Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Cư Nhất Phẩm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 794: Bữa Ăn Cuối Cùng (1)
B
ị tâm tình đó cảm nhiễm, làm gì cũng chẳng còn hứng thú, định về phòng làm ván cờ đốt thời gian.
Đang ngồi bên bàn cờ đợi người, đột nhiên nghe thấy phòng khách có tiếng huyên náo.
- Ai tới thế?
Từ Giai cau mày hỏi quản gia.
Quản gia cũng không biết, nghển cổ nhìn ra ngoài, thấy Từ Phan chạy tới, chưa vào phòng đã phẫn nộ làm ầm lên:
- Phụ thân, nhị thúc điên rồi.
- Hoảng cái gì?
Từ Giai quát:
- Đã làm gia gia rồi còn thiếu kiềm chế như thế.
Từ Phan thầm nghĩ:" Vậy lát nữa cha cũng kiềm chế nhé" liền lấy một tấu chương ra nói:
- Thông chính ti đưa tới.
Từ Giai mở ra xem, tức thì mặt cứng đờ, bên trên phong bì viết " thần Nam Kinh công bộ hữu thị lang Từ Trắc đàn hặc chuyện phạm pháp của đại học sĩ Từ Giai." Chỉ nhìn tiêu đề, thủ phụ đại nhân đã như rơi vào hầm băng.
Từ Trắc là ai? Là thân đệ đệ của Từ Giai, là máu mủ tình thâm, giờ Từ Giai bị đàn hoặc, hắn phải dâng tấu biện hộ thay mới phải, sao quay mũi giáo vào Từ Giai?
Hít sâu một hơi cố trấn tĩnh lại, mở tấu sớ ra, Từ Giai thấy thân đệ đệ dùng ngữ điệu đại nghĩa diệt thân, đem chuyện riêng tư của mình vạch trần ra với người ngoài.
Từ Trắc nói, Từ Giai trong kỳ chịu tang phụ thân, cùng phu nhân viên phòng, Từ Phan sinh ra vào thời gian đó, Từ Giai còn muốn nạp muội muội phu nhân làm thiếp, ép nàng ta phải trốn vào cửa Phật.
Lại nói Từ gia ở Tô Tùng cho vay nặng lãi, khiến không ít người tan nhà nát cửa. Có tiểu dân tố cáo với quan phủ, nhưng quan phụ mẫu nghe lời Từ gia, bắt nguyên cáo vào ngục, rất ít người còn thấy được ánh mặt trời.
Lại nói Từ gia tham lam, biết rõ đám vô lại cướp đất của người khác tới quy thuận, vẫn vui vẻ tiếp nhận, có nguyên chủ lấy khế đất tới biện luận, Từ gia dùng giá cực thấp ép mua. Nếu có người dám cáo quan, xem lại điều hai.
Chuyện tương tự tộng cộng hơn mười cái, đều là chuyện xấu xa không chịu nổi, so với đàn hặc của Tề Khang tỉ mỉ toàn diện hơn, làm người ta như đích thân nhìn thấy.
Quan trọng hơn nữa người nói là thân đệ đệ của bị cáo, độ đáng tin cực cao.
Đọc được một nửa Từ Giai mắt tối sầm, ngất xỉu.
Khi Từ Giai mơ màng tỉnh lại, thấy mình nằm trên giường, phu nhân Cố thị lo lắng trông nom bên cạnh, còn có Từ phan và Lý tiên sinh, Lữ tiên sinh mưu sĩ trong phủ đang thì thầm bàn tán vì sao nhị gia lại đâm huynh trưởng một dao? Cùng ảnh hưởng của chuyện này...
Quay lại hiện thực, Từ Giai bao phủ trong nhục nhã, mình bị thân đệ đệ đàn hặc, còn đem chuyện kín trong gia đình phơi bày cho thiên hạ, còn mặt mũi nào đứng trước bách quan?
" Không bằng chết đi cho xong.." Đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua trong đầu, một tích tắc sau, ông ta quay về việc làm sao ứng phó nguy cơ trước mắt.
Từ Giai khẽ ho một tiếng gây sự chú ý, Cố thị kích động nói:
- Lão gia tỉnh rồi, thiếp thân sợ chết khiếp.
Từ Giai gật đầu, tỏ ý mình khỏe, bảo Cố thị ra ngoài trước, chỉ giữ lại Từ Phan và hai vị mưu sĩ.
- Mọi người tới đây.
Từ Giai mỏi mệt nói:
- Gần một chút.
Ba người kéo ghế ngồi gần tới bên giường, vừa rồi chưa cảm thấy gì, giờ tới gần phát hiện ra, chỉ vài canh giờ thôi, Từ Giai như già đi mấy tuổi.
Lý Tường nói:
- Chuyện chưa làm rõ, đông ông đừng để trong lòng.
- Phải, nói không chừng có kẻ mạo danh nhị gia.
Lữ Đức cười gượng:
- Dù sao ở tận Nam Kinh mà, ruốt cuộc chuyện ra sao chẳng ai rõ.
- Đừng an ủi lão phu nữa.
Từ Giai ảm đạm nói:
- Chuyện này không thể giả được.
Chuyện nhà mình mình biết, đệ đệ này của ông ta học vấn thì có, nhưng từ nhỏ bị mẫu thân chiều hư, tính tình hẹp hòi, không chịu thua thiệt.
Năm Gia Tĩnh thứ 16, Từ Trắc tham gia thi hội, đúng lúc Từ Giai làm chủ khảo, vì tị hiềm ông ta mong đệ đệ lùi lại ba năm.
Đáng ra chuyện này cũng hợp lý, nhưng Từ Trắc cho rằng tài học của mình đủ có thứ hạng cao rồi, kiên quyết không chịu ba năm vất vả nữa, vì thế hai huynh đệ cãi nhau.
Từ Giai nói:" Ngươi muốn thi, ta đành thiết diện vô tình với ngươi." Từ Trắc chẳng bận tâm:" Không cần giúp ta cũng đỗ."
Kết quả Từ Trắc đúng là không mạnh miệng, khi xếp thứ lọt vào 10 hạng đầu. Khảo quan đều chúc mừng ông ta, Từ Giai lại rơi vào đấu tranh tư tưởng, long huynh hổ đệ vốn là chuyện tốt, nhưng đệ đệ ông ta phát đạt không đúng lúc.
Lúc đó Từ Giai mới được Hạ Ngôn đưa lên làm lễ bộ thượng thư, thành gai trong mắt Nghiêm đảng, Nghiêm Thế Phiên còn trẻ, suốt này hung hăng tuyên bố đuổi ông ta ra khỏi Bắc Kinh.
Từ Giai sao có thể để lại bất kỳ điểm yếu nào cho đối phương nắm vào thời khắc mấu chốt đó.
Suy đi nghĩ lại, ông ta quyết định đẩy Từ Trắc từ vị trí thứ năm, xuống vị trí ngoài năm mươi. Nếu làm thế với khảo sinh khác sẽ bị người ta chỉ trích, nhưng với đệ đệ của mình, chỉ làm người ta khen ngợi.
Từ Giai suy nghĩ chu toàn, nhưng lại không biết đó là chuyện bất công thế nào với đệ đệ, khiến hắn vô duyên với hàn lâm thanh quý...
Từ Trắc biết chuyện, mang hận thù ngợp trời tới chất vấn Từ Giai sao lại hại mình, Từ Giai không nói được gì, nếu chẳng phải được hạ nhân kéo ra, thì ông ta đã ăn đòn rồi, từ đó hai huynh đệ bất hòa.
Tiếp đó Hạ Ngôn vì sự kiện "phục Sáo" chấn động kinh thành mà thân bại danh liệt, là đại tướng số một của Hạ Ngôn, Từ Giai thành mục tiêu hàng đầu của Nghiêm đảng.
Tới lúc phân phối quan viên, Từ Giai lo thân chưa xong, còn chiếu cố sao được cho đệ đệ, kết quả Từ Trắc bị tới Nam Kinh hành nhân ti, nha môn "mát " nhất trong số các nha môn, tới đó uống trà cực sướng, còn thăng tiến, làm việc thì...
Từ Trắc đang tuổi trẻ đầy hoài bão, sao chịu nổi đả kích này hắn liền suy sụp, ở Nam Kinh hắn gặp ai là tố cáo tội ác của huynh trưởng, còn viết thư cho mẫu thân kể lể, lão phu nhân đổ bệnh, mắng Từ Giai không bằng cầm thú...
Đó đều là chuyện xưa rồi, Từ Giai lên nắm đại quyền, vì bồi thường chuyện năm xưa, đề bạt Từ Trắc từ ngũ phẩm lên tới chính tam phẩm, vì ngại quá bắt mắt nên vẫn giữa hắn ở Nam Kinh: "Ai ngờ tên nghiệt súc không quên thù cũ, cùng người khác đâm mình"
Nghe Từ Giai kể lại đơn giản, ba người không còn hoài nghi tính chân thực của tấu chương nữa.
Từ Giai cắn răng nói:
- Áp nó xuống, sẽ không ai hay biết gì.
- Không ổn.
Lý tiên sinh nói:
- Nhị gia ở tận Nam Kinh mà nắm bắt thời gian dâng tấu chuẩn như thế, ắt có người đứng sau xúi bẩy.
Lữ tiên sinh tán đồng:
- Ta cũng nghi thế, tấu sớ này không giấu được, phải dâng lên cho hoàng thượng xem.
Từ Phan cuống lên:
- Thế thì chúng ta nguy mất.
Từ Giai ngừa mắt với bộ dạng hèn nhát của con, cau mày nói:
- Ta là thủ phụ, không dễ chết vậy đâu.
- Đại công tử chớ gấp.
Lý tiên sinh đứng ra khuyên:
- Đông ông nói rất đúng, chúng ta tuy trúng chiêu này, nhưng vẫn chiếm ưu thế, nước lên đê chắn là được. Đông ông dâng tấu, ngôn ngữ thật thê lương, cho người ta cảm giác đứt ruột. Đại công tử cũng dâng tấu, đem ân oán của đông ông và nhị gia bày ra cho thiên hạ. Đương nhiên không nên nói năm xưa đông ông cố ý trấn áp nhị gia, mà nói là chí công vô tư, dù sao chuyện không chứng cứ, nói sao chẳng được.
- Sau đó bảo ngôn quan đem chuyện này liên hệ với Cao Củng.
Lữ Đức tiếp lời:
- Nói ông ta kích động Nhị gia dâng thư, nói Cao Củng thật âm hiểm, Nhị gia hồ đồ, áp lực trên người đông ông sẽ giảm đi.
- Phải rồi.
Từ Phan vỗ tay:
- Đây gọi là di họa Giang Đông, phải không?
Hai người mỉm cười gật đầu.
Chuyện xấu trong nhà bị bêu ra ngoài, Từ Giai hết sức xấu hổ, ngày hôm đó dâng tấu từ chức, lời lẽ lòng tàn ý lạnh, xem qua thật thương tâm.
Thấy Từ Giai cũng bỏ gánh, Long Khánh sụp đổ, từ khi hai phe Từ Cao đấu nhau, nội các không tự quyết được, tất cả chuyển hết tới cung Càn Thanh, tấu sở chửi qua chửi lại chất cao như núi.
Toái Càn Khôn
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Cư Nhất Phẩm
Tam Giới Đại Sư
Quan Cư Nhất Phẩm - Tam Giới Đại Sư
https://isach.info/story.php?story=quan_cu_nhat_pham__tam_gioi_dai_su