Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thanh Quan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 810: Bàn Kế Với Chu Tiểu Mai.
C
hu Tiểu Mai ho khan một tiếng, vội vàng nói:
- Đây chính là thái độ, cũng không phải thật muốn rút vốn. Được rồi, dù sao anh có suy nghĩ của mình, em làm theo là được.
Nàng nói xong câu đó trong thanh âm mang theo nghẹn ngào.
Tần Mục một tay lái xe, một tay cầm điện thoại, trên mặt cười khổ. Hiện tại chúng nữ một so với một đều làm nũng, có ai không phải nữ cường nhân kinh doanh? Hắn an ủi vài câu, lên tiếng:
- Rút vốn không phải mục đích, cũng không phải là thủ đoạn. Bọn họ làm như vậy chính là khiến anh biết khó mà bỏ đi, nếu thật sự cả nước chống lại Vạn Yến, còn không bằng chống lại ngân hàng còn nhẹ nhõm hơn.
Chu Tiểu Mai cười khúc khích, mắng:
- Đã biết rõ anh tâm nhãn không ít, còn bày ra bộ dáng giáo huấn em, hừ, thật đúng là có tiền đồ, coi chừng em đi về xong anh ăn sạch lại không nhận nợ.
- À?
Tần Mục ngớ ra, xe đánh vòng cung, cuống quít dừng xe ven đường, thấp giọng nói ra:
- Tiểu Mai, em có biết không, một câu vừa rồi của em khiến anh suýt gây tai nạn giao tohoong đấy.
Chu Tiểu Mai nghe lời này cả buổi không nói gì, ngay sau đó cười nói:
- Anh cứ nói mò, em cũng không tin.
Nhưng trong lời quan tâm nồng đậm, không nói cũng biết rõ.
Hai người cầm điện thoại trầm mặc trong chốc lát, Tần Mục lên tiếng:
- Đề nghị rút vốn đừng nói tới. Hoa Hạ chẳng những không rút vốn mà còn phải mở rộng sinh ý, tìm kiếm nguyên nhân sinh ra, ném cái bánh ngọt ra ngoài.
Chu Tiểu Mai cực kỳ thông minh, nghe Tần Mục nói thì lập tức hiểu được, nói ra:
- Thả ra tiếng gió xây nhà máy chi nhánh ở phía nam, hơn nữa phái người đi tới các tỉnh phía nam khảo sát.
Tần Mục cười rộ lên, khen:
- Quả nhiên là tiểu Mai của anh, tâm tư linh hoạt như thần.
Chu Tiểu Mai phun ra một câu, nói ra:
- Điều này cũng không có thể nói không phải biện pháp tốt, dù sao chỉ ở Bắc Liêu có nhà xưởng, với phía nam mà nói phí chuyên chở là vấn đề rất lớn. Em thấy không bằng chúng ta nên giúp dượng ba ở thành phố Khai Phát đi?
Tần Mục lắc đầu, nói ra:
- Không được. Thành phố Khai Phát hiện tại biến thành bia cho người ta bắn, thời gian trước còn náo lớn, bởi vì lãnh đạo nam tuần qua đời nên mới dừng lại, chúng ta không nên dính vào vũng bùn này. Theo anh thấy tốt nhất nên xây ở tỉnh Giang Bắc, tốt nhất là ở các huyện và thành phố láng giềng của Giang Bắc.
Chu Tiểu Mai bật cười, mang theo khẩu khí thú vị:
- Anh thật là, làm sao lại hư hỏng như vậy chứ?
Tần Mục không có giải thích, tiếp tục nói:
- Chỉ cần như vậy còn chưa đủ, anh thấy nên cho Ngô Cúc đi tỏ thái độ, không có xây trạm phát điện ở Cửu Giang nữa, tuy việc này có chút xin lỗi Phó Ngọc Bình, nhưng mà...
Tần Mục đằng sau nói lời này, Phó Ngọc Bình lên đài, mượn nhờ gió của tổ điều tra và nhà máy điện của Ngô Cúc mà thành, hiện tại nàng đã ngồi lên vị trí chủ tịch của thành phố Cửu Giang, nếu Giang Bắc bởi vì Ngô Cúc rút vốn mà cầm Phó Ngọc Bình xuống thì nói chẳng qua. Đương nhiên, đây chỉ là thăm dò của Tần Mục, bên Cửu Giang nếu có thành ý bàn với Ngô Cúc, cũng nói rõ bọn họ với người đầu tư bên này phi thường quan tâm.
Nếu chỉ dùng năng lực nhà máy của Ngô Cúc khiêu chiến Giang Bắc phi thường khó khăn, cũng không thể nào, nhưng có Phó Ngọc Bình ủng hộ thậm chí là thế lực sau lưng Phó Ngọc Bình ủng hộ, thái độ này bên Giang Bắc phải suy nghĩ kỹ.
Công sự nói xong, Chu Tiểu Mai nói cho Tần Mục nghe ngày mai nàng ngồi máy bay trở về, hỏi Tần Mục có thời gian hay không, Tần Mục cười nói tới lúc đó sẽ xin phép nghỉ, vị trí của hắn chỉ cần nắm phương hướng chứ không phải làm việc cụ thể, không có quan hệ quá lớn có mặt hay không.
Hai người chấm dứt trò chuyện, Tần Mục liền về đến nhà. Ở cửa tiểu khu nhìn thấy lão Mã đang mang hộp cơm quay về, Tần Mục liền dừng xe, nhìn lão Mã vẫy tay.
- Tần khoa trưởng...
Lão Mã vội vàng buông hộp cơm, chạy đến gần.
- Lão Mã, ở nhà của tôi thấy cái gì?
Tần Mục cười tủm tỉm hỏi. Lão Mã khẽ giật mình, gãi gãi đầu không nói gì. Tần Mục đoán chừng hắn đã nhìn thấy Dương Yếp, liền vừa cười vừa nói:
- Việc này anh phải bảo vệ kỹ, tốt nhất không nên nói cho vợ nghe.
Lão Mã gật gật đầu, trong lòng của hắn càng tin tưởng năng lực của Tần Mục, ngay cả đại minh tinh Dương Yếp cũng ở trong nhà Tần Mục, người trẻ tuổi kia thủ đoạn và thế lực rất lớn ah. Tần Mục không cho hắn nói với vợ, ý tứ chính là nên cắn nát chuyện này trong bụng không nói ra.
Tần Mục thấy lão Mã hiểu ý, lão Mã cũng hạ quyết tâm, bảo hắn ngày mai một mình mời Cát cục trưởng ngồi một chút, chuẩn bị chút lễ vật, về sau chuyện này sẽ làm theo chương trình, cũng nói cho lão Mã những lễ vật mà dưới mười vạn thì sượng mặt đất.
Lão Mã nghe xong phi thường khó xử, cúi đầu không nói lời nào, xem ra không có nhiều tiền như vậy. Tần Mục cười và cho lão Mã một số điện thoại, sau khi Quý Chí Cương đi rồi, hắn lưu ở kinh thành này vài nhân viên nghiệp vụ, Tần Mục bảo lão Mã gặp khó khăn thì tìm người này, trực tiếp báo tên của mình, lão Mã cảm tạ không dứt.
Về đến nhà, Dương Yếp có hương vị của vợ ngoan, cầm dep lê giúp Tần Mục, lại chuẩn bị nước tắm, khiến cho Tần Mục phi thường không quen, Dương Yếp lại bắt đầu hát bài Xuân Hoa Hồ Điệp cho hắn nghe, làm cho Tần Mục không hiểu gì cả.
Hảo ý của Dương Yếp thu thập dọn dẹp nhà cho Tần Mục, lại mặc quần áo ngủ nằm trên ghế xem tin tức.
Trong tin tức có công bố hình ảnh báo tang của lãnh đạo cho người dân cả nước, tường thuật tóm lược thành tựu và công lao của lãnh đạo, tổng kết lãnh đạo là người cống hiến kiệt xuất cho quốc gia, biểu đạt thống khổ khi lãnh đạo ra đi.
Sau đó lại phát ra nguyện vọng của lãnh đạo, cũng không chôn cất ở núi Bát Bảo, mà là rắc tro ra biển cả.
Tần Mục lẳng lặng nhìn xem, tâm tình sa sút. lãnh đạo được khen chê không đồng nhất, nhân sinh ba lần hưng ba lần rơi, nhưng cuối cùng vẫn đứng ở đỉnh cao nhất. Tần Mục tự vấn lòng, nếu mình gặp ngăn trở nhiều như vậy, có thể đông sơn tái khởi hay không còn khó nói được, không tự mình đụng phải thì ai cũng không nói trước được.
Tắt ti vi, Tần Mục phát hiên Dương Yếp đang ngồi bên cạnh, đang lặng lẽ xem tin tức với mình, cười rộ lên, nói ra:
- Cô cũng xem tin tức?
Dương Yếp lắc đầu, nói thẳng:
- Tôi đang nhìn anh!
Tần Mục sờ sờ mặt, phát hiện không có dị thường, lắc đầu nói ra:
- Thế nào, có phải ngây ngốc một ngày nên cảm thấy không quen?
Dương Yếp nhíu mày một cái, nhìn qua phía Tần Mục, bình tĩnh nói ra:
- Ông ta đã gặp chuyện không may!
Tần Mục ân một tiếng, chuyện này hắn tự mình cho người đi làm, xem ra ra tay cũng rất nhanh, ngày hôm qua điện thoại thì hôm nay đã làm rồi.
Dương Yếp thấy Tần Mục từ chối cho ý kiến, mang vài phần bi ai trên mặt, thấp giọng nói ra:
- Khi còn bé cha tôi ra đi, mẹ của tôi tái giá, ông ta và mẹ nuôi tôi lớn lên, lúc ấy ông ta rất tốt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thanh Quan
Qua Nhân
Thanh Quan - Qua Nhân
https://isach.info/story.php?story=thanh_quan__qua_nhan