Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 846: Gói Sủi Cảo (2)
- D
ưới đỉnh Độc Long, phong cảnh không tệ, đạo sĩ phong thủy nói là đất lành thượng hạng, ta lấy cầu gỗ làm vật bồi táng cho chúng.
Vân Diệp gói xong cái sủi cảo cuối cùng, phủi bột trên tay, ngồi xuống đối diện với Hàn Triệt:
- Cám ơn ngươi, rất nhiều hàm nô bị ném vào miệng núi lửa biến thành tro bụi, hơn nữa là ném vào khi còn sống, bọn chúng có phần mộ là may mắn lớn rồi.
Liếc nhìn Hàn Triệt mặt mày đau khổ, Vân Diệp lại nhìn cửa khoang thuyền, Tiểu Linh Đang vẫn chưa ra, nói:
- Bớt nói vài câu đi, có biết nói nhiều ắt sai không, một miệng núi lửa đủ để toa khóa chặt mấy vị trí trên lãnh thổ Đại Đường, hiện chúng ta là kẻ địch, nếu bị ta biết sào huyệt thì các ngươi toi đời.
Hàn Triệt cười lớn:
- Ngươi biết thì sao, sớm muộn gì ngươi cũng phải đi.
- Không đi, nếu ta muốn tắm suối nước nóng thì Trường An cũng có, ngươi ngửi mùi lưu huỳnh ở đó dễ chịu không? Núi lửa xưa nay không phải thứ lành, cẩn thận có ngày nó phun trào, không cần ta đi tìm các ngươi, tự các ngươi đã chết queo rồi, thông thường ta không tới gần ba trăm dặm quanh núi lửa.
Tiểu Linh Đang đi ra, Vân Diệp liền chuẩn bị nước chấm, chỉ đợi nước sôi là cho sủi cảo vào, Tiểu Linh Đang thi lễ với Hàn Triệt xong liền tới giúp.
- Tẩu phu nhân đúng là ngoài xinh đẹp trong thông tệ, Vân huynh có phúc lắm.
- Tất nhiên, ta có tới bốn cái phúc này, ha ha ha, coi như có thể khoe khoang trước mặt ngươi, từ chuyện hàm nô mà xét thì ngươi định cưới thân thích nào?
Tiểu Linh Đang nghe phu quân mắng người thì áy náy nhìn Hàn Triệt, nhưng thấy Hàn Triệt cười khổ:
- Nếu như ta cưới thân muội muội của mình thì Vân huynh có đi chúc mừng ta không?
- Không, nếu có thể, ta sẽ giết ngươi trước đó, để tránh ngươi phá hỏng luân lý làm người.
- Nói phải giữ lời đó, nếu tới lúc ta nhất định phải cưới muội tử của mình, Vân huynh nhớ ra tay tàn nhẫn một chút, tim của ta ở bên phải, không phải ở bên trái, ngàn vạn lần đừng nhầm, nếu ngươi có thể chặt được đầu là tốt nhất.
Hàn Triệt nghiêm túc dặn dò;
Tiểu Linh Đang phát hiện mình không hiểu hai bọn họ nói cái gì, một muốn cưới thân muội tử của mình, một muốn giết người, người kia vui vẻ để bị giết, phu quân làm sao thế?
Vân Diệp lấy vợt vớt sủi cảo ra, cho vào đĩa, Tiểu Linh Đang đưa tới bên Hàn Triệt, mang cả những món rau, nước chấm tới.
Hàn Triệt chưa bao giờ dự tiệc nhà, hơi lúng túng, nhưng mau chóng trấn định lại, chấm nước chấm, đưa lên miệng, nhắm mắt lại thưởng thức.
- Không tệ, không tệ, ngon hơn tất cả vằn thắn ta ăn trước kia, có lẽ đây mới là cách ăn vằn thắn chính xác, thứ đỏ đỏ kia là gì, vị hơi giống thù du, nhưng đậm hơn.
Vân Diệp không biết mình phải đính chính điều này bao nhiêu lần rồi:
- Đây là sủi cảo, thứ ăn liền cả canh mới là vằn thắn, còn hấp là bánh bao. Thứ màu đỏ là hạt tiêu, hiện giờ người trồng không nhiều, hình như chỉ mỗi Vân gia trang có.
Phụ nhân không thể ngồi bàn lớn, Tiểu Linh Đang cầm bát sứ nhỏ, ngồi ở bàn nhỏ nhìn phu quân và khách nói chuyện, hình như rất hòa thuận, thế là tốt, chỉ cần không cãi nhau là tốt rồi.
Ăn sủi cảo xong, uống canh sủi cảo, Tiểu Linh Đang đọn dẹp bàn, mang lên cho bọn họ vò rượu nho, đã ướp đá.
Hôm nay sóng Động Đình Hồ không lớn, vạn dặm quang mây, tuy không có nhạn kêu, cá nhảy, nhưng cũng có chim cốc bắt cá, trong bụi lau có chim sẻ bay vụt lên trời cao biến mất.
- Ta nói thật đấy, nếu như ta phải cưới muội tử ta thật, hãy giúp ta, giết ta.
Vân Diệp gật đầu, nghiêm mặt nói:
- Ta cũng nói thật, ta sẽ không khoanh tay nhìn thảm kịch nhân gian xảy ra, nếu ngươi thấy giết ngươi không tốt, ta có thể giết muội tử của ngươi, dù sao chỉ cần giết một, sẽ là sự giải thoát với người còn lại.
- Giết ta đi, lần này ta thất bại, ngươi sẽ đưa ta đi gặp hoàng đế, sau này không còn địa vị trong tộc nữa, tiểu muội thì khác, còn có thể tiếp tục phong quang, nó không biết thống khổ của ta, sống thoải mái hơn một chút, lấy một sinh mệnh thống khổ đổi một sinh mệnh khoái lạc, tính thế nào cũng thấy lãi.
Vân Diệp đưa ly thủy tinh tới gần mắt nhìn bầu trời đằng xa, trời đất biến thành màu đỏ sậm, như bị máu tươi thấm ướt, nhìn con bói cá đâm đầu xuống nước, tha một con cá béo múp bay lên, vượt qua vùng trời đỏ máu, trở lại trời xanh, Vân Diệp vô cùng vui vẻ.
- Nếu ta đưa ngươi về Trường An, ta đảm bảo có thể đưa ngươi nguyên vẹn vào hoàng cung, nhưng mai hoàng đế phái người khác tới đón, ta chẳng cần vượt chức phận, giao ngươi cho họ là được. Hàn Triệt, xem ra cuộc chiến giữa chúng ta chưa kết thúc, ta thích chiến đấu với ngươi, luôn có thu hoạch mới.
Hàn Triệt kiêu ngạo nói:
- Nếu ngươi không dùng những cách kỳ quái kia, nói không chừng ta sẽ bỏ chạy.
- Liên quan gì tới ta, chỉ cần ngươi không chạy thoát trong tay ta là được.
Hai người mỉm cười chạm cốc uống cạn.
Hàn Triệt ăn no, ẩn mình trong bóng tối của phòng mình, chỉ có đôi mắt lóe hàn quang, chuyện gấp hiện nay là mau chóng khôi phục thể lực, thủ đoạn của Vân Diệp không thể nói là tàn độc, chỉ khiến mình ngủ trên giường mười mấy ngày thôi, làm gân cốt đều buông lỏng, muốn khôi phục sự linh hoạt, ít nhất cần mười ngày.
Vô Thiệt hỏi nhỏ:
- Ngươi định làm gì? Sao ta thấy ngươi đang làm theo cách với Tiểu Ưng trước kia? Kẻ này không có quan niệm thị phi, làm việc theo ý thích, chẳng lẽ ngươi muốn thu phục.
- Không, thần là thứ sinh vật không có tiết tháo nhất trên đời, có thể nhận thiện ý, có thể nhận thù hận, nhưng không nhận sự thương hại, nếu như chúng ta đem loại tình cảm này trút vào hắn, tin ta đi, chúng ta sẽ gặp phải sự báo thù tàn khốc nhất lịch sử, vì thần không cần thương hại, điều này còn khiến hắn phẫn nộ hơn cả thù hận.
Vô Thiệt gật đầu:
- Đúng vậy, sao ngươi không chém hắn một đao, cẩn thận tương lai hối hận, giống như cái tên Cao Ly, không cẩn t hận bị hắn cắn trả ngay.
- Từ xưa tới nay mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, ông trời muốn thế, chúng ta không cản được. Nhưng Hàn Triệt khác, thứ nhất, ta không cần thiết đem mọi thù hận đặt lên người mình, thứ hai, bệ hạ sinh ra được người ta kính phục, thù hận này để bệ hạ và Hàn Triệt thì hơn. Ta chưa lo xong an nguy cho nhà mình nữa là, người hoàng gia chết thì gọi là quyên mình vì nước, người nhà ta chết thì gọi là gì? Ta không chơi, chức trách của thần tử cần làm trọn bảy phần thôi, ba phần phải nghĩ cho mình, cho những người bên cạnh mình, còn tan xương nát thịt vì hoàng gia hoặc hoàng gia thì giao cho đám ngốc như Ngụy Trưng làm, ta ở đằng sau vỗ tay cổ vũ là được.
Vô thiệt nghe Vân Diệp cười như cú mèo, trẻ thế đã thành tinh rồi, đạo lý trong đó ông ta hiểu hơn ai hết, kẻ một dạ trung thành chưa chắc có kết cục tốt, ngược lại những kẻ khốn kiếp không phạm sai lầm lớn, sai lầm nhỏ thì mắc liên tục mới sống thoải mái nhất. Ái hận trên đời đều có lý do, yêu vô duyên vô cớ bị người ta nghi ngờ, người chỉ biết dâng hiến không đòi hỏi không biết đã phụ hết những người bên cạnh, cuối cùng trơ trọi một mình, nói không chừng người khóc tang cũng chẳng có.
Nếu người hoàng gia cho rằng Vân Diệp áp giải không an toàn, vậy tự phái người tin cậy tới mà đón, Vân Diệp yêu chết loại thái độ nghi kỵ của hoàng gia.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2