Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 820: Kết Tình Huynh Đệ
M
ặt của Ô Dật Long bỗng xám xịt lại, mẹ nó, bà điên!
Lúc này, ông ta hận không thể cho cô ta ăn cái tát ra, bèn tức giận đá mấy phát.
Cô không nói không bảo cô là câm, thật là mất mặt mà.
- Ô Cương! Đưa mẹ con về đi!
Ô Dật Long bực mình hết sức, hét lên một tiếng. Diêu Mộ Tình nhìn ông ta một cái, rõ ràng có chút hoảng loạn. Trời ơi! Sao lại xảy ra chuyện ầm ĩ như vậy chứ?
-Tôi đi gọi nhân viên phục vụ đến dọn dẹp một chút.
Diêu Mộ Tình vội vội vàng vàng chạy đi.
Ô Cương nhìn thấy ba tức giận như vậy, thầm nói vẫn là ba biết cách đối nhân xử thế, ủng hộ mình và Tiểu Vu một chút, mẹ lại thêm dầu vào lửa, thật là làm người khác phải xấu hổ.
Vì thế anh ta vội vàng kéo mẹ:
- Đi thôi, đừng làm phiền ba và Bí thư Trương uống rượu nữa, chuyện này về nhà hẵng nói được không?
Nhìn thấy vợ mình vẫn chưa chịu đi, Ô Dật Long liền gào lên một tiếng:
- Còn đứng đấy làm gì? Thật là mất mặt mà!
Bà vợ vẻ mặt oan uổng, bị con trai kéo ra ngoài.
Trương Nhất Phàm cười nói:
- Chủ tịch thành phố Ô, đây cũng là chuyện tốt, đừng giận, đừng giận nữa. Nếu cô Diêu chịu đồng ý, tôi thấy cũng là ý tưởng không tồi.
Diêu Mộ Tình đang chuẩn bị ra ngoài, nghe thấy câu này của Trương Nhất Phàm, bà lại quay ngược lại.
Ô Cương kéo mẹ đi rồi, Ô Dật Long nói với những người khác:
- Các anh cũng đi làm việc đi, xem như hôm nay tôi và Bí thư Trương nghỉ phép.
Đám người Tiền Trình nghe thấy lời này, cùng nhau chào tạm biệt Trương Nhất Phàm.
Trưa hôm nay, hai người uống hơn hai bình rượu, Ô Dật Long nói hết ra những oan ức mà mình gặp phải ở Mỹ.
Rất nhiều người đều thích xuất ngoại, tôi thấy nước ngoài có gì tốt chứ?
Nước chúng ta rất tôn trọng người nước ngoài, xem họ như khách quý, mà họ lại xem chúng ta là gì chứ?
Bí thư Trương, hôm nay tôi uống nhiều rồi, nói vài lời than phiền, anh đừng để ý. Tâm trạng lúc đó của tôi tức là không thể rút súng ra, bắn chết hết ngay trên tòa án, mặc kệ chúng là cái thứ gì, tiêu diệt hết là xong.
Nhưng mà tôi không còn cách nào khác!
Chỉ có thể trơ mắt ra nhìn cái đám khốn kiếp ấy, khó xử không biết làm sao, kéo dài thời gian, lần này đến lần khác trêu cợt, khinh bỉ, đả kích người Hoa chúng ta. Tôi đã từng nói, nhắc nhở thế hệ mai sau, vĩnh viễn không thể được di dân qua đấy.
Tôi muốn chúng nó trở thành một người Trung Quốc có cốt cách và khí chất!
Trương Nhất Phàm đang uống rượu, nghe thấy mấy lời nói lộn xộn của Ô Dật Long, thầm nói:
- Lần này ông ta thật sự rất kích động, thiết nghĩ một nhân vật hô mưa gọi gió ở Vĩnh Lâm, đến khi ra nước ngoài, cái gì cũng không làm được.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai và vợ của mình bị khinh rẻ, trong lòng nhất định có một sự thay đổi cực lớn, chỉ mong đây là chuyện tốt, không phải chuyện xấu. Chỉ cần Ô Dật Long hiểu rõ Vĩnh Lâm này là được rồi.
Trương Nhất Phàm nghĩ dù sao thì mình cũng không muốn ở lại Vĩnh Lâm quá lâu, khu vực này sớm muộn cũng sẽ giao cho những người bản địa này quản lý. Có những nơi không phải là nơi để hòa thượng nơi khác đến tụng kinh.
Nghe thấy Ô Dật Long than phiền như vậy, Trương Nhất Phàm nói:
- Chủ tịch thành phố Ô.
- Haiz, đừng xưng hô như vậy. Trước mặt anh, tôi không phải là Chủ tịch thành phố gì cả. Nếu như anh không chê, chúng ta cũng học cách của bọn giang hồ, tục tằn một chút. Tôi lớn hơn nên gọi anh một tiếng lão đệ thế có được không?
Trương Nhất Phàm nâng ly rượu lên:
- Được! Vậy sau này tôi gọi anh là anh Long.
- Nhất Phàm lão đệ, nào! Hôm nay không say không về.
Hai người nâng ly rượu lên, lại một lần nữa no say.
Sau khi uống xong, Trương Nhất Phàm mới nói:
- Anh Long, anh có biết tại sao những người nước ngoài kia đến Trung Quốc chúng ta lại có được đãi ngộ tốt như vậy, mà những người Hoa như chúng ta khi ra ngoài lại chỉ nhận được sự lạnh nhạt, khinh bỉ không?
Ô Dật Long nói:
- Còn không phải những người ngoại quốc đó cho rằng mình có tiền hay sao, bọn họ phát triển hơn chúng ta, đuôi cũng vểnh cả lên trời. Chúng ta vì muốn thu hút vốn đầu tư từ họ mới xem họ như bảo bối, họ liền cho rằng mình thật sự cao quý.
- Đúng! Cái này thì đúng rồi. Đất nước họ phát triển, họ có tiền, họ là đại gia. Chúng ta nghèo, chúng ta đi làm công cho họ, anh nói xem có mấy ông chủ coi trọng những người làm công chúng ta chứ?
Ô Dật Long nói cũng phải:
- Vậy chúng ta cùng nhau cố gắng, phát triển nền kinh tế của Vĩnh Lâm, của Tỉnh Tương. Để cho đám người nước ngoài bọ họ cũng đến Trung Quốc làm công, để cho họ nhìn thấy được bộ mặt của chúng ta.
Trương Nhất Phàm nâng ly lên:
- Tôi sẽ ghi nhớ lời hôm nay của Chủ tịch Ô, kinh tế của Vĩnh Lâm nằm trong tay của chúng ta. Cho nên chúng ta chỉ có thể thành công, không thể thất bại.
Ô Dật Long và Trương Nhất Phàm cụng ly:
- Tôi Ô Dật Long nhất ngôn cửu đỉnh, nếu sau này Ủy ban nhân dân thành phố không phối hợp làm việc với Thành ủy, nếu Ô Dật Long tôi thay lòng đổi dạ, không nghe theo chỉ thị của lão đệ Nhất Phàm, vậy Ô Dật Long tôi sẽ bị thiên lôi đánh, chết không toàn thây.
Trương Nhất Phàm mừng thầm trong lòng, thầm nói:
- Lần này Ô Dật Long chắc đã bị quy phục rồi, Vĩnh Lâm cũng đã quy phục rồi.
Thế là hắn rất chủ động nâng ly lên muốn uống cùng Ô Dật Long.
Ô Dật Long nói:
- Thật ra trước đây tôi có rất nhiều chỗ có lỗi với anh!
Trương Nhất Phàm nói:
- Chúng ta đừng nhắc đến chuyện trước đây nữa. Sau này về lý thì chúng ta là anh em, còn trước mặt đông đảo mọi người, anh vẫn là Chủ tịch thành phố Ô, tôi vẫn là Bí thư Thành ủy, chúng ta phân công chức vụ rõ ràng, được không?
Ô Dật Long gật đầu liên tục:
- Được, được, được! Vậy tôi không nói nữa, chúng ta uống rượu.
Trương Nhất Phàm nói:
- Anh Long, lần này tôi kính anh một ly!
- Ấy ——
Ô Dật Ling đưa tay ra chặn lại:
- Gọi anh Long được rồi, thân thiết, nhưng tuyệt đối không được gọi là Long huynh, tôi ghét nhất người ta gọi tôi là Long huynh. Nhưng mà ở Vĩnh Lâm cũng không có ai gọi tôi như vậy cả.
Trương Nhất Phàm thấy kì lạ, anh Long và Long huynh khác nhau chỗ nào chứ?
Ô Dật Long mỉm cười:
- Thật ra cũng không có gì, chỉ có điều tôi nghe vậy rất khó chịu, Long huynh tiếng Trung nghe giống như ngực của phụ nữ, nghe không thoải mái, anh không cảm thấy vậy sao?
- Ồ ——
Trương Nhất Phàm không kìm nổi bật cười.
Ô Dật Long giải thích:
- Đó là khi còn học đại học, cái đám gia súc kia gọi như vậy, lúc ấy tôi cũng không để ý, nghe lâu rồi mới cảm thấy có gì đó không bình thường. Sau này trong một quảng cáo vòng một trong một bệnh viện, nhìn thấy ý này, thật sự phục cái đám khốn kiếp kia luôn.
Trưa hôm nay, hai người ngồi trò chuyện đúng hơn hai giờ đồng hồ. Đến cuối cùng, Ô Dật Longsay bí tỉ, Trương Nhất Phàm cũng say luôn.
Là Chu Bân và Đằng Phi đưa bọn họ về, khi Trương Nhất Phàm say tỉnh dậy, nhìn thấy Thôi Hồng Anh đang chăm sóc mình, Trương Nhất Phàm đầu đau nhức ngồi dậy:
- Mấy giờ rồi?
Thôi Hồng Anh nói:
- Anh cứ ngủ một chút nữa đi, không sao đâu, tôi đi làm cơm tối.
- Cô ăn một mình đi, tôi không muốn ăn, buổi trưa uống nhiều quá.
Trương Nhất Phàm ngồi dậy, đầu óc chao đảo.
Thôi Hồng Anh hỏi:
- Anh muốn làm gì?
Trương Nhất Phàm không nói, hắn muốn vào nhà vệ sinh, nhìn thấy Thôi Hồng Anh đi đến, hắn liền phẩy phẩy tay:
- Cô đừng qua đây, tôi tự mình làm được.
Thôi Hồng Anh cũng nhìn ra là hắn muốn đi vệ sinh, chỉ có điều nhìn bộ dạng đứng không vững của hắn, muốn đỡ nhưng lại không dám đỡ.
Trương Nhất Phàm đi vào nhà vệ sinh, không lâu sau liền nói vọng ra âm thanh rất lớn.
Cánh cửa kia không đóng chặt, Thôi Hồng Anh ở phòng khách nghe thấy âm thanh này liền đỏ mặt tía tai.
Cô đọc trong sách thấy, âm thanh đi tiểu của đàn ông càng lớn, càng ra sức, nói lên rằng chức năng ở một số mặt nào đó của anh ta cũng rất mạnh. Thôi Hồng Anh là sinh viên, vẫn chưa trải qua chuyện đó, nhưng ít nhiều cũng biết một chút kiến thức.
Cũng không biết vì sao mà cô lại rất nhanh nghĩ đến chuyện kia.
Nghe nói có nhiều nơi, khi đang thân mật, mẹ vợ để biết chức năng nào đó của con rể, liền trốn phía sau nhà vệ sinh để nghe tiếng con rể đi tiểu. Tiếng đi tiểu của con rể càng lớn nói lên sức khỏe của anh ta rất tốt, sau này gả cho anh ta sẽ được hạnh phúc.
Nếu tiếng đi tiểu của con rể quá nhỏ, nói lên sức khỏe của anh ta không tốt, sau này con gái gả đi rồi, có thể sẽ được hạnh phúc, nhưng nhất định sẽ không có tính hạnh phúc về giới tính, vì vậy, thông thường phía nhà gái sẽ không đồng ý hôn sự này.
Đợi khi Bí thư Trương từ nhà vệ sinh đi ra, Thôi Hồng Anh ngại ngùng đi vào nhà bếp.
A? Xấu hổ chết mất, sao mình lại nghĩ đến những chuyện đó chứ. Thôi Hồng Anh ngượng đến nỗi cả người nóng lên.
Trương Nhất Phàm ngồi trên ghế xa-lông, nhìn di động của mình, trên đó có mấy cuộc gọi nhỡ, trong đó có một cuộc là của Lý Hồng. Hắn nghĩ một hồi, nhẫn nhịn không gọi lại.
Lần trước, khi hai người ở Bắc Kinh, suýt chút nữa Trương Nhất Phàm nhịn không nổi phạm phải sai lầm, hắn nghĩ không thể nào động vào Lý Hồng nữa. Nhưng ngày đó, hắn đã kiềm chế không được.
Trên nền tuyết, hắn phát hiện ra vẻ đẹp của Lý Hồng, vẻ đẹp lạnh lùng mà lại rất đặc biệt, khiến người khác phải rung động.
Tâm trạng của Lý Hồng này luôn khiến cho người ta khó đoán, Trương Nhất Phàm thấy cô tức giận, vẫn không dám gọi điện cho cô, hắn cũng thầm nói trong lòng, lần sau phải cách Lý Hồng xa một chút.
Cô phải loại phụ nữ tùy tiện để người khác bội tình bạc nghĩa, làm không tốt thì nội bộ mâu thuẫn, sự vất vả của mình trở nên công cốc, tất cả sự cố gắng đều chảy về biển đông.
Bây giờ điều duy nhất mà mình cần nắm chắc chính là tâm súc hết tinh thần và sức lực để đánh thắng trận chiến ác liệt này.
Mình không thể gặp Lý Hồng nhưng vẫn có thể đi gặp Émi.
Chuyện của tên Michael súc sinh này, nhất định phải để Émi thấy được Michael là một người như thế nào. Tuy không thể để Émi giúp đỡ, hỗ trợ, tiếp sức cho Hà Tiêu Tiêu và Đổng Tiểu Phàm, nhưng chí ít cũng ngăn chặn được cô gia nhập vào việc làm ăn cùa Anh Phi Đặc.
Dựa vào những tài liệu trước mắt của Trương Nhất Phàm, kinh tế nước Mỹ đang biến động, tài chính của Anh Phi Đặc cũng rất có hạn, nếu không thì với tính cách và tác phong hống hách của họ, lần này sẽ không để mặc Hà Tiêu Tiêu họ vượt mặt.
Từ điểm này có thể phân tích được, họ cũng bị nằm trong thời điểm quan trọng về tài chính, bởi vậy Trương Nhất Phàm quyết định sẽ dành thời gian để đi gặp Émi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet