia.
Trong quân tất nhiên có hảo thủ chuyên môn phụ trách truy tung, ba canh giờ sau bọn họ tìm thấy xe trâu đứng bên đường, mà thanh trúc Xuân Ca Nhi buộc sau đã bị gãy, không bị giục nữa, con trâu già dừng bên đường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tiểu Man liếc nhìn xe trâu, lập tức quay đầu ngựa phóng như điên, nàng chợt nhớ ra một chuyện, bất kể thế nào Xuân Ca Nhi cũng không để ba đứa con ngủ ngoài đồng, nhất là Tiểu Lâm Tử chưa đầy một tuổi không chịu nổi bôn ba.
Hảo thủ truy tung tìm thấy thi thể hai lạc đà khách vào lúc rạng sáng, thi thể tím tái thất khiếu chảy máu, đó là phản ứng khi trúng kịch độc, không thấy lạc đà đâu, Tiểu Man ngay người nhìn con đường gập ghềnh đi về phía nam.
Chạy đi chạy lại phí quá nhiều thời gian, Xuân Ca Nhi cưỡi lạc đà lúc này đã ngoài năm mươi dặm.
Với hiểu biết của nàng về Xuân Ca Nhi, ngoài năm mươi dặm Xuân Ca Nhi đã trà trộn vào biển người mênh mông, muốn tìm được hắn khó hơn lên trời.
Ẩn trốn là bản lĩnh giữ nhà của hắn và vị sư phụ giáo hoạt kia, ở mặt này Tiểu Man tự nhận mình không phải là đối thủ của Xuân Ca Nhi.
Tiểu Man ngồi trên ngựa, nước mắt lã chã, vừa có chút áy náy, vừa căm hận Xuân Ca Nhi tuyệt tình tuyệt nghĩa.
Xuân Ca Nhi nấp trong ruộng đậu, từ xa nhìn Tiểu Man lẻ loi đứng trên con dốc cao chạy loạn lên như ruồi không đầu, lúc này lòng hắn cũng không dễ chịu, nếu như không phải bên cạnh Tiểu Man còn có mấy chục võ sĩ, nói không chừng hắn đứng lên chửi mắng nữ nhân thối ngu trung này, thiên hạ có ai quan trọng hơn ba đứa con của mình.
Còn nói dối mình là vì muốn thoát ly Vân gia, cho nên lấy điều kiện ở Lan Châu theo dõi Tây Hạ năm năm để Vân gia buông tha cho mình, dối trá hết, rõ ràng nàng là đầu lĩnh đám người kia, nếu thực sự nàng muốn rời Vân gia, đời nào Vân gia lại còn giao lực lượng ngầm cho nàng điều khiển nữa.
Không biết nữ nhân này còn nói dối mình bao nhiều điều nữa.
Có điều Xuân Ca Nhi không hoài nghi tình cảm của Tiểu Man, hắn biết một bí mật cực lớn của nàng, nên không hi vọng nàng có tình cảm sâu sắc với mình, nhưng thực sự vẫn có, người từ nam phong quán đi ra mà ngay cả chân tình là gì, giả dối là gì cũng không phân rõ thì đáng chết lâu rồi.
Khi chưa có con, vì Tiểu Man mất cái mạng này cũng chẳng là gì, dùng chân tình trả lại chân ý của người ta là được, càng là người sống giả dối càng coi chân tình như mạng.
Sau khi có con, Xuân Ca Nhi tuyệt đối không dễ dàng để bản thân mất mạng nữa, dù là vì Tiểu Man cũng không được.
Hắn từ nhỏ không cha mẹ, bao nhiêu khốn khổ của cô nhi hắn trải qua hết, cuối cùng còn gặp phải cha mẹ giả vờ muốn thu nhận hắn, cuối cùng chớp mắt một cái bán hắn vào nam phong quán.
Xuân Ca Nhi quyết không cho ba đứa con non mềm như cánh hoa của mình đi vào con đường của hắn, vì thế dù chia đôi đường với Tiểu Mãn cũng không ngại.
Một võ sĩ thúc ngựa đi tới bên cạnh Tiểu Man: - Lâm phu nhân, tướng quân có lệnh, mật thiết giám thị Hãi Hồ Nhi mới là nhiệm vụ trọng yếu nhất, xin phu nhân lấy đại cục làm trọng.
Tiểu Man gật đầu: - Các ngươi đi trước đi, ta sẽ theo sau ngay.
Võ sĩ nhìn Tiểu Man, thở dài rồi phất tay, những người khác phóng ngựa qua người nàng, chạy về phía Lan Châu thành, sáng nay thám báo đưa tin, Hãi Hồ Nhi ở lại tại chỗ không nhúc nhích.
- Lâm Xuân, lão nương cho ngươi thời gian một chén trà, ngươi xéo ra đây, rừng rậm như vậy, bọn nhỏ không chịu nổi muỗi đâu, nếu bọn chúng có bề gì, lão nương lột da ngươi.
Đợi những võ sĩ kia đi xa, Tiểu Man đang đứng lẻ loi, đột nhiên quay đầu nhìn rừng núi rậm rạp sau lưng, cao giọng hét: - Ngươi khác đều cho rằng ngươi đã xa chay cao bay, nhưng lão nương biết ngươi chưa rời khỏi nơi này, Lão Đại sợ tối, Lão Nhị Lão Tam tuổi nhỏ không thể ở ngoài qua đêm, nếu bị thứ không sạch sẽ dính vào thì ngươi hối hận đấy.
- Nhà dân ở nơi này chỉ mấy chục gian, vừa rồi nếu ta hạ lệnh lùng sục, ngươi không thoát được đâu, ta cũng muốn theo ngươi đi Giang Nam hưởng phúc, nhưng ta còn nợ ân tình của người ta, ân tình này chưa trả, cả đời ta sống không yên.
- Ngươi đào hầm gian khổ thế nào ta đều nhìn thấy, ta cũng không biết vì sao Vân gia lại đặt hang dấu quân sát bên nhà ta, khi ta biết thì người ta đã đào xong rồi, trừ dấu ngươi, ta còn làm được gì?
Bất kể Tiểu Man hô hào thế nào, Xuân Ca Nhi đều không động lòng, còn có tâm tình ngắt một quả đậu trên cành, cho vào mồm thong thả nhai.
Nữ nhân này đang diễn trò mà thôi, cái trò xao sơn chấn hổ này mấy năm trước thường diễn ra, đừng tưởng lão tử không biết sau ngọn đồi có phục binh, lúc này chỉ kẻ ngốc mới đi ra, lão tử và mấy đứa con đều là người tự do, nói rách họng cũng không có chuyện làm nô tài cho người khác.
Xuân Ca Nhi xưa nay tự nhận mình là tiểu nhân, nên hắn có thể phê bình nhân nghĩa giả dối của Vân Tranh.
Giữa quân tử và tiểu nhân kỳ thực còn có dải màu xám, chúng ta thường gọi những kẻ đó là ngụy quân tử, có điều ngụy quân tử sống rất khổ, vì bất kể tiểu nhân hay quân tử đều có thể thẳng thắn phê bình ngụy quân tử.
Với kẻ chỉ có một đám mã tặc mấy chục người mà cũng muốn kéo hoàng đế xuống ngựa mà nói, loại nắm trong tay thiên binh vạn mã lại không tạo phản là thứ đáng bị sét đánh.
Tiên sinh từng dạy Xuân Ca Nhi một phép tắc sinh tồn trọng yếu, đó là người quân tử không đứng dưới tường đổ, mặc dù hắn biết câu này có cách giải nghĩa khác, nhưng hắn tin theo cách giải nghĩa của tiên sinh.
Nói trắng ra là đừng đứng về phía đám người chắc chắn bị xui xẻo, không thì khi ông trời giáng sấm sét xuống, ông ta bất quan tâm ngươi có vô tội hay không. Đôi khi ông trời khó tránh khỏi quá tay một chút, người giống như đứng ở trận doanh của Vân Tranh sẽ gặp họa theo.
Vân Tranh là cái tường đổ tiêu chuẩn, tiên sinh năm xưa từng nói, khi công lao Vân Tranh lớn tới mức có thể phong vương là lúc cả cả nhà y bị chặt đầu.
Đây là quy luật bất biến, sẽ không vì Vân Tranh mà thay đổi, cho dù Vân Tranh sau khi phong vương cả ngày chỉ ăn uống chơi gái cũng không thay đổi vận mệnh của y, Triệu gia phong vương cho con cháu mình còn cẩn thận hết mức có thể, tới giờ mới chỉ có mười sáu người, huống hồ người ngoài như Vân Tranh.
Đương nhiên, nếu như Vân Tranh dấy binh tạo phản, ngoài liên hợp với nước Liêu, Tây Hạ, trong câu kết với cường đạo, liên kết tất cả lực lượng khai chiến với Triệu gia, Xuân Ca Nhi rất có thể gia nhập.
Lòng tham của con người là không đáy, cứ nhìn đám hậu cung khổng lồ của đế vương là thấy rồi, Xuân Ca Nhi không tin một mình Triệu Trinh có thể đối phó với ba nghìn giai nhân! Một mình hắn đối phó với Tiểu Man đã lực bất tòng tâm, số phi tần dư thừa của hoàng đế lão nhi chính là dục vọng biến thái, không dùng tới cũng để đó tới già chứ không cho người khác đụng vào. Cho nên khi Tiểu Man nói Vân Tranh thu phục Yến Vân xong sẽ dẫn cả nhà ra biển, Xuân Ca Nhi gần như khinh bỉ ra mặt.
Đây là chuyện căn bản không thể, hải ngoại là vùng man hoang dùng để đầy ải tội phạm, Vân Tranh là tên sống trong phú quý nhung lụa quen rồi, làm sao mà y chịu nổi hoàn cảnh ác liệt ở đó, huống hồ nếu thực sự Vân Tranh có định ra biển thì đi ngay bây giờ, sao lại đợi tới khi thu phục Yến Vân rồi mới đi?
Thứ ngụy quân tử, vô sỉ, rõ ràng là quyến luyến quyền thế, rõ ràng muốn làm quyền thần, tương lai vờn tiểu hoàng đế trong lòng bàn tay lại còn làm bộ làm tịch bịa ra cái cớ đường hoàng như thế.
Xuân Ca Nhi cho rằng mình đã nhìn thấu tâm can phèo phồi của Vân Tranh, lười nhác nằm đó, chuẩn bị ngủ một giấc, đám con lúc này hẳn cùng Hoa Đại Nương ra ruộng dưa chơi vui vẻ, có Hồng Ưng ngầm trông coi, hắn rất yên tâm.
HẾT!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2