Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Triệu Hoán Thần Binh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 872 : Nữ Thần, Người Tiếp Tục.
C
ổ Đế Long Linh phản rồi, không dạy nó một bài học không được. Tuy cuối cùng Cổ Đế Long Linh cải tà quy chính nhưng Vu Nhai còn ghim chuyện nó tính kế hắn, báo hại hắn suýt tiêu đời. Tạm thời Vu Nhai không rảnh tính sổ với Cổ Đế Long Linh.
Vu Nhai nói:
- Các huynh đệ tỷ muội, không cần khách sáo, đánh nó cho ta, đánh đến má nó không nhận ra!
- Hì hì...
Các binh linh rất nghe lời, nói thật là bọn họ muốn đánh hội đồng Cổ Đế Long Linh lâu rồi.
Cổ Đế Long Linh hét to:
- Các ngươi đang làm gì? Vu tiểu tử, không phải ta muốn vạch áo của ngươi mà là Thôn Thiên kiếm linh kêu ta làm!
Đúng là Thôn Thiên kiếm linh gai mắt cái tên khốn này còn muốn gạt người, kêu Cổ Đế Long Linh đi ra phá hoại.
Vu Nhai không cần biết Cổ Đế Long Linh có lý do gì, hắn hét lên:
- Đánh nó!
Vu Nhai dời chú ý từ thế giới trong cơ thể ra ngoài hiện thực. Dạ Tình đã xoay người lại từ khi nào, nàng nhìn Vu Nhai chằm chằm.
- Cái kia... Có thể chờ ta mặc quần lót rồi nàng nhìn được không? Ta xấu hổ.
Tiếc rằng bây giờ Vu Nhai có nói gì cũng vô dụng, Dạ Tình nhìn hắn chằm chằm, từng bước một áp sát, nét mặt đậm đặc sát khí. Trong đầu Dạ Tình nhớ lại từng hình ảnh lúc gặp U Hoang, những điều nàng khó hiểu chớp mắt giải mở. Lúc trước Dạ Tình thấy khó hiểu là vì nàng không liên tưởng Vu Nhai chính là U Hoang, giờ biết điều này mọi chuyện thông suốt. Hai người chồng lên nhau chính là một người.
Dạ Tình cũng là người Ẩn Nguyên tiểu tổ, có năng lực điều tra, suy luận ngầm.
Mỗi lần có Vu Nhai là sẽ có U Hoang, mỗi khi U Hoang biến mất là Vu Nhai trùng hợp lộ mặt. Mặt nạ thứ nhất của U Hoang tìm được trong phù văn nàng tặng Vu Nhai.
Tại sao mình ngốc như vậy?
Dạ Tình không biết rằng nữ nhân đang yêu thường sẽ trở nên ngốc nghếch, cơ bản giảm thấp.
Dạ Tình muốn xác nhận một lần nữa:
- Ngươi thật sự là U Hoang?
- Đúng... Đúng vậy, thật ra ta sớm muốn...
Dạ Tình hét to một tiếng:
- Ta giết ngươi!
Dạ Tình hung dữ lao lên. Bây giờ Vu Nhai có giải thích cái gì cũng vô dụng.
Vu Nhai chỉ có thể hét lên, rất là suy yếu kêu to:
- Mưu sát lão công!
Giờ cơ thể Vu Nhai trần truồng, bên ngoài chắc chắn có người, hắn không dám chạy trốn. Vu Nhai bị Dạ Tình bắt giữ, các loại công kích như cào, nhéo, cắn. Dạ Tình như cọp cái tức giận.
Vu Nhai chỉ có thể mặc cho cọp cái trút giận.
- Đủ rồi chưa?
Không biết qua bao lâu, Dạ Tình cắn chặt vai Vu Nhai, ú ớ nói:
- Không đủ!
- Muốn cắn bao lâu nữa?
Dạ Tình hung dữ nói:
- Cả đời!
Vu Nhai ngây người, trái tim mềm mại bị cảm giác kỳ lạ xâm chiếm, cơ thể thả lỏng mặc cho Dạ Tình cắn. Cảm giác không khí khác lạ, Dạ Tình nhả ra. Vu Nhai đẩy Dạ Tình ra ngoài, hai người nhìn nhau. Dạ Tình khép mi mắt.
Trong phút chốc hôn nồng nhiệt, cảm giác nồng cháy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Mở rồi, chúng ta...
Trong phút chốc vang tiếng nổ điếc tai. Vu Nhai, Dạ Tình phản xạ tách ra nhìn hướng phát ra tiếng nổ. Cửa mật thất bị đánh mở, một đám người trợn mắt há hốc mồm hai người.
Đám người bên ngoài nói:
- Xin lỗi, chúng ta... Chúng ta không cố ý. Bởi vì hai vị đi vào quá lâu nên chúng ta... Chúng ta sợ hai vị gặp chuyện gì... Nên mới... Mới... Chúng ta không cố ý...
Dĩ nhiên không phải đám người sợ Vu Nhai, Dạ Tình gặp chuyện bất trắc mà lo trong cánh cửa có mật đạo, hai người đã đi từ lâu. Cả đám chờ nửa ngày rồi dứt khoát mở cửa ra, ai ngờ Vu Nhai, Dạ Tình làm chuyện kia trong chỗ như thế này. Cha nó, khắp nơi là vết máu, trên người nam nhân này còn dấu răng, móng tay cào, chảy máu.
Bọn họ sợ hãi, ánh mắt đồng tình nhìn nam nhân cơ thể trần truồng. Đáng thương thật, chắc chắn nam nhân này bị nữ nhân kia cưỡng ép. Không thấy hắn lõa thể còn nữ nhân kia thì mặc đồ ngay ngắn, chỉ hơi xốc xếch một chút sao? Ài, mỹ nữ sao lại có khẩu vị kỳ thế này?
Nam nhân này lúc trước phát ra kiếm khí đáng sợ vậy mà bị nữ nhân kia trấn áp, may mắn lúc trước bọn họ không rục rịch. Nàng này đúng là khủng long cái, quá đáng sợ.
Tham lang thần nữ cảm giác ánh mắt khác lạ của mọi người, nổi giận:
- Không mau cút đi?
Người dẫn đâu nói nhanh:
- Vâng vâng, nữ thần cứ tiếp tục, tiếp tục. Có gì cần chúng ta cứ tùy thời kêu. Phải rồi, chỗ ta còn ngọn nến, thuốc mỡ, roi da và dây thừng thì bao la.
Đám người vội vàng bỏ chạy.
- Ngọn nến? Roi da? Ta lấy những thứ này làm gì?
Vu Nhai cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha!
* * *
- Khốn kiếp, chết tên, đồ dê chúa, báo hại ta bị người hiểu lầm!
Thời gian chậm rãi trôi, Vu Nhai, Dạ Tình đã rời khỏi gian mật thất, tìm phòng ở tốt nhất trong mấy chục doanh địa, tạm thời cư ngụ. Lúc này Vu Nhai chỉ còn cái quần cộc ngồi trong nhà, Dạ Tình thì hiền thục bôi thuốc cho hắn, miệng lầm bầm.
Dạ Tình đã biết ngọn nến, roi da, dây thường là có ý gì, nàng tức giận suýt biến thành cọp cái ngược đãi Vu Nhai. Đương nhiên nếu bây giờ Dạ Tình đánh Vu Nhai càng khẳng định đám người hiểu lầm, nàng đành ngoan ngoãn bôi thuốc cho hắn.
Với Vu Nhai thì các vết thương nhỏ này sẽ tự lành vào ngày mai. Đặc biệt cơ thể trải qua tinh huyết Vua Đế Long tộc cải tạo, có lẽ không cần ngày mai. Nhưng Vu Nhai hưởng thụ Dạ Tình dịu dàng săn sóc, thật hạnh phúc.
Dạ Tình vẫn còn canh cánh trong lòng:
- Được rồi, thật tình, đáng đời ngươi, còn cần ta bôi thuốc giúp.
Hết cách, tên khốn này rất đáng hận, giấu nàng lâu như vậy, báo hại Dạ Tình đau khổ, rối rắm, tương tư, buồn bực, hoang mang, chịu đủ dày vò, Vu Nhai rất đáng chết. Tuy lúc ở Kiếm vực hành tỉnh Vu Nhai từng có ý định nói rõ với Dạ Tình nhưng vì nàng không nói chuyện với hắn nên Vu Nhai không nói thành lời. Nhưng Dạ Tình là nữ nhân, giải thích? Hừ hừ, vô dụng.
- Cái kia, Dạ Tình lão bà, đêm đã khuya, chúng ta có nên...
Sau hạnh phúc nên đến tính phúc?
- Nên cái đầu ngươi, nằm dưới dất đi!
Dạ Tình không cho tên háo sắc đắc ý, tuy trong lòng nàng xem Vu Nhai là chỗ dựa suốt đời nhưng còn đang tức giận. Huống chi chỗ đó rất đau, lúc trước Vu Nhai quá dữ dội, chỗ kia không chịu nổi hắn vùi dập.
Vu Nhai tự biết đuối lý, chỉ có thể nằm dưới đất.
- Này, thôi, ngươi lên đi, nhưng không được động tay động chân, không được cởi y phục.
Đêm khuya, Vu Nhai, Dạ Tình nằm xuống nhưng không buồn ngủ chút nào. Dạ Tình thì khỏi nói, ngày hôm nay nàng trải qua chuyện hoang đường, đến bây giờ vẫn khó chấp nhận được, như đang nằm mơ. Trong đầu Dạ Tình lặp lại hình ảnh quen Vu Nhai, U Hoang, mỗi một ký ức khắc sâu trong đầu nàng.
Lúc trước Dạ Tình khóc cố làm vì cứu U Hoang, giờ gió mưa thay đổi, cảm giác kỳ lạ hành hạ nàng muốn điên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Triệu Hoán Thần Binh
Hạ Nhật Dịch Lãnh
Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh
https://isach.info/story.php?story=trieu_hoan_than_binh__ha_nhat_dich_lanh