Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Giả Vi Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.6 - Chương 125: Đùa Chết Ngươi.
T
iêu Lãng có trực giác nếu không thể chặt đứt vài cây cổ thụ thì sợ là không thể ra khỏi rừng cây này. Nhưng làm sao chém? Phòng ngự của cổ thụ mạnh như vậy, muốn chém đứt nhánh chính nếu không công kích mấy trăm lần là không được. Cổ tuhj có thể chảy ra chất lỏng màu xanh ăn mòn ngược lại thảo đằng thần hồn màu lam, nếu Tiêu Lãng bị quấn lấy thì chắc sẽ bị nuốt.
Lại gặp vấn đề khó rồi.
Tiêu Lãng nhức đầu, không công kích mà tránh né lung tung, một đường lao nhanh tới trước. Tiêu Lãng không chạy bao lâu thì thấy hai bộ xương.
Quả nhiên nhánh cây có công năng ăn mòn. Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế nhìn nhau. Người chết trong rừng đá tuy bị đập nát bét nhưng thi thể không mục rưa.x người chết ở trong này biến thành bộ xương chắc chắn là bị cổ thụ nuốt.
Vù vù vù vù vù!
Từng cây cổ thụ như sống lại liên tục lắc lư nhánh chính, từng nhánh cây xẹt qua mang theo tiếng gió rít vù vù. Sắc trời tối đen làm itm người đập nhanh.
Năng lực phản ứng của Tiêu Lãng cực kỳ nhanh, cảm giác lực vô cùng cường đại. Tiêu Lãng không ngừng xoay chuyển, nhún nhảy lao nhanh toeí trước. Nửa ngày sau, Tiêu Lãng trở về chỗ cũ. Nơi này giống như rừng đá, đều có mê trận.
Muốn phá cục thì chỉ có một cách là chém đứt cổ thụ!
- Tình Thương!
- Tình động!
- Tình Thương!
Tiêu Lãng sốt ruột làm liều, phóng ra Tình Đạo tam cảnh. Kết quả trừ Tình Thương có thể chấn vỡ một ít cành cây ra, Tình Thương và tình động không có hiệu quả gì.
Tiêu Lãng nhìn rừng cây hôn ám, lòng có chút dao động, không lẽ hôm nay hắn sẽ chết tại đây sao? Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt buồn bã, nghĩ rằng lần này không có cơ duyên lớn gì ngược lại liên lụy Tiêu Lãng.
Vù vù vù vù vù!
Va cành quất tới, Tiêu Lãng sơ sẩy bị quất trúng thân thể, người văng ra. Bên người Tiêu Lãng đẫm máu, lá cây trên cành sắc bén như dao, lực lượng cành rất lớn. Thân thể cường đại như Tiêu Lãng mà bị thương.
Thảo đằng thần hồn màu lam chui ra trị thương cho Tiêu Lãng. Chờ trị lành vết thương cho Tiêu Lãng, thảo đằng thần hồn màu lam không quay về mà phân ra mấy chục vạn phân thân ẩn chui xuống đất.
Thảo đằng thần hồn màu lam truyền âm nói:
- Chủ nhân thử dốc sức công kích cổ thụ xem, để xem sau khi nó bị thương thì lực phòng ngự có giảm thấp không.
- A?
Tiêu Lãng phấn chấn tinh thần, liên tục phát ra Tình Thương, Vô Tình kiếm khí chém từng cành cổ thụ. Nhánh chính bị chém mấy vết thương ứa ra chất lỏng màu xanh.
Vù vù vù vù vù!
Mấy chục vạn phân thân thảo đằng thần hồn màu lam nhanh chóng bay ra, chui vào trong người Tiêu Lãng.
Thảo đằng thần hồn màu lam nói:
- Không được.
Rễ cây, ánhnh cây quét qua bên cạnh, lòng Tiêu Lãng càng nặng nề. Tiêu Lãng miễn cưỡng nâng tinh thần tránh né, lại nhiều lần bị quét trúng. Có một lần Tiêu Lãng bị quấn lấy, may mà Liệt Thần Thủ dễ dàng bóp nát cành.
Liên tục chiến đấu khiến tin hthần Tiêu Lãng mệt mỏi, hắn buộc mình tỉnh táo lại tìm cách phá giải.
Một ngày, hai ngày, ba ngày.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế chật vật chạy trốn trong rừng cây. Tinh thần của Tiêu Lãng càng lúc càng mỏi mệt, thân thể tiêu hao nhiều năng lượng làm tốc độ phản ứng chậm rất nhiều. Tiêu Lãng bị thương nhiều lần, nếu không có thảo đằng thần hồn màu lam chữa trị chắc hắn đã chết mấy lần rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lại một lần bị cành quét trúng, Tiêu Lãng nặng nề đập xuống đất sâu mấy thước. Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế suýt bị chôn sống.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng một tay vỗ mặt đất định nhảy lên, nếu cành vươn tới thì sẽ bị quấn lấy.
Tiêu Lãng nhìn đất đen thui xung quanh, trong khoảnh khắc này như có điều ngộ ra. Tiêu Lãng không vọt lên mà phát ra Liệt Thần Thủ chui xuống lòng đất.
Có Liệt Thần Thủ, Tiêu Lãng tự do dưới đất như đi trên đất liền. Trước đó thảo đằng thần hồn màu lam đã lặn xuống đất nuốt rễ cây cổ thụ. Rễ cây giống như cành, rất cứng rắn, nên Tiêu Lãng chưa từng nghĩ đến công kích rễ cây.
Giờ phút này, Tiêu Lãng bỗng ngộ ra, tuy nhánh cây có thể chui xuống đất nhưng nhánh cây không dài, lực công kích bọn họ yếu đi rất nhiều. Vậy thì Tiêu Lãng dễ dàng mài chết cổ thụ.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Từng cành cây chui xuống lòng đất, Tiêu Lãng vẫn lặn sâu xuống. Quả nhiên nhánh cây không đủ dài, không với tới. Rễ cây không thể nhúc nhích.
Vô Ngân Thiên Đế thấy vậy mắt sáng rỡ nói:
- Đại nhân, ngươi quá thông minh. Sao ta không nghĩ ra được?
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế ngồi trong đường hầm thở hổn hển. Tiêu Lãng cười khổ. Vô Ngân Thiên Đế khen Tiêu Lãng thông minh nhưng hắn cảm thấy hai người rất ngu, không nghĩ ra cách đơn giản như vậy.
Nhưng không thể trách hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế. Từng giây từng phút bị công kích, thần kinh hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế căng thẳng như dây đàn, sơ sẩy một cái sẽ chết ngay. Bất cứ ai gặp tình hình nguy hiểm như vậy sẽ trước tiên nghĩ cách chém cổ thụ. Phát hiện cổ thụ khủng bố như vậy, trong lòng mọi người sẽ khủng hoảng. Cộng với mới đầu Tiêu Lãng dùng thảo đằng thần hồn màu lam chui xuống đất nên suy nghĩ đi vào lối mòn.
Dưới lòng đất an toàn, hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế có thời gian thở dốc, chậm rãi mài chết cổ thụ. Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế nhẹ nhàng hơn nhiều. Nghỉ ngơi hết nửa ngày, luyện hóa một ít huyền thạch, Tiêu Lãng khởi công.
Liên tục bắn ra Vô Tình kiếm khí, Tình Thương công kích. Mặc dù rễ cây cổ thụ có lực phòng ngự cường đại nhưng không chịu nổi Tiêu Lãng không ngừng công kích. Một canh giờ sau, rễ cây cổ thụ bị hủy hoàn toàn, một cổ thụ ngã xuống.
Rễ cây là gốc của cây, là móng một tòa cao ốc. Vô Ngân Thiên Đế liên tục công kích, vẻ mặt hân haon sống sót sau tai nạn. Vô Ngân Thiên Đế không ngờ cuối cùng đảo ngược nhẹ nhàng như vậy.
Mấy ngày sau, năm cổ thụ ngã xuống. Tiêu Lãng kêu thảo đằng thần hồn màu lam thăm dò, quản hiên phát hiện những cổ thụ không nhúc nhích, trận rừng cây đã bị phá.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế lao lên mặt đất, chạy thẳng tới trước. Lúc sắp ra khỏi rừng cây, hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế phát hiện địa hình đằng trước thay đổi, có một hiệp cốc.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế luôn đi vòng vòng trong hoang dã cấm địa cổ thần, giờ mới phá trận rừng cây thì xuất hiện hiệp cốc, khỏi nói cũng biết có quái dị.
Nói cách khác, chỉ khi phá trận đá và rừng cây mới xuất hiện hiệp cốc này. Mọi thứ nơi đây do cấm chế cường đại khống chế, không có thực lực và may mắn thì không thể nào tiến vào khu vực trung tâm cấm địa cổ thần.
Hiệp cốc thẳng hàng, hai bên vách cao ngút trời, không thể bay lên từ hai bên, chỉ có nước đi thẳng.
Trận đá và rừng cây đã khủng bố như vậy, phía trước sẽ nguy hiểm như thế nào? Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế không biết, biểu tình trầm trọng.
Bên kia hiệp cốc, một nữ nhân áo tím ngồi xếp bằng. Khi hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế bước vào hiệp cốc thì nữ nhân áo tím mở mắt ra, nhìn sâu trong hiệp cốc, cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ đột phá cửa thứ hai rồi? Tiêu Lãng, chờ khi ngươi đột phá hiệp cốc là có tư cách tiến vào khu vực trung tâm. Hy vọng ngươi đừng chết trong hiệp cốc, nếu không thì sao ta đùa chết ngươi được?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Giả Vi Vương
Yêu Dạ
Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ
https://isach.info/story.php?story=yeu_gia_vi_vuong__yeu_da