Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 817: Ông Cứ Làm Thần Giữ Của Đi.
L
úc đó, sắc mặt của Michael rất đặc biệt.
Luật sư của y giống như một cái máy hết điện, không trả lời được, Michael quả thực đã từng cưỡng bức những cô gái này trước kia, thằng ranh này ham chơi, nhưng y có tiền, có thể bắt quỷ xay cối.
Rất nhiều các cô gái từng bị gã xâm phạm giận mà không dám nói gì. Dẫu sao vẫn có mấy người không sợ chết, đã tố cáo chuyện của y. Michael từng bị tố cáo mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn được nộp tiền bảo lãnh.
Đối diện với những nhân chứng này, bằng chứng này, còn có bạn gái Ô Cương tố cáo, tòa án có mấy phần bất lực tuyên bố, Ô Cương vô tội được thả.
Giờ khắc ấy, rất nhiều người đã khóc.
Ô Cương đã ôm mẹ, bạn gái, bạn học thật chặt, trong lòng cảm nhận được, đủ năm vị.
Đặc biệt là bạn gái gã, khóc lớn không ngừng, suy nghĩ của cô ấy, vô cùng phức tạp.
Ô Dật Long không khóc, cũng không cười, gã chỉ đột nhiên cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, thở dài một cái. Cuối cùng đã có kết quả rồi.
Lúc này, gã không nghĩ gì cả, nóng lòng bay về Tổ quốc, về quê hương của mình.
Giờ phút nghe thấy thẩm phán tuyên bố Ô Cương vô tội được phóng thích, gã giống như người gỗ, sững sờ ở đó, ngây người ra rất lâu.
Michael được cảnh sát tòa án dẫn đi, tòa án tuyên bố Ô Cương giết người tự vệ, nhưng chuyện của Michael sẽ xử theo bản án khác. Nguyên cáo có thể giữ nguyên quyền tố cáo của mình. Nếu như tội cưỡng bức của Michael được thành lập, y sẽ đối diện với ba năm tù trở lên.
Bởi vì có nhân chứng mới xuất hiện, vụ án này chia ra thẩm tra xử lý.
Bất luận như thế nào, Ô Cương vẫn vô tội được thả, đoàn người thở phào nhẹ nhõm, người nhà Ô Dật Long vui đến mức khóc. Thấy Michael bị bắt, trong lòng mọi người phấn khởi, vô cùng phấn khích.
Chỉ có điều, Michael có bị xử phạt hay không cuối cùng có bị buộc tội không, điều này rất khó nói.
Ô Dật Long mời mọi người đến khách sạn tốt nhất New York chức mừng, bởi vì ở đây đa số mọi người là người Hoa, nên bọn họ yêu cầu đến phố người Hoa, tìm một nhà hàng có hương vị quê hương.
Đoàn người vui sướng đi đến phố người Hoa, Ô Dật Long quyết định cảm ơn Đổng Tiểu Phàm, Ôn Nhã, còn có rất nhiều bạn học luôn chú ý và giúp đỡ.
Bởi vậy, bữa cơm trưa nay, rất thịnh soạn.
Vợ Ô Dật Long, kéo tay con, nhìn con từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoàithấy con vẫn tốt không thiếu đi cái gì lúc này mới yên tâm. Nhưng mà bà ấy có rất nhiều lời, kéo con trai nói không ngừng.
Duy chỉ có bạn gái Ô Cương trong lòng vẫn nặng trĩu, trong lòng vừa vui mừng lại vừa trống rỗng. Ô Cương buông tay mẹ ra, đi đến chỗ bạn gái.
Bạn gái cúi đầu, vẻ mặt thương cảm.
Lúc Ô Cương gọi cô, cô khẽ cắn môi, nhào vào trong lòng Ô Cương.
Vự Ô Dật Long nhìn hai người, sắc mặt có chút không vui.
Ô Dật Long thấy thế, kéo vợ một cái:
- Chuyện của bọn trẻ, em đừng có quản.
Vợ gã há hốc mồm, vẫn nuốt nước bọt vào.
Trên bàn cơm, Ô Dật Long vô cùng cảm ơn mọi người!
Nói với Đổng Tiểu Phàm những lời này, Đổng Tiểu Phàm lại ngại ngùng:
- Chủ tịch thành phố Ô, tôi đã nói từ lâu rồi, đều là người một nhà, không cần gò bó. Nếu là người khác, tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
- Dù sao đi nữa, tôi vẫn phải cảm ơn cô, cảm ơn Bí thư Trương, cũng cảm ơn cô Ôn Nhã, còn có hai vị luật sư. Cùng với đông đảo các bạn học sinh, mọi người vất vả rồi! Hãy nhận một lạy của tôi!
Ô Dật Long kêu con trai, vợ cùng kính lễ với mọi người. Đám người Đổng Tiểu Phàm không ngăn được, đành phải nhận một lạy của gã, kết quả một nhà đã lạy mọi người ba lạy.
Đổng Tiểu Phàm nói:
- Đúng là con trai cứng, Chủ tịch Ô, anh đã làm chúng tôi ngại rồi.
Ô Dật Long nói:
- Ân đức này của các vị, người nhà họ Ô tôi suốt đời khó quên.
Ôn Nhã nói:
- Thực ra lần này, phải cảm ơn sự ủng hộ của tiểu Vu nhất, cô ấy chấp nhận áp lực, lớn hơn bất cứ người nào trong số chúng tôi.
Những người khác đều gật đầu, thể hiện sự tán đồng. Mấy cô bạn cùng lớp chạy đến, kéo tay tiểu Vu, giả vờ tiếc thương.
Tiểu Vu chính là bạn gái Ô Cương, lúc này trông cô ấy có vẻ rất lạc quan, rất vui nhưng trong lòng cô lại vô cùng nặng nề. Cũng không biết tương lai của mình và Ô Cương, nên đối mặt như thế nào?
Trương Nhất Phàm nhận được tin này, cũng vui cho Ô Dật Long. Cho dù như thế nào đi nữa, Ô Cương đã không sao nữa rồi.
Nhưng mà vụ án của bạn gái nó, có thể giải oan hay không, Trương Nhất Phàm thầm nghĩ, e rằng rất khó xử lý vụ án, tòa án điều tra lại từ đầu, ở giữa có rất nhiều thủ đoạn.
Ở nước ngoài, có rất nhiều vụ án tương tự, đặc biệt là một vài người nổi tiếng cũng phạm phải chuyện tương tự, thông thường giải quyết riêng. Không chỉ Trương Nhất Phàm, đến Đổng Tiểu Phàm cũng nghĩ như vậy, bản án tiếp theo tiểu Vu muốn thắng vụ khiện này, e rằng rất khó.
Thực trạng của Mỹ là vậy, cho dù thắng, y cũng sẽ bị bệnh cấp tính, sau đó chữa bệnh bên ngoài.
Ô Dật Long cũng gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm. Gã nói ngày mai sẽ về, cả nhà cùng về.
Trong lời nói, lộ ra sự ân cần.
Trương Nhất Phàm nói, về cũng tốt, tôi bảo người của bốn bộ máy ra chúc mừng anh, chúc mừng anh cuối cùng đã thắng lợi trở về.
Sau bữa tiệc, Ô Dật Long đưa tiền thưởng cho hai vị luật sư, số tiền này là chút tiền thưởng thêm, phí luật sự tố tụng không tính trong đó.
Ra nước ngoài mới phát hiện ra, mình kiếm tiền bằng nhân dân tệ, tiêu đôla, trong lòng hơi xót! Chỉ có điều, trong lòng Ô Dật Long vui vẻ, sung sướng, do đó cũng rất rộng rãi. Ra tay là phong bì hai mươi nghìn đôla Mỹ.
Vị luật sư trẻ tuổi đó đương nhiên cười hì hì vui lòng nhận, nhưng ông La lại từ chối không nhận, rất nhiều người đã khuyên ông ấy, nhưng ông ấy vẫn không lấy. Ông ấy nói tôi đã cầm số tiền mình đáng nhận rồi, còn tiền thưởng thì thôi.
Nếu như không phải nể mặt Đổng Tiểu Phàm và cô Ôn Nhã, tôi sẽ không tham gia vào vụ kiện này. Lời ông La nói rõ ràng, lại khiến Ôn Nhã và Đổng Tiểu Phàm nợ ông ta cái ân tình.
Ô Dật Long ngượng ngùng thu tiền thưởng về, chiêu đãi tốt mọi người.
Ngày hôm sau, cả nhà Ô Dật Long và mấy người sang cùng cùng về nước.
Sao tiểu Vu không chịu đi, khăng khăng ở lại Mỹ, cô cảm thấy mình không còn mặt mũi nào về nước nữa, hơn nữa vụ kiện đó, cô ấy vẫn muốn tiếp tục.
Vốn dĩ Ô Cương không chịu đi, nhưng mà Đổng Tiểu Phàm và Ôn Nhã đều yêu cầu y rời khỏi Mỹ, hơn nữa nói là sẽ chăm sóc tốt cho tiểu Vu. Ô Cương không biết vì sao các cô ấy nhất định yêu cầu mình về nước, sau đó trong điện thoại, y mới biết được từ chỗ bạn học.
Đoạn video mà Ôn Nhã cung cấp là giả, là biện pháp sau này mà ông La nghĩ ra, tìm mấy người hơi giống diễn lại một lần. Vì vậy mới có cuộn băng video không rõ ràng này.
Thủ đoạn treo đầu dê bán thịt chó này, cũng chỉ có ông La mới dám dùng, dám nghĩ, dám làm.
Chuyện của Ô Cương, cuối cùng đã có câu trả lời, nhưng mà nhiệm vụ của Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu, lại càng căng thẳng hơn.
Trong lúc thất thường, các cô ấy, không ngừng gây sức ép, lặp đi lặp lại động tác thử bàn, điểu chỉnh, tẩy bàn.
Sự kiện vụ nổ mỏ dầu ở khu vực Trung Đông, tuy rằng họ đã cố gắng làm rõ trên các phương tiện thông tin nhưng đều không thể xoay chuyển được. Bởi vậy Nhà cái cũng phải theo xu hướng, lặp lại việc tăng giảm giá cổ phiếu đợi thời cơ.
Hà Tiêu Tiêu thấy tình hình trước mắt này khiến cho tổ công tác của mình hôm nào cũng lén lút thu lượm phiếu séc.
Sau sự kiện mỏ dầu, Trương Nhất Phàm đã gọi điện thoại cho gã George đáng chết:
- George, ông đê tiện! Nhưng tôi rất thích loại đê tiện này, đối với kẻ thù, nên như vậy!
Không ngờ lão George không tức giận, gã qua lại với Trương Nhất Phàm đã lâu, cảm thấy người thanh niên này rất quyết đoán, dám làm những chuyện mà cả mình cũng không dám làm. Những người như thế này không nhiều, do đó lão đã trở nên tâm đầu ý hợp với Trương Nhất Phàm.
Trong quá trình nói chuyện của hai người, George nói:
- Vì mục đích chung của chúng ta, tôi sẽ toàn lực ủng hộ cậu.
Trương Nhất Phàm nói, được thôi! Vậy thì tôi hy vọng ông bỉ ổi một chút.
George không hiểu, nên làm gì?
Trước kia, lão còn hiểu được suy nghĩ của chàng thanh niên này, bây giờ lão càng ngày càng cảm thấy hắn thần bí. Trương Nhất Phàm nói, cứ đợi đi, đợi một thời cơ. Tuy nhiên, tôi có một yêu cầu nếu như cao thủ của ông không được, thì ông hãy rót tiền vào quỹ đi.
George từ chối, ồ! Cái này không được, tôi không muốn lệ thuộc vào ai.
Trương Nhất Phàm mắng lão một câu:
- Lão già đáng chết này, hỏng bét rồi! Cứ đi làm thần giữu của đi!
George cũng không nổi giận, trái lại lão cười sặc sụa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet